chương 8: gặp nhau lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/ bạn có một tin nhắn mới /

đau lưng mỏi gối tê tay 🤡

lov.leja_
trường đã thông báo trên fanpage rồi nhé, có cả hướng dẫn tìm kiếm nơi ở. bạn nào không hiểu thì nhắn tin cho cô nha, chúc mấy bạn có một kì thực tập dui dẻ, thực tập xong set kèo đi chơi nhenn 🤟

Mắt sáng rỡ, Jungkook bấy giờ mới thoát khỏi sự nhàm chán, vội vàng làm theo hướng dẫn trên bài đăng của trường, một dòng thông tin liền hiện lên.

<Jeon Jungkook - Ngành Khoa học xã hội (Thiết kế đồ họa) - KA3 - Daegu - Dalseong - Nông trại cà phê ctthe'z>

Cái thở dài đầy sầu não, em nhỏ mông lung nghĩ ngợi. Daegu khá xa Busan, có thể mất cả nửa ngày nếu muốn trở về, ngày nghỉ khi thực tập của sinh viên vốn hạn hẹp, cậu có lẽ không thể về thăm mẹ thường xuyên như những năm trước được.

Bỗng mẹ cậu gọi đến...

<Jeon Jungkook a! Dạo này khỏe không con?>

"Con khỏe ạ, xin lỗi mẹ nhiều. Gần đây con bận việc học nên không có thời gian, đến lúc rảnh thì lại quên béng mất."

<Không sao! Con ổn là được rồi, mẹ thấy trường có gửi tin nhắn rằng con sẽ chuyển về Daegu thực tập. Sẽ ổn chứ?>

"Vâng... con cứ nghĩ sẽ được chuyển về chỗ nào gần gần Busan để con tiện thăm ba mẹ, ai ngờ lại chuyển về Daegu xa xôi..."

<Trong kì thực tập con có thời gian rảnh thì xin chủ nhà cho con về được mà.>

"Vâng... thời tiết Busan đang trở lạnh, mẹ nhớ mặc áo ấm vào, kẻo bệnh đau khớp lại tái phát, không có con ở đó đâu..."

<Mẹ biết, mẹ biết.>

"À... ba đâu rồi mẹ? Junghyeon học hành ổn ạ?"

<Ba con đang uống trà lài với bác Jungjae ngoài vườn, Junghyeon sắp thi nên cũng chui rúc ở trong phòng.>

"Vâng, mẹ dặn Junghyeon nhớ học hành đàng hoàng, giữ sức khỏe. Kì thi này mà làm không được là anh hai đánh đỏ mông đó nha."

Cô em của cậu từ trong chạy ra như đã chuẩn bị trước, phản kháng lại lời nói cuad Jungkook. <Hừm, kì thi lần này em chắc chắn sẽ vào top hai mươi của trường. Anh yên tâm đi mà, anh cứ hở một tí là đòi đánh em thôi...>

"Liệu mà học cho tốt đấy!"

<À... Thế con sửa soạn đồ đạc gì chưa?>

"Dạ cũng đuọc kha khá rồi."

<Ngoan, giờ đi ngủ nhé, trời tối rồi.>

"Dạ, tạm biệt mẹ, chúc mẹ ngủ ngon, bye bye."

<Ừm, Kookie của mẹ ngủ ngon, bye bye.>

_____________

Hôm nay là ngày Jungkook chính thức khởi hành xuống Daegu, bắt đầu kì thực tập tại nơi đất khách quê người. Ngoài bến xe, nhiều khung bậc cảm xúc tràn ngập khắp nơi, vui mừng buồn khóc đều có, cậu và đám bạn càng không ngoại lệ.

"Tới nơi nhớ nhắn cho mình và Jimin biết nha."

"Ừm, hai cậu ở trên đây mạnh giỏi. Đừng thức khuya xem phim, không được ăn đồ ăn nhanh nữa." Jungkook ôm lấy cậu, dặn dò.

"Mình biết mà..."

Cả ba ôm nhau thật chặt, chắc hẳn phải xa nhau lâu lắm đây.

"Do anh Hoseok không đến được nên gửi lời thăm cậu."

"Ừm, gửi lời cảm ơn đến anh ấy dùm mình nhé."

"Ok."

/ Xin thông báo! Các chuyến xe mang biển số BD0118, BD5102, BD4237 chuẩn bị xuất phát, quý khách nào có biển số trên vui lòng di chuyển sang cổng A sẽ có nhân viên hướng dẫn thêm, xin cảm ơn! /

"Thôi mình đi nha hai cậu! Hẹn ngày gặp lại."

"Oke bye cậu!!"

Bóng dáng nhỏ nhắn khệ nệ chiếc vali cỡ lớn đi về phía sảnh chờ xe. Jimin và Hayoung câu cổ nhau hướng mắt nhìn cậu đến khi lên xe rồi mới chịu về nhà. Bạn bè ở chung, chơi lâu năm như vậy mà bây giờ phải xa nhau khoảng thời gian dài thì thật sự không nỡ.

Dalseong, Daegu.

"Lớp mình sẽ chia thành sáu nhóm thực tập tại Daegu, ba nhóm ở huyện Dalseong và ba nhóm ở huyện Suseong. Cô sẽ phụ trách ba nhóm ở Dalseong, còn nhóm ở Suseong sẽ do cô Sunjung phụ trách." Cô Jiah niềm nở thông báo.

"Các em ở nhóm Suseong đi qua bên này nhé!" Cô Sunjung chỉ dẫn, cả đoàn tách lẻ, chỉ còn vài người bạn ở lại với cậu.

"Huyện Dalseong sẽ có nhóm một gồm Jeon Jungkook ở xã Daesung, Jang Yongrae ở xã Daul, Joo Chanmi thì ở xã Deonghei. Nhóm em tự tìm nhà được không?"

"Dạ cũng được ạ." Cả ba người đồng thanh.

"Tốt, vậy mau chóng tìm nhà nhé, có gì thì nói cô."

Hai người bạn cùng huyện đã tìm được nhà, chỉ riêng Jungkook còn ngó nghiêng qua lại. Dò hỏi đủ nơi cũng đã vào đúng đường, chỉ duy ở đâu thì vẫn phải đi tiếp.

"Chà! Ban nãy vẫn còn cầm được, sao đến đây thấy nặng vậy ta."

Em nhỏ dáo dát khắp nơi, nhìn bảng địa chỉ gắn trên mỗi cửa xem có trùng khớp với địa chỉ trên giấy đang cầm hay không. Theo cậu được biết từ những anh chị đi trước thì nông trại cậu sắp thực tập là một nông trại khá rộng lớn, hoành tráng đúng nghĩa, càng có một anh chủ điển trai kèm theo hai người quản lí vô cùng dễ mến.

Một người lỉnh kỉnh đồ đạc dừng chân sắp xếp lại cho gọn gàng, tưởng chừng cầm được nhưng đến đoạn đường lại cảm thấy mỏi chân mỏi tay lạ thường. Theo bản năng, Jungkook vội tiến lại, tay trước tiên là nâng túi đồ giúp. "Bác ơi! Con giúp bác xách đồ được không ạ?"

"Vậy cảm ơn con, con xách giúp bác lại nhà đằng kia nhé."

"Vâng ạ."

Cả một quãng đường không gần không xa, hai người xa lạ nói chuyện cực kì ưng ý. Bà Kim thầm chú ý, đã dễ thương còn tinh tế, chấm một trăm sao cho cậu bé này à nha.

Kim gia.

"Cảm ơn con nhiều! Không có con chắc bác không về được quá." Bà Kim đặt trên bàn cốc nước liền cảm ơn thanh niên trẻ.

"Dạ không có gì đâu ạ."

"Nhìn con có vẻ... không phải là người ở đây."

"Dạ, con là sinh viên trên Seoul, xuống đây làm sinh viên thực tập."

"À... vậy con đã tìm được nhà chưa?"

"Dạ, vẫn chưa. Nhân tiện bác cho con hỏi gần đây có nhà nào trồng cà phê không ạ? Chủ trại họ Kim ấy ạ."

"Ơ? Thật trùng hợp! Chồng bác là chủ trồng cà phê con đang tìm đây."

Jungkook "Thật ạ? May quá."

"Ừm may thật đấy, để bác gọi bác trai ra cho con. Ổng biết rõ hơn bác nhiều."

"Dạ."

"Ông ơi! Ra đây tôi bảo cái này."

"Gì đấy gì đấy..."

"À... con có phải là Jeon Jungkook không nhỉ?"

"Bác... biết con ạ?"

Ông Kim cười khanh khách. "Đúng rồi, bác nhận được giấy mời từ trường Hankuk nên mới biết con đấy. Bác tên Kim Chuntae, sau này có gì không hiểu cứ hỏi bác hoặc bác gái nhé."

"Bác tên Jeom HeeEul, gọi bác là bác Kim cũng được. Còn hai người nữa, có lẽ sẽ giúp đỡ con nhiều lắm đấy."

Bà Kim gọi Bongcha và Ahnjong ra, cả hai người đều là người làm ở nông trại lâu năm, theo ông bà Kim từ mười bảy, mười tám đến giờ nên ông bà coi như con cháu trong nhà.

"Đây là Jeon Jungkook, sinh viên đến đây thực tập."

"Em chào hai anh chị, mong hai anh chị sau này giúp đỡ em nhiều ạ." Jungkook lễ phép cúi đầu.

Bongcha cười hiền. "Chị tên Yoo Bongcha, hân hạnh làm quen em."

"Còn anh là Go Ahnjong, sẵn lòng hỗ trợ em nhé, Jungkook."

"Có gì làm quen sau ha, để bà dẫn Jungkook đến phòng."

__________

Kim gia được xây dựng theo kiểu xưa, nơi đâu cũng toàn gỗ quý trên hàng trăm triệu. Nhà có nhiều gian phòng, sân rộng cùng khu bếp được đặt gọn một góc, quả nhiên nhìn vào đã toát lên mùi tiền.

Jungkook đi theo bà Kim, mắt ngắm nhìn những bức tranh cổ được xếp đẹp đẽ, cậu thầm cảm thán nơi đây quá đỗi đồ sộ đi.

"Nhà này cũng nhiều năm tuổi rồi, bác từ lâu đã bỏ nó tại đây để lên Seoul lập nghiệp. Đây là phòng bác dành ra để các sinh viên giống con ở lại, con chỉ cần sắp xếp theo ý mình là được."

"Dạ cảm ơn bác."

Căn phòng màu trắng được bày trí đẹp mắt, giường bàn học và kệ sách đều có đủ, có thêm mấy chú gấu bông lớn nữa.

"Ngày mai mới bắt đầu làm việc nên con tranh thủ thay đồ rồi xuống ăn cơm với hai bác nhé!"

Bà Kim phúc hậu nhìn cậu mà vỗ vai.

"Dạ."

/ bạn có tin nhắn mới /

Today xx : xx

kizzwyoung
cậu tới nơi chưa kookie?

jtsk.jeon
nãy giờ đi lòng vòng mới tới luôn ㅠㅠ hai bác chủ nhà dễ mến lắm, trạc tuổi ba mẹ mình í.

kizzwyoung
đã nha, khỏi sợ cậu bị ăn hiếpp

jtsk.jeon
mình cứ sợ giống như những đợt thực tập ngắn hạn của mấy năm trước, bị khó dễ nhiều, nhưng gặp được người tốt như hai bác này thì mình cũng đỡ lo phần nào ròii

kizzwyoung
thế mình và jimin cũng an tâm. thui mình đi ăn với anh dâu cái nhó

jtsk.jeon
nhớ về sớm nhá, tuy cậu có võ nhưng cũng không chống lại mấy kẻ to con bặm trợn đâu

kizzwyoung
mình bt mình bt, cậu cx vậy nha, bye bye

jtsk.jeon
bye bye

________

jtsk.jeon

có kizzwyoung, wprkji, freakkyhoba và 2.564.190 người khác thích

jtsk.jeon dguu 💫

xem 2,258 bình luận...

kizzwyoung b mới đi có tí mà nhớ b quáa
jtsk.jeon @kizzwyoung tui cũng z :<

wprkji kim chi chờ b
jtsk.jeon @wprkji cảm ơn b park

freakkyhoba kèo trà sữa nào trả z bro
jtsk.jeon @freakkyhoba cho quỵt khong

umejkso1koaiso2 jeon jeon đi đâu zz mng
jtsk.jeon @umejkso1koaiso2 toai đi thực tậpp
umejkso1koaiso2 @jtsk.jeon yhfjdtwhdhdjk z nào jk về dạ
jtsk.jeon @umejkso1koaiso2 hết hè lận á
unejkso1koaiso2 @jtsk.jeon hihi cảm ơn jk đã rep tuii

dcmmejkquaroi jk đi đâu hở mng tui tối cổ quá =)))))))))
lovejk3000 @dcmmejkquaroi nghe đâu jk đi thực tập á
user @dcmmejkquaroi hình như jk bảo jk đi thực tậpp
dcmmmejkquaroi @lovejk300 @user oki mơn nhe

user cảnh đẹp ng chụp đẹp 😚

user1 jk thực tập ở daegu thì phải, chỗ này t đi r nèe

user2 hic k dc ngắm jk mỗi ngày nữa r TvT

user3 buồn quó điii

user4 jk thực tập suôn sẻ nhaaa
jtsk.jeon @user4 jk cảm ơnn

user5 vắng jk bùn nhiều chút

user6 k sao k sao, jm và hy vẫn còn ở đó =)))))))
user5 @user6 nhắc mới nhớ :>
→user1 @user6 ờ ha =))))))

_______

Cất đồ vào tủ, bày biện thêm sách vở trên bàn, cuối cùng đặt lên một góc tấm ảnh chân dung gia đình, Jungkook thở phào một hơi, sắp tới là khoảng thời gian có chút mệt nhọc rồi.

Trấn an bản thân phải thật cố gắng, cậu thay đồ thật tươm tất rồi rời khỏi phòng ăn trưa cùng mọi người.

"Chỗ của em ngay quạt, cho nó mát ha." Bongcha kéo ghế cho cậu ngồi, tay chỉnh quạt.

"Em cảm ơn ạ." Jungkook gật đầu với chị, nét mặt có chút ngượng ngùng trước sự tiếp đãi "nhiệt tình" này.

"Bác không kịp chuẩn bị nhiều món, chỉ có những món thường ngày như này thôi, con ăn được nhỉ?" Bà Kim gắp một miếng cá vào bát cậu vừa hỏi, sợ rằng Jungkook không quen với những món ăn nơi đây.

"Dạ không sao ạ, con cảm ơn bác."

"Vậy ăn đi con nhé."

Lát lâu sau, Jungkook được Bongcha tận tình dẫn ra nông trại tham quan cũng như tìm hiểu đôi chút trước thềm thực tập chính thức.

Nông trại cà phê ctthe'z

Nông trại rộng lớn khoác lên một màu xanh thẫm từ những chiếc lá nho nhỏ của cây cà phê khiến ai nhìn vào cũng đều phải yêu mến vẻ đẹp bình yên của nó. Ruộng cà phê được chia thành từng ô nhỏ để dễ dàng chăm bón, mùi hương đặc biệt thoang thoảng xung quanh cánh mũi, thành công khai phá sự tò mò trong lòng Jungkook.

Bongcha ra dáng một người quản lý, tận tình chỉ dẫn cậu, chỉ tay đủ hướng mà đều đều giọng nói. "Phía xa xa bên trái là chuồng dành cho mấy bé chồn, dùng để sản xuất cà phê chồn. Bên phải này thì lần lượt là ruộng cà phê mít, cà phê vối, cà phê chè, cà phê moka. Ngoài nông trại ở đây thì ông bà Kim còn có thêm nông trại ở Incheon và Gwangju nữa."

Jungkook gật gù, những gì bản thân thấy hiện tại có lẽ là cả một quá trình dài của hai bác đã cố gắng xây dựng nên, quả thật tài giỏi.

"Xưởng sản xuất cà phê nếu muốn đi phải mất gần 1 tiếng, hoặc sớm hơn là 40 phút. Chị nghĩ em nên thực tập ở đây thôi, chứ nếu di chuyển giữa hai chỗ sẽ cực lắm đấy."

"À... Chị quên nói, sau nhà có một vuông tôm không lớn không nhỏ, do có đặt camera báo hiệu nên buổi tối đi thì không tiện lắm, ngày mai em có thể đến xem nhé."

"Dạ." Cậu cẩn thận ghi chép tất thảy lời nói quý giá của chị, như một bài học trên trường vậy.

Chủ nhật nên mọi người không đi làm, vì thế cả hai mới thoải mái dạo quanh một vòng như thế. Đi đến mỏi chân cũng vừa lúc chập tối, hai chị em trổng rất hợp cách nói chuyện, ríu rít nãy giờ không thôi.

Buổi tối, Seoul.

"Aiguu! Jiminie à, cậu ăn gì mà nặng thế?"

Hayoung cố gắng đứng vững để đỡ cục mochi đang ngã nghiêng bên cạnh, tửu lượng vốn đã yếu nhưng cứ thích uống nhiều, bây giờ lại trở thành một tên men rượu khi nào không hay.

"Hức... mình muốn uống nữa... Hayoung..."

Hayoung nhanh nhẹn bấm mật khẩu trên khóa cửa, nó kêu tít tít rồi cũng mở, nhanh chóng dìu cậu vào để lên sofa. Bản thân một phen thở lấy thở để như thoát khỏi cục nợ nặng nề, hai chân tiến về chiếc tủ con thỏ xinh xắn tìm kiếm thuốc giải rượu.

"Ôi điên mất! Jungkook bảo đã hết lâu rồi nhưng lại quên mua!"

Hayoung đỡ trán đầy bất lực, dán mắt lên thân ảnh đỏ bừng của Jimin. "Cậu tỉnh dậy sẽ biết tay mình!"

_____________

Ra khỏi hiệu thuốc, chiếc áo mỏng bên ngoài không tài nào làm ấm cơ thể khiến Hayoung khẽ run lên, tay liên tục chà sát vào nhau.

"Haha! Cô em đẹp gái đi đâu thế?"

"Đi nào, đi với anh nhé?"

Mấy người say khướt phà tiếng nói lẫn hơi thở vào người cô. Hayoung khó chịu đưa tay lên mũi.

"Sao thế? Chê anh à? Anh đây có nhiều tiền lắm đấy! Hahaha!"

Không đứng yên một chỗ mà bắt đầu tiến gần lại Oh Hayoung. Tên này lớn xác hơn cô, thể lực cũng mạnh nên cô không vùng vẫy được. Cự tuyệt những cái đụng chạm của gã với cái nhăn mày. Bỗng, từ đâu có chiếc xe đen đậu lại, bước xuống là... một người đàn ông.

"Này! Làm gì con gái nhà người ta thế?"

Là trợ lý Ha, người xuyên suốt "cập nhật thông tin" cho Kim Taehyung biết. Tuổi đời cũng đã hai bảy, đã có một con rồi. Cô vợ của y thì đã theo người mới, y chỉ lặng lẽ nhờ bà nội chăm sóc con để mình đi làm. Ha Ryujoon rất thương ba mình và cũng rất ngoan.

"Anh ơi, giúp tôi với!" Cô cầu cứu người có thể giúp mình giải vây ngay bây giờ.

Gã ta quát lớn thêm. "Hai đứa mày làm cái chó gì thế? Hả!?"

Ha Joowook không chần chừ lao vào đánh nhau với gã. Mặt mũi đã ra máu nên y mới thả người ra, gã mặc kệ mọi chuyện chạy thục mạng.

Bịch thuốc giải rượu rơi xuống đất. Hayoung hoảng hốt chưa kịp hoàn hồn nên khựng lại vài phút, y thấy vậy liền khom người nhặt lên.

"Lần sau cô đừng về tối như thế nhé."

Hayoung gật đầu coi như lời cảm ơn rồi bỏ chạy một nước, Joowook chỉ biết lẳng lặng nhìn theo.

Daegu.

"Ông ngoại ơi, cậu mà ông ngoại nói là cậu này ấy ạ?" Daheee từ trong chạy ra, gương mặt rám nắng vô cùng hớn hở.

"Ừa, chào cậu đi."

"Con chào cậu, con là Lee Daehee." Khuôn mặt cậu bé có nét hao hao giống ông ngoại. Khổ nổi tính tình có hơi quậy, nhưng được cái dễ bảo dễ sai hơn những đứa con nít cùng tuổi trong vùng.

"Thôi hai đứa vào ăn cơm đi."

Cả nhà đang ăn vui vẻ, có thêm Daehee pha trò khiến không khí thoải mái hơn hẳn. Xế xịn đỗ vào sân, bà Kim thắc mắc. "Ai vậy ta? Ông có khách à?"

"Không, tôi làm gì có khách vào giờ này chứ."

Taehyung bước xuống xe, hắn đang mặc một bộ áo thun quần jean kèm theo áo vest ngoài, mái tóc rũ xuống thật lịch lãm. "Ba! Mẹ!"

"A Taehyung đó à?"

Jungkook tròn mắt, quay lại nhìn. Đúng thật rồi! Là Kim Taehyung thật rồi.

Cái... Cái gì đang xảy ra với cậu thế này?

fwairyteguk

oppa của em jeonn



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro