Đâu mới là ... ? ( Tiếp )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kido được đóng vai là con trai của một doanh nhân lớn trong thành phố, một công tử nhà giàu khiêu căng. Học hành tạm ổn không có định hướng trong tương lai. Khi vào nhà mới Kido hoàn toàn không có biểu hiện của sự lạ lẫm dù đây chỉ là ba mẹ trên danh nghĩa.

Cũng giống như những người khác 2 người ba mẹ này rất thương Kido và xem anh như là con ruột của mình.

Aki và Lio được vào vai hai chị em sinh đôi, vẻ ngoài của hai người tương đối giống nhau. Cùng vóc dáng mái tóc nhưng gương mặt thì có thể tạm nói rằng người giống ba người giống mẹ.

Họ được sắp xếp thành 2 đứa con gái yêu quý nhất của một chủ tiệm vàng lớn, và có nhiều chi nhánh trên cả nước. Xinh đẹp, nhưng tính tình ngang ngược, bướng bỉnh.

Tuy không phải là tính cách thật sự của hai người, nhưng có sự phối hợp ăn ý của Ngũ Quỷ chắc chắn vai diễn lần này sẽ thành công. Vì mục đích họ bất chấp tất cả, ngay mạng sống của chính mình.

...........................

Cặp mắt kính màu đen nobita làm giảm đi ánh mắt sắc bén, bộ đồng phục đi học màu xanh dương xinh xắn. Hài lòng với vẻ bề ngoài hiện tại của mình Cherry tiến lại phía chiếc xe đạp mỉm cười chạy đến trường.

Aki và Lio được gia đình đưa đi học bằng chiếc Jaguar XJ đời mới, mặc trên người bộ đồng phục. Đôi mắt to tròn, gương mặt trắn trẻo xinh xắn mái tóc được xõa dài ngang lưng. Hai cô quả nhiên giống hệt hai chị em sinh đôi.

Họ cùng nhau tiến vào trường, khi đi ngang qua Cherry Lio và Aki bỗng ngạc nhiên. Hôm nay nhìn cô vô cùng lạ không có một chút sát khí nào phát ra từ người cô, hiện tại họ chỉ thấy Cherry có nét hiền hậu, đáng yêu. Bộ mặt này thật sự họ chưa từng nghĩ Cherry có nhưng hôm nay quả thật đã mở to tầm mắt. Không thể nào kinh thường cái gương mặt lúc nào cũng cứng đo như đá của Cherry.

-Hôm nay quả thật cậu ấy làm mình bất ngờ.

Aki quay sang nói nhỏ với Lio, nhưng hai người hoàn toàn không nhìn về phía cô nữa. Tránh bị người khác nghi ngờ.

Lio cười cười: -Quả thật mình không nghĩ trông bộ dạng học sinh, Cherry lại vô cùng giản dị như vậy nhìn cứ như một cô nữ sinh ngây thơ thật đấy. Ngay cả mình còn sợ nhìn nhầm ấy chứ.

Nếu không có thù hận, không phải rơi vào tay Mina Lio chắc chắn một điều rằng Cherry sẽ trở thành một cô gái hiền lành đáng yêu, chứ không phải là một Cherry băng giá không cảm xúc.

Con người mà ai không có những giây phút yếu mềm, nhưng Cherry hoàn toàn không cho người khác thấy cái vẻ mặt yếu mềm của mình. Cô luôn che đậy nó một cách kĩ càng.

Ít nhất giây phút này hãy để Cherry được quay về với con người thật của mình, không phải xây dựng một lớp mặt nạ bên ngoài.

"Cherry à! Đây mới thật sự là những gì cậu muốn phải không?"

Nhìn theo bóng dáng khuất dần sau cánh cửa, gương mặt tươi cười của Cherry lẫn lộn với gương mặt đầy sát khí khi giết người làm tim Lio khẽ nhói đau. Một con người nhưng phải sống với hai vẻ bề ngoài khác nhau, một nóng và một lạnh. Chắc hẳn tim Cherry cũng đau như Lio đau vì cô.

Phòng học lớp 12A3

Phòng học được nằm phía trên tầng 3, cuối dãy của hành lang. Tiếng nói xôn xao náo nhiệt trong phòng.

Đó là đời sống học sinh sao, đầy vẫy những sắc màu.

-Ê sao hôm qua mày về sớm quá vậy?

Một thanh niên ngồi trên bàn ba quay xuống bàn tư nói chuyện, hai tay cậu thanh niên đó để trên bàn còn chân thì vắt hẳn lên trên mặt bàn luôn. Từ cử chỉ tới lời nói chẳng thấy một chút gì là đàng hoàng.

-Chứ ở đó làm gì chán chết, toàn mấy đứa gì đâu không.

Tên ngồi bàn dưới trên tay cầm điếu thuốc hút một cách thản nhiên mà không hề chú ý rằng nơi mình đang ngồi là trường học.

-Nghe nói tối nay mỹ nữ Kyubi nhảy tại Bar nhà mày á.

Tên kia ngồi cười đểu nhiền tên ngoài sao. Sở thích của bọn chúng là đi chơi, bar, gái chấm hết.

-Thì sao? Tao cốc thèm, cho tao tao kêu lính bắt hết. –Hắn ta nói với giọng đầy vẻ khinh bỉ. Loại gái đó có dâng tới miệng hắn còn chê tanh.

-Mày á! Cho gái đưa đến tận miệng rồi không ăn thì thôi còn bài đặt kêu lính bắt tụi này.-Tên nó vừa nói vừa trề môi.

-Mày có tin mày nói nữa tao quánh cái mỏ mày đầy máu khỏi đi chơi gái luôn không?-Hắn ta đưa tay lên cao hù đánh.

Tên kia lấy tay vội che mặt lại, đứng bật ra khỏi ghế đang ngồi.

-Đại ca ơi! Em có cái miệng để kiếm sống thôi đó.

Bỗng Wind nghe thấy tiếng náo động phía bên dưới lầu.



-Đại ca ơi đại ca.
Một tên học sinh chạy từ ngoài cửa vào lớp gương mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt. Tên này là một trong số những người theo Wind, người được mệnh danh là vua sát gái lớp 12A3.

Wind nhăn mặt khi thấy tên vừa rồi chạy vào mặt cứ như bị ma đuổi nhìn thấy ghét chết đi được.

-Dụ gì?

Tên đó thở gấp –Vừa rồi khi em vào trong trường, thấy phía trước có 2 thằng đi về phía phòng hiệu trưởng, nhìn lạ lắm hình như mới chuyển đến. 2 thằng đó đẹp trai lắm nha tụi con gái thấy hét quá trời quá đất dưới lầu kìa. Anh mau xuống coi đi.

Đi theo Wind đã lâu tụi nó làm sao không biết tính tình hắn, là một công tử muốn gì được đó luôn quen đứng nhất có người đi theo sau nịnh nót anh Wind đẹp trai. Bây giờ mà nghe thấy có người đẹp hơn mình, nhiều nữ sinh mê mẫn hơn mình thì cái danh sát gái của Wind chắc chắn bị lung lay vì thế hắn ta tức cũng là lẻ phải.

Wind đập tay lên bàn. –Được lắm mới về mà đã muốn làm nổi rồi, để tao xem hai tụi bây là hai thằng nào mà to gan thế. –Wind nghiến răng nói ra từ chữ.

Wind :Tên thật là Hiroaki Daisuke

Tuổi: 19 học sinh lớp 12A3

Tính tình: Là một con người nham hiểm, tuy nhìn bề ngoài có vẻ bỡn cợt nhưng thực chất là con người không thể hiểu rõ nội tâm. Là một tê sát gái có tiếng tron trường, hắn ta có rất nhiều thủ đoạn đối phó với người khác. Ra tay nham hiểm khó lường là một cái tên cấm kị của học sinh trong trường không thể đụng đến.

IQ 190/200
Cao 1m86 cân nặng 66kg

Chỉ nói nhiêu đó thôi nhé còn lai lịch ra sao thì bí mật.

...............................

Phòng hiệu trưởng, 5 gương mặt với 5 tính cách khác nhau. Đây là ngôi trường Ngũ Quỷ sẽ học sau này và cũng chính là nơi bọn họ tranh nhau sống chết, tìm ra những bí mật bị che giấu.

-Các vị đến rồi à?

Một người đàn ông khoảng 50 tuổi bước vào nhìn mọi người mỉm cười hiền hậu. "Chắc là thầy hiệu trưởng" Mọi người nghĩ thầm.

-Ông gọi chúng tôi đến đây có việc gì không? –Kido hỏi.

Thầy hiệu trưởng trường này đã bị Mina mua chuộc bằng một khoản tiền khá lớn vì thế dù họ có gây ra phiền phức gì cũng không thể bị đuổi ra khỏi trường.

Cherry nhìn ông ta một lúc, người đàn ông này tuy có vẻ bề ngoài hiền lành đôn hậu nhưng không biết bên trong chứa những gì. Tuy biết ông ta bị bà Mina mua chuộc nhưng cô lại thấy có cái gì đó không được ổn ở đây. Phải chăng có vấn đề hay do cô quá đa nghi.

Ông ta cuối xuống tìm trong học bàn và đưa cho mọi người 1 tập hồ sơ: -Đây là sơ yếu lý lịch của các cô cậu.

Ren nhăn mày: -Ông đưa chúng tôi cái này làm gì?

-Học thuộc.

Nhưng ánh mắt ông ta như muốn nói "Chứ cô cậu nghĩ tôi rảnh thời gian mời cô cậu đến đây uống trà chào mừng chắc"

-Học thuộc á, tại sao phải học cái này chứ?- Aki cũng thấy kì lạ nên tò mò hỏi. Học sinh đi học điều đầu tiên là học bản sơ yếu lý lịch về mình sao?

-Học làm quái cái gì thế? –Kido tỏ vẻ khó chịu.

Ông thầy đứng lên nhìn Kido một cách thịnh trọng. –Vậy tôi hỏi cậu, cậu con ai?

"Không phải cậu định nói con mẹ mình đấy chứ?" Mọi người thầm nghĩ khi thấy Kido khi nãy mạnh miệng bây giờ im đến mức lạ thường. Chắc là câu hỏi này rất khó đây.

-Uhm thì......... Chuyện này tôi quên mất tiêu rồi. Hôm qua tôi chỉ xem địa chỉ nhà mà không hề chú ý đến.

–Kido gãy đầu tỏ vẻ có lỗi, gương mặt lộ rõ ái nái.

-Uhm đúng vậy đó chính là lý do vì sao tôi kêu cô cậu học thuộc cái này. Học sinh khi đi học không cần phải học cái này, duy nhất chỉ có cô cậu đây thôi. Những người có thân phận đặc biệt cần biết rõ mình là ai, làm gì khi bước vào ngôi trường này.

-Vậy là hết rồi phải không? Tôi đi về lớp trước đây.

Nói xong cô không đợi ai có cơ hội phản ứng, lập tức quay người bước ra khỏi phòng một cách thản nhiên. Dù có muốn ngăn cũng không thể ngăn được vì cô là Cherry.

Ông ta nhìn bóng lưng cô khuất dần lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.

-Hình như làm một cô bé hiền lành diệu dàng đối với cô giá này rất khó thì phải.

Từ ánh mắt đến cử chỉ và lời nói ông ta không thấy vẻ diệu dàng từ cô, ông ta chỉ cảm nhận được khi ở gần cô quá 5m sẽ có cảm giác lành lạnh sống lưng. Còn trẻ thế mà.......... Thật tiếc.

Bright cười mà như không cười ánh mắt luôn dõi theo bóng dáng cô "Cherry à! Em vẫn thế, nhưng anh tin vai diễn này em sẽ làm thật tốt. Vì lâu nay em vẫ luôn diễn đó không phải sao?"

Lio quay sang nhìn Bright với một vẻ đầy hiếu kì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro