Chương 2 : Mất trí nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước vách đá bờ sông. Rein thẫn thời nhìn mọi thứ xung quanh , mọi chuyện xảy ra với nó như 1 giấc mơ vậy , công ty ba nó bị phá sản , nhà cửa và mọi thứ đều bị chiếm hết , ngay cả người ba thân thương của nó cũng rời bỏ nó vì tai nạn. Bao nỗi tuyệt vọng , đau khổ cứ dồn vào nó , cuộc sống đã hành hạ nó như vậy thì nó còn phải sống trên cõi đời này làm gì nữa. Nó ngân lên khúc hát cuối cùng : 

  Hey, can you hear me? I called out your name
Where are you from? What is it that's brought you here?


Why wont you answer me? I swear to play nice
Isn't this fun? This game of hide-and-seek


I only wanted to hear your voice
Skin that's warm

Eyes that cry

I only wanted to see your smile
Feel your touch
It's been a while

Long, long ago, I was a girl just like you
Father loved me, kept me safe and beautiful

Oh how I'd love to dance around just once more
But these cold legs don't move anymore.  

https://youtu.be/1aQnJ0EV1Qo

Rồi nó nhắm nghiền đôi mắt , từng bước chân chậm chạp tiến tới vách đá và ... 

Nó thả mình vào không trung

Bùmmmmmmm .... 

_________________ngăn cách đêy_______________

Bên biệt thự nhà họ Haruko , ai nấy đều đứng ngồi không yên , Haruko tiểu thư đã mất tích mấy ngày nay rồi mà chưa có nấy 1 thông tin. Cô mang theo vali ,quần áo , thẻ tín dụng , tắt điện thoại và bỏ đi một mình như thế ai mà không lo. Hơn nữa , đây đường đường là tiểu thư của một gia đình danh giá , từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Bỏ đi như vậy liệu có tự chăm lo được bản thân không. Bỗng một người hầu hốt hoảng chạy tới 

- Thưa lão gia , thưa phu nhân tôi đã nhìn thấy tiểu thư. 

- Thật chứ , đưa ta đến cho con gái ta nhanh lên

- Phu nhân bình tĩnh để tôi sai người ra đỡ tiểu thư _ Ông quản gia gọi hàng chục người ra phía bờ sông

Tại bệnh viện

_ Rein , con tỉnh dậy đi , là mẹ đây 

Phu nhân nằm gục bên giường , luôn miệng khóc ròng gọi con 

_ Phu nhân Elsa xin bình tĩnh 

Mãi 1 lúc sau đôi mắt thiên thần kia mới từ từ mở. Nó đang ở đâu thế này ? Sao lại có nhiều người thế kia ? Đầu óc nó cứ quay cuồng choáng váng. Thấy người phụ nữ bên cạnh đang gọi nó 1 cách dịu dàng , ấm áp , nó khóc mấp máy môi

- Mẹ .... 

" mẹ " nó nghe thấy tiếng nói trong trẻo kia vang lên thì bật dậy, thấy con mình tỉnh , bà xúc động oà khóc.

- Rein , cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi à ? Con làm mẹ lo quá 

- Là mẹ nó thật sao ? Thật ấm áp quá

Lão gia nghe tin con mình tỉnh , liền mở cửa phòng chạy nhanh vào trong

- Con tỉnh rồi sao Rein 

_ giọng nói của ông ấy tràn ngập tình yêu thương

Một giọt nước mắt lại chảy dài

- Là ..... 

- Là ba đây con 

Ông tiến lại gần giường , ngồi xuống , nhẹ nhàng nắm lấy tay nó. Đôi tay của ông như truyền bao hơi ấm vào đôi tay nó

- Con .... thực sự không nhớ gì hết .... đầu con rất đau ...

Câu nói của nó như một tiếng sét vang lên. Hai vợ chồng họ bất thần nhìn nhau đau khổ , ông gọi bác sĩ vào thì quả nhiên con bé bị mất trí thật.

Phu nhân nhìn con đang nằm ngủ qua tấm kính rồi khóc. Lão gia chỉ biết đặt tay lên vai vợ an ủi

Ông khẽ thở dài 

Phải chăng là lỗi tại ông ?? 

____ Sự việc thế nào thì mọi người đón xem chap sau nhé ___

  ≧▽≦   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro