Chương 156 - 157 - 158

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm giác Trang Dịch đã hoàn toàn phong tỏa hắn ta, làm hắn ta không có chỗ mà trốn, thấy Trang Dịch chớp động cánh bay càng ngày càng gần, Chu Vĩ đỏ hoe mắt thở phì phò, hắn ta nghĩ tới những hồn sư nhân loại cùng dị ma chết trong tay Trang Dịch, lúc trước rõ ràng không sợ hãi, lúc này tới lượt mình rơi vào kết cục sắp bị Trang Dịch giết, Chu Vĩ nhất thời có chút không rét mà run.

Sau e ngại ngắn ngủi, biểu cảm trên mặt hắn ta lại càng thêm tàn nhẫn.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn ta đã bán đứng tín ngưỡng của bản thân, phản bội chủng tộc mình, cuối cùng sống được tới bây giờ, thậm chí còn trở thành một hồn sư cấp bảy, tiền đồ xán lạn, làm sao có thể cứ như vậy mà chết ở nơi này, hắn ta không cam lòng, tuyệt không cam lòng!

Nắm tay Chu Vĩ dốc sức nắm chặt, hắn ta cắn răng, trên cổ nổi gân xanh, đến khi Trang Dịch cách hắn ta chỉ còn khoảng trên dưới mười mét, Chu Vĩ hét lớn một tiếng, hồn lực toàn thân chợt trào ra, áp súc ở nửa mét quanh người hắn ta, lấy Chu Vĩ làm trung tâm, không gian nửa mét này bị hồn lực dồn nén cường độ cao, phóng thích hơi thở khủng bố.

Thấy hồn lực áp súc này sắp được Chu Vĩ ngưng tụ lại, hơn nữa còn có ý định tấn công tới Trang Dịch, một khi Trang Dịch bị đánh trúng chính diện, cho dù không chết thì cũng sẽ tàn phế, sư sinh Ellen vừa mới yên tâm vì Trang Dịch xoay ngược tình hình, trái tim lập tức lại nâng lên, cố tình lúc này, Trang Dịch trong sân đấu không chỉ vẫn tiếp tục duy trì bay lơ lửng, còn giống như không nhìn thấy Chu Vĩ tấn công vậy, vẫn duy trì tốc độ lúc trước đi tới trước mặt Chu Vĩ.

Sư sinh Ellen tận mắt thấy Trang Dịch đấu ba trận đã mơ hồ cảm nhận được phong cách chiến đấu của cậu, biết cậu tuyệt đối sẽ không làm chuyện không nắm chắc, bởi vậy lúc này đây bọn họ không ồn ào mù quáng, ngược lại nín thở nhìn chằm chằm mỗi giây biến hóa trên sân, không ai dám thở mạnh một chút.

Trang Dịch chậm rãi rơi xuống đất, hai chân giẫm đất, đứng ở trước mặt Chu Vĩ.

Chu Vĩ nhìn Trang Dịch gần trong gang tấc, khóe môi hắn ta kéo lên một dáng cười vui vẻ dữ tợn: "Hồn sư hai hệ thì đã sao, chết đi!"

Theo Chu Vĩ chợt quát một tiếng, quả cầu hồn lực ở trước mặt hắn ta bị một luồng sức mạnh cực lớn đẩy ra ngoài, thấy đã sắp đánh trúng Trang Dịch, trong tiếng kêu sợ hãi của mọi người, Trang Dịch nâng tay lên.

Một con hồ điệp màu đen xuất hiện ở trên đầu ngón tay Trang Dịch, theo cánh hồ điệp nhẹ nhàng vỗ, một vòng sáng màu lục như ẩn như hiện, cái tần xuất hiện ra này, rõ ràng giống một chút màu lục trên mi tâm Chu Vĩ kia như đúc.

Đòn tấn công của Chu Vĩ đã bay tới trước mặt Trang Dịch, hồn lực thổi quét mà đến kèm theo cơn gió nhanh mạnh, thổi rối loạn tóc Trang Dịch, cũng làm cho con hồ điệp nhỏ trên đầu ngón tay cậu kia càng thêm có vẻ trở nên yếu ớt không chịu nổi.

Hồ điệp lung lay buồn ngủ trên đầu ngón tay Trang Dịch, quả cầu hồn lực đi tới một mét trước mặt Trang Dịch, đã sắp chạm đến ngón tay Trang Dịch ——

Trong khoảng khắc chỉ mành treo chuông này, trong tiếng kêu sợ hãi của sư sinh Ellen, nháy mắt tiếp theo, đòn tấn công mãnh liệt này bay sát qua thân thể Trang Dịch, gió thổi quần áo Trang Dịch bay tung lên, chỉ nghe "ầm" một tiếng, đòn tấn công của Chu Vĩ cuối cùng nện ở trên lồng phòng ngự phía sau lưng Trang Dịch.

Sao lại thế này? Người ở nơi này nhất thời cả kinh, cho dù là dị ma đối diện cũng kinh ngạc bay lên cao, kinh ngạc trừng hai người ở đây.

Chẳng lẽ là ảo thuật sao, vị trí Trang Dịch đứng ở trong mắt Chu Vĩ không giống, cho nên làm cho tấn công trượt?

Thế nhưng...

Mọi người nhìn Chu Vĩ, nhìn khuôn mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng của hắn ta, hình như tất cả cũng không đơn giản giống như bề ngoài biểu hiện ra vậy.

Chu Vĩ ngơ ngác nhìn Trang Dịch không thương đến một cọng tóc, run rẩy nói: "Ngươi... làm gì ta."

Trong khoảnh khắc Trang Dịch sắp bị đánh trúng kia, Chu Vĩ chưa bao giờ nương tay lại đột nhiên toàn thân tê rần, hồn lực trong cơ thể cũng xuất hiện tắc nghẽn trong tích tắc, cho nên mới dẫn đến hắn ta trực tiếp đánh hụt một kích tỉ mỉ chuẩn bị này.

Hắn ta nhìn Trang Dịch bình tĩnh như trước, biết tất cả đều là cậu giở trò quỷ, thấy Trang Dịch không định trả lời hắn ta, Chu Vĩ cắn chặt răng, lại ngưng tụ hồn lực lần nữa.

Lần này, không đợi Chu Vĩ áp súc hồn lực, hắn ta đã cảm thấy tứ chi ngày càng cứng ngắc, hô hấp trở nên dồn dập hơn, đến khi hắn ta nhìn thấy mạch máu trên tay hiện ra màu đen đáng sợ, trên bề mặt da cũng bắt đầu mơ hồ phát tím, Chu Vĩ cuối cùng mới chợt hiểu ra, hắn ta mở to mắt toàn thân run rẩy nhìn Trang Dịch: "Độc..."

Hồn thú bình thường đều chỉ có thể mang đến cho hồn sư một kỹ năng mạnh, lại phối hợp với kỹ năng thiên phú của bản thân hồn sư, hình thành một phương thức chiến đấu đặc sắc riêng, Trang Dịch là hồn sư hai hệ, Hướng Âm Quỳ là phụ hồn thú thiên hướng chiến đấu, còn có chiến hồn thú có thể sử dụng ảo thuật, vốn đã đủ nghịch thiên, Chu Vĩ không ngờ đến, chiến hồn thú của Trang Dịch lại còn có kỹ năng kia, hơn nữa nhìn tình huống độc lúc này, Chu Vĩ rốt cuộc hiểu được, có lẽ trong chốc lát hắn ta vừa mới giao thủ với Trang Dịch kia cũng đã bị Trang Dịch âm thầm hạ độc!

Nghĩ đến cái dáng vẻ cuồng vọng vừa rồi của mình, lại đối lập vẻ mặt bình tĩnh của Trang Dịch lúc này, Chu Vĩ chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh. Trận đầu, Trang Dịch bại lộ phụ hồn thú Hướng Âm Quỳ, trận thứ hai, Trang Dịch bại lộ ảo thuật của chiến hồn thú, trận thứ ba, Trang Dịch bại lộ độc thuật của chiến hồn thú...

Con bài ẩn của cậu giống như vô cùng vô tận, bất luận đối thủ chèn ép cậu mạnh như thế nào, cuối cùng đều sẽ bị cậu dùng đủ loại thủ đoạn hóa giải, lúc này Chu Vĩ đã nhịn không được phỏng đoán nhiều hơn, nếu như còn trận tiếp theo, gặp được đối thủ càng mạnh, người trước mắt này sẽ thế nào, có còn lấy ra thủ đoạn càng đáng sợ hơn chờ đối phương trúng kế hay không?

Nghĩ vậy, hai chân Chu Vĩ mềm nhũn, hắn ta tiêu hao lượng lớn hồn lực, hơn nữa lúc này độc tố ở trong cơ thể phát tác rất nhanh, không còn chút sức lực nào để ngưng tụ hồn lực, Chu Vĩ thấy Trang Dịch sắp xếp hạt hoa Hướng Âm Quỳ, lại từng bước một đi về phía mình, sợ hãi cái chết lại thổi quét mà đến một lần nữa, cuối cùng Chu Vĩ run môi nói với Trang Dịch: "Đừng."

Trang Dịch nâng mi, lẳng lặng nhìn Chu Vĩ một lúc.

Chu Vĩ đối diện Trang Dịch, cảm giác quen thuộc vào lần đầu tiên nhìn thấy Trang Dịch kia lại kéo đến lần nữa. Ngay tại lúc này, Trang Dịch đi về phía trước hai bước, trực tiếp rót hồn lực vào trong cơ thể Chu Vĩ, phong tỏa hồn lực của hắn ta.

Khi Trang Dịch đưa hồn lực vào trong cơ thể Chu Vĩ, Chu Vĩ nhìn gương mặt Trang Dịch gần trong gang tấc, nhìn đôi mắt màu xám nhợt nhạt kia, trong đầu Chu Vĩ đột nhiên lóe lên một tia sáng, giây tiếp theo, hắn ta kinh hãi nhìn Trang Dịch nói: "Là... là ngươi..."

Trang Dịch không nghĩ tới Chu Vĩ lại nhận ra cậu vào lúc này, tốc độ ngưng tụ Hướng Âm Quỳ trong lòng bàn tay cậu nhất thời chậm lại.

"Là ngươi, thật sự là ngươi!" Chu Vĩ lẩm bẩm nói, ngay sau đó, hắn ta mở to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch, trên mặt là vẻ điên cuồng, "Ngươi không thể giết ta, tại sao ngươi có thể giết ta, ngươi quên lúc trước ngươi nói gì với ta sao..."

Nhắc đến lúc trước, mặt Trang Dịch căng gắt gao, Chu Vĩ đã mất đi sức mạnh phản kháng, giết hắn ta sớm hay muộn căn bản không có gì khác nhau, trong đầu Trang Dịch nhớ lại tình hình chung sống với Chu Vĩ lúc trước, nhìn nhìn lại Chu Vĩ trước mắt này, Trang Dịch nhịn không được gầm nhẹ nói: "Ngươi mà nhớ những lời lúc trước ta nói với ngươi..."

"Nếu như không phải ngươi, ta lại thế nào sẽ đi tới một bước ngày hôm nay?!" Chu Vĩ nghe vậy, hung tợn chờ Trang Dịch nói, "Toàn bộ các ngươi đều chết, toàn bộ chết! Chỉ còn lại một mình ta...Trong toàn bộ đấu trường giải thi đấu hồn sư, đưa mắt nhìn ra, một người sống cũng không có! Là ngươi nói cho ta dị ma có thể biến thành hồn thú, là ngươi muốn ta truyền tin lại cho Ellen! Ngươi biết không, ta vốn muốn chết, nhưng bởi vì lời của ngươi, ta cắn răng còn sống, cho nên ta đi tới một bước ngày hôm nay!"

"Nói bậy." Trang Dịch nghe vậy, tức giận quát, "Cứ coi như ngươi vì lời ta nói, vì Ellen mà sống sót, nhưng hành vi hiện tại của ngươi đã hoàn toàn trái ngược với ước nguyện ban đầu, vậy ngươi sống sót có ý nghĩa gì?"

Chu Vĩ nghe vậy, trừng Trang Dịch nói không ra lời, mãi lâu sau, Chu Vĩ nói: "Thân bất do kỷ... Đi đến một bước này là đã không còn đường quay đầu lại! Cùng với bị dị ma phụ thể, lưu lạc thành cái xác không hồn, thu phục dị ma trở thành hồn thú, ít nhất ta còn giữ lại được thần trí của mình... Hiện giờ ta còn sống, thực lực tăng cao, dị ma cùng chung không gian tinh thần của ta, ta có thể làm sao bây giờ?! Mà ngược lại ngươi, ném tất cả cho ta, kết quả hiện giờ... ngươi lại đứng ở chỗ này... Thật sự là châm chọc... nếu Đường Việt không chết, có lẽ tất cả sẽ không giống như vậy đúng không, nếu Lâm Nguyệt còn tại, sẽ thế nào đây..."

Chu Vĩ nói xong, nhớ lại tình hình giải thi đấu hồn sư tham gia nửa năm trước, mấy tháng ngắn ngủi trôi qua mà thôi, lại xa xôi giống như chuyện kiếp trước.

Trang Dịch nhìn biểu cảm trong mắt Chu Vĩ, bàn tay cầm hạt hoa Hướng Âm Quỳ run nhè nhẹ.

Đúng lúc này, đột nhiên, một luồng ma khí từ trên tay kia truyền đến, Trang Dịch ngẩn ra, ngay sau đó, dị ma vẫn luôn bị Trang Dịch giam cầm chợt bùng nổ, nhân lúc Trang Dịch chưa chuẩn bị, lập tức đột phá giam cầm của cậu bay về phía Chu Vĩ!

Tốc độ của dị ma cực nhanh, Chu Vĩ bị phong tỏa hồn lực lại đang rơi vào hồi ức hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng, hắn ta trơ mắt nhìn dị ma chui vào trong cơ thể mình, ngay sau đó, Chu Vĩ hít ngược một hơi, chỉ kịp nói một câu "Không", sau đó, hắn ta giống như bị người bóp cổ họng, khuôn mặt vốn bị trúng độc xanh tím vào giờ phút này căng phồng lên, đồng thời, một làn sương đen thả ra quanh thân Chu Vĩ, nháy mắt đã cắn nuốt sạch thân thể Chu Vĩ.

Trang Dịch kinh ngạc, hồn lực của Chu Vĩ đã bị cậu phong tỏa, lúc này dị ma lại trở lại trong cơ thể hắn ta thả ra ma khí, căn cứ năng lực phụ thể đáng sợ của dị ma, một chút không xét kỹ, rất có thể cuối cùng sẽ là dị ma chiếm thượng phong, khống chế thân thể Chu Vĩ!

Nghĩ vậy, trong lòng Trang Dịch thầm mắng một tiếng đáng chết. Cậu trải qua nhiều trận chiến như vậy, hầu như chưa từng thất thần trong chiến đấu, lần này tự mình ra tay giết chết người đã từng là đồng đội, cho dù Chu Vĩ hiện giờ tội không thể tha, nhưng khi nhìn đến ánh mắt hắn ta, Trang Dịch đúng là vẫn nhịn không được mềm lòng.

Lúc này thấy lại bị dị ma chiếm tiện nghi, Trang Dịch thu hồi tất cả cảm xúc dư thừa, nhìn sương đen bao quanh kia, không cho dị ma thêm nhiều thời gian, Trang Dịch thả ra hai hồn thú, Thôn Thiên Cự Ưng bảo vệ trong cơ thể, sau đó Trang Dịch cắn răng, xông vào trong màn sương đen!

Chu Vĩ đang bị giấu trong trung tâm màn sương đau đớn giãy giụa, dị ma tranh đoạt quyền chủ đạo ở trong thân thể hắn ta, không gian tinh thần giao chiến cùng ma khí bốn phía, lại thêm độc trong cơ thể Chu Vĩ, nhiều loại đau đớn chồng chất làm mặt Chu Vĩ đau vặn vẹo. Hắn ta giống như một con sâu lông thật lớn ngã trên mặt đất, không ngừng ngọ nguậy, miệng há thật lớn, bên trong một mảng đen nhánh.

Trang Dịch vừa vào trong màn sương, nhìn thấy chính là tình cảnh này.

Thấy Chu Vĩ đã sắp không chống đỡ được, sắp bị dị ma hoàn toàn chiếm mất thân thể, Trang Dịch thả hồn lực trong cơ thể ra không giữ lại chút nào, trực tiếp dùng Lục Mang Thúy Phượng Điệp mở đường đẩy màn sương đen ra, Trang Dịch lấy tốc độ nhanh nhất đi đến bên cạnh Chu Vĩ, nhìn dáng vẻ Chu Vĩ đau đớn giãy giụa, Trang Dịch không có chút do dự nào, rõ ràng lưu loát hạ một đao hoàn toàn giết chết Chu Vĩ.

Chương 157

Một bãi chất lỏng màu đen chảy ra từ sau đầu Chu Vĩ, giống như một dòng nước vô hại, chậm rãi khuếch tán ra ngoài, động tác của nó nhìn như rất chậm, nhưng thực ra chỉ vài giây đã thoát ra rất xa, thấy nó sắp chạy ra khỏi sương đen, đúng lúc đó, một bóng người ngăn ở trước mặt nó.

Sương đen bốn phía còn chưa tán đi, dị ma còn chưa chết, Trang Dịch có nhiều lần kinh nghiệm xử lý dị ma như vậy, tự nhiên sẽ không nương tay cho dị ma trước mắt này chạy mất.

Dưới sự giúp đỡ của nó, Chu Vĩ có khả năng ẩn nấp thân hình trong thời gian ngắn, dưới tình huống cùng cấp căn bản là không có người có thể nhìn thấu, có năng lực nhưng vậy trên người, bất luận là tấn công hay chạy trốn, cơ bản đều thuộc thế bất bại.

Rất hiển nhiên, đây là một con dị ma biến dị. Nếu là bình thường, nó nhất định bị dị ma cúng bái như bảo bối để đợi thời điểm mấu chốt thì phát huy tác dụng, hôm nay Trang Dịch thật vất vả mới bắt được cơ hội tiêu diệt nó, tự nhiên không thể cho nó chạy thoát, tương lai lại tạo thành phiền toái lớn hơn cho nhân loại.

Nghĩ vậy, Trang Dịch chỉ huy hạt Hướng Âm Quỳ hình thành một vòng chướng ngại vòng quanh dị ma, chặn lại đường chạy trốn của nó trước, sau đó, đôi cánh Lục Mang Thúy Phượng Điệp biến ảo thành lưỡi dao sắc bén trong lòng bàn tay Trang Dịch, khi dị ma cảm ứng được hạt hoa Hướng Âm Quỳ trở ngại, thân thể màu đen co rụt lại, sau đó trong chớp mắt nó bay lên giống như hạt Hướng Âm Quỳ, Trang Dịch nhanh chóng lắc người tiến lên, dao sắc hung hăng xẹt qua thân thể dị ma!

Một đám gì đó màu đen sền sệt rơi xuống từ giữa không trung, ngọ nguậy giống như vật còn sống ở dưới mặt đất một lát, cuối cùng trở thành một bãi nước lặng màu đen.

Lục Mang Thúy Phượng Điệp của Trang Dịch có ảo thuật cùng độc thuật, lúc tấn công hỗ trợ lẫn nhau, dưới tình huống cùng cấp căn bản không ai có thể thoát được, thế nhưng động tác của dị ma ở trước mặt này nhanh vô cùng, lại có thể ẩn nấp thân hình trong thời gian ngắn, cho nên kích vừa rồi của Trang Dịch chỉ là tổn thương đến nó mà thôi.

Chẳng qua, có thể trúng kích thứ nhất thì tự nhiên sẽ có kích thứ hai, thân thể bị thương, độ linh hoạt của dị ma bị ảnh hưởng cực lớn. Thấy dị ma kêu đau một tiếng, nhanh chóng vừa nhảy ra bên cạnh chạy trốn vừa phát ra sóng âm sắc bén cầu cứu dị ma ở ngoài sân, trong mắt Trang Dịch sát khí bốn phía, thân hình cậu chợt động, lại tiếp tục truy kích đến trước mặt dị ma, lưỡi dao xẹt qua giống như tia chớp, lại một lần tạo thành vết thương thật sâu cho dị ma!

Tiếng thét của dị ma càng thêm chói tai, thân thể cấp tốc vặn vẹo lay động, thấy động tác của nó càng ngày càng chậm, biết cơ hội tốt đã đến, đôi tay Trang Dịch chuyển động linh hoạt, dưới chân cậu nhanh chóng chuyển động mấy lần, đúng vào giây phút sắp đâm trúng trung tâm thân thể làm cho dị ma chết hoàn toàn, đúng lúc này, phe dị ma cuối cùng không nhịn được nữa, một hồn sư cấp tám trong đó lo âu đứng lên, hét lớn về phía Trang Dịch ở giữa sân đấu: "Chậm đã!"

Sóng âm của dị ma trước giờ luôn trùng kích mạnh mẽ, cho dù trong sân đấu có lồng phòng ngự bảo vệ, Trang Dịch bị tiếng hô đột nhiên của dị ma chấn cho đau màng tai, động tác trên tay không khỏi hơi ngừng một chút.

Dị ma cấp tám ngoài sân thấy thế, lập tức hét lớn: "Nhân loại, nếu ngươi thả hắn ra, ta tha chết cho ngươi!"

"Trong sân đấu khó tránh khỏi sẽ có thương vong, thế nào, lúc giết người thì không cảm thấy sao cả, đến lượt phe mình sắt chết lại không nỡ bỏ?" Lời dị ma còn chưa dứt, một lão sư phía Ellen đã cao giọng châm chọc, nói trả lại nguyên câu lúc trước dị ma nói với bọn họ.

Dị ma cấp tám đang định phản đối, đột nhiên, dị ma trong sân đấu toàn thân co rút lại một lúc, trong khoảnh khắc phía dị ma còn chưa kịp phản ứng, ngay giây tiếp theo, thân thể dị ma biến dị cấp bảy hoàn toàn nổ tung, theo nó tử vong, sương đen tán đi, chất lỏng màu đen rơi lả tả của dị ma cùng thân thể Chu Vĩ cũng hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt mọi người.

Dị ma cấp tám thấy Trang Dịch vậy mà không đợi hắn ta nói xong đã ra tay, hắn ta nhìn Chu Vĩ cùng thân thể dị ma, nhất thời khóe mắt nứt ra, ma khí không khống chế được lộ ra: "Nhân loại, ngươi muốn chết!"

Trang Dịch nhìn thi thể Chu Vĩ một lúc, quay đầu nhìn về phía dị ma cấp tám không tuân thủ quy tắc này, đối mặt với đối phương uy hiếp, trên mặt Trang Dịch không có một tia e ngại, ngược lại nhàn nhạt nhìn về phía đám hồn sư nhân loại nương nhờ vào dị ma kia, nói: "Mặc dù được dị ma giúp đỡ có thể tăng thực lực của mình lên trong thời gian ngắn, nhưng thứ không phải do mình tu luyện mà được, sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ phải trả lại. Ma thú bình thường trở thành hồn thú của chúng ta là một phần thân thể chúng ta, cùng sống cùng chết với chúng ta, mà dị ma? Ẩn nấp ở trong cơ thể hồn sư nhân loại, một khi nhân loại có bất cứ ngoài ý muốn nhỏ nào, chúng nó sẽ không chỉ không giúp đỡ, ngược lại sẽ nhân cơ hội này chiếm lấy thân thể ngươi, cắn nuốt trí nhớ cùng trí tuệ của ngươi, thay thế vào đó!"

Đám hồn sư nhân loại dị ma kia đã tận mắt thấy kết cục của Chu Vĩ, lại bị Trang Dịch nói như thế, nhất thời mỗi người sắc mặt trắng bệch, trong mắt mang theo vài phần hối hận cùng sợ hãi.

Trang Dịch thấy thế, quay đầu nhìn về phía dị ma: "Chu Vĩ vừa mới nói một mình hắn cùng ta quyết chiến định thắng bại, hiện giờ ta thắng, không biết dị ma có dám bằng lòng thừa nhận hay không?"

Dị ma cấp tám thấy Trang Dịch không chỉ không nhìn hắn ta, lại còn kích động hồn sư nhân loại kia, lúc này thậm chí còn dám chủ động đòi thắng lợi với bọn chúng, hắn ta đang nhịn không được muốn ra tay dạy dỗ Trang Dịch một chút, đúng lúc này, dị ma huyết hồng ở trung tâm nhất mở miệng, tinh thần lực của nó bao trùm toàn trường, nhìn hiệu trưởng Ellen vẫn cúi đầu như trước một cái, dị ma huyết hồng nói với Trang Dịch: "Bỏ đi, coi như ngươi thắng."

Trong khoảnh khắc dị ma nói xong, học sinh Ellen đối diện vốn đã chuẩn bị động thủ với dị ma cấp tám bảo vệ Trang Dịch chu toàn lập tức phát ra từng đợt tiếng hoan hô.

"Thắng!"

"Người anh em, được lắm!"

"Dị ma cũng không hơn gì cái này! Không chỉ có trận đấu này, lần đại chiến này, thắng lợi cuối cùng nhất định là nhân loại!"

Tiếng hoan hô của học sinh Ellen vang dội toàn trường, hình thành đối lập rõ ràng với bọn họ, là phía dị ma cực kỳ yên tĩnh ở đối diện.

Dị ma cấp tám vốn đã vô cùng tức giận, sau khi nghe dị ma huyết hồng mở miệng, biểu cảm trên mặt vặn vẹo một chút, sau đó không biết hắn ta nghĩ tới điều gì, hơi híp mắt nhìn Trang Dịch, lại không nói gì thêm.

Trang Dịch chú ý tới một chi tiết nhỏ, nhất thời hơi hơi nhăn lại lông mày, bất luận là biểu hiện khác thường của dị ma cấp tám hay là thắng lợi đến quá nhanh của trận này đều làm cậu cảm thấy có vài phần quỷ dị.

Cậu nhịn không được xoay người nhìn về phía Lôi Tu, lúc này Lôi Tu đang đi về phía lão sư Ellen, Lôi Tu giống như cũng cảm nhận được tâm tình của Trang Dịch, quay đầu lại nhìn về phía Trang Dịch.

Bởi vì khoảng cách quá xa, cậu không nhìn rõ biểu cảm trên mặt Lôi Tu, nhưng mà thông qua khế ước, Trang Dịch cũng không cảm giác được cảm xúc của Lôi Tu lên xuống quá lớn, Trang Dịch hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiếp theo lại nhìn về phía lão sư Ellen.

Đám học sinh nhịn không được đứng lên làm ra đủ loại động tác khiêu khích với những hồn sư nhân loại phản bội kia, có không ít lão sư Ellen cũng hơi cười rộ lên, nhưng mà Trang Dịch chú ý tới, trên mặt vài vì chủ nhiệm lại không có chút vui vẻ nào, ngược lại căn cứ thân thể cùng tư thế ngồi căng thẳng của bọn họ, nhìn qua dường như còn căng thẳng hơn cả trước trận đấu. Trang Dịch cẩn thận để ý vài vị chủ nhiệm một lát, cuối cùng dừng tầm mắt lại trên người hiệu trưởng Ellen.

Trong lúc thi đấu vừa rồi cậu không có tâm trạng quan sát bốn phía, bởi vậy cũng không biết trong thời gian đó xảy ra chuyện gì, nhưng Trang Dịch nhớ rõ, lúc vừa mới đi vào đại sảnh, hiệu trưởng Ellen vẫn là ngẩng đầu đối diện với dị ma, nhưng mà lúc này, hiệu trưởng Ellen lại cúi đầu, mái tóc trắng thật dài tán ra che khuất hơn nửa khuôn mặt, khuôn mặt ông giấu trong bóng tối, làm cho người khác không nhìn rõ ông đang có biểu cảm gì.

Trang Dịch nhớ tới tin tức lấy được từ trong miệng dị ma cấp tám ở thành Phi Sương lúc trước.

Đã bắt đầu phát độc rồi sao, cho nên dị ma đối diện cũng...

"Ma thú, ma thú!" Không biết từ lúc nào, tiếng hoan hô của học sinh Ellen dần dần thống nhất, dùng tư thái người thắng cuộc đòi dị ma chiến lợi phẩm.

Trang Dịch cũng quay đầu nhìn về phía dị ma. Cậu cùng với Lôi Tu vào sau khi bắt đầu thi đấu khá lâu, chỉ biết là dị ma sẽ cung cấp cho Ellen ma thú cấp cao, nhưng không rõ là chủng loại nào.

"Ma thú đã đồng ý tự nhiên sẽ giao ra." Dị ma huyết hồng nghe vậy, chậm rãi nói, thân thể nó di động trên không trung, tuy không có mắt, nhưng Trang Dịch lại có thể cảm giác được nó đang nhìn chăm chú vào cậu, "Vốn chúng ta chỉ đồng ý đưa ra một số ma thú cấp cao, chẳng qua, vị hồn sư nhân loại này hôm nay lại cho chúng ta một chút kinh hỉ nhỏ. Nhân loại, mặc dù ngươi là hồn sư cấp bảy, nhưng sức chiến đấu chân chính có thể phát huy, hẳn là có thể so với cấp tám, ta nói đúng không? Dùng thực lực của ngươi, ma thú cấp cao phối với ngươi là sỉ nhục ngươi, không bằng, ma thú cấp tám thế nào?"

Trang Dịch cùng dị ma huyết hồng đối diện, mặc dù có lồng phòng ngự bảo vệ, cho dù dị ma cấp chín muốn ra tay giết cậu cũng cần tốn một chút thời gian, nhưng khí tức của dị ma cấp chín có thể không giữ lại mà xuyên qua lồng phòng ngự ép lên Trang Dịch gắt gao, rõ ràng ở giữa bọn họ có khoảng cách trăm mét, nhưng Trang Dịch có một loại cảm giác dị ma cấp chín gần trong gang tấc, gắt gao nhìn cậu chằm chằm, sai lệch về cấp bậc làm cho Trang Dịch cảm thấy run rẩy từ tận linh hồn, không gian tinh thần trong đầu cũng bị một luồng sức mạnh vô hình đè ép.

Đúng lúc Trang Dịch sắp không nhẫn nại được, đau sắp ôm lấy đầu kêu lên, ngay ở lúc này, mảnh nhỏ linh hồn của Lôi Tu giấu ở trong không gian tinh thần của Trang Dịch giống như bị kinh động, theo Lôi Tu thăng cấp, mảnh nhỏ linh hồn lúc trước chỉ có cái đuôi này hiện giờ đã hoàn toàn trở thành hình thú, chỉ là bộ lông trên người vân vân còn vô cùng mơ hồ, lúc này mảnh nhỏ linh hồn của Lôi Tu phát ra một tiếng gầm không tiếng động về hướng áp bách Trang Dịch, lại còn ương ngạnh cùng Trang Dịch chống lại.

Có Lôi Tu chia sẻ, Trang Dịch nhất thời thoải mái chút, cậu cắn răng đỡ uy áp của dị ma, sau đó chậm rãi chuyển động con ngươi, tránh thoát khỏi cái nhìn chăm chú của dị ma.

Dị ma huyết hồng không nghĩ tới Trang Dịch kém nó hai cấp lại vẫn có thể chống đối sức mạnh của nó, nhất thời có chút kinh ngạc: "Không trả lời xem ra là đồng ý, như vậy thì hưởng dụng lễ vật của chúng ta cho tốt đi!"

Nó nói xong, theo hồn lực quanh thân nó phát ra dao động rất nhỏ, đột nhiên phía sau phe dị ma giống như có một không gian ẩn bị vỡ ra, trong khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong không gian kia đột nhiên có một bóng dáng khổng lồ dùng tốc độ cực kỳ quỷ dị chui ra, Trang Dịch thậm chí còn không kịp thấy rõ đó là cái gì, chớp mắt một cái nó đã đi tới bên cạnh sân đấu.

Giữa lúc Trang Dịch cho rằng nó sẽ tươi sống áp về phía mình, chi nghe một tiếng "rầm" thật lớn vang lên, lồng phòng ngự đột nhiên ngăn cản bước chân nó.

Con vật khổng lồ này nhất thời ngẩn ra, sau đó móng vuốt sắc bén cào lên lồng phòng ngự, cái đuôi xõa tung lại dùng lực một cái, khi phát hiện lồng phòng ngự vẫn không chút sứt mẻ như trước, trong miệng quái vật lớn phát ra tiếng rít tức giận, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, quanh thân quái vật lớn nhiều hơn mười cái bóng khác, cùng nó điên cuồng tấn công lồng phòng ngự.

Mãi cho đến lúc này Trang Dịch vẫn không rõ rốt cuộc thứ này có dáng vẻ gì, chỉ nhìn thấy thân thể to lớn của nó, bộ lông toàn thân nổ tung giống như kim châm, đôi mắt tất cả đều là sát khí cùng điên cuồng, móng vuốt sắc bén cùng cái đuôi xõa tung càng là vũ khí lợi hại của nó.

Thấy lồng phòng ngự sắp vỡ tan, quái vật lớn sắp giết tới trước mặt Trang Dịch, một lão sư Ellen ở sau lưng rốt cuộc cao giọng nói ra tên của nó: "Thiên Yêu Thần Ảnh Thử!"

Chương 158

Lồng phòng ngự là Ellen cùng dị ma bố trí từ lúc vừa mới bắt đầu thi đấu, trong lúc thi đấu, lồng phòng ngự nhận vô số đòn tấn công của dị ma cùng nhân loại, lại không hề tiến hành bổ sung năng lượng, lúc này bị Thiên Yêu Thần Ảnh Thử tấn công liên tục, rốt cuộc dần dần xuất hiện vết rạn.

Cùng là cấp tám, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lại đáng sợ hơn cấp tám bình thường nhiều, cho dù là Trang Dịch thời kỳ mạnh nhất gặp phải cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra, huống chi lúc này đã trải qua vài trận chiến.

Sư sinh Ellen thấy dị ma lại không có ý tốt thả Thiên Yêu Thần Ảnh Thử ra, lúc này thời khắc mấu chốt, bọn họ cũng lười tranh cãi với dị ma cái gì, nhanh chóng đứng lên, tính toán cùng nhau ra tay bắt giữ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử giúp Trang Dịch.

Nào biết ngay tại lúc này lại có vài tiếng bước chân "rầm ầm ầm" nặng nề truyền đến, bên phía Ellen vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy trong không gian dị ma thả Thiên Yêu Thần Ảnh Thử kia ra lại vừa thả ra mấy con ma thú, tất cả đều là ma thú có tiếng hung dữ được Ellen nuôi ở đảo ma thú năm xưa!

Từ sau khi đám ma thú này bị dị ma khôi phục liền trở thành vũ khí lợi hại để tấn công hồn sư nhân loại, ở trong mấy tháng này, đám ma thú này không biết đã tổn thương bao nhiêu hồn sư nhân loại, thi đấu hôm nay, trước khi bắt đầu hai bên đều cùng kiểm tra vô số lần, xác định bốn phía không có bất cứ dị thường nào mới bắt đầu tiến thành thi đấu, vốn tưởng rằng dị ma không thể mang đám ma thú này đến, ai ngờ dị ma lại làm được.

Thẳng đến lúc này mọi người trong Ellen mới hiểu được mục đích thật sự khi dị ma đề nghị trận đấu này, tụ tập toàn bộ những người thuộc Ellen ở trung tâm kiểm trắc hồn sư, sau đó nhân lúc thi đấu di chuyển ma thú tới đây, sau đó một lưới bắt hết toàn bộ hồn sư Ellen!

Lúc này lão sư ra tay tấn công chi viện, lại chớp mắt đã bị đám ma thú này đỡ được, không chỉ không tạo thành thương vong quá lớn cho chúng, ngược lại còn khơi dậy hung tính của chúng, sát ý trong mắt chúng nó tàn sát bừa bãi, răng nanh sắc bén lộ ra, bước ra những bước chân nặng nề, thẳng tắp xông về phía học sinh Ellen!

"Dị ma huyết hồng, các ngươi đây là có ý gì?" Ma thú xuất hiện đã tạo thành uy hiếp thật lớn cho Ellen, vài vị chủ nhiệm ngồi bên cạnh hiệu trưởng đứng lên quát về phía dị ma.

Dị ma huyết hồng nhìn hiệu trưởng Ellen cho đến bây giờ vẫn còn đang cúi đầu bất động, thấy thời cơ không sai biệt lắm, lập tức cười ha ha lên: "Có ý tứ gì, tự nhiên là chịu thua, đưa ma thú cho các ngươi! Nhân loại, không phải đến bây giờ các ngươi vẫn khờ dại cho rằng hôm nay chỉ là một trận đấu đơn thuần đấy chứ. Nhân loại các ngươi chiếm lấy thành Phi Sương này đã đủ lâu rồi, hôm nay, để cho thành thị này hoàn toàn đổi chủ đi!"

Dị ma huyết hồng nói xong, dị ma phía sau lập tức nhảy lên trời cao theo chỉ huy của chúng, nhân lúc hồn sư Ellen bị ma thú dây dưa không rảnh bận tâm chúng nó, dị ma nhanh chóng di chuyển trên bầu trời, ý đồ bao vây nhân loại lại, tạo thành một trận pháp cắn giết, tiêu diệt hoàn toàn những người ở đây!

Đàn ma thú đột nhiên xuất hiện, lồng phòng ngự chợt vỡ tan cùng với dị ma chợt gây rối loạn, tất cả thình lình xảy ra khiến cho sư sinh Ellen đối phó trở tay không kịp.

Thấy từng đám lớn học sinh rơi vào nguy hiểm bị ma thú tấn công, các lão sư cũng không rảnh giúp đỡ Trang Dịch ở trong sân thi đấu nữa, trong đó, phó hiệu trưởng Ellen thấy bóng dáng gầy gò của Trang Dịch sắp bị đàn ma thú bao phủ, ông chỉ kịp quát lên với Trang Dịch: "Thiên Yêu Thần Ảnh Thử là ma thú đứng đầu cấp tám, giỏi cận chiến, tốc độ tấn công cực kỳ nhanh, tính cách khát máu hung tàn, giỏi ảnh phân thân, mà mỗi phân thân lại đều có lực tấn công ——"

Ông còn chưa nói dứt lời, vài tiếng vang trầm lặng truyền đến, ma thú đã đi tới trước mặt, thân thể cao lớn này hoàn toàn ngăn cách tầm mắt của phó hiệu trưởng Ellen đến chỗ Trang Dịch.

Phó hiệu trưởng Ellen nhìn Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đi về phía Trang Dịch, biết được Trang Dịch chỉ sợ dữ nhiều lành ít, lại nghĩ đến lúc trước hồn sư này giành thắng lợi cho Ellen, ông nắm tay cắn răng trừng mắt nhìn phía đó một lúc, cuối cùng quay đầu đặt trọng tâm lên người sư sinh Ellen.

Cảm giác mọi người vừa đối phó dị ma vừa không ngừng nôn nóng nhìn về phía hiệu trưởng, biết mọi người đã nhận ra hiệu trưởng khác thường, lúc này tình huống nguy cấp, cũng không kịp giải thích, phó hiệu trưởng trầm giọng chỉ huy mọi người: "Dị ma sớm có mưu tính trước, không chỉ giấu diếm chúng ta mang ma thú tới đây, lúc này còn đang tạo đại trận cắn giết, muốn hôm nay triệt để giữ chúng ta ở lại nơi này! Đại trận cắn giết tuy uy lực mạnh, nhưng điều kiện tạo thành lại vô cùng hà khắc, đồng thời cũng cần thời gian nhất định, mọi người hợp lực giải quyết ma thú trước mắt trước, sau đó lại ngăn chặn đại trận của dị ma!"

"Rõ!" Hoảng loạn ngắn ngủi qua đi, trải qua mấy tháng thử thách của máu cùng nước mắt này, học sinh Ellen cũng nhanh chóng kịp phản ứng, tín nhiệm vô điều kiện với các lão sư làm bọn họ phản xạ có điều kiện vâng theo chỉ huy, dưới sự chỉ huy của các lão sư, đoàn kết hợp tác, đánh thành một trận với đám ma thú!

Nhóm dị ma nhìn nhân loại phấn khởi phản kháng, nở nụ cười khinh miệt.

Cùng lúc đó, trong sân thi đấu.

Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đang tấn công lồng phòng ngự với cường độ mạnh, ma thú dị ma thả ra cũng không ngừng xuyên qua bên cạnh lồng phòng ngự đi về phía học sinh Ellen, Trang Dịch ở trong sân đấu đã hoàn toàn bị ma thú bao vây ở giữa, nhìn thì như tạm thời an toàn, nhưng một khi lồng phòng ngự vỡ nát, trước sau cậu đều bị ma thú bao vây, vậy sẽ một thân một mình rơi vào trong hoàn cảnh nguy hiểm!

"Răng rắc răng rắc..."

Đúng lúc này, móng vuốt của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử xuyên qua lồng phòng ngự, theo móng vuốt sắc bén của nó hiện ra trong lồng phòng ngự, sau đó lại hung răng rút trở về, lồng phòng ngự năng lượng hoàn toàn bị chặn lại rồi phá hỏng, lấy móng vuốt của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử làm trung tâm, vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra, ngay sau đó, cái đuôi thật lớn kia của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử chợt co rút, một tiếng "choang" giống như thủy tinh bị va chạm nát vỡ vang lên, lồng phòng ngự năng lượng bốn phía sân thi đấu, trong vài giây, hoàn toàn biến mất không thấy.

Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cảm giác lồng phòng ngự cuối cùng cũng biến mất, cái đuôi thật lớn giống như gậy nanh sói của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử vẩy đến vẩy đi, phát ra tiếng vang "vù vù".

Trang Dịch cảm nhận được áp lực đáng sợ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử truyền tới, toàn thân cậu căng thẳng, trong đầu nhanh chóng lọc các phương án tránh thoát móng vuốt của quái vật to lớn này.

Đúng lúc này, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử động, nó chậm rãi cúi đầu, cái mũi nhọn nhọn hướng tới Trang Dịch, đôi mắt phát ra màu lục cực kỳ hung lệ nhìn xuống dưới, trong nháy mắt này, thân thể Trang Dịch bị nó tập trung!

Không liều lĩnh lập tức giãy dụa, Trang Dịch thả hồn thú ra vờn quanh người mình, làm tốt chuẩn bị tùy thời chiến đấu, sau đó cậu mới ngẩng đầu, chính diện đối diện với tầm mắt Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.

Đôi tai nho nhỏ kia của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử giật giật, cái đuôi xõa tung đang liên tục ve vẩy đột nhiên dừng lại...

"Rầm!"

"Cẩn thận!"

Đột nhiên, một luồng lực lượng cực mạnh từ bên cạnh đập tới! Ngay trong khoảnh khắc đòn tấn công kia sắp rơi xuống trên người Trang Dịch, một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai, Lôi Tu đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Trang Dịch, cánh tay mạnh mẽ vòng ngang lấy thắt lưng Trang Dịch ôm cậu vào trong ngực, rồi nhanh chóng ngã sang bên trái.

Trang Dịch bất ngờ không kịp đề phòng bị Lôi Tu ôm ngã xuống, hai người cùng nhau ngã xuống đất sau đó lăn vài vòng, còn chưa đợi hai người ổn định thân hình đứng dậy, một tiếng va chạm sắc bén từ bên cạnh truyền đến, Trang Dịch vừa quay đầu nhìn lập tức thấy được con ma thú cua cực lớn đứng ở chỗ cậu vừa đứng, mà cái càng đầy sức mạnh của ma thú cua kia lúc này đang cắm sâu ở trong sàn sân đấu, đá vụn bắn ra bốn phía, nếu như không phải vừa rồi Lôi Tu ôm Trang Dịch ra, bằng một kích kia của ma thú cua, có lẽ không thể tổn thương được đến Trang Dịch, nhưng lại có thể tiêu hao sạch hơn một nửa hồn lực của cậu!

Một kích tập trung lâu mà không trúng, phát hiện con mồi của mình chạy trốn, ma thú cua chậm rãi chuyển động thân thể, đôi mắt cua đỏ bừng nhìn qua, gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch cùng Lôi Tu.

"Cua Đế Vương Cuồng Bạo." Trang Dịch vừa đối diện với ma thú cua liền nhận ra chủng loại của nó.

Chủng tộc cấp cao trong ma thú cua, sinh ra đã tự động thăng thành cấp bốn, cả đời cao nhất có thể thăng tới cấp tám. Con Cua Đế Vương Cuồng Bạo trước mắt này đại khái ở khoảng cấp bảy trung giai, nhưng mà, Cua Đế Vương Cuồng Bạo có được kỹ năng "cuồng hóa", sau khi bắt đầu chiến đấu, một khi sử dụng "cuồng hóa", có thể cứng rắn tăng thực lực lên một đến hai giai, cái giá phải trả là khi chiến đấu sẽ đánh mất lý trí, hóa thành vũ khí hình thú, đồng thời sau khi đánh xong một trận sẽ suy yếu mất vài ngày.

Sau khi nhận ra chủng loại ma thú này, chuyện nó đột nhiên xuất hiện tấn công cũng có lời giải thích. Thiên Yêu Thần Ảnh Thử là ma thú có thực lực mạnh mẽ nhất trong đàn ma thú này, sau khi Trang Dịch bị nó tập trung khí tức cũng tương đương với trở thành con mồi của nó, ma thú bốn phía cho dù có thấy lồng phòng ngự bị xé vụn cũng không lập tức xông lại đây giết hại Trang Dịch cũng vì nguyên nhân này.

Chỉ là con Cua Đế Vương Cuồng Bạo này, rõ ràng đã bước chân vào cánh cửa cấp tám, "cuồng hóa" khiến cho nó mất đi tâm tình sợ hãi đối với Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, trong lòng chỉ còn lại tràn đầy giết hại!

Lôi Tu hiển nhiên cũng nhanh chóng nhìn thấu phẩm cấp của con Cua Đế Vương Cuồng Bạo này, hắn cùng Trang Dịch nhìn nhau một cái, thấy được cùng loại ánh sáng trong mắt đối phương.

Khi tình huống đến thời điểm hư hỏng nhất, đó cũng là giây phút cơ hội xoay chuyển đến.

Bị một con ma thú cực mạnh nhìn chằm chằm là tai nạn, mà sau khi bị hai con ma thú cấp tám nhìn chằm chằm, lại cho bọn họ cơ hội nhân dịp lợi dụng.

Quả nhiên, không đợi Cua Đế Vương Cuồng Bạo hoàn toàn rút càng của nó ra, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lúc trước vẫn luôn luôn đối diện với Trang Dịch đột nhiên bị Cua Đế Vương Cuồng Bạo đoạt con mồi, nhất thời tức giận!

Đôi mắt màu lục vốn đã tràn đầy sát ý quả thực muốn phát ra ánh sáng xanh, bộ lông toàn thân Thiên Yêu Thần Ảnh Thử nổ tung giống như quả cầu gai, nó gắt gao nhìn chằm chằm Cua Đế Vương Cuồng Bạo, giây tiếp theo, bốn phía Thiên Yêu Thần Ảnh Thử chợt xuất hiện mười mấy phân thân, mỗi một phân thân đều giống nó như đúc, khác nhau duy nhất chính là hơi thở không mạnh mẽ như nó.

Thiên Yêu Thần Ảnh Thử ngẩng đầu lên, trong miệng phát ra tiếng huýt gió sắc bén, mười mấy phân thân kia đồng loạt xông về phía Cua Đế Vương Cuồng Bạo, hoàn toàn bao vây Cua Đế Vương Cuồng Bạo lại, căn bản không cho nó cơ hội kịp phản ứng, mấy chục móng vuốt sắc bén đồng loạt đâm vào trong cái mai vững chắc của Cua Đế Vương Cuồng Bạo!

Cua Đế Vương Cuồng Bạo bị đau, lập tức quơ càng tiến hành tấn công, dưới sự phản kích của nó, phân thân của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử bị đánh tan gần mười ảnh trong thời gian cực ngắn, nhưng đồng thời những phân thân còn lại cũng nhân cơ hội này trực tiếp bật mai Cua Đế Vương Cuồng Bạo lên, trong tiếng kêu đau đớn sắc bén của Cua Đế Vương Cuồng Bạo, chúng nó lại nhanh chóng tàn bạo giật toàn bộ càng cùng chân của Cua Đế Vương Cuồng Bạo xuống dưới!

Máu thịt cùng giáp xác bắn ra, từ lúc hai ma thú bắt đầu chiến đấu đến lúc chấm dứt, thời gian không vượt quá năm phút, đường đường là Cua Đế Vương Cuồng Bạo cấp tám, vậy mà lại bị Thiên Yêu Thần Ảnh Thử xé xác!

Trang Dịch cùng Lôi Tu chuẩn bị nhân lúc hai ma thú đại chiến mà rời đi, thậm chí vừa mới đi ra cách sân thi đấu không xa đã nghe được tiếng bước chân đuổi theo nặng nề ở phía sau!

Các ma thú vốn đang ngăn cản lối thoát của Trang Dịch cùng Lôi Tu đã tận mắt nhìn thấy dáng vẻ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử xé xác Cua Đế Vương Cuồng Bạo, chỗ nào còn dám tranh con mồi với Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, thậm chí rất sợ nó hiểu lầm, trong một chốc Thiên Yêu Thần Ảnh Thử giết chết Cua Đế Vương Cuồng Bạo kia, các ma thú lập tức chạy tán ra bốn phía, toàn tâm toàn ý phóng sang chỗ Ellen bên kia.

Trang Dịch cùng Lôi Tu không nghĩ tới động tác của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lại có thể nhanh như vậy, thông qua Cua Đế Vương Cuồng Bạo, bọn họ ở bên cạnh cũng được sự đáng sợ của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, không cần ngôn ngữ giao tiếp, hai người tâm linh tương thông, Lôi Tu trực tiếp cầm tay Trang Dịch, truyền hồn lực trong cơ thể cho cậu, cùng lúc đó, Trang Dịch mở vòng tay không gian, lấy lệnh bài mà Vệ gia cho hắn ở Ngự Hồn điện.

Tốc độ của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cực nhanh, nháy mắt đã xông tới trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu, vốn còn dáng vẻ đằng đằng sát khí, trong chớp mắt Trang Dịch đem lệnh bài ra kia, thân thể Thiên Yêu Thần Ảnh Thử chợt cứng đờ.

Trang Dịch nghĩ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử bị lệnh bài dọa sợ, dù sao căn cứ trưởng lão Vệ gia giới thiệu lúc trước thì lệnh bài kia có thể vây nhốt ma thú dưới cấp chín, đối phó Thiên Yêu Thần Ảnh Thử hẳn là cũng không thành vấn đề. Thế nhưng nhìn ánh mắt Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, Trang Dịch chậm rãi phát hiện, nơi tầm mắt nó dừng lại không phải tay phải đang cầm lệnh bài của cậu, mà là tay trái có đeo vòng tay không gian...

"Mau thừa dịp hiện tại vây nó lại." Lôi Tu thấy Trang Dịch cùng Thiên Yêu Thần Ảnh Thử vậy mà lại đứng nhìn nhau trong thời điểm mấu chốt như vậy, cùng thất thần, lập tức nhắc nhở Trang Dịch.

"Ừ." Trang Dịch nói xong, một tay giơ lệnh bài lên cao, đúng lúc cậu định đưa hồn lực vào lệnh bài đối phó Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, đột nhiên, thân thể Thiên Yêu Thần Ảnh Thử giật giật, bộ lông nổ tung trên toàn thân nó dần dần ngoan ngoãn xuống, mềm mại dán ở trên người, móng tay sắc bén cũng thu lại, móng vuốt nho nhỏ giơ lên trước mặt, đặt song song cùng một chỗ, đồng thời, cái đuôi to xõa tung giống như cái chổi nhẹ nhàng lay động, từ trong cổ họng nó phát ra một tiếng "chi chi" tinh tế giòn giòn.

Trang Dịch nhìn động tác của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, chỉ cảm thấy vô cùng quen thuộc, giống như trước kia đã gặp qua ở đâu rồi, chẳng biết lúc nào, hồn lực đưa vào lệnh bài của cậu chậm lại, Trang Dịch hơi hơi cau mày, đối diện với Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.

Thiên Yêu Thần Ảnh Thử thấy Trang Dịch nghiêm mặt, thân thể bất động, nó hơi hơi ngẩng đầu, hai móng vuốt nho nhỏ đan chéo khoa tay múa chân, giống như đang nói cái gì đó với Trang Dịch.

Loại cảm giác quen thuộc này càng tăng thêm mãnh liệt trong lòng Trang Dịch, bàn tay giơ lệnh bài lên chậm rãi thả xuống dưới, nghiêng đầu nói với Lôi Tu: "Lôi Tu, ta cảm giác ta biết con ma thú này..."

Trang Dịch còn chưa dứt lời, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đối diện là động một lần nữa.

Lúc này đây, nó đưa chân bước ra, xông về phía Trang Dịch.

Một màn thần kỳ xảy ra. Theo Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cách Trang Dịch càng ngày càng gần, thân thể nó cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại, đến khi nó chạy đến trước mặt Trang Dịch, thân thể ma thú vốn cao tới năm mét vậy mà thu nhỏ lại trở thành ma thú loại nhỏ cao khoảng ba mươi cm.

Sau khi thân thể thu nhỏ lại, khí thế dũng mãnh kia của nó thu liễm lại, ánh sáng xanh biếc hung lệ trong mắt cùng biến mất không thấy theo, khi nó nhảy đến trước mặt Trang Dịch thì đã hóa thành một con sóc con tròn vo thoạt nhìn vừa vô hại lại đáng yêu, điểm khác biệt với ma thú sóc bình thường chính là, ở trên trán sóc con này có một mảnh bảo thạch màu lục, ở trung tâm bảo thạch còn có thể mơ hồ nhìn thấy một hạt thông màu vàng kim.

"Đây... Ngươi là..." Trang Dịch mở to mắt chỉ vào sóc con nói không ra lời.

Sóc con nghiêng đầu nhìn ngón tay Trang Dịch vài lần, sau đó đột nhiên nhảy chồm lên, nháy mắt đã nhảy lên cánh tay Trang Dịch, cái đuôi xõa tung quét qua ngón tay cậu, hai móng vuốt nho nhỏ ôm lấy khuỷu tay Trang Dịch, đôi mắt vừa đen vừa sáng chớp chớp nhìn cậu.

Lúc sóc con vừa nhảy lên đến Trang Dịch còn hoảng sợ, dù sao vừa rồi bọn họ dều tận mắt nhìn thấy Thiên Yêu Thần Ảnh Thử đáng sợ thế nào rồi, nhưng mà theo sóc con đầy mặt vô tội nhìn hắn trùng điệp lên động vật nhỏ trong trí nhớ, Trang Dịch nhìn sóc con gần trong gang tấc, thả nhẹ thanh âm nói: "Vậy mà lại là ngươi..."

Con sóc con này cùng Trang Dịch xác thực từng có duyên gặp mặt một lần.

Nửa năm trước Trang Dịch giành được vị trí đầu tiên hệ phụ hồn trong cuộc thi cuối kỳ ở Ellen, cùng Lâm Lưu, Tiết Kiệt đến đảo ma thú thu phục ma thú, khi đó sóc con này còn chỉ là một ma thú cấp hai, dưới sự giúp đỡ của nó, Trang Dịch giành được Tử Tinh Hoàng Điểu, để cảm ơn, Trang Dịch lấy ra một di vật triệu hoán sư từ trong vòng tay không gian —— một chiếc nhẫn hạt thông tặng cho sóc con.

Sau đó Trang Dịch liền mang theo Tử Tinh Hoàng Điểu rời đi, không ngờ, cậu cùng sóc con này lại có thể còn có ngày gặp lại, hơn nữa lại là trong tình huống như vậy.

Trang Dịch vốn tưởng rằng Bạch Hạc thăng từ cấp hai đến cấp tám trong ba năm đã là tốc độ như thần rồi, thế nhưng sau khi nhìn thấy sóc con mới biết được, thế giới này còn có kỳ tích càng thêm đáng sợ tồn tại.

Sóc con thấy Trang Dịch nhận ra nó, lập tức chớp chớp mắt, dùng cái mũi nhọn nhọn cọ cọ áo Trang Dịch, nhìn vẻ mặt kia, đúng là mang theo vài phần vui sướng.

Tuy rằng từ Thiên Yêu Thần Ảnh Thử cực lớn biến thành một con sóc nho nhỏ, nhưng mà vẫn là rất nặng, Trang Dịch một tay đỡ nó hơi mệt chút, dứt khoát ôm sóc con vào lòng.

Sóc con cảm thấy đôi tay Trang Dịch đỡ thân thể cho nó dựa lưng vào trên ngực ấm áp của mình, hành động cực kỳ thân thiết như vậy nhất thời lại làm sóc con vui vẻ vài phần, nó dùng cái đuôi cuốn cánh tay Trang Dịch, sau đó dùng má cọ cọ lồng ngực Trang Dịch, nghe thấy Trang Dịch phát ra tiếng cười nhẹ nhàng, sóc con ngẩng đôi mắt trong suốt nhìn Trang Dịch vài giây, cuối cùng thậm chí còn ngẩng đầu hôn lên cổ cùng cằm Trang Dịch một cái.

"Đừng quậy." Trang Dịch bị nó làm cho có chút ngứa, nhất thời cười ha ha nói.

Lôi Tu bên cạnh: "..."

Trang Dịch đang giao lưu với sóc con cảm giác được tầm mắt không thể bỏ qua ở bên cạnh kia, đưa tay vỗ vỗ đầu sóc con bảo nó dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Lôi Tu.

Lôi Tu đang gắt gao nhìn động vật nhỏ trong ngực Trang Dịch, hắn cố gắng làm cho biểu cảm trên mặt mình nhìn qua bình thường một chút: "Đây là..."

"Ah, ta quên mất, ngươi còn chưa từng thấy nó." Lúc ấy khi đi vào đảo ma thú thì Lôi Tu vẫn còn là hình hổ, bị cưỡng chế chờ đợi ở bên ngoài, tuy rằng sau đó nó cảm ứng được Trang Dịch bị thương mà chạy vào giúp, nhưng lúc đó sóc con đã rời đi rồi.

Nghĩ lại tới lúc ấy, Trang Dịch không thể tránh khỏi nghĩ lại tình hình bản thân xích lỏa cưỡi trên lưng Lôi Tu lúc ấy, khi đó nghĩ Lôi Tu là một con hổ cái gì cũng không biết thế nên còn thôi miên bản thân đừng rất để ý, bây giờ trở về nhớ lại...

Nghĩ vậy, mặt Trang Dịch chẳng biết tại sao đỏ một chút.

Tầm mắt Lôi Tu "xoẹt" một cái từ trên người sóc con chuyển sang gương mặt phiếm hồng của Trang Dịch.

Đỏ mặt! Ở thời điểm hắn không biết, Trang Dịch cùng cái con nhỏ nhỏ này rốt cuộc từng có hồi ức tốt đẹp đến mức nào mà có thể làm Trang Dịch bây giờ nhớ lại còn có thể đỏ mặt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro