Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Lỗi thoáng do dự, nhưng bị ham muốn chi phối, hắn vẫn tự mình cởi áo ba lỗ.

Người nọ quả nhiên không lừa hắn, cũng nhanh chóng cởi áo. Tạ Lỗi thầm nghĩ có lẽ mình mù quáng thật. Chỉ nhìn động tác người nọ cởi đồ cũng cảm thấy rất đẹp trai, vì thế hắn nhìn sang chỗ khác, cố gắng che giấu vẻ mặt mình.

Tạ Lỗi ngượng ngùng cố ý chuyển mắt, nhưng vừa vô tình nhìn lại, hắn đã phải chăm chú không rời.

Ánh sáng vàng dìu dịu chiếu lên thân thể người nọ, khiến làn da bừng lên cảm giác thật tinh tế. Dáng người y không cường tráng như Tạ Lỗi, nhưng cơ thịt rất đẹp, vai rộng ngực cao, eo lại thon, cơ bụng không quá nổi bật nhưng vẫn nhìn ra được sáu múi. Đặc biệt là, thân hình y trông có vẻ thanh tú, nhưng đường lông mao rõ rệt từ rốn chạy dọc xuống dưới lại tràn đầy vẻ nam tính mạnh mẽ, tạo thành một hình thoi trên bụng, chạy thẳng xuống hạ bộ giữa hai chân. Nơi riêng tư của y rất rậm rạp, như thể tuyên bố bản thân y luôn tràn đầy dục vọng.

Mà giữa đám lông đen là vật thể hình trụ to lớn màu đỏ tím, cứng rắn ngẩng cao, từng đường gân dữ tợn chạy dọc trên đó. Tạ Lỗi nhìn theo mà khô cả miệng.

Hắn lập tức cởi quần đùi vừa nãy còn chưa dám, bên dưới cũng sớm dựng đứng như cột cờ.

"Học trưởng dâm thế, cứng lên rồi kìa."

"Thế cậu không cứng à?"

"Muốn chơi học trưởng dâm đãng quá đi."

Chính tai nghe đối phương nói lời thô tục, tuy camera chỉ quay được từ xương quai xanh của y trở xuống, nhưng Tạ Lỗi vẫn động tình cùng cực, "Tôi cũng muốn bị cậu chơi."

Tiếng thở dốc từ bên kia truyền lại, "Mẹ kiếp, biết vậy lúc nãy không về sớm."

Trên màn hình, người nọ dùng những ngón tay thon dài nắm lấy côn thịt cương cứng, lắc qua lắc lại, rồi đập lên cơ bụng phát ra âm thanh khiêu gợi.

"To không?"

Tạ Lỗi gật đầu, gật xong còn khẳng định, "To."

Quả thật rất to, phần đầu nấm to tròn đã vượt qua rốn. Tạ Lỗi cũng nắm lấy dương vật mình, phần đỉnh vẫn kém rốn một chút. Hơn nữa so tỉ lệ cơ thể, hắn biết người nọ chỉ cao xấp xỉ hắn, thậm chí có khi hắn còn nhỉnh hơn.

"Cho tôi nhìn phía sau anh." Học đệ càng lúc càng thở gấp.

Tạ Lỗi gượng gạo nằm ngửa xuống ghế dựa, gác hai chân lên tay vịn. Thấy cửa sổ video chưa hiện rõ hình, hắn bèn dùng lực nâng hai chân thon dài lên cao, lúc này phong cảnh bên dưới mới lộ ra. Hắn chủ động đưa tay tách hai cánh mông, để camera quay trọn lối vào căng chặt, hồng hào.

"Hôm nay vừa mới đâm vào cơ mà, sao giờ đã khít thế rồi?" Người nọ một tay bao quanh thân cặc, tay còn lại đưa xuống vân vê hai hòn dái lủng lẳng, bắt đầu chậm rãi tự xoa nắn.

Chẳng rõ vì sao, đối diện với camera, Tạ Lỗi cực kỳ dâm đãng, hắn cố tình đưa ngón tay lên miệng mút vài lần cho thấm đẫm nước bọt, rồi với tới phía sau, chậm rãi nhét vào, "Đâu có khít, bị cậu làm giãn rồi, một ngón tay vào dễ lắm."

Tốc độ vuốt thả của người nọ lập tức đẩy nhanh, Tạ Lỗi cũng dùng tay đồng thời âu yếm cả phía trước lẫn phía sau. Người bên kia không ngừng mắng mỏ học trưởng dâm đãng, đụ chết anh, đồ lẳng lơ... Tạ Lỗi càng nghe càng hưng phấn, tốc độ sục khúc thịt cứng ngắc càng lúc càng nhanh, cuối cùng mạnh mẽ phun trào, tinh dịch bắn cả lên cằm hắn.

Cùng lúc đó, bên kia cũng gầm khẽ, mạnh bạo vuốt thêm vài lần, từng đợt chất lỏng trắng đục cũng bắn ra theo hình vòng cung.

Tạ Lỗi buông hai chân xuống, cảm thấy xấu hổ với những gì vừa xảy ra, bèn vội vàng tắt video.

Đầu bên kia đánh chữ, "Anh chờ ngày mai."

"Tôi sẽ chờ." Tạ Lỗi còn cố ý bỏ thêm icon thẹn thùng, tắt khung thoại. Hưng phấn sau cao trào khiến đầu óc hắn mờ mịt, thật lâu sau mới tỉnh táo lại. Hắn nhớ tới chiếc cúp thủy tinh nhìn thấy trên giá sách của người nọ.

Đó là một chiếc cúp trông rất bình thường, nhưng trong hàng ngũ quốc phòng, số sinh viên đoạt cúp, mang cúp về nhà mà không phải trưng bày trong phòng vinh quang cũng không nhiều. Tức là chiếc cúp đó là cúp danh dự do ban điều hành trao tặng cho cá nhân, bao gồm sinh viên ưu tú, tân binh danh dự, sinh viên gương mẫu.

Mà người kia mặc chiếc áo chỉ năm hai mới có.

Sinh viên năm thứ hai, từ năm thứ nhất đến năm thứ hai từng nhận ba danh hiệu này, cộng lại cũng không có mấy người.

Phạm vi lập tức thu nhỏ rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro