14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thu đi đông đến, tuyết phủ trắng xóa khắp nơi.

Không còn cái danh Thái tử phi tương lai, gánh nặng trên vai ta cũng vơi bớt đi rất nhiều. Mấy tháng nay chỉ quanh quẩn trong phủ, hiếm khi mới có những ngày tháng nhàn nhã tự tại thế này. Có điều mẫu thân vẫn đinh ninh rằng ta đau lòng quá độ nên mới suốt ngày nhốt mình trong phủ khuyên ta nên đi đâu đó giải tỏa tâm trạng.

Bà ấy lấy ra một bức thư có vẻ ngoài vô cùng tinh xảo quý giá: “Quý phi nương nương tổ chức tiệc thưởng hoa ở rừng hoa mai ngoài kinh thành. Hoài Nguyệt, con không từ chối được rồi, lần này là quý phi đặc biệt cho người đưa thư mời đến.”

Ta cầm lấy nhành hoa mai được gửi đến cùng thư mời, hương mai dịu dàng phảng phất trong từng cánh hoa.
Địa vị của Quý phi chỉ kém Hoàng hậu, bà ấy sinh được một hoàng tử lớn hơn Thái tử mấy tuổi, người đó chính là Thịnh vương.

Dung Ngọc được lập Thái tử ngay từ khi còn nhỏ, cũng là người duy nhất được Hoàng thượng yêu thương trong số tất cả các huynh đệ. Quý phi và đại hoàng tử trước giờ vẫn an phận thủ thường, mà nay Thái tử gặp nạn mất trí nhớ, khắp kinh thành đồn đại rằng hắn có mới nới cũ, bạc tình bạc nghĩa, cho nên sợ rằng có người cũng đang đứng ngồi không yên, muốn nhân cơ hội này lật đổ hắn.

Sau khi ta và Thái tử hủy hôn, Khương gia không còn đứng cùng chiến tuyến với Thái tử, mà thuộc hạ dưới tay cha ta cũng không phải ít.

Thịnh vương đến bây giờ vẫn chưa lập chính phi.

Trước đây ta vốn không giao du nhiều với Quý phi, mà nay bà ấy lại trịnh trọng gửi cả thư mời như vậy tám chín phần là đang có ý muốn tác hợp ta với Thịnh vương, lôi kéo thế lực của Khương gia. Đó mới chính là dụng ý của buổi thưởng hoa lần này.

Ta hỏi: “Mẹ, hai người nghĩ thế nào?”

“Hoài Nguyệt, con cũng lâu lắm rồi không ra khỏi phủ, tranh thủ cơ hội này đi hít thở không khí, giải tỏa tâm trạng cũng tốt.”

Ta hiểu rồi, cha ta không muốn liên minh với Thịnh vương.

Nghĩ kỹ lại thì cũng đúng, cho dù Thái tử có không áp chế được đám huynh đệ của hắn thì vẫn còn Hoàng thượng ở đó. Đối với Hoàng thượng, chỉ có Thái tử mới là con trai, những người còn lại đều là thần tử.
Quý phi sốt ruột muốn hành động như vậy, Hoàng thượng lại chưa tỏ rõ thái độ, nếu Khương gia thực sự bắt tay với phía Quý phi, lỡ như Hoàng thượng ra tay trấn áp thì Khương gia chúng ta chắc chắn không thoát khỏi liên can.

Khương gia hiện giờ không đứng về phía bất kỳ vị hoàng tử nào. Tấm thư mời này ta không có cách nào từ chối, nhưng có chấp nhận ý tốt của Quý phi không thì lại là chuyện khác.

Lần này ta đến đó chỉ đơn thuần là ngắm cảnh mà thôi, không cần phải để ý đến những chuyện khác.

______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro