Chương 125 - 126

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trang Dịch cũng bị dòng nhiệt huyết này lây nhiễm, cậu đứng ở trung tâm đội ngũ, cũng không tham gia chiến đấu.

Dưới sự khích lệ của Lôi Tu, máu hồn sư nhân loại đã hoàn toàn sôi trào, bọn họ quên đi dị ma khủng bố, chỉ có chiến ý hừng hực trong lòng đẩy bọn họ không sợ chết không ngừng đi về phía trước.

Trang Dịch là chỉ huy đội săn ma cùng Tuyết Nhận, lúc này thấy hồn sư Ngự Hồn điện đến, tự nhiên cũng thu nhận cả bọn họ. Chẳng qua cậu cũng không rõ năng lực hồn sư Ngự Hồn điện, bởi vậy dứt khoát để cho mọi người tiến hành chiến đấu luân phiên trước. Trung bình cứ 30 người tạo thành một phân đội nhỏ, tiến hành tấn công luân phiên, khi tiểu đội thứ nhất tấn công xong, đội ngũ phía sau nhanh chóng tiến lên tấn công. Như vậy tuy rằng không thể hình thành sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng có thể tự bảo vệ trong thời gian ngắn, cũng cho Trang Dịch đầy đủ thời gian hiểu biết cùng phân tích.

Khi vòng tấn công thứ nhất kêta thúc, Trang Dịch nhìn mỗi người ở đây, dùng trí nhớ khổng lồ của cậu nhanh chóng chia mọi người ra mấy tổ, sau đó Trang Dịch sai mấy người Hải Minh đứng ở bên cạnh cậu hỗ trợ, nhanh chóng căn cứ tình huống khác biệt của từng người mà tiến hành bố trí.

Dị ma cấp tám sau khi phụ thể cực kỳ khó đối phó, huống chi là một lần còn đến bốn con.

Nếu là đời trước, Trang Dịch nhìn thấy thế này thì chân sẽ phát run, thế nhưng đời này, Trang Dịch không chỉ không sợ hãi chút nào, thậm chí còn phải chỉ huy mấy nghìn hồn sư tiến hành chiến đấu.

Đôi tay Trang Dịch run nhè nhẹ, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn!

"Lấy những hồn sư cấp tám ở trung tâm làm mục tiêu tấn công chính, nhưng đồng thời những dị ma nhỏ bên cạnh cũng không được xem nhẹ." Trang Dịch nói, "Đội ngũ chiến ngự hồn sư cấp bảy cấp tám Lôi Tu Mạc Vi An phá vây ở phía trước nhất, Nhiễm Hành dẫn dắt hồn sư cấp sáu tới cấp bảy ở hai bên bọn họ, các hồn sư dưới cấp sáu còn lại, chiến hồn sư phụ trợ tấn công phía sau Nhiễm Hành, ngự hồn sư song song bên cạnh chú ý phòng ngự phía sau, đề phòng dị ma đột kích phòng tuyến của chúng ta tới đại trận Ngự Hồn điện! Phụ hồn sư còn lại đứng ở vị trí trung gian."

Trang Dịch nói xong, mấy người Hải Minh lập tức truyền lệnh xuống, lấy tốc độ nhanh nhất thực thi.

Trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, không chỉ có đội săn ma cùng Tuyết Nhận nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh, người Ngự Hồn điện lại cũng không hai lời, lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành trận hình!

Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, khi cậu chú ý tới những hồn sư Ngự Hồn điện này lấy ánh mắt kiên định đứng nhìn Lôi Tu đứng ở trước nhất đội ngũ, Trang Dịch mơ hồ hiểu được cái gì.

Có lẽ thực lực của Lôi Tu cũng không thể hoàn toàn làm cho bọn họ tin phục toàn bộ, nhưng nam nhân kích lên tâm huyết của bọn họ, dẫn theo bọn họ chiến đấu ở thời khắc mấu chốt này, lại đạt được tín nhiệm không chút giữ lại, bởi vậy kéo theo Trang Dịch được Lôi Tu toàn tâm tín nhiệm, thế nhưng cũng kỳ tích mà đạt được công nhận.

Từ trên không trung nhìn lại, đại quân dị ma thẳng tắp tấn công chính diện vào Ngự Hồn điện, đây là vì bọn chúng có số lượng khổng lồ, sử dụng loại chiến thuật biển người nguyên thủy nhất này tiến hành nghiền ép là thích hợp nhất, mà hồn sư nhân loại do Trang Dịch chỉ huy lại hoàn toàn ngược lại.

Gần một nghìn hồn sư, chiến hồn sư đứng ở phía trước nhất đội ngũ, ngự hồn sư song song chiến hồn sư mở rộng về phía sau, phụ hồn sư đứng ở trung tâm nhất, toàn đội ngũ giống như mũi tên nhọn kéo trên dây cung, nhắm thẳng vào dị ma, theo một tiếng hạ lệnh của Trang Dịch, mũi tên nhọn dũng mãnh xông về phía dị ma, nhân lúc dị ma cấp tám này còn chưa thích ứng thân thể hồn sư cấp tám, hồn sư nhân loại lấy xu thế bẻ gãy cỏ khô hoàn toàn đảo loạn đại quân dị ma!

Lần đầu tiên tấn công mà có được thành tích tốt như vậy, hồn sư nhân loại được ủng hộ sĩ khí rất nhiều, dị ma cấp tám tuy rằng mạnh, nhưng vào giờ phút này, có vẻ như cũng không khủng bố như vậy.

Không thể không nói Lôi Tu lựa chọn chỉ huy hồn sư nhân loại tiến hành tấn công dị ma vào thời gian này là thời cơ tốt nhất. Tuy rằng dị ma biến dị cấp tám kinh khủng, nhưng Vương hồn sư nhân loại dù sao không dễ phụ thể như vậy. Dị ma biến dị muốn dùng điểm này đến đả kích sĩ khí hồn sư nhân loại, kết quả trộm gà không thành còn mất nắm gạo, lúc này thấy hồn sư nhân loại càng trở nên nhiệt tình, mặt mũi chúng nhất thời trầm xuống.

Dị ma biến dị cấp tám hừ lạnh một tiếng, cũng bắt đầu học dáng vẻ Trang Dịch chỉ huy những dị ma cấp thấp kia tụ lại, dùng chúng nó làm vật hy sinh tranh thủ thời gian cho mình.

Trang Dịch thấy thế, nhẹ nhàng cười một cái.

Phản ứng của dị ma ở trong dự đoán của cậu, mà thủ đoạn kế tiếp đối phó dị ma cậu cũng đã sớm nghĩ kỹ.

Đúng lúc Trang Dịch muốn hạ lệnh nhân cơ hội phản công, một loại cảm giác kỳ dị đánh úp lại, Trang Dịch ngẩn ra, đột nhiên quay đầu lại, khi nhìn thấy ánh sáng trên đại trận Ngự Hồn điện quay vòng với tốc độ cao, biểu tình trên mặt Trang Dịch ngưng lại.

Đột nhiên, Trang Dịch cảm giác tay mình bị cầm.

Thì ra là Lôi Tu bất tri bất giác đi tới bên cạnh Trang Dịch, thấy Trang Dịch xoay người lại nhìn hắn, Lôi Tu nhìn Trang Dịch nói: "Đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, ngươi biết sửa không?"

Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, lúc này mới hậu tri hậu giác nghĩ tới khế ước giữa cậu cùng với Lôi Tu, cho nên khi cậu suy diễn đại trận phòng ngự thì Lôi Tu tất nhiên cũng phát hiện ra. Đối mặt với Lôi Tu, Trang Dịch không cần phải giấu diếm chút nào, cậu nói: "Còn chưa suy diễn xong, không có trăm phần trăm nắm chắc."

"Đi thử đi." Lôi Tu nói, "Đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự, đề phòng phát sinh biến cố."

"Nhưng nếu thất bại, sẽ làm chậm lại thời gian đại trận phòng ngự sửa chữa!" Trang Dịch nhíu mày.

Là người kế thừa tri thức trận pháp của triệu hoán sư, lại kết hợp thiên phú về trận pháp, tầm mắt Trang Dịch đã sớm thoát khỏi sự hiểu biết của hồn sư bình thường với trận pháp. Trận pháp to lớn tỉ mỉ như đại trận phòng ngự, Trang Dịch trải qua mấy ngày không ngừng quan sát kết hợp với tri thức triệu hoán sư cũng nghĩ ra không ít thứ, cho nên lúc trước cậu mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực hư trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện.

Nhưng nhìn thấu cùng suy diễn là một chuyện, chân chính ra tay sửa chữa lại là một chuyện khác.

Lúc này trận pháp đã được Ngự Hồn điện đẩy nhanh tốc độ sửa chữa, nếu Trang Dịch lại dựa trên nền tảng này nâng cao lần nữa, trình độ khó khăn có thể nghĩ. Mà một khi thất bại sẽ làm cho thời gian sửa chữa trận pháp lùi lại, như vậy nhân số tử vong trên chiến trường này nhất định sẽ lại tiếp tục gia tăng!

Loại chuyện không nắm chắc này, từ trước đến nay Trang Dịch không làm, huống chi lần này còn dính dáng đến nhiều tính mạng như vậy, lại khiến Trang Dịch không thể không xuống tay.

"Dị ma cấp tám bị chúng ta kiềm chế, chỉ cần lại kiên trì thêm vài giờ, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện có thể tự động chữa trị..." Trang Dịch nhìn Lôi Tu nói.

Lôi Tu nghe vậy, hắn nhìn đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, đôi môi mím chặt: "Tình huống trận pháp phòng ngự hiện tại ra sao?"

"Sắp đến thời khắc mấu chốt nhất."

"Nếu như thời điểm này bị người cắt ngang thì sẽ thế nào?"

Trang Dịch ngẩn ngơ: "Loại thời điểm này bị người cắt ngang, chỉ sợ trận pháp sẽ..."

Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, biểu tình trong mắt có ý không cho từ chối, hắn kề sát vào bên tai Trang Dịch, dùng âm thanh cực thấp nói: "Những con dị ma biến dị này chậm chạp không thể thích ứng thân thể hồn sư nhân loại, nói rõ thực lực chúng nó cũng không mạnh hơn Vương hồn sư bao nhiêu, bốn con có thể phụ thể cùng lúc, dị ma nhất định còn có cao thủ mai phục."

Cho dù lúc trước Trang Dịch cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng lúc này Lôi Tu dùng ngữ khí khẳng định nói cho cậu biết, trong lòng Trang Dịch vẫn phát lạnh.

Lôi Tu gắt gao nhìn Trang Dịch chằm chằm: "Chúng nó chậm chạp không ra tay, chính là vì chờ thời khắc này. Ta không biết Vệ Dụ Phong có chuẩn bị về sau hay không, nhưng ngươi cứ đi qua để ngừa vạn nhất."

Trang Dịch nhìn thoáng qua chiến trường chém giết thảm thiết, mỗi phút mỗi giây đều có hồn sư đang thương vong.

Không do dự nữa, Trang Dịch xoay người lập tức chạy về phía Ngự Hồn điện.

Lôi Tu cầm tay Trang Dịch còn chưa buông ra, đột nhiên, tay Lôi Tu dùng lực một chút, kéo Trang Dịch trở lại.

Trang Dịch ngạc nhiên nhìn Lôi Tu một chút.

"Một mình, cẩn thận." Lôi Tu nhìn Trang Dịch thật sâu, thấy đồng tử màu xám nhạt của Trang Dịch phản chiếu khuôn mặt hắn, Lôi Tu nhắm mắt lại hung hăng hôn lên môi Trang Dịch một cái, sau đó buông tay ra, xoay người lại một lần nữa trở lại tiền tuyến xung phong liều chết của hồn sư nhân loại.

Lôi Tu lại tiếp tục tham gia vào nhất thời làm cho chiến hồn sư chém giết phía trước giảm rất nhiều áp lực.

Trang Dịch nhìn bóng lưng Lôi Tu, cậu một mình đến Ngự Hồn điện là nguy hiểm, Lôi Tu ở trên chiến trường, cũng là nguy cơ bốn phía.

Áp chế loại cảm xúc nói không nên lời trong lòng xuống, loại thời khắc này, tình cảm cá nhân đều có vẻ nhỏ bé như vậy, bao nhiêu người quên hết tất cả bảo vệ quê hương, Trang Dịch tự nhiên sẽ không tiếp tục trì hoãn thời gian.

Nói kế hoạch tiếp theo của cậu với Hải Minh bằng tốc độ nhanh nhất, Trang Dịch nhanh chóng xoay người, thôi động hồn lực lợi dụng thuộc tính thực vật ẩn nấp hơi thở, cố gắng làm cho mình không thu hút rồi nhanh chóng bước về phía đại trận phòng ngự của Ngự Hồn điện.

Trên chiến trường thay đổi trong chớp mắt, Trang Dịch một mình đột nhiên rời đi, trừ đội ngũ cậu vừa chỉ huy ra thì cũng không quá khiến người khác chú ý.

Ngược lại là biểu hiện của mấy người Lôi Tu, Mạc Vi An, Trương Thừa Lạc ở tiền tuyến làm bọn họ được rất nhiều người chú ý.

Trận chiến giữa hồn sư cùng dị ma này, cấp bậc hai bên tuy rằng không phải cao nhất trong hai phe, nhưng bởi vì tính đặc thù cùng tầm quan trọng của nó, nhất thời khiến cho dị ma cùng phía chỉ huy của nhân loại cực kỳ chú ý.

Nếu như nói lúc trước phối hợp giữa Tuyết Nhận cùng đội săn ma chém giết được hai dị ma cấp tám khiến cho Ngự Hồn điện kinh ngạc mà nói, khi phát hiện bốn vị hồn sư cấp tám của Ngự Hồn điện vậy mà bị phụ thể toàn bộ, bộ chỉ huy Ngự Hồn điện quả thực muốn nổ nồi.

Mà vào lúc này, Lôi Tu nhất định dẫn dắt đám hồn sư trung cấp kia ương ngạnh chiến đấu cùng bốn dị ma cấp tám lại khiến Ngự Hồn điện giật nảy người.

Bất luận là sự nắm chắc thời cơ của Lôi Tu, trận pháp Trang Dịch bố trí hay là năng lực thực chiến cao hơn cấp bậc của mình rất nhiều mà những hồn sư cấp trung này phát huy ra, đều khiến người Ngự Hồn điện nhìn đội săn ma với con mắt khác xưa, cho đến lúc này, bọn họ mới rốt cuộc phát hiện, đám hồn sư cấp trung thực lực yếu đuối trong mắt bọn họ kia, cũng không vô dụng giống như trong tưởng tượng của bọn họ

"Đội ngũ có thể cùng Tuyết Nhận phá vây vào trong Thần tích chi tường... Là chúng ta coi khinh bọn họ." Vệ Dụ Phong làm tổng chỉ huy, ánh mắt vô cùng sắc bén, trừ chú ý tới thực lực đội săn ma phát huy hơn hẳn bình thường ra, ông lại liếc mắt một cái liền nhìn thấu, trong trận chiến đấu này, phát huy tác dụng quan trọng nhất lại không phải hồn sư Ngự Hồn điện bọn họ, mà là nhân tài cất giấu trong đội săn ma!

Đội trưởng có thể khích lệ sĩ khí vào thời khắc mấu chốt, lấy thực lực cấp bảy đứng ở trước mặt bốn kẻ cấp tám lại không rơi vào hạ phong, chỉ huy có thể đối mặt bốn dị ma cấp tám mà vẫn gặp nguy không loạn tiến hành thăm dò, hơn nữa lập một đội ngũ xa lạ thành trận pháp tấn công tốt nhất, phát huy ra 200% thực lực hồn sư nhân loại, không gì không khiến Vệ Dụ Phong tán thưởng.

Ở trên chiến trường, trừ khi tới cấp bậc hồn sư cấp chín, nếu không, thực lực cá nhân bên trong hỗn chiến cũng không thể đóng vai trò quan trọng nhất. Loại thời điểm như thế này, một vị chỉ huy khôn khéo, một trận pháp sư có lực điều tiết khống chế siêu cường, thậm chí một hậu cần năng lực mạnh mẽ, đều có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Trong một đội săn ma lúc trước hoàn toàn không chút thu hút này, lại có thể đầm rồng hang hổ như vậy!

Đúng lúc này, ánh mắt Vệ Dụ Phong đột nhiên thay đổi, ông mạnh đứng lên, nhìn chằm chằm phương xa, khóe mắt như vỡ ra: "Hắn...!!"

Là trận pháp của Ngự Hồn điện, đại trận phòng ngự tự nhiên nổi danh vì lực phòng ngự, vị trí đặc biệt trí mạng này, lúc trước Ngự Hồn điện đã phái nhiều người trọng điểm bảo vệ nơi này, xây dựng trận pháp tự nhiên cũng nghiêm túc.

Lấy thực lực cấp sáu đỉnh phong của Trang Dịch hiện giờ, nghĩ muốn mạnh mẽ tấn công đi vào là không có khả năng. Nhưng mà không sao, cậu còn là một hồn sư tinh thông trận pháp. Lúc trước kết giới Liệt cốc cũng bị Trang Dịch phá, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện đã được Trang Dịch nghiên cứu nhiều ngày như vậy, tuy hơi phiền một chút, nhưng như trước không làm khó được cậu.

Cởi bỏ tầng tầng chướng ngại ngăn cản, thấy Trang Dịch đã sắp đi vào trung tâm đại trận phòng ngự xem xét tình huống, trong lòng Trang Dịch đột nhiên nảy lên một cảm giác cực kỳ vi diệu quái dị.

Có người ở phụ cận... Hơn nữa rất có thể, đang đi theo cậu!

Hiển nhiên thực lực người nọ mạnh hơn Trang Dịch nhiều, hơn nữa giỏi che giấu, nếu như Trang Dịch không phải triệu hoán sự nhạy bén hơn hồn sư bình thường thì có lẽ khó mà phát hiện.

Sau khi xác nhận điểm này, trên mặt Trang Dịch không biểu hiện ra chút nào, ngay cả bước chân cũng duy trì nhất trí với lúc trước, cậu cấp tốc động não suy nghĩ, rất nhanh liền có chủ ý.

Lúc này cậu còn đang ở trong một trận pháp cùng loại với mê cung, lấy thực lực của Trang Dịch thì cởi bỏ mê cung này chỉ cần tốn vài phút, nhưng trong lòng Trang Dịch có cảm giác nguy hiểm, cậu nghĩ nghĩ, đi vòng quanh mê cung vài vòng, cố ý vòng trở về một trận pháp cậu vừa mới phá giải, sửa chữa lại trận pháp một chút, cắt đứt đường lui của người đang theo dõi cậu.

Sau đó Trang Dịch lại đi về phía trước, sau khi phát hiện dưới trận pháp mê cung là một liên hoàn trận bùng nổ tấn công mạnh, Trang Dịch mỉm cười, nghiêm túc phá giải nó.

Rất nhanh đã đi qua liên hoàn trận, sau khi đứng vững thân hình, bước chân cậu chợt dừng lại, nhanh chóng vung tay lên, hồn lực hình thành đột nhiên dung hợp với trận pháp vừa bị cậu cởi bỏ phía sau, chớp mắt tiếp theo, liên hoàn trận bùng nổ vừa mới bị cậu phá ra lập tức khép kín lại.

Sau khi làm xong tất cả, Trang Dịch chậm rãi quay người, quả nhiên thấy phía sau chỗ cậu khoảng 2m có một bóng người bị nhốt ở bên trong!

Nhưng mà khi thấy rõ diện mạo đối phương, biểu tình trên mặt Trang Dịch lập tức đổi thành kinh ngạc: "Vệ... tiền bối?"

Đi theo phía sau Trang Dịch, không phải người khác, chính là Vệ Dụ Phong!

Vệ Dụ Phong thấy Trang Dịch phát hiện mình, ông nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Trang Dịch, chậm rãi nói: "Không sai, là ta."

Trong lòng Trang Dịch có chột dạ trong nháy mắt, dù sao cậu không phải người Ngự Hồn điện, cho dù là vì tốt cho Ngự Hồn điện, tự tiện đi vào như vậy cũng là không đúng. Nhưng mà ngay sau đó, Trang Dịch lập tức phát hiện không thích hợp: "Tiền bối là tổng chỉ huy chiến trường, không ở tiền tuyến chỉ huy mọi người, cùng đi theo ta tới nơi này làm cái gì?"

Vệ Dụ Phong nghe Trang Dịch nói, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc kỳ quái, ông buông mi mắt, ngẩng đầu lại chậm rãi nói: "Đại trận phòng ngự sửa chữa đến thời gian cuối cùng càng quan trọng hơn chiến đấu bên ngoài, ta đi vào xem tiến độ một chút."

Ánh mắt Trang Dịch thay đổi.

Từ lúc vừa thấy được Vệ Dụ Phong, Trang Dịch đã cảm thấy có chút kỳ quái. Cậu từng nói chuyện với Vệ Dụ Phong, Vệ Dụ Phong cực kỳ giống Vệ Cẩn, trên người rất có phong độ quý tộc truyền thống, khi nói chuyện thì quen mỉm cười, hơn nữa mỗi nhất cử nhất động đều làm người ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nhưng mà Vệ Dụ Phong trước mắt, bất luận là thần thái khi nói chuyện hay là tốc độ nói cùng cách dùng từ đều hoàn toàn khác lần trước.

Mà chân chính làm cho Trang Dịch nghi ngờ chính là Vệ Dụ Phong không chỉ không hỏi vì sao người ngoài như cậu lại chạy tới trung tâm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, càng không dò hỏi cậu phá trận như thế nào! Dù sao đối với Ngự Hồn điện mà nói, nếu như tùy tiện một người cũng có thể nhẹ nhàng đi tới trung tâm trận pháp Ngự Hồn điện như vậy, vậy thì trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện còn có ý nghĩa gì?!

Thế nhưng Vệ Dụ Phong lại không hỏi, hơn nữa trong mắt không có chút kinh ngạc nào.

Thấy Trang Dịch chậm chạp không đáp lời, "Vệ Dụ Phong" kỳ quái ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái.

Trang Dịch nhanh chóng phục hồi tinh thần, cậu không phải đối thủ của người này.

Bản thân Vệ Dụ Phong là thực lực hồn sư cấp tám, người này không chỉ có thể phụ thể trên người Vệ Dụ Phong, hơn nữa trên người không có ma khí, như vậy chỉ có một loại khả năng. Đối phương là dị ma cấp chín, bởi vì cấp bậc Trang Dịch kém đối phương quá lớn, dưới tình huống đối phương cố gắng che giấu, Trang Dịch không thể phát hiện hắn ta là dị ma!

Liên hoàn trận bùng nổ trước mắt này tuy rằng sẽ tạo thành phiền toái cho đối phương, nhưng nếu dị ma cấp chín muốn mạnh mẽ tấn công mà nói, cũng có thể phá.

Tâm thần Trang Dịch thay đổi thật nhanh, lập tức hiểu được bản thân nên làm như thế nào, cậu nhìn Vệ Dụ Phong nói: "Vậy tiền bối, ta đi vào trước nhìn một cái, ngài muốn ở chỗ này chờ hay là đi theo ta vào?"

"Ta cũng đi vào." Dị ma cấp chín lập tức nói.

"Vậy thì mời tiền bối." Trang Dịch cung kính làm một tư thế mời.

Dị ma cấp chín nhìn Trang Dịch chằm chằm, thấy trên mặt Trang Dịch không có chút dị thường nào, hắn ta cúi đầu nghĩ nghĩ, ngẩng đầu thanh âm có chút âm u lạnh lẽo: "Ngươi mở trận pháp này, ở phía trước dẫn đường."

Trang Dịch cười lạnh trong bụng, trên mặt lại làm ra vẻ kinh ngạc, nhìn dị ma cấp chín nói: "Tiền bối, ngài quên rồi sao, trận pháp này chỉ có thể phá giải từ ngoài vào trong, không thể cởi bỏ từ trong ra ngoài a."

"Ngươi nói thật?" Dị ma cấp chín âm u nhìn chằm chằm Trang Dịch.

Tự nhiên là giả, nhưng mà Trang Dịch đương nhiên sẽ không nói thật với hắn ta, ngược lại vẻ mặt thuần lương nhìn dị ma cấp chín: "Tiền bối thật sự quên sao?"

Dị ma cấp chín nhìn chằm chằm Trang Dịch, tuy rằng hắn ta không hề dùng sức mạnh, nhưng ánh mắt kia giống như vật thật, dưới sự tận lực phát huy áp lực của đối phương, mồ hôi lạnh của Trang Dịch ra đầy người.

Đúng lúc này, Trang Dịch đột nhiên nhảy dựng lên, kêu lên với dị ma cấp chín: "Hồn sư bên ngoài còn đang chiến đấu đẫm máu, tiền bối, không nói nhiều nữa, ta đi vào nhìn tình huống một cái trước, ghi lại một chút tiến độ, nếu ngài muốn vào lại không muốn lãng phí tinh lực phá trận mà nói, hay là ngài ở chỗ này chờ một lát, ta bây giờ vào ghi chép xong nộp lên bộ chỉ huy, sau đó lại vòng lại đưa ngài đi vào!"

Trang Dịch nói xong, cúi người chào dị ma cấp chín, sau đó quay người nhanh chóng bước đi.

Dị ma cấp chín gắt gao nhìn bóng lưng Trang Dịch.

Trang Dịch cảm nhận được trong ánh mắt này ẩn chứa sát khí, trái tim nảy lên thật nhanh, cũng sắp nhảy ra khỏi cuống họng rồi. Loại thời điểm này Trang Dịch vô cùng cảm ơn mẫu thân Tưởng Ninh trước đây suýt chút nữa tổn thương cậu.

Từng có trải nghiệm bị khí tức của mẫu thân Tưởng Ninh đè ép, lúc này khi Trang Dịch đối mặt với dị ma cấp chín mới có thể nói dối ung dung như vậy.

Nhưng dị ma trời sinh tính cổ quái hung tàn, đại trận Ngự Hồn điện ngay ở trước mắt, bằng vào thực lực dị ma cấp chín, chấp nhận mạo hiểm bị trọng thương là hoàn toàn có thể tiến hành tấn công mạnh.

Lúc trước dị ma này đi theo Trang Dịch là vì không muốn bị thương, mượn sức Trang Dịch đi tới trung tâm đại trận phòng ngự, tiết kiệm thời gian lại dùng ít sức, thế nhưng lúc này Trang Dịch chạy, dị ma một khi kịp phản ứng ý tứ trong lời cậu nói, sợ là ——

Trang Dịch còn chưa nghĩ xong, đột nhiên, trận pháp vận chuyển bốn phía chợt ngừng lại, toàn bộ không gian trong chớp mắt này trở nên vặn vẹo, không khí bốn phía giống như một bàn tay lớn vô hình đột nhiên đè chặt lại, đè ép thân thể Trang Dịch, đồng thời, một luồng sức mạnh làm cho người ta ngạt thở xuyên thấu không gian vặn vẹo này trực tiếp nổ vỡ mấy trận pháp kia, sau đó đánh úp về phía Trang Dịch!

Một kích do dị ma cấp chín phát ra, quả thực có thể khiến trời đất biến sắc, cho dù sức mạnh của một kích này đã bị liên hoàn trận bùng nổ tiếp nhận một phần, nhưng sức mạnh còn dư lại đối với Trang Dịch mà nói, vẫn cứ khủng bố ngang hủy thiên diệt địa như trước!

Vào thời khắc sống còn này, Trang Dịch rốt cuộc bất chấp che giấu thực lực, ba hệ hồn thú cùng nhau phóng ra, nháy mắt đã được Trang Dịch dung hợp vào với nhau, hồn sư cấp sáu chỉ có thể dung một bộ phận thân thể với hồn thú, hiện ra trạng thái bán thú hóa, giờ phút này, vì ngăn cản một kích kia, Trang Dịch làm ra phòng ngự mạnh nhất của bản thân, Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Trang Dịch dung hợp thành một thể, chớp mắt tiếp theo, đôi mắt Trang Dịch biến thành màu vàng kim của Tử Tinh Hoàng Điểu, đồng thời hai tay cậu cũng có hoa văn lông vũ như ẩn như hiện, móng tay cùng ngón tay thì biến ảo thành nửa móng vuốt chim, trở nên vừa sắc vừa dài, sau khi hoàn thành xong hết tất cả, Trang Dịch chợt giơ hai tay lên đan chéo ở trước ngực, đỡ một kích kia của dị ma cấp chín.

Trong nháy mắt sức mạnh của dị ma cấp chín đụng phải thân thể Trang Dịch, hư ảnh đôi cánh Tử Tinh Hoàng Điểu hiện ra bên ngoài cơ thể Trang Dịch thu lại, đồng thời, Hoa Đèn Lồng Thất Tinh sáng lên từng cây từng cây một.

Một luồng chấn động mạnh mẽ khuếch tán ra trong không gian, Trang Dịch cấp thấp hơn dị ma cấp chín, lui về phía sau tròn gần 100 bước, mặt đất thậm chí bị hai chân Trang Dịch vạch ra vết tích thật sâu.

Cảm giác đòn tấn công của dị ma cấp chín hoàn toàn tan đi, Trang Dịch thật vất vả đỡ một kích kia chỉ cảm thấy cổ họng hơi ngọt, cậu mạnh mẽ nuốt máu xuống, sau đó đứng vững thân thể, nhìn về phía dị ma cấp chín.

"Hử?" Dị ma cấp chín kinh ngạc nhìn Trang Dịch, hắn ta nhìn ra được Trang Dịch chỉ có cấp sáu, lại không ngờ Trang Dịch vậy mà có thể tiếp được một kích của mình, "Ngươi, không tồi. Chẳng qua, càng đáng chết hơn!"

Dị ma cấp chín nói xong, tấn công cũng tấn công rồi, hắn ta cũng không tiếp tục che giấu nữa, ma khí từ trong cơ thể tràn ra, khí tức lại phong tỏa Trang Dịch một lần nữa.

Trang Dịch đỡ một đòn của dị ma cấp chín đã tương đối cố sức, nếu lại tiếp một lần nữa, Trang Dịch cũng không dám cam đoan, nhưng lại không thể không nhận.

Cậu liếc nhìn trận pháp không ổn định ở bốn phía một cái, cuối cùng lấy linh lung hộp cùng dây chuyền Long Nha từ trong không gian ra.

Đúng lúc Trang Dịch muốn đưa hồn lực vào để sử dụng hai bảo vật lớn này, đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ từ bên ngoài truyền đến: "Dị ma!"

Trang Dịch sửng sốt, phản xạ có điều kiện thu lại dây chuyền Long Nha, thanh âm này...

Dị ma cấp chín cũng hoảng, hắn ta lập tức thu hồi khí tức phong tỏa trên người Trang Dịch, quay đầu nhìn phía người đến.

Động tác của người nọ cực nhanh, thời gian không đến ba giây đã đến giữa Trang Dịch cùng dị ma cấp chín, một dòng hồn lực tấn công mạnh mẽ đánh về phía dị ma cấp chín, tuy rằng thực lực người tới không bằng dị ma cấp chín, nhưng lại cực kỳ quen thuộc nơi này, trận pháp không chỉ không tạo thành bất cứ trở ngại nào, ngược lại còn mượn trận pháp vận hành hồn lực, tăng mạnh công kích của mình oanh về phía dị ma cấp chín.

Dị ma hít ngược một hơi, vội vàng tiến hành ngăn cản. Bởi vì quá mức vội vàng, một dị ma cấp chín, vậy mà ngược lại bị đòn tấn công của một hồn sư cấp tám đánh lui một bước.

Nhìn cánh tay bị xát ra vô số vết thương nhỏ của mình, khuôn mặt âm trầm của dị ma phiếm xanh, hắn ta chậm rãi quay đầu, âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía Trang Dịch cùng hồn sư cấp tám.

Sau khi hồn sư cấp tám tấn công dị ma xong liền đứng ở bên cạnh Trang Dịch, đợi sau khi đứng vững, Trang Dịch nhìn thấy rõ khuôn mặt của người này, nhất thời giật nảy mình ——

Vệ Dụ Phong!

Lúc này Vệ Dụ Phong đang thở hồng hộc, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm dị ma cấp chín, đả thương dị ma cấp chín, trên mặt Vệ Dụ Phong lại không có chút vẻ hưng phấn nào, ngược lại bởi vì quá mức tức giận nên biểu cảm trên mặt thậm chí có chút vặn vẹo, đâu còn có dáng vẻ thân thiết khi gặp Trang Dịch ngày hôm đó.

Nhưng Trang Dịch lại có thể xác nhận, người này đúng là Vệ Dụ Phong.

Nhìn hai nam nhân lớn lên giống nhau như đúc giằng co lẫn nhau, sau khi Trang Dịch kinh hãi thì lập tức suy nghĩ rõ ràng.

Giống như Lâm Khê và Lâm Lưu vậy, nam nhân bị dị ma cấp chín phụ thể này, rất có thể là anh em song sinh của Vệ Dụ Phong!

Vệ Dụ Phong không cho dị ma cơ hội phản kích, ông lập tức điều động trận pháp bốn phía phối hợp tấn công, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của dị ma cấp chín, sau đó Vệ Dụ Phong giơ tay lên vung mạnh, trận pháp thay đổi, bóng dáng dị ma cấp chín nhất thời biến mất không thấy, không biết bị Vệ Dụ Phong di chuyển đi đâu.

"Lôi Y?" Làm xong tất cả những cái này, Vệ Dụ Phong quay đầu nhìn Trang Dịch.

"Vâng." Trang Dịch lập tức đáp.

"Tại sao ngươi lại ở đây?"

"Lôi Hổ nghi ngờ dị ma bên kia còn có cao thủ đang ẩn nấp, chỉ chờ đại trận phòng ngự tới thời điểm quan trọng nhất thì đột nhiên phá hoại, tạo thành tổn thất không thể cứu vãn cho đại trận phòng ngự, thế nên để cho ta tới... sửa chữa."

Vệ Dụ Phong nhìn trận pháp bốn phía, nói: "Những trận pháp bên ngoài vừa rồi kia, tất cả đều là ngươi phá giải?"

"Đúng."

"Dùng bao lâu?"

"Khoảng hai phút."

Vệ Dụ Phong sửng sốt.

Hai phút phá giải gần 30 trận pháp chướng ngại?!

Phải biết rằng, trong những trận pháp chướng ngại kia, có không ít là đặc biệt nhằm vào hồn sư cấp bảy trở lên, cũng vì vậy, muốn phá giải chúng, cho dù biết phương pháp thì cũng nhất định phải là hồn sư cấp cao mới được.

Lấy thực lực cấp sáu của Lôi Y này mà có thể dùng tốc độ như vậy đi vào, quả thực chính là thiên phương dạ đàm, nhưng cậu lại làm được!

Chương 127

"Ngươi biết sửa đại trận phòng ngự?"

Trang Dịch nhìn Vệ Dụ Phong, sau đó nói ra những hiểu biết của cậu đối với đại trận phòng ngự bằng ngôn ngữ ngắn gọn.

Vệ Dụ Phong nghe vậy, biểu cảm trên mặt càng ngày càng giật mình. Bản thân ông cũng tinh thông trận pháp, thậm chí có một phần trận pháp chướng ngại ở ngoài đại trận phòng ngự chính là Vệ Dụ Phong tự tay bố trí.

Hiểu biết của Trang Dịch đối với trận pháp là lấy một góc độ khác tiến hành thuyết minh hoàn toàn mới, thế nhưng chính là phương pháp như vậy lại dường như thực sự có đủ tác dụng với đại trận phòng ngự!

Vẻ mặt Vệ Dụ Phong nhìn Trang Dịch ngày càng kinh ngạc, nếu như lúc này không phải thời điểm mấu chốt, Vệ Dụ Phong tuyệt đối sẽ giữ Trang Dịch vặn hỏi, nhưng mà nghĩ đến dị ma cấp chín còn ở cách đây không xa, Vệ Dụ Phong cắn răng nói: "Tuy rằng không rõ lai lịch của ngươi, nhưng ngươi là nhân loại, ta tin tưởng ngươi."

Trang Dịch nghe vậy, nhất thời chấn động.

Đúng lúc này, trận pháp chướng ngại cách đó không xa bắt đầu chấn động thường xuyên hơn, căn cứ cảm giác của Trang Dịch, dị ma cấp chín kia đang lấy tốc độ cực nhanh mà phá hỏng trận pháp.

Dựa vào những va chạm lúc trước giữa Trang Dịch cùng dị ma cấp chín này đến xem, dị ma cấp chín này đã hoàn toàn dung hợp thân thể nhân loại kia, tuy rằng không thể xác định thực lực dị ma cấp chín này có tới trình độ dị ma huyết hồng hay không, thế nhưng cho dù nó là dị ma vừa mới bước vào cấp chín, phụ thể trên người nhân loại, dưới sự gia tăng từ sức mạnh của nhân loại, thực lực của nó có lẽ không thể kém hơn dị ma huyết hồng đang đối đầu với trưởng lão Ngự Hồn điện ở trên chiến trường ngoài kia.

Trận pháp bị phá hỏng, năng lượng chấn động mạnh cũng sinh ra ảnh hưởng nhất định cho trận pháp nơi Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong đang đứng, cảm nhận năng lượng bốn phía, Vệ Dụ Phong nhìn phương hướng dị ma cấp chín phóng thích năng lượng, cũng không biết nghĩ đến cái gì, ông hít sâu một hơi, biểu tình trên mặt quỷ dị bình tĩnh lại, chỉ có hận ý điên cuồng tột cùng trong mắt đang bùng cháy, Vệ Dụ Phong chậm rãi quay đầu, liếc nhìn Trang Dịch một cái, sau đó tháo một thứ trên tay xuống đưa cho Trang Dịch: "Cái này cho ngươi, có thể giúp ngươi nhanh chóng đi vào đại trận phòng ngự. Ngươi có thể phá giải nhiều trận pháp chướng ngại như vậy trong hai phút ngắn ngủi, ta tin tưởng thực lực của ngươi."

Vệ Dụ Phong nói xong, cúi người xuống, đôi mắt thật sâu nhìn Trang Dịch: "Tuy rằng hiện tại dị ma xâm lược, tình hình cực kỳ nguy hiểm, nhưng chỉ cần Ngự Hồn điện còn, Tây Bắc còn. Nếu không, Ngự Hồn điện thất thủ, Thần tích chi tường bị đạp vỡ, đến lúc đó trăm họ lầm than, gặp họa đầu tiên chính là những thành lớn ở Tây Bắc này, cùng với các trường học như Ellen, hơn nữa bọn chúng lấy thân thể nhân loại làm ký thể, biến Tây Bắc trở thành nơi đóng quân, như vậy thì toàn bộ đại lục Ade đều sẽ phải rơi vào nguy hiểm!"

Trang Dịch kinh ngạc nhìn Vệ Dụ Phong, dự đoán của Vệ Dụ Phong hoàn toàn không khác biệt chút nào so với kiếp trước!

"Mà Ngự Hồn điện có giữ được hay không, nhất cử nhất động của ngươi đều cực kỳ quan trọng." Vệ Dụ Phong nói, trầm trọng mà thong thả, "Chỉ cần đại trận phòng ngự được sửa xong, Ngự Hồn điện tất thắng! Người trẻ tuổi, tính mạng của mọi người, liền giao cho ngươi."

Vệ Dụ Phong nói xong, đưa tay muốn vỗ nhẹ lên bả vai Trang Dịch một cái, nhưng khi sắp vỗ vào rồi thì động tác của Vệ Dụ Phong lại sửa lại, nhẹ nhàng sờ sờ đầu Trang Dịch, sau đó cũng không quay đầu lại xoay người đi về một hướng.

"Tiền bối, ngươi muốn đi đâu?" Trang Dịch nhìn bóng lưng Vệ Dụ Phong, hỏi.

"Chặn con dị ma kia." Vệ Dụ Phong nói xong, mở một trận pháp chướng ngại ra, chớp mắt bóng dáng ông liền biến mất.

Vệ Dụ Phong là hồn sư cấp tám, dị ma kia lại là cấp chín, chênh lệch ở giữa hai người, quả thực chính là chênh lệch giữa trời và đất.

Trang Dịch hiểu được, chuyến đi này của Vệ Dụ Phong, dưới tình huống không có giúp đỡ, e là lành ít dữ nhiều!

Nghĩ đến Vệ Dụ Phong lấy thân mạo hiểm tranh thủ thời gian cho mình, lại nghĩ đến những đồng đội còn đang chiến đấu khổ sở ở bên ngoài, Trang Dịch không có nhiều thời gian dừng lại lâu, xoay người chạy về phía trung tâm đại trận phòng ngự.

Thứ Vệ Dụ Phong giao cho Trang Dịch là một cái vòng tay màu ngân bạch, tương đối mỏng, mặt ngoài có chút thô ráp, có khắc chi chít chữ viết cùng hoa văn, cực kỳ tỉ mỉ. Bởi vì thời gian cấp bách nên Trang Dịch cũng không lãng phí đi điều tra nghiên cứu, trực tiếp sử dụng cái vòng tay này vọt vào trung tâm đại trận phòng ngự.

Càng tới gần Ngự Hồn điện, ánh sáng bạch kim bốn phía càng sáng, khi Trang Dịch chính thức bước vào đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, cậu phát hiện cậu đã đi tới một không gian thuần túy do trận pháp tổ chức thành, cực kỳ tương tự không gian độc lập do Trang Tử Lưu xây dựng nên lúc trước, đồng thời, một hình vẽ kiến trúc lập thể bán trong suốt trôi lơ lửng ở giữa không trung hiện ra trước mặt Trang Dịch, lớn đến mỗi một cung điện, nhỏ đến mỗi viên ngói trên mái hiên, thậm chí mỗi một vật trang trí bên trong, tất cả đều phác họa ra rõ ràng.

Trang Dịch đến gần nhìn một chút liền phát hiện ra kiến trúc này không phải đâu khác, chính là bản thu nhỏ của Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường!

Nhưng mà hình vẽ lập thể này vẫn có chút khác biệt rất nhỏ với Ngự Hồn điện thật, nhìn kỹ sẽ phát hiện ra trên hình còn có rất nhiều ngóc ngách đang có chút không trọn vẹn, đặc biệt là chỗ bị phá hỏng trên Thần tích chi tường còn có vài lỗ thủng chưa được sửa lại.

Trang Dịch hiểu được, đây thật sự là vị trí không hoàn chỉnh trên trận pháp, một khi Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường trên hình lập thể khôi phục đầy đủ, cũng có nghĩa là, đại trận phòng ngự đã hoàn toàn khôi phục!

Trang Dịch nhìn lại nhìn, chậm rãi quên thời gian cùng địa điểm, đôi mắt chuyên chú nhìn chằm chằm hình lập thể này, cậu vô thức bắt đầu đi vòng quanh hình lập thể, đồng thời thử dùng hồn lực chậm rãi đưa vào trong hình mấy lần, lợi dụng hiểu biết của cậu với trận pháp giúp đại trận phòng ngự đẩy nhanh tốc độ tiến hành phác họa.

Sự thật chứng minh, suy diễn lúc trước của Trang Dịch với đại trận phòng ngự là hoàn toàn chính xác, Trang Dịch tiến hành thăm dò phụ trợ vài lần đều không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, hơn nữa xác thực giúp đại trận phòng ngự tăng nhanh tốc độ một chút.

Nhưng mà, vẫn xa xa chưa đủ.

Căn cứ trạng thái bức hình lập thể này hiện ra tới xem, muốn đại trận phòng ngự hoàn toàn khôi phục chỉ sợ còn cần thời gian ít nhất là một giờ, Trang Dịch dựa theo thực lực của mình tính toán một chút, nếu như cậu có thể phát huy toàn lực giúp đại trận phòng ngự mà nói, sẽ có thể rút ngắn ít nhất một nửa thời gian!

Nghĩ như vậy, Trang Dịch dần dần tăng lớn hồn lực đưa vào, sau khi đại trận phòng ngự có thể tiếp nhận tất cả hồn lực cậu thêm vào, Trang Dịch hơi hơi híp mắt, lực chú ý tập trung cao độ, ngay sau đó, ba hệ hồn thú xuất hiện, hồn lực của Trang Dịch lại tăng mạnh một lần nữa.

Dung hợp ba hệ hồn thú thành một thể, đồng tử màu xám bạc của Trang Dịch hơi hơi lấp lánh ánh sáng, ba hệ hồn thú dung hợp rất nhanh, sức mạnh triệu hoán sư được cậu hoàn toàn phóng xuất ra, Trang Dịch vận dụng tri thức trận pháp lúc trước học được ở Liệt cốc, thật cẩn thận lại nhanh chóng dùng hồn lực hợp thành nhiều loại hoa văn phức tạp, đánh vào trong hình lập thể, đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự.

Lần đầu tiên dùng sức mạnh triệu hoán sư gia tốc thành công, trong lòng Trang Dịch có chút vui vẻ, nhưng mà biểu cảm trên mặt cậu không có chút biến hóa nào, đôi mắt vẫn chăm chú quan sát bất cứ một tia thay đổi nào của đại trận phòng ngự.

Dưới sự nỗ lực không ngừng của Trang Dịch, tốc độ chữa trị của đại trận phòng ngự rốt cuộc càng lúc càng nhanh.

Nhưng đối lập với nó, Trang Dịch cũng tiêu hao cực kỳ nhiều hồn lực. Dù sao cậu mới từ trên chiến trường lại đây, lại liên tục không ngừng phá hơn 30 trận pháp chướng ngại, thậm chí còn nhận một kích của hồn sư cấp chín. Thuộc tính của triệu hoán sư giúp Trang Dịch khôi phục hồn lực nhanh hơn người thường rất nhiều, nhưng hồn lực dù sao không phải vĩnh viễn không có giới hạn, cảm giác hồn lực trong cơ thể dần dần thấy đáy, Trang Dịch nhìn chằm chằm đại trận phòng ngự chỉ kém không đến năm phút nữa là có thể sửa xong, cắn răng tiếp tục kiên trì!

Cậu đã dừng ở cấp sáu đỉnh phong rất lâu rồi, từ cấp sáu đến cấp bảy, là một bước nhảy vọt từ hồn sư cấp trung đến hồn sư cấp cao, lần thăng cấp này cực kỳ quan trọng, lúc trước Trang Dịch trì trệ không đạt tới, nhưng hôm nay, Trang Dịch có dự cảm, sau lần sửa chữa đại trận phòng ngự này, cậu nhất định sẽ có đột phá!

Hiện tại đau đớn phải chịu đựng càng nhiều thì khi đột phá cấp bảy, lợi ích đạt được cũng sẽ càng lớn.

Còn hai phút...

Một phút...

Mười giây...

Năm giây...

Hai giây...

—— Ầm!

Trận pháp đã sắp hoàn thành, ngay trong nháy mắt này, một tiếng nổ mạnh từ phương xa truyền tới, toàn bộ tất cả trận pháp chướng ngại ở ngoài đại trận phòng ngự bị phá, năng lượng do hồn lực va chạm sinh ra từ bên ngoài quét ngang vào làm không khí bốn phía hoàn toàn vặn vẹo, cùng lúc đó, một bóng người cùng với luồng sức mạnh đáng sợ kia bay ngang lại đây, "rầm" một tiếng nặng nề rơi xuống đất, ngã xuống trước mặt Trang Dịch!

Bởi vì Trang Dịch đột nhiên bị cắt ngang, hồn lực chợt trở nên bất ổn làm cho chữa trị với trận pháp cũng xuất hiện một chút sai lệch, trận pháp vốn chỉ còn cần thêm thời gian một giây đồng hồ là có thể khôi phục hoàn toàn, lại vì lúc này bị cắt đứt, trận pháp chữa trị thất bại, thời gian lại kéo dài một lần nữa!

Nhưng mà cũng may, mỗi bước chữa trị lúc trước Trang Dịch đều đi cực kỳ vững chắc, trận pháp chỉ kém một chút cuối cùng, thời gian một giây chỉ bị kéo dài thành ba phút mà thôi.

Vừa rồi Trang Dịch là nhờ vào một chút sức lực chống đỡ mới không ngừng có hồn lực phát ra, lúc này bị cắt ngang, khí huyết trong cơ thể Trang Dịch nhất thời cuồn cuộn lên, thân thể vốn đã bị thương lại trải qua chèn ép cùng gián đoạn như vậy, nhất thời khiến Trang Dịch có chút không chịu nổi. Trước mắt cậu tối đen nhưng rồi lại đứng vững rất nhanh, cùng lúc đó, người ngã trước mặt Trang Dịch cũng giãy giụa đứng dậy, khi nhìn thấy trận pháp vậy mà bị đánh gãy vào một giây cuối cùng, biểu tình trên mặt Vệ Dụ Phong ngưng lại, ông nhìn về phía Trang Dịch nói: "Trận pháp..."

Trang Dịch giữ vững tinh thần, phát hiện toàn thân Vệ Dụ Phong đều đang thấm máu, nghĩ muốn giúp ông chuyển dời vết thương, lại không biết bắt đầu xuống tay từ chỗ nào.

"Trận pháp thế nào rồi?" Đường nhìn của Vệ Dụ Phong từ trận pháp dời lên mặt Trang Dịch, nhìn chằm chằm Trang Dịch nói.

"Khi chỉ còn một giây cuối cùng thì bị cắt ngang, thời gian kéo dài tới ba phút." Trang Dịch nói rất nhanh, "Ba phút sau có thể sửa xong."

"Ba phút..." Vệ Dụ Phong thì thào nói.

Đúng lúc này, tiếng bước chân "cốp cốp cốp" từ bên ngoài chầm chậm truyền đến, một bóng người dần dần đến gần.

Trang Dịch quay đầu liền thấy được người lớn lên giống Vệ Dụ Phong như đúc kia: "Dị ma cấp chín..."

"Giống như nhân loại các ngươi, sau khi dị ma tới cấp chín, có tư cách phong hào(1)." Sắc mặt dị ma cấp chín có chút tái nhợt, ma khí quanh thân chấn động vô cùng quỷ dị, lúc thì mạnh lúc thì yếu, hiển nhiên trận chiến cùng Vệ Dụ Phong này cũng tạo thành phiền toái không nhỏ với hắn ta. Dị ma cấp chín vừa nói, vừa đi đến trước mặt Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong ngã dưới đất, nhìn dáng vẻ thê thảm toàn thân bị máu tươi nhuộm ướt của Vệ Dụ Phong, trên mặt dị ma cấp chín cong lên một nụ cười cứng ngắc, "Phong hào của ta, là Dụ Thần."

"Ngươi... không xứng!" Nghe được thanh âm dị ma cấp chín, Vệ Dụ Phong vừa ho khan ra máu vừa thù hận nhìn chằm chằm dị ma cấp chín, cắn răng nói.

Dụ Thần... Chẳng lẽ là tên lúc trước của thân thể này?

Dị ma cấp chín không nói nhảm thêm nữa, hắn ta ngẩng đầu, nhìn phía hình lập thể đại trận phòng ngự còn chưa sửa chữa xong, chậm rãi nở nụ cười: "Đã định trước, ngày hôm nay dị ma sẽ tiếp quản Ngự Hồn điện."

Lời dị ma nói khiến toàn thân Trang Dịch cùng Vệ Dụ Phong chấn động, đúng lúc này, ma khí quanh thân dị ma bắt đầu khởi động, sau đó hội tụ vào tay phải, phía sau dị ma cấp chín hiện ra hư ảnh một dị ma huyết hồng có thân thể tràn ngập lấm tấm màu đen, dị ma cấp chín chậm rãi há miệng, khoang miệng đen nhánh thoạt nhìn lạnh lẽo đáng sợ, trong miệng dị ma cấp chín phát ra một luồng sóng âm cực kỳ sắc bén, chớp mắt tiếp theo, một luồng năng lượng mạnh mẽ tấn công về phía hình lập thể ở trung tâm đại trận phòng ngự!

Hai mắt Trang Dịch mở to, cậu không chút nghĩ ngợi nhào qua phía dị ma cấp chín tấn công vào, ý đồ ngăn cản công kích!

Nhưng mà có một bóng người càng nhanh hơn cậu.

Vệ Dụ Phong nâng hai tay lên cao, hồn thú nháy mắt phụ thể, hồn lực ngưng kết trong lòng bàn tay Vệ Dụ Phong, hóa thành một tấm chắn, ngăn cản công kích của dị ma cấp chín ở bên ngoài.

"Vô dụng." Dị ma cấp chín thấy thế, cười lạnh nói.

Giây tiếp theo, đòn tấn công của dị ma cấp chín liền xuyên thấu tấm chắn hồn lực của Vệ Dụ Phong, trực tiếp đánh sâu vào tay phải của Vệ Dụ Phong, chỉ nghe hai tiếng "bùm bùm", cánh tay phải của Vệ Dụ Phong, kể cả bả vai, dưới một kích kia của dị ma, rõ ràng nổ tung!

Máu tươi hóa thành sương mù, mảnh vỡ xương thịt bắn ra, Vệ Dụ Phong rút lui tròn năm bước, đau đớn do mất đi cánh tay cùng bả vai khiến cả người ông run rẩy kịch liệt, thế nhưng ông không hề rên một tiếng, kiện định đứng ở phía trước trung tâm đại trận phòng ngự!

"Tiền bối!" Trang Dịch tận mắt nhìn thấy thân thể Vệ Dụ Phong nổ tung, nhịn không được kêu lên thành tiếng, khi nhìn đến ánh mắt coi thường cái chết của Vệ Dụ Phong, còn có thân hình đã mất đi một nửa lại vẫn thẳng thắn như trước, hốc mắt Trang Dịch không nín được mà đỏ lên.

Trang Dịch cũng không để ý chuyện bại lộ thân phận triệu hoán sư trước mặt Vệ Dụ Phong nữa, cậu nhanh chóng sử dụng hồn thú hệ thực vật của mình, tuy rằng không thể giúp Vệ Dụ Phong trị liệu, nhưng vẫn có thể cầm máu!

Sau khi cấp tốc làm xong, Trang Dịch đứng ở bên cạnh sóng vai với Vệ Dụ Phong —— trừ khi vượt qua thi thể của cậu, nếu không, quyết không cho phép dị ma tới gần!

"Lôi Y, ngươi lui về phía sau." Vệ Dụ Phong nhìn Trang Dịch đứng ở bên cạnh mình, dùng thanh âm khàn khàn thấp giọng nói.

"Không." Trang Dịch lắc đầu, "Tiền bối, mặc dù ta là hồn sư cấp sáu, thế nhưng... cho dù ta bỏ mình, cũng sẽ khiến cho dị ma này phải bỏ ra một cái giá nhất định"

"Lui về phía sau, ta nói ngươi lui về phía sau!" Vệ Dụ Phong nghe vậy, đưa tay lên đẩy mạnh vào ngực Trang Dịch, Trang Dịch bất ngờ không kịp đề phòng, vị Vệ Dụ Phong làm cho lui vài bước, "Ta đến đối phó thứ này, ngươi đi chữa trị trận pháp!"

Trang Dịch nghe vậy, lập tức hiểu được quan hệ lợi hại trong đó, cậu nhìn Vệ Dụ Phong một cái thật sâu, cắn răng, bước nhanh về trước mặt đại trận phòng ngự.

Dị ma cấp chín thấy thế lập tức muốn ngăn cản, đúng lúc này, Vệ Dụ Phong đứng ở trước người dị ma cấp chín: "Trừ khi ta tan xương nát thịt, nếu không, ngươi đừng nghĩ đi tới."

Dị ma cấp chín không nghĩ tới Vệ Dụ Phong sẽ ương ngạnh như vậy, hắn nhìn thân thể tàn tạ cùng sắc mặt xám trắng của Vệ Dụ Phong, trong mắt dị ma cấp chín hiện lên một tia mê mang mà đau đớn.

Ca ca...

Nhưng rất nhanh, dị ma cấp chín lại khôi phục dáng vẻ âm trầm lúc trước: "Chỉ bằng ngươi?"

"Chỉ bằng ta."

Phía sau không ngừng có tiếng hồn lực va chạm cùng năng lượng chấn động phát nổ đánh úp lại, ngoại trừ những âm thanh đó thì còn không ngừng có tiếng máu thịt Vệ Dụ Phong bị tách ra.

Trang Dịch nghe vào trong tai, lại không cho phép bản thân quay đầu, đôi mắt cậu đỏ bừng, gắt gao nhìn chăm chú vào trận pháp trước mắt, hồn lực trong cơ thể thả ra không chút giữ lại, không ngừng đẩy nhanh quá trình chữa trị đại trận phòng ngự!

Dưới loại áp lực đau khổ này, ngay cả bản thân Trang Dịch cũng không phát hiện, bất tri bất giác, cậu đang thăng hướng lên cấp bảy, hồn lực cậu phát ra đã sớm vượt qua hồn lực cấp sáu mà cậu có được, hơn nữa, sức mạnh ẩn chứa ở trong hồn lực tăng lên, do đó làm cho tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự cũng nhanh hơn dự tính lúc trước của cậu!

Khi hình lập thể Ngự Hồn điện cùng Thần tích chi tường rốt cuộc hiện ra đầy đủ rõ ràng, đại trận phòng ngự hoàn toàn tu bổ xong, Trang Dịch liếc nhìn đại trận phòng ngự hao phí tâm huyết cùng tính mạng của biết bao nhiêu người này một cái, xoay người nhìn về phía Vệ Dụ Phong.

Cái nhìn này, vừa lúc nhìn thấy dị ma cấp chín đưa tay dùng hồn lực cùng lúc chặt đứt đôi chân Vệ Dụ Phong!

"Không!!" Thấy thân thể Vệ Dụ Phong cùng đôi chân tách rời ra, thân hình từ giữa không trung rơi xuống trên mặt đất, toàn thân Trang Dịch không ngừng run rẩy, cậu xông đến bên cạnh đỡ lấy thân thể Vệ Dụ Phong, khi phát hiện hồn lực trong cơ thể Vệ Dụ Phong đã tiêu hao không còn một mảnh, không chỉ như thế, tính mạng của ông cũng đang không ngừng xói mòn, hai tay Trang Dịch nắm thật chặt, cắn răng chậm rãi quay đầu, nhìn về phía dị ma cấp chín.

Dị ma cấp chín nhìn chằm chằm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, khi phát hiện đại trận phòng ngự vậy mà đã sửa xong, biểu tình trên mặt dị ma cấp chín vặn vẹo một trận, cảm ứng được tầm mắt Trang Dịch, dị ma cấp chín chậm rãi xoay đầu nhìn về phía Trang Dịch, tiếng cái cổ chuyển động kèn kẹt ở trong không gian độc lập yên tĩnh có vẻ đặc biệt chói tai âm trầm, dị ma cấp chín nói: "Nhân loại nhà ngươi... Dám phá hỏng kế hoạch lớn của chúng ta!"

"Kế lớn?!" Trang Dịch đặt xong thân thể Vệ Dụ Phong, cậu chậm rãi đứng dậy, giận dữ cười, "Đại trận phòng ngự đã sửa xong, hôm nay cũng chơi xong, hôm nay, Ngự Hồn điện chính là nơi chôn thân của các ngươi!"

Biểu tình trên mặt dị ma chợt vặn vẹo, hai tay của hắn ta nâng lên giống như con dơi, lập tức phía sau hắn ta nổi lên một hư ảnh thật lớn, đó là một dị ma huyết hồng toàn thân có màu đen lấm tấm!

Dị ma cấp chín chậm rãi há miệng, khoang miệng giống như một cái hố đen, nhìn qua kinh khủng đến cực điểm, đồng thời, hai tay của hắn ta cùng thân hình đều chậm rãi chuyển hóa thành màu đen, chớp mắt tiếp theo, dị ma cấp chín mạnh vọt về phía Trang Dịch!

Trang Dịch thấy thế, hai tay cậu nắm chặt, không đến một giây thời gian ba hệ hồn thú đã phụ thể ở trên người, thân thể Trang Dịch đột nhiên thú hóa, hình thành phòng ngự mạnh nhất từ trước cho tới hiện tại của cậu.

Dị ma thấy Trang Dịch lại sử dụng một chiêu này, trên mặt hiện lên một tia tươi cười khinh thường, hai tay hắn ta tạo thành chữ thập chém mạnh xuống, một luồng sức mạnh màu đen ở giữa không trung hóa thành thanh đao lớn màu đen, bổ tới chỗ Trang Dịch.

Hai tay Trang Dịch giao nhau, đón đỡ lấy thanh đao lớn màu đen ——

Trong khoảng khắc hồn lực va chạm, ống tay áo của Trang Dịch lập tức bị xé nát, đồng thời ở trên hai tay của Trang Dịch cũng xuất hiện hai vết thương sâu có thể thấy được xương!

Dị ma thấy Trang Dịch không chỉ có thân thể không bị chém thành hai nửa, thậm chí cánh tay cũng không gãy, chỉ là xuất hiện hai vết thương thật sâu, trên mặt hắn ta thoáng qua chút kinh ngạc.

Phải biết, cùng là một chiêu, vừa rồi Vệ Dụ Phong chính là bị bổ đôi người a!

Trang Dịch cảm nhận được hồn lực tràn đầy trong cơ thể cùng thân thể cường hóa, hiểu được ngay vừa rồi cậu đã hoàn toàn vượt qua cánh cửa cấp bảy, trở thành một hồn sư cấp cao!

Bất luận phương diện nào thì triệu hoán sư cũng mạnh hơn hồn sư không ít, tuy ở mặt ngoài thì Trang Dịch mới bước vào cấp bảy, thực ra nếu so sánh với hồn sư bình thường, thực lực tổng hợp của cậu đã có khả năng có thể so với cấp bảy đỉnh phong!

Mà vừa rồi khi Vệ Dụ Phong giao chiến với dị ma cấp chín, bản thân đã là nỏ mạnh hết đà, bởi vậy bị thương mạnh hơn Trang Dịch nhiều lắm.

Tuy rằng lúc này vết thương trên tay Trang Dịch cực kỳ đau đớn, nhưng khoảng khắc sống chết trước mắt, Trang Dịch cũng không có tâm tư đi bận tâm, cậu bắt được vẻ kinh ngạc trên mặt dị ma, lại nghĩ đến những hành vi dị ma làm với nhân loại, trong mắt Trang Dịch lóe ra sát khí lạnh như băng, một giây sau, linh lung hộp xuất hiện ở trên tay phải Trang Dịch, Trang Dịch nhắm mắt lại, miệng vừa lẩm nhẩm đọc cái gì đó vừa nâng tay trái lên, ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng ấn một cái giữa mi tâm.

Lập tức, một dòng sức mạnh thần bí không nói nên lời tràn ngập quanh thân Trang Dịch.

Chớp mắt tiếp theo, Trang Dịch mở mắt ra ——đồng tử màu xám nhạt, thế nhưng hơi hơi phát ra ánh sáng!

Quanh thân Trang Dịch tràn ngập sức mạnh thần bí khiến thân thể dị ma cứng đờ, bỏ lỡ thời gian tấn công tốt nhất.

Cùng thời khắc đó, linh lung hộp quay tròn quay lên giữa không trung, chậm rãi mở ra dưới sự khống chế của Trang Dịch, cùng mở ra với linh lung hộp, là một vết nứt không gian quỷ dị!

Triệu hoán sư được mệnh danh như vậy, trừ chuyện đầu tiên bọn họ làm trước khi tu luyện là triệu hoán bổn mạng thú ra, quan trọng hơn là, khi triệu hoán sư tới trình độ cao cấp, cũng là cấp bảy, lập tức có được năng lực triệu hoán!

Vừa lúc đó, dị ma cấp chín chợt phục hồi tinh thần.

Hắn ta nhè nhẹ nhìn vết nứt không gian kia, sau đó mở miệng phun ra một thứ gì đó sền sệt màu đen, cái thứ kia giống như là một dị ma thu nhỏ lại, không ngừng ngọ nguậy, phát ra sóng âm chói tai.

Sau khi dị ma cấp chín phun ra cái thứ này, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm tái nhợt, thứ màu đen kia trôi lơ lửng ở trước mặt dị ma cấp chín, rồi phồng lên giống như quả bóng da dưới sự khống chế của ma khí, sau đó bắn về phía vết nứt không gian giống như đạn pháo!

Trang Dịch thấy thế, vội vàng dùng ba hệ hồn thú ngăn cản, thế nhưng thực lực bản thân Trang Dịch dù sao kém dị ma cấp chín rất nhiều, huống chi cái thứ màu đen này còn lại đòn sát thủ nhổ ra từ trong cơ thể dị ma!

Thứ màu đen kia rất nhanh đã phá được phòng ngự của Trang Dịch, ngay khi ma thú Trang Dịch triệu hoán sắp ra khỏi vết nứt không gian, thứ màu đen trực tiếp vọt vào trong vết nứt, sau đó chớp mắt đã bao bọc toàn thân ma thú, tiếng ăn mòn "xèo xèo xèo xèo" truyền đến, chỉ trong chớp mắt, ma thú kia vậy mà đã bị thứ màu đen kia của dị ma cấp chín nuốt chửng!

"Rốt cuộc chỉ triệu hoán đến một ma thú cấp năm vô dụng... Hại bổn tọa lãng phí tinh hoa bản thể!" Dị ma cấp chín hừ lạnh, hung tợn trừng mắt nhìn Trang Dịch nói, "Không ngờ ngươi lại có thể là thân phận này... Nhưng mà, cấp bảy mà thôi, còn xa xa không phải là đối thủ của ta!"

Trang Dịch không ngờ được ma thú lần đầu tiên mình triệu hoán về lại cứ như vậy bị dị ma phá giải.

Chênh lệch giữa cấp bảy cùng cấp chín, là khoảng cách không thể vượt qua!

Nhưng mà, Trang Dịch cũng không phải là người cam chịu số phận dễ dàng như vậy,

Thực hiển nhiên, dị ma cấp chín này đã sức cùng lực kiệt từ lâu, đặc biệt là sau khi hắn ta dùng cái tinh hoa bản thể kia đối phó ma thú cấp năm, thực lực của hắn ta lúc này, tuyệt đối rút lui không ít!

Mà Trang Dịch, bởi vì thành công thăng cấp, hồn lực trong cơ thể tràn đầy, một con ma thú bị giết, không sao, cậu còn có thể tiếp tục triệu hoán!

Đúng lúc này, trong vòng tay không gian của Trang Dịch, cọng lông vũ trắng noãn mà trước đây rất lâu một con Bạch Hạc tặng cho Trang Dịch, đang phát ra ánh sáng hơi yếu.

Dị ma phát hiện ra Trang Dịch tiếp tục ý đồ, cười lạnh nói: "Nếu ngươi là cấp tám thì ta còn có chút kiêng kỵ, cấp bảy, ha ha..."

Không biết hắn ta nghĩ tới chuyện gì, giống như giết chết Trang Dịch là một chuyện vô cùng vui thích, dị ma vừa nói vừa ngưng tụ hồn lực, nhân lúc Trang Dịch đang triệu hoán mà phát động tấn công mãnh liệt.

Trang Dịch dựa vào ba hệ hồn thú cùng thân thể vừa cường hóa cứng rắn chống đỡ bốn lần, theo công kích lần thứ năm kéo tới một lần nữa, hơn nữa lại ngắm ngay vào đầu cậu, trái tim Trang Dịch ngừng lại, ngực sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông, ngay khi đòn tấn công của dị ma gần sát trán rồi lập tức sẽ chém Trang Dịch ra làm đôi, trong khoảng khắc chỉ mành treo chuông này, một luồng sáng trắng nhu hòa lóe lên từ trong vết nứt không gian, chớp mắt đã bao trùm toàn thân Trang Dịch.

Chỉ nghe một tiếng "đinh" thanh thúy vang lên, ánh sáng trắng bị công kích của dị ma đánh nát giống như đồ sứ, sau khi nó vỡ tan ra, ánh sáng dần dần biến mất, kéo theo đòn tấn công của dị ma cũng tiêu tán theo.

Trang Dịch và dị ma không hẹn mà cùng nhìn về phía vết nứt không gian —— chỉ thấy một con hạc toàn thân trắng như tuyết đang giơ cao cái cổ dài ưu nhã của nó, móng vuốt bên trái khẽ động, cái mông vểnh cao, vẻ mặt tao nhã đứng ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro