Chương 176 - 177 - 178

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng họp của hồn sư thành Bích Xuân ở trong phủ thành chủ, cách trường học rất gần, sau khi đàm phán ổn thỏa với nam nhân trung niên, mấy người Trang Dịch lập tức đi về hướng phủ thành chủ, vừa đi, trên đường vừa ngẫu nhiên nói chuyện vài câu, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng đã biết tên của nam nhân trung niên này: Chung Đào.

Còn chưa đi vào trong phủ thành chủ, cách một khoảng cách, Trang Dịch cùng Lôi Tu đã cảm ứng được bên trong hội tụ không ít hồn sư, phần lớn đều là giữa cấp năm cùng cấp sáu, mạnh nhất là cấp bảy, chỉ có một người.

Bên ngoài phủ thành chủ có bảo vệ cửa canh chừng, sau khi nhìn thấy Chung Đào, lập tức gật đầu chào, dưới sự dẫn dắt của Chung Đào, mấy người Trang Dịch đi thẳng một đường không bị ngăn cản vào trong phủ thành chủ. Trang Dịch sơ sơ chú ý một chút biểu cảm của từng thủ vệ gặp được trên đường, từ vẻ cung kính trên mặt bọn họ đến xem, Trang Dịch âm thầm suy đoán thân phận vị Chung Đào này cùng với đại ca hắn ta, chỉ sợ không chỉ đơn giản là đội trưởng đội ngũ hồn sư.

Lúc bọn họ tới cửa phòng họp, hội nghị hồn sư vẫn còn tiếp tục, bên trong đang cãi nhau túi bụi, cho dù cách rất xa cũng có thể nghe được tiếng rống giận dữ của một đám nam nhân. Khi nam nhân trung niên gõ cửa, sau khi cửa mở ra, Trang Dịch nâng mắt đảo qua, quả nhiên mỗi người bên trong đều đỏ mặt tía tai, nhưng mà sau khi nhìn thấy Trang Dịch Lôi Tu cùng với hai ma thú, thanh âm của tất cả hồn sư đều ngừng lại.

Nhìn hai người hai thú đột nhiên xuất hiện, cho dù Trang Dịch cùng Lôi Tu đã thu liễm hồn lực lại, hai ma thú cũng che giấu đi cấp bậc của mình, nhưng hồn sư ở đây đều từng lên chiến trường, có vài người tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng thấy nhiều hồn sư, cũng luyện ra vài phần nhãn lực. Không có ai bởi vì khuôn mặt quá mức trẻ tuổi của Trang Dịch cùng Lôi Tu mà khinh thường bọn họ, bởi vậy toàn bộ phòng họp nháy mắt lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều đang đánh giá hai người đột nhiên xuất hiện này.

Đúng lúc này, nam nhân ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải ghế chủ tọa đứng lên nói: "Chung Đào, có chuyện gì sao?"

Trang Dịch liếc nhìn nam nhân này một cái, phát hiện tuổi hắn ta lớn hơn Chung Đào một chút, nhưng diện mạo vô cùng giống Chung Đào, có lẽ đó là ca ca đội trưởng của Chung Đào.

Trên chủ tọa có hai hồn sư vị trí song song, theo thứ tự là một hồn sư cấp bảy hạ giai cùng một hồn sư cấp sáu đỉnh phong, ca ca Chung Đào có thể dùng thực lực hồn sư cấp năm đỉnh phong ngồi gần bọn họ như vậy, có thể thấy được thân phận người này không tầm thường.

Chung Đào lên tiếng xin lỗi các hồn sư có mặt ở nơi này một chút, sau đó bước nhanh đi tới giữa chỗ ca ca hắn ta cùng hai hồn sư kia, thấp giọng nói vài câu. Hai hồn sư cùng ca ca Chung Đào đều lắng nghe, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó trên mặt lập tức hiện lên một tia vui mừng, sau một lát, bọn họ đi theo Chung Đào tới trước mặt Trang Dịch, Chung Đào đứng ở giữa giới thiệu, đầu tiên là giới thiệu Trang Dịch cùng Lôi Tu cho vài vị hồn sư kia: "Vị này là Trang Dịch, phụ hồn sư cấp bảy, vị này là Lôi Hổ, chiến hồn sư cấp sáu, phía sau là ma thú hai người bọn họ nuôi, hai vị hồn sư từ thành Lệ Vân đến đây, sáng sớm hôm nay mới đến thành Bích Xuân, vốn muốn tham gia thi đấu tuyển chọn của Bardon, đáng tiếc bỏ lỡ thời gian, bị mấy thủ hạ tiểu mao đầu kia của ta mở miệng giữ lại tại thành Bích Xuân."

Chung Đào nói xong, lại quay đầu nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, giới thiệu một lượt ba vị hồn sư này. Hồn sư cấp sáu quần áo đẹp đẽ quý giá là thành chủ thành Bích Xuân, họ Ô; hồn sư cấp bảy kia là đội trưởng đội ngũ hồn sư thành Bích Xuân, họ Uông, tuy rằng bề ngoài không đủ xuất chúng, nhưng ánh mắt kiên nghị, nhìn ra được là một người đáng tin; mà người bề ngoài vô cùng giống Chung Đào kia, đó là ca ca Chung Đào, Chung Ngu, mặc dù là một trung đội trưởng, nhưng hắn ta cũng là nhân vật linh hồn của toàn đội ngũ hồn sư thành Bích Xuân, người nhận vai trò bày mưu tính kế.

Hai bên giới thiệu xong xuôi, Ô thành chủ lập tức khách khí bắt tay Trang Dịch, Lôi Tu, nhiệt tình hoan nghênh bọn họ đến thành Bích Xuân, cũng cảm ơn bọn họ bằng lòng đưa tay giúp đỡ, trợ giúp thành Bích Xuân vượt qua cửa ải khó khăn này.

Tuy rằng Chung Đào chỉ giới thiệu Trang Dịch cho mấy người Ô thành chủ, thế nhưng hồn sư trong phòng đều nghe thấy bọn họ nói chuyện, cứ việc có vài phần nghi ngờ với hai lính nhảy dù là Trang Dịch và Lôi Tu, nhưng sau khi nghe được cấp bậc của bọn họ, tất cả nghi ngờ của mọi người đều biến mất.

Hiện giờ chính là thời điểm cần cao thủ nhất, vào lúc này lại có hai hồn sư cấp sáu cấp bảy trên trời rơi xuống trước mặt bọn họ, tự nhiên là vui mừng muốn chết, tất cả hồn sư ở đây đều đã trải qua nhiều tháng chiến tranh như vậy, tự nhiên cũng không ai ngu ngốc, khi mấy người Trang Dịch được mời ngồi vào phòng họp, không ai đưa ra ý nghi ngờ.

Đối với sự hoan nghênh của đám người Ô thành chủ, Trang Dịch đại biểu cậu cùng Lôi Tu cười đáp lại vài câu cũng không tiếp tục nói nhảm, trực tiếp hỏi thẳng: "Nghe nói hiện tại các vị đang thương lượng chính là chuyện đối phó ma thú, không biết thương lượng ra sao?"

Ô thành chủ nghe vậy, cũng không giấu giếm, liếc nhìn Chung Ngu một cái, Chung Ngu cũng lập tức hiểu ý, biết được mấy người Trang Dịch không hiểu sâu về chuyện ma thú, hắn ta liền nói ra từng chuyện liên quan trước.

Thì ra đàn ma thú này là hơn hai tháng trước xuất hiện, ban đầu chỉ có không đến mười con, hình như là từ một nơi rất xa tới, từ chủng loại đến xem, rất giống như ma thú cấp cao sinh sống ở Tây Bắc, tuy chúng nó có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng thân bị trọng thương, lúc đó dị ma còn đang quanh quẩn bên ngoài thành Bích Xuân giao chiến với nhân loại, đàn ma thú này đến cũng nhanh chóng trở thành mục tiêu của dị ma, vì đối phó dị ma, ma thú vốn đã số lượng thưa thớt, đến cuối cùng chỉ còn lại năm con. Chúng nó dừng lại ở bên ngoài thành, không chỉ không tổn thương đến nhân loại, có khi còn sẽ giúp nhân loại cùng nhau đối phó dị ma, hai bên tường an vô sự.

Nhưng mà hơn mười ngày sau, dị ma dần dần không tấn công nữa, lúc này, ngoại thành thành Bích Xuân lại nghênh đón một đám ma thú khác. Ma thú đợt thứ hai đến hoàn toàn không giống ma thú đợt đầu, tuy rằng cấp bậc không cao bằng ma thú đợt đầu, thế nhưng chúng nó có đầy đủ hồn lực, hơn nữa số lượng nhiều hơn ma thú đợt đầu một chút. Hai đám ma thú tụ tập ở bên ngoài thành Bích Xuân, rất nhanh một lời không hợp đánh nhau ngay tối hôm đó.

Trang Dịch nghe đến đây, hơi hơi nâng mi, đợt ma thú đầu tiên xuất hiện, bất luận thời gian, thực lực mạnh mẽ hay thân bị trọng thương, chỉ mấy điểm này, giống như đều làm cho Trang Dịch nghĩ tới điều gì, trong mắt cậu toát ra chút suy nghĩ, cùng Lôi Tu chăm chú nhìn Chung Ngu, chờ đợi câu tiếp theo của hắn ta. "Chuyện ma thú tranh giành địa bàn, nhân loại không tiện nhúng tay, hơn nữa lúc đó dị ma vừa mới rời đi, các thành thị cùng Hồn điện bắt tay xây dựng lại, bản thân đã bận túi bụi, tự nhiên không có tâm tư đi chú ý ma thú. Đợi sau khi thành Bích Xuân trùng kiến tốt, lại đem tầm mắt nhìn về phía đám ma thú kia, lúc đó chúng ta mới phát hiện, chúng nó đã thống nhất trở thành một chỉnh thể, mà đầu lĩnh, chính là một con mẫu tinh tinh."

Nói đến đây, Chung Ngu đau đầu xoa xoa mi tâm: "Đàn ma thú này vốn ở thành thị bỏ hoang bên cạnh thành Bích Xuân, xem như láng giềng sinh sống với chúng ta, nhưng mà từ sau khi thống nhất, hành tung của chúng nó cũng bắt đầu không dự đoán được, con mẫu tinh tinh kia mặc dù là ma thú cấp bảy, nhưng có lẽ vì vấn đề chủng loại, trí tuệ thậm chí còn cao hơn ma thú cấp tám bình thường, đến thành Bích Xuân trộm lương thực không đả thương người không phá hỏng đồ đạc, chính là do nó xúi giục."

Mẫu tinh tinh?

Tinh tinh là một loại ma thú tương đối hiếm thấy, hơn nữa chỉ sinh hoạt ở trong Rừng rậm Ma thú, đột nhiên biết được ngoài thành Bích Xuân thậm chí có một con mẫu tinh tinh, Trang Dịch nhất thời ngạc nhiên, trong đầu phản xạ có điều kiện nhớ lại con ngẫu nhiên gặp qua lúc trước khi đến Rừng rậm Ma thú.

Chương 177

"Nhóm ma thú đầu tiên là trốn từ tây bắc tới, nhóm ma thú thứ hai là từ Rừng rậm ma thú trốn đến?" Trang Dịch nghĩ, ngẩng đầu dò hỏi.

Chung Ngu gật gật đầu.

"Vậy cũng là nói, Rừng rậm ma thú cũng đã xảy ra chuyện." Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, đều thấy được sự ngưng trọng trong mắt đối phương.

Hồn sư ở đây ngẩn ra, tất cả lực chú ý của bọn họ đều đặt trong thành Bích Xuân, vội vàng cân nhắc làm sao đối phó đám ma thú này, ngược lại không suy nghĩ nhiều hơn.

Trang Dịch ngẩng đầu nhìn về phía Chung Ngu: "Tuy rằng dị ma tạm thời rút lui, thế nhưng có thể trở lại bất cứ lúc nào, có đám ma thú này ở ngoài thành trông chừng, có lẽ tương lai còn có thể mang đến cho thành Bích Xuân một chút giúp đỡ, nếu như thành Bích Xuân bằng lòng, có thể cân nhắc coi đám ma thú này thành hộ vệ nuôi ở ngoài thành."

"Điều này chúng ta cũng đã sớm cân nhắc đến, thế nên ngay từ đầu tuy rằng lương thực bị trộm là có tức giận, nhưng thực lực của đám ma thú này không tệ, lại từng sóng vai chiến đấu với chúng ta, bởi vậy chúng ta quyết định coi những lương thực này là phí tổn nuôi dưỡng đám chúng nó, nhưng mà không ngờ được chỉ qua hơn nửa tháng, quy mô của đám ma thú kia dường như càng ngày càng lớn, ăn cắp lương thực cũng càng ngày càng nhiều, còn tiếp tục như vậy, dân chúng thành Bích Xuân chỉ sợ đều không đủ ăn, đối với chuyện này, chúng ta không thể không áp dụng hành động!" Chung Ngu nói xong, nhìn về phía hồn sư đang ngồi ở đây, lông mày nhăn chặt.

Được một tấc lại muốn tiến một thước, ngược lại phù hợp tính cách con mẫu tinh tinh kia.

Lôi Tu nhìn vẻ mặt các hồn sư ở đây, nghĩ đến tiếng ồn ào nghe được lúc vào trước cửa, hắn hỏi: "Các ngươi dự định làm như thế nào?"

"Tốc chiến tốc thắng, chọn ra bốn mươi hồn sư mai phục, sau khi ma thú lẻn vào, dùng tốc độ nhanh nhất bắt lấy thủ lĩnh của chúng nó, kết quả tốt nhất là thu phục mẫu tinh tinh, không được mà nói thì tiến hành đe dọa, cố gắng hết sức không để xảy ra thương vong." Chung Ngu nói, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu đều nhìn hắn ta, dừng một lát, dứt khoát nói ra toàn bộ kế hoạch, "Tuy rằng mẫu tinh tinh không đến cấp tám, nhưng trí thông minh không thua nhân loại, muốn bắt được nó, có lẽ cần một con mồi làm cho nó rơi vào bẫy rập của chúng ta mới được. Mà mồi nhử này rốt cuộc do ai tới làm thì thích hợp nhất, chúng ta còn chưa cho ra kết luận."

"Dự định để Ô thành chủ đi làm sao?" Đôi mắt Lôi Tu híp lại, một tiếng nói toạc ra.

Hồn sư ở đây cả kinh, hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên không nghĩ tới Lôi Tu làm sao lại biết kế hoạch đang thảo luận của bọn họ.

"Mẫu tinh tinh là ma thú cấp bảy, Uông đội trưởng cùng cấp mẫu tinh tinh, tất nhiên sẽ khiến cho mẫu tinh tinh cảnh giác, mà ngoài Uông đội trưởng ra thì Ô thành chủ là hồn sư có thực lực mạnh nhất ở đây, hơn nữa thân phận tôn quý, tiếp xúc với mẫu tinh tinh, mẫu tinh tinh nhất định sẽ mắc mưu." Trang Dịch thu hết vẻ mặt của mọi người vào đáy mắt, chậm rãi giải thích.

Mọi người nghe vậy, tuy rằng hiểu rõ, nhưng trong mắt vẫn mang theo vài phần ngạc nhiên nghi ngờ, Chung Ngu phản ứng lại đầu tiên, gật gật đầu: "Ban đầu là tính như vậy, thế nhưng cân nhắc đến tính cách thô bạo của mẫu tinh tinh, một khi phát hiện nó bị lừa, sợ là sẽ gây bất lợi cho thành chủ, thế nên ta cho rằng ta mới là người thích hợp nhất để lựa chọn."

"Ca!" Chung Đào ngồi ở bên cạnh Chung Ngu nghe vậy, lập tức khẩn trương lên, đối mặt với mẫu tinh tinh đang nổi giận, Ô thành chủ có lẽ còn có một con đường sống, nhưng mà Chung Ngu cấp năm là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Hồn sư ở đây nói tới nói lui, lại về tới chỗ rối rắm ban đầu, bọn họ cũng không kiêng dè Trang Dịch cùng Lôi Tu nữa, mọi người phát biểu ý kiến quan điểm của mình đối với kế hoạch này.

Trang Dịch cùng Lôi Tu thấy tình hình lại dần dần hỗn loạn lên, Trang Dịch cao giọng nói: "Đàn ma thú quy mô thế nào, cấp bậc trung bình hồn lực là bao nhiêu, mà bốn mươi hồn sư của thành Bích Xuân này lại có cấp bậc thế nào, so sánh với ma thú thì sai khác bao nhiêu?"

"Cấp bậc bình quân của ma thú đại khái ở khoảng cấp sáu, cao nhất thậm chí có ma thú cấp tám, nhưng mà không biết vì sao lại nghe lệnh mẫu tinh tinh, còn thành Bích Xuân, cấp bậc bình quân của bốn mươi hồn sư, có lẽ chỉ có khoảng cấp bốn."

Cấp sáu đối đầu với cấp bốn, bên cấp sáu mạnh nhất có ma thú cấp tám, mà bên cấp bốn mạnh nhất chỉ có cấp bảy, bất luận nhìn từ góc độ nào, thành Bích Xuân đánh với đàn ma thú này quả thật đều là hành vi tìm chết.

Sau khi nói xong Chung Ngu cũng cảm thấy câu trả lời của hắn ta nghe vào hình như không thể làm cho người tiếp thu, lập tức bổ sung nói: "Chúng ta dùng trí."

"Trong đội ngũ ma thú có ma thú cấp bảy, còn có ma thú cấp tám, trí thông minh cơ bản là giống chúng ta, không chỉ một mình mẫu tinh tinh khó đối phó, những con khác cũng là không thể coi nhẹ." Trang Dịch đứng lên nhìn mọi người nói, "Thành Bích Xuân có thể tạo thành một đại đội, số lượng hồn sư có được ít nhất trên bốn trăm, báo chuyện này cho mọi người, vận dụng sức mạnh tập thể để đối phó."

"Không thể!" Ô thành chủ nghe vậy, lập tức đứng lên nói, "Dị ma rút lui, thành Bích Xuân mới vừa an ổn lại, không nên công bố việc này vào lúc này, nếu không lòng người bất ổn."

"Không cần nói cho dân chúng, chỉ nói cho hồn sư, giống những học sinh trong trường học kia, tuy rằng cấp bậc của bọn họ tương đối thấp, nhưng bọn họ có hồn lực, vẫn có thể giúp đỡ được."

"Không thể, nếu để cho học sinh tham dự, trong lúc đó mà xảy ra ngoài ý muốn gì..."

"Chỉ có trải qua tôi luyện, mới có thể nhanh chóng trưởng thành lên, qua mười tám tuổi là có thể ra chiến trường chiến đấu, những học sinh kia cũng không yếu ớt như thành chủ ngươi nghĩ đâu." Trang Dịch nhìn Ô thành chủ nói, "Huống chi dùng sức bốn mươi người các ngươi đối phó đám ma thú kia, một khi thất bại, ma thú bạo động, nhân dân trong thành cũng vẫn gặp họa, không có hồn sư nơi này bảo vệ, không chỉ những hồn sư cấp thấp kia, thậm chí bình dân trong thành Bích Xuân, đều sẽ bị ma thú uy hiếp!"

Ô thành chủ muốn mở miệng quở mắng, nhưng mà nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Trang Dịch, nói lại không nói ra được, Hắn ta đem hồn sư cùng tuổi, thực lực thấp hơn Trang Dịch bảo vệ lại, bởi vì hắn ta cảm thấy những đứa bé kia còn quá mức non nớt, mới vừa gặp phải dị ma xong, còn chưa kịp thở một cái, lại phải đối mặt ma thú. Nhưng mà nhìn ánh mắt kiên định của Trang Dịch, Ô thành chủ ngập ngừng mím môi, cuối cùng cái gì cũng không nói.

"Hồn sư dưới cấp ba góp mặt, rất có khả năng còn chưa ra tay đã bị ma thú phát hiện." Uông đội trưởng thấy thế, chậm rãi mở miệng nói, "Cho dù có chiến đấu, lực tấn công do hồn sư cấp thấp tạo thành, căn bản không tạo ra được thương tổn gì cho ma thú."

"Trận pháp." Lôi Tu ngẩng đầu nhìn Uông đội trưởng nói.

"Ý các hạ là..."

Lôi Tu đưa tay, ngón tay khẽ nhúc nhích, lôi quang màu tím ở đầu ngón tay hắn không ngừng nhảy vọt, hóa thành vô số tia chớp hẹp dài bay về bốn phía, kết hợp với trận pháp trong phòng, ngay sau đó, năm ngón tay Lôi Tu thu lại, giống như lôi kéo toàn bộ trận pháp của phòng họp trở lại, không chế ở trong lòng bàn tay vậy, hoa văn phức tạp tầng tầng lớp lớp tạo thành một thứ có dạng hình cầu tinh vi, dưới sự khống chế bởi hồn lực của Lôi Tu, không ngừng co rút lại xoay tròn biến hóa hình dạng.

Sau đó, đôi tay Lôi Tu đan vào lại mở ra, trận pháp cùng với lực lôi điện nhẹ nhàng bay về vị trí cũ của chúng, toàn bộ phòng họp bao phủ dưới trận pháp hoàn toàn mới, cho dù là nhóm hồn sư trong phòng hội nghị này không hiểu trận pháp, cũng vẫn nhận ra biến hóa rất nhỏ ở bốn phía.

Trận pháp ở phòng họp này là trận pháp cảnh báo trước vô cùng thông thường, một khi cảm ứng được bên ngoài có hồn lực tới gần, lập tức cảnh báo, nhưng mà lúc này sau khi được Lôi Tu cải tiến, trừ báo động trước ra, hình như còn nhiều thêm vài tác dụng.

Trang Dịch là lần thứ hai nhìn thấy Lôi Tu phá trận. Lần trước ở học viện Ellen, lúc Lôi Tu đi vào cứu trợ sư sinh Ellen, từng một đường trực tiếp phá giải trận pháp đi thẳng vào, sau đó Trang Dịch từng hỏi thăm Lôi Tu về chuyện trận pháp, Lôi Tu nói là từ trong trí nhớ thức tỉnh, nghe rất giống như được huyết mạch truyền thừa vậy.

Trang Dịch là biết đến chuyện ma thú thượng cổ có thể truyền thừa trí nhớ, Lôi Tu nếu đã có thể biến thành người, như vậy được một chút trí nhớ cũng không phải chuyện gì kỳ quái, nhưng làm cho Trang Dịch để ý là, thủ pháp sử dụng trận pháp của Lôi Tu cực kỳ tương tự cậu... Thậm chí có thể nói, còn tinh chuẩn hơn so với cậu.

Hiểu biết ban đầu của Trang Dịch đối với trận pháp đều tự học, sau đó làm trận pháp của cậu đột nhiên tăng mạnh, chính là di vật triệu hoán sư Trang Tử Lưu để lại ở vực sâu Liệt cốc lúc trước, bởi vậy Trang Dịch không thể không hoài nghi, tổ tiên của Lôi Tu, rất có khả năng có quan hệ gắn kết chặt chẽ đến triệu hoán sư.

"Không ngờ... Ngươi lại có thể biết trận pháp..." Uông đội trưởng kinh hoàng nhìn Lôi Tu nói.

Hồn sư vốn bởi vì tinh thần lực mạnh, bởi vậy mới có thể bộc lộ tài năng giữa những người bình thường, trận pháp sư thì tinh thần lực lại càng mạnh hơn so với hồn sư bình thường, ngoại trừ điểm này, khống chế hồn lực, không chế toàn bộ năng lượng, còn có nắm giữ tình hình chung vân vân, đều cần yêu cầu cực kỳ cao, từ một cử động ban nãy của Lôi Tu kia có thể nhìn ra được trình độ trận pháp của hắn cũng không tầm thường.

"Dùng trận pháp che giấu hơi thở, ngưng tụ hồn lực của tất cả mọi người vào trận pháp tấn công ra, không nên tạo thành tổn thương cho ma thú, chỉ cần ngăn bước chân chúng nó lại, nhốt chúng nó ở trong phạm vi cố định là được." Lôi Tu nói.

Mấy người Chung Ngu Uông đội trưởng Ô thành chủ nhìn nhau một cái, trao đổi ánh mắt một lát. Hồn sư đang ngồi cũng đều nhìn nhau vài lần, cả phòng họp rơi vào trong yên tĩnh ngắn ngủi.

"Hai vị thân thủ bất phàm, cho dù đặt ở thành Bardon nhân tài đông đúc, cũng nhất định không phải hạng người vô danh..." Ô thành chủ cân nhắc từ ngữ, chậm rãi mở miệng nói.

Trang Dịch lập tức hiểu được, hồn sư thành Bích Xuân còn có chút không yên lòng với bọn họ.

Dù sao sáng sớm hôm nay bọn họ mới vừa đến thành Bích Xuân, để cho bọn họ tham dự kế hoạch của hồn sư trong thành thì không thành vấn đề, nhưng nếu Ô thành chủ giao quyền chủ đạo của kế hoạch lần này ra, hồn sư thành Bích Xuân sẽ do dự cũng là bình thường. Lúc này Ô thành chủ mở miệng, ngược lại là chuyện tốt.

Trang Dịch nghĩ thông suốt điểm này, lập tức nói: "Chúng ta đến từ học viện Bardon."

"Bardon?" Chung Đào cả kinh, sau đó lập tức kịp phản ứng, "Trao đổi sinh, ngươi là học sinh trao đổi của Bardon?!"

Lúc trước ở trường khi đối chiến với đám học sinh kia, Trang Dịch từng có giải thích mình là học sinh trao đổi, lúc ấy Chung Đào không hề nghĩ nhiều, lúc này mới hiểu được, ba chữ kia có sức nặng như thế nào.

Bardon là học viện đứng đầu trong ba học viện lớn của đại lục, trong học viện mỗi tia di động hướng ngoại cơ bản đều trở lại, trong đó mỗi khóa trao đổi sinh đều là hồn sư biểu hiện xuất sắc nhất trong niên cấp mới có thể đi, nói như vậy, dùng thực lực của hai hồn sư này, cho dù ở trong Bardon, cũng đủ tư cách làm đại đội trưởng!

Ánh mắt hồn sư nơi này nhìn về phía Lôi Tu cùng Trang Dịch lập tức xảy ra thay đổi rất nhỏ, đột nhiên, có người cả kinh kêu lên: "Bardon... Trang Dịch... Ta từng nghe qua tên này! Người nhập học vào Bardon có tinh thần lực cao nhất trong mấy năm gần đây, năm đó khi kiểm trắc tinh thần lực trước khi hồn sư nhập học, ta cùng đệ đệ cũng có mặt..."

Người kia nói xong, đột nhiên đứng lên cao thấp đánh giá Trang Dịch vài lần, sau khi đối diện với cặp mắt màu xám nhạt kia của Trang Dịch, người nọ nói khẳng định: "Không sai, chính là ngươi!"

Có người một nhà xác nhận, hồn sư ở đây nào còn lý do không tin, Ô thành chủ lại đơn giản đứng lên: "Không ngờ đến lại là học sinh Bardon, có điều chậm trễ, xin đừng trách móc..."

"Thành chủ khách khí, không biết chuyện trận pháp này..."

"Thành Bích Xuân theo Bardon như thiên lôi sai đâu đánh đó, ta tự nhiên cũng bằng lòng tin tưởng thực lực học sinh đến từ Bardon!" Ô thành chủ nói xong, hồn sư đang ngồi cũng nhao nhao đứng lên, biểu hiện đồng ý.

Không ngờ đến cuối cùng vẫn là mang ra danh hiệu của trường học mới có tác dụng, nhưng mà bất luận thế nào, có thể giúp đỡ thành Bích Xuân đó là kết quả tốt nhất, Trang Dịch gật gật đầu với mọi người, không lãng phí thời gian, nhanh chóng định ra kế hoạch kế tiếp.

Hai giờ sau, Trang Dịch cùng Lôi Tu lại một lần nữa đứng trước mặt đám học sinh kia, nhưng mà không giống lần trước, lần này là toàn bộ hồn sư thành Bích Xuân cùng hồn sư trên năm thứ ba của trường tập hợp, do Trang Dịch cùng Lôi Tu cùng nhau chỉ điểm, tranh thủ trong vòng hai ngày làm cho đám hồn sư này có thể phối hợp tạo ra một trận pháp.

Tuy rằng thiên phú cùng tâm tính của đám hồn sư trước mắt này không bằng đội săn ma đã trải qua vô số chiến tranh, nhưng đã từng có kinh nghiệm dạy dỗ đội săn ma, hơn nữa trận pháp dạy cho bọn họ làm lần này cũng không khó, cấp bậc của Trang Dịch cùng Lôi Tu và đám học sinh trước mặt này chênh lệch rất lớn, một ánh mắt là có thể chỉ ra chỗ thiếu hụt của bọn họ, qua hai ngày không nghỉ không ngủ dạy dỗ, nhóm hồn sư trẻ tuổi này cuối cùng cũng dựa theo yêu cầu của Trang Dịch cùng Lôi Tu, có thể dung hợp hồn lực cùng với nhau, phóng ra một trận pháp vừa có thể che giấu hơi thở của bản thân, lại có thể tạo thành ảo giác trong thời gian ngắn.

Trong khoảnh khắc trận pháp thành công kia, nhìn nhóm hồn sư trước mắt ánh mắt vui mừng khôn xiết nhảy lên, lớn tiếng la hét chúc mừng, Trang Dịch cũng nhịn không được hơi cười lên: "Tuy rằng trận pháp thành công, thế nhưng thời gian duy trì vô cùng ngắn, nhiều nhất chỉ có thể lừa gạt đám ma thú kia bốn phút, sau bốn phút, ta sẽ tìm cơ hội hỗ trợ các ngươi, khi các ngươi cảm ứng được có một dòng hồn lực rót vào ma pháp trận, lập tức dẫn hồn lực vào trong trận pháp, để dòng hồn lực kia giúp các ngươi tiếp tục duy trì trận pháp, hiểu chưa?"

"Hiểu được, Trang lão sư!" Đám học sinh đã không phải lần đầu nghe được Trang Dịch nói như vậy, lập tức cười hì hì nói.

Bản thân Trang Dịch vẫn là học sinh chưa tốt nghiệp, cũng không có tư cách làm lão sư của bọn họ, nhưng bọn họ thích gọi như vậy tỏ vẻ thân mật, Trang Dịch từng từ chối vài lần, lúc này nhìn khuôn mặt hưng phấn của bọn họ, bất đắc dĩ không phản bác nữa. Cậu quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, Lôi Tu cũng đang nhìn đám hồn sư trẻ tuổi này, tuy rằng trên mặt vẫn không có chút biểu cảm theo thói quen, nhưng ánh mắt cũng là nhu hòa.

Chớp mắt ba ngày qua đi.

Đêm đen như mực, gió lạnh thổi mạnh lên tường thành, gào thét xuyên qua khe đá, thổi chút bụi đá trên mặt đất bay tung lên, thảm thực vật ban ngày nhìn trong lành xanh biếc một màu trong thành Bích Xuân kia, dưới sự phụ trợ của đêm đen, ảnh ngược ra những cái bóng xanh đen, theo gió thổi qua, lá cây phát ra tiếng "rào rào rào" thê lương, nhiễu loạn thính giác của mọi người.

Một bóng đen nho nhỏ chạy tới chạy lui giữa các hàng cây, trong đêm đen, đôi mắt màu lục lấp lánh huỳnh quang, đây là một con ma thú chuột trưởng thành, móng vuốt sắc bén cắm vào trong thân cây, cái đuôi dài nhỏ vẫn duy trì cơ thể cân bằng, nó cảnh giác chăm chú nhìn bốn phía một lúc, liên tục nhảy nhót ở bốn phía, ma thú chuột không chút phát hiện đã có vô số hồn sư mai phục ở quanh nó, nó nhẹ nhàng nhảy qua trước mặt đám Trang Dịch Lôi Tu, đến khi đi đến chỗ nhóm học sinh ẩn nấp, ma thú chuột chợt dừng bước chân, rung rung cái mũi, chậm rãi nhìn về phía các học sinh.

Trên đường phố lạnh lùng, nơi ấy trống không không có một thứ gì, ngay cả bóng đen của cây cối nằm trên mặt đất cũng chân thật như vậy.

Đôi mắt màu lục của ma thú chuột trong đêm đen giống như máy thăm dò xem kỹ mỗi nơi mỗi góc, cuối cùng, nó xoay người, nhảy vọt đi.

"Nó... phát hiện không?" Ô thành chủ thấp giọng nói.

Tối nay là thời gian hồn sư thành Bích Xuân dự tính ma thú đến ăn trộm, mà con ma thú chuột vừa rồi kia, chính là ma thú trinh sát.

Ô thành chủ có đầy đủ tự tin đối với nhóm thủ hạ của mình, thế nhưng với trận pháp của các học sinh kia lại vẫn còn chút lo lắng, dù sao cấp bậc phổ biến của bọn họ chỉ có ba, mà tuy trình độ trận pháp của Trang Dịch cùng Lôi Tu rất mạnh, chỉ là dù sao cũng mới chỉ điểm đám học sinh kia hai ngày thôi!

Trang Dịch nhìn thoáng qua Bạch Hạc cùng sóc con ẩn giấu trong nhóm học sinh, chúng nó chính là nguồn gốc dòng hồn lực giúp đỡ bọn họ mà Trang Dịch nhắc với các học sinh lúc trước: "Không có việc gì."

Trang Dịch vừa dứt lời, đột nhiên, trên mặt đất truyền đến một cơn chấn động rất nhỏ.

"Rầm, rầm, rầm..." Tiếng bước chân nặng nề từ phương xa truyền đến, âm thanh cũng không lớn, chỉ có hồn sư ngũ giác nhạy bén cố ý quan tâm thì mới chú ý đến, nhưng mặt đất không ngừng rung lên, lại mơ hồ biểu thị hình thể thứ sắp tới.

"Đáng chết, là đám ma thú cỡ lớn da dày thịt béo nhất!" Uông đội trưởng nghe trong chốc lát, lập tức cắn răng sốt ruột nói.

"Đừng hành động thiếu suy nghĩ." Trang Dịch thấy Uông đội trưởng dường như có chút luống cuống, mà người bên cạnh thấy Uông đội trưởng như thế, trên mặt cũng theo đó mà hiện ra vẻ kinh hoảng, Trang Dịch lập tức giữ chặt Uông đội trưởng nói.

"Ma thú phát hiện chúng ta, phái ma thú cỡ lớn làm tiên phong mở đường!" Uông đội trưởng vội vàng nói.

"Có lẽ là thăm dò." Lôi Tu nói, "Nếu thật sự là phát hiện chúng ta, chúng nó hiện tại đã sớm rút lui, nhân loại cùng ma thú sức mạnh ngang nhau, nhân loại sẽ cố kỵ ma thú, ma thú làm sao sẽ không? Loại thời điểm này phát ma thú cỡ lớn làm tiên phong vào thành, chẳng lẽ nó muốn tuyên chiến với chúng ta sao?!"

Uông đội trưởng bị Lôi Tu nói cho mấy câu, chậm rãi bình tĩnh trở lại.

"Đứng về vị trí, che giấu thân hình." Lôi Tu mặt không chút thay đổi nói.

Uông đội trưởng ngẩng đầu nhìn Lôi Tu một cái, khi nhìn đến vẻ trầm ổn trên khuôn mặt lạnh lùng của Lôi Tu, hắn ta cúi đầu lui trở về vị trí ban đầu: "Rõ."

Mà mấy người vừa rồi hoảng loạn theo Uông đội trưởng thấy thế, cũng cưỡng chế tỉnh táo lại, mỗi người vào vị trí.

Tiếng bước chân nặng nề kia càng ngày càng gần, mặt đất chấn động cũng càng trở nên rõ ràng, nhưng mà, trước sau lại vẫn không thấy bóng dáng ma thú cỡ lớn.

Vài phút đồng hồ sau, khi một đám thỏ nhỏ xếp hàng chỉnh tề nhảy chồm chồm qua trước mặt bọn họ, nhìn đám thỏ kia tập trung hồn lực ở dưới chân, cố gắng ngụy trang thành tiếng bước chân của động vật cỡ lớn, biểu cảm trên mặt Uông đội trưởng đặc biệt đặc sắc.

"Ma thú thật gian xảo." Trang Dịch nhìn đám thỏ kia đồng loạt đồng loạt nhảy qua, thấp giọng nói.

Uông đội trưởng hiểu được là Trang Dịch đang cho hắn ta bậc thang xuống dưới, cảm tạ nhìn cậu một cái, nhưng khi nhìn thấy cả đàn thỏ đều đang đi về phía các học sinh, biểu tình trên mặt Uông đội trưởng lại khẩn trương lên.

"Gần hai mươi con Tuyết Thố cấp bốn, không biết nhóm học sinh có thể..." Mấy người Ô thành chủ cũng nhịn không được có chút lo lắng.

Trang Dịch nâng mắt nhìn lại, trận pháp kia là cậu cùng Lôi Tu dạy, bởi vậy một ánh mắt là có thể nhìn thấu trận pháp lúc này đã có chút không giống lúc trước, hồn lực hùng hậu, năng lực ngụy trang trở nên càng mạnh, Bạch Hạc cùng sóc con ra tay.

Thật ra đám học sinh kia trong trận chiến đấu này phát huy tác dụng xác thực không lớn, chân chính ra sức là Bạch Hạc cùng sóc con, chẳng qua, chỉ có làm cho bọn họ trải qua một trận chiến chân chính, bọn họ mới có thể thay da đổi thịt, đây mới là mục đích của Trang Dịch cùng Lôi Tu.

Có Bạch Hạc cùng sóc con ở, cho dù là mẫu tinh tinh đến đây cũng không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì, huống chi là một đám Tuyết Thố vô hại.

Đúng lúc này, thanh âm trầm thấp của Lôi Tu vang lên: "Chúng nó đến đây."

Trang Dịch thu lại lực chú ý, quay đầu lại nhìn, liền thấy một đám lại một đám bóng đen lén lén lút lút nhảy qua tường thành vào trong, nhìn bóng dáng có chút giống mèo rừng, có chút giống chuột, trong đó bắt mắt nhất chính là con tinh tinh lớn thân thủ mạnh mẽ nhất đang dẫn đầu kia.

"Uông đội trưởng mang mười hồn sư đi tập hợp với Chung Ngu, tăng cường phòng ngự bên phải, Ô thành chủ trấn thủ tại chỗ, phối hợp với học sinh bao vậy cùng ngăn chặn ma thú, Trang Dịch, chúng ta ngăn con mẫu tinh tinh kia lại."

Lôi Tu nhanh chóng nói xong, lôi kéo Trang Dịch đứng dậy, hai người cùng nhau thả hồn lực, bóng dáng lóe lên một cái liền đến trước mặt mẫu tinh tinh.

Trong khoảnh khắc Trang Dịch cùng Lôi Tu thả hồn lực ra, nhóm ma thú liền cảnh giác dừng động tác, hồn lực bọc lấy toàn thân, gắt gao nhìn chằm chằm bốn phía, chớp mắt nhìn thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu xuất hiện, mẫu tinh tinh phản ứng nhanh chóng nhất, nó mở miệng, trong cổ họng phát ra tiếng kêu gào vang dội, thanh âm xuyên thấu bốn phía, tất cả ma thú giống như nhận được mệnh lệnh, lập tức thay đổi trạng thái, thậm chí kể cả đám Tuyết Thố kia, đều bước vào trạng thái cảnh giới cao độ, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào!

Mẫu tinh tinh là thủ lĩnh của cả đàn ma thú, mỗi cử động nhỏ của nó đều sẽ mang đến ảnh hưởng cực lớn, sau khi đến trước mặt mẫu tinh tinh, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không cho nó thời gian dư thừa để chi huy, hai người ngưng tụ hồn lực vào tay, nhanh chóng đánh về phía mẫu tinh tinh!

Mẫu tinh tinh thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu vậy mà lại tấn công trước, nó hung hăng nhe răng về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, đôi mắt vừa to vừa tròn trừng Trang Dịch cùng Lôi Tu, ở trên khuôn mặt cực giống nhân loại kia của nó, Trang Dịch thấy được vết sẹo quen thuộc, chính là vết sẹo Thượng Thanh Vân vạch ngang qua mặt mẫu tinh tinh lúc trước.

Thời gian hai năm không thấy, thân hình con mẫu tinh tinh này lại càng thêm to lớn so với năm đó, cấp bậc cũng từ cấp sáu tăng lên đến cấp bảy, nhưng mà, trong hai năm này Trang Dịch cũng không lười biếng, lúc trước là hồn sư cấp thấp chỉ có cấp ba, hiện giờ đã thành hồn sư cấp cao đến cấp bảy.

Hướng Âm Quỳ chậm rãi duỗi ra trước mặt Trang Dịch, đóa hoa mềm mại mở ra, lộ ra hạt hoa dữ tợn, một con hổ lớn màu đen xuất hiện phía sau Lôi Tu, đôi mắt màu đỏ sậm tao nhã lạnh băng giống như bảo thạch màu máu, giữa những tia chớp lập lòe, Trang Dịch nhìn thấy hai nắm tay mẫu tinh tinh hung hăng đập vào lồng ngực cường tráng của nó, sau đó bộ lông cùng hồn lực hùng hậu quanh người nó tản ra, bốn chân mẫu tinh tinh chống đất, đột nhiên đánh về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu!

Chương 178

Trong giây lát mẫu tinh tinh nhào tới kia, hổ lớn màu đen của Lôi Tu cũng rít gào xông lên, lôi quang màu tím lóe ra, ánh sáng chợt xuất hiện trong bóng tối làm đau mắt mẫu tinh tinh, mẫu tinh tinh nâng một bàn tay lên che khuất đôi mắt, tay kia thì nắm thành nắm vung về phía con hổ đen cực lớn.

Hồn lực hùng hậu va chạm với lôi điện, tia lửa văng khắp nơi, toàn bộ diện mạo của mẫu tinh tinh cũng hiện ra trước mặt Trang Dịch dưới ánh sáng chiếu rọi.

Thân thể không có lông giống như mấy năm trước, làn da màu đen đỏ lộ ra bên ngoài, mẫu tinh tinh càng cao lớn hơn trước kia ưỡn ngực, trong chớp mắt cái đuôi hổ lớn hung hăng đánh tới, mẫu tinh tinh dùng hồn lực ngưng hóa ra một cành cây ở trên không trung, cánh tay nó dựng ngược treo trên cành, thân thể treo lơ lửng tránh khỏi một kích nặng nề kia của con hổ, sau đó thân thủ linh hoạt xoay chuyển trên không trung, định một phát dẫm lên lưng để bắt lấy nó.

Nào biết trong nháy mắt đó Lôi Tu lại thu hổ lớn màu đen về, mẫu tinh tinh trượt chân, trọng tâm không ổn định, bất đắc dĩ chỉ có thể chọn hạ xuống đất rồi đánh tiếp ——

Mà Trang Dịch luôn luôn ở bên cạnh chờ thời cơ ra tay, lại không có cho nó cơ hội chậm rãi ổn định cơ thể.

Trong khoảnh khắc mẫu tinh tinh đạp hụt đó, Hướng Âm Quỳ vẫn ẩn nấp ngắm chuẩn thời cơ ra tay, vô số hạt hoa thổi quét về phía mẫu tinh tinh, đặc biệt là những bộ phận yếu ớt nhất, hạt Hướng Âm Quỳ càng dày đặc!

Mẫu tinh tinh thấy thế, lập tức kêu lên quái dị, dùng hồn lực hình thành tấm chắn đặt quanh người, mặc dù tốc độ bắn phá của hạt hoa Hướng Âm Quỳ rất nhanh, nhưng dao động hồn lực truyền ra lại không phải rất mạnh, sau khi mẫu tinh tinh bố trí xong lá chắn thì cũng không chú ý Hướng Âm Quỳ nữa, mà đặt lực chú ý lên người con hổ cực lớn kia của Lôi Tu.

Con hổ đen nằm rạp xuống, vận sức chờ phát động, mẫu tinh tinh đang định tiên phát chế nhân, bắt lấy con hổ khó chơi này trước rồi lại đi chỉ huy đàn ma thú, đúng lúc này, vài tiếng "xẹt xẹt" quỷ dị từ bên cạnh truyền đến.

Trong lòng mẫu tinh tinh dâng lên một dòng dự cảm không ổn, vừa quay đầu nhìn, "rầm rầm", mấy tiếng nổ do hồn lực va chạm truyền ra, năng lượng sinh ra do va chạm hầu như đều đánh thẳng về phía mẫu tinh tinh, thậm chí không cho nó thời gian phản ứng, sức bùng nổ kia đã bao trùm cả thân thể nó, trong lúc nguy cấp, mẫu tinh tinh theo bản năng dùng cánh tay ôm lấy đầu bảo vệ bộ phận quan trọng, sóng nhiệt thổi quét, làn da không có lông bảo vệ của mẫu tinh tinh bị nóng đau, nó không tự chủ được há miệng kêu rên.

Thực lực tổng thể của mẫu tinh tinh rất mạnh, lực phòng ngự tự nhiên không yếu, đừng nhìn lúc này nó bị bỏng, một khi thoát khỏi phạm vi tấn công của Hướng Âm Quỳ, cho nó thời gian vài phút đồng hồ để khôi phục, nhất định lại bắt đầu sinh long hoạt hổ.

Trang Dịch điều khiển Hướng Âm Quỳ không ngừng bắn phá, vây mẫu tinh tinh ở tại chỗ, đồng thời, Lôi Tu khống chế con hổ do lôi điện tạo thành hạ lưới điện ở bốn phía mẫu tinh tinh, dự định bắt sống nó.

Mẫu tinh tinh bị Hướng Âm Quỳ bao vây không thể di chuyển cảm nhận được nguy hiểm, nó chịu đau quay đầu nhìn con hổ cực lớn kia, biết chính mình đã rơi vào trong nguy hiểm cực độ, dưới sự giáp công của hai hồn thú mạnh, còn tiếp tục như vậy thì rất có thể hôm nay nó sẽ chơi xong ở chỗ này, hai tay ôm đầu của mẫu tinh tinh buộc chặt, nó chậm rãi ngồi xổm xuống, trong miệng phát ra tiếng kêu đau đớn, trong ánh sáng do tia sét cùng Hướng Âm Quỳ nổ mạnh sinh ra, thân thể mẫu tinh tinh dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến lớn một lần nữa!

Làn da màu đen đỏ dần dần trở nên trắng hơn, mơ hồ lộ ra màu vàng kim, lấy đầu mẫu tinh tinh làm điểm bắt đầu, lan tràn ra toàn thân —— cuồng hóa!

Khi mẫu tinh tinh đứng lên, đôi mắt nó đã hoàn toàn biến thành đỏ như máu, răng nanh trong miệng trở nên càng dài càng sắc bén, nó há miệng phát ra một tiếng kêu hùng tráng, cánh tay đầy cơ bắp cuồn cuộn ngưng tụ lốc xoáy hồn lực mạnh mẽ, hung hăng vung lên, nắm tay đánh về phía Hướng Âm Quỳ, chớp mắt, hạt hoa bị khí quanh nắm tay thổi tan, Hướng Âm Quỳ cũng bị ảnh hưởng, đóa hoa bị thổi không ngừng lay động.

Không ngờ sau khi mẫu tinh tinh cuồng hóa lại có thể phát ra năng lực như vậy, Trang Dịch vội vàng tăng mạnh hồn lực phát ra cho Hướng Âm Quỳ, đồng thời cùng Lôi Tu thay đổi vị trí, muốn một trước một sau bao vây mẫu tinh tinh.

Mẫu tinh tinh thấy thế, tiếng kêu trong miệng càng thêm vang dội, nó nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, hai nắm tay hung hăng đập vào ngực, trong ánh sáng vàng văng khắp nơi, mẫu tinh tinh nhìn con hổ đen lớn vọt về phía mình, nó lại một lần tứ chi chạm đất, xông về phía con hổ cực lớn kia!

Trong khi nhanh chóng chạy vụt đi, hồn lực phóng ra bên ngoài của mẫu tinh tinh cùng với ánh sáng vàng giao nhau, tạo thành một hình cầu thật lớn, màu vàng kim cùng màu tím của con hổ lớn tạo nên sự đối lập rõ ràng, hồn lực tản ra trong không khí giống như bị hồn thú cùng ma thú này hấp dẫn, tất cả đều vặn vẹo bay tới, ngay trong chớp mắt con hổ đen lớn cùng với mẫu tinh tinh sắp va chạm giao thủ với nhau, đột nhiên, mẫu tinh tinh chợt thay đổi phương hướng, chạy về phía bên trái!

Lúc này lực lôi điện của hổ đen đã xẹt qua ánh sáng vàng quanh người mẫu tinh tinh, tiếng ma sát chói tai thổi quét bốn phía, trong ánh sáng vặn vẹo, cánh tay phải của mẫu tinh tinh bị con hổ đen lớn cắn một cái, mẫu tinh tinh bỏ qua tấn công chỉ lo chạy trốn bị đau phát ra tiếng kêu thê lương, sau đó thân thể chợt dùng lực, rút tay khỏi miệng con hổ, kéo vết thương máu chảy đầm đìa, mẫu tinh tinh chạy trốn không quay đầu lại!

Mấy người Trang Dịch không nghĩ đến mẫu tinh tinh lại có thể lâm trận bỏ chạy, không chỉ buông tha tấn công, ngay cả đám ma thú thủ hạ kia cũng không để ý!

Tuy rằng bị thương, nhưng tốc độ chạy trốn của mẫu tinh tinh vẫn cực nhanh, dù cánh tay phải bị thương, tốc độ của ba chi còn lại vẫn cứ nhanh vô cùng, sau khi chạy được một thời gian, mẫu tinh tinh ngưng hóa hồn lực thành dây leo treo trên các tòa kiến trúc ở bốn phía, sau đó bay tới bay lui xuyên qua giống như khi ở trong rừng, nhóm Ô thành chủ Uông đội trưởng cách đó không xa đều tự có nhiệm vụ đối phó ma thú, Bạch Hạc cùng sóc con thì đang giúp đám học sinh kia đỡ phần lớn đàn ma thú, phòng ngừa bọn chúng đi vào trong thành thương tổn bình dân, không rút được người để ngăn mẫu tinh tinh lại, chớp mắt, bóng dáng mẫu tinh tinh liền biến mất trong đêm đen.

Tuy rằng tiếc nuối không thể bắt được mẫu tinh tinh, nhưng mà bọn họ ngăn chặn ma thú vốn là vì mục đích đe dọa chúng nó, làm cho chúng nó không tiếp tục không kiêng nể gì mà trộm lương thực, thấy mẫu tinh tinh mang vết thương chạy trốn, hẳn là cũng chịu đủ giáo huấn, Trang Dịch cùng Lôi Tu đang định thu tay đi giúp đỡ người khác, đúng lúc này, một hồn sư không biết tên đứng ở bên cạnh khiếp vía thốt lên: "Phương hướng con mẫu tinh tinh kia chạy trốn..."

"Làm sao vậy?" Lôi Tu lập tức nhìn về phía hắn.

"Tuy là nó chạy ra ngoài thành, thế nhưng bên đó có một con đường có thể đi thông vào trong thành..."

Trang Dịch cùng Lôi Tu cả kinh, hai người lập tức đuổi theo hướng mẫu tinh tinh chạy trốn.

Đây là một con hẻm nhỏ đã bỏ hoang, không còn cư dân ở lại, bốn phía tối đen một mảnh, trên vách tường mọc đầy rêu xanh ẩm ướt vì khí hậu ẩm, dưới chân một mảnh lầy lội, mẫu tinh tinh là dùng hồn lực hóa thành dây leo chạy trốn, trên đường căn bản không lưu lại vết chân của nó.

Trang Dịch thấy bọn họ đã cách hồn sư thành Bích Xuân rất xa, lúc này đang chiến đấu, hồn sư thành Bích Xuân hẳn là cũng không có tâm tư chú ý đến bọn họ, Trang Dịch dừng bước lại: "Chỉ dựa vào chân không thì không đuổi kịp con mẫu tinh tinh kia, ta hóa thú mang ngươi đi."

Lôi Tu nhìn Trang Dịch một cái, ánh mắt kia thâm thâm, trầm trầm, có loại ý vị Trang Dịch không nói ra được.

Trang Dịch tránh ánh mắt Lôi Tu, cậu thu Hướng Âm Quỳ về, thả Thôn Thiên Cự Ưng ra.

Trang Dịch ngưng tụ hồn lực sau lưng, đôi cánh ưng chậm rãi mở ra phía sau, cánh dài đến ba mét, ở trong con hẻm nhỏ căn bản không mở rộng ra được, Trang Dịch thu cánh, dùng hồn lực nâng thân thể mình lên, sau khi lơ lửng đến vị trí đủ không gian, đôi cánh ưng cực lớn kia mở ra, lông vũ màu nâu ở dưới ánh mặt trời tối mờ uy phong lẫm liệt, làm nổi bật làn da trắng nõn như ngọc của Trang Dịch, đối lập rõ ràng thật sâu hấp dẫn ánh mắt Lôi Tu.

Trang Dịch chớp chớp mắt vài cái, cậu thú hóa hai bộ phận trên cơ thể, một là cánh tiện cho cậu lên không, thứ còn lại chính là đôi mắt, thị lực của chim ưng có thể giúp cậu rõ ràng bắt giữ được bóng dáng mẫu tinh tinh.

Thấy Lôi Tu đứng tại chỗ ngẩng đầu nhìn cậu, Trang Dịch điều khiển cánh bay thấp xuống, nghiêng người xẹt qua bên cạnh Lôi Tu, Lôi Tu nhanh chóng phối hợp nhảy lên cánh Trang Dịch, đôi tay nắm ở gốc cánh, thân thể cùng Trang Dịch chồng lên nhau.

Thêm một người trên lưng, Trang Dịch lập tức cảm thấy nặng hơn không ít, hơn nữa gốc cánh là khu vực tương đối nhạy cảm của Thôn Thiên Cự Ưng, sau khi Trang Dịch thú hóa, cảm giác ở nơi này cũng trở nên đặc biệt nhạy bén, bàn tay Lôi Tu lạnh như băng cầm vào cánh Trang Dịch, lòng bàn tay xuyên qua lông vũ sít sao dán cùng một chỗ với làn da cậu, Trang Dịch quay lưng về phía Lôi Tu mà không hiểu sao hai má có chút nóng lên.

Cậu vô thức giật giật người, thấp giọng nói: "Ta bay lên."

"Được." Lôi Tu nói, sau đó một bàn tay chợt buông ra, ngược lại giữ trên thắt lưng Trang Dịch.

Thân thể hai người lập tức dính chặt, sau lưng Trang Dịch bị bắt dán trên ngực Lôi Tu, bởi vì phần thắt lưng thắt nhỏ nên không đụng vào bụng Lôi Tu, nhưng mông lại hầu như lập tức chống ở người dưới của Lôi Tu.

Chặt chẽ dính cùng một chỗ như vậy, thân thể Trang Dịch tê rần, cuối cùng hiểu được vì sao vừa rồi Lôi Tu lại dùng loại ánh mắt ấy nhìn cậu.

Đến khi cảm giác được bộ vị nào đó chống ở sau mông hình như dần dần nổi lên phản ứng, thân thể Trang Dịch hoàn toàn cứng đờ, cậu máy móc đập cánh bay lên không trung, cố gắng không để ý người sau lưng kia, sau đó ngưng tụ hồn lực còn lại ở mắt, dùng toàn lực lấy phương pháp nhanh nhất tìm kiếm bóng dáng mẫu tinh tinh.

Thân thể treo lơ lửng, cánh đập đập kéo theo thân thể Trang Dịch cũng hơi có phập phồng, Lôi Tu chặt chẽ giữ lấy thắt lưng Trang Dịch, không cho cậu dịch đi một chút, cảm thụ cái mông no đủ tràn đầy co dãn cao thấp ma sát chỗ mẫn cảm của mình, ngón tay Lôi Tu càng nắm chặt gốc cánh, tuy rằng không nhìn thấy biểu cảm trên mặt Trang Dịch, nhưng vành tai phiếm hồng lại làm cho Lôi Tu nhìn trộm được cảm xúc trong lòng Trang Dịch, hắn có chút không nhịn được cúi đầu, hơi hơi chống cằm lên bả vai Trang Dịch, liền tư thế này, trong đầu miên man bất định.

Trang Dịch cảm thấy hơi thở nóng rực của Lôi Tu không ngừng phun lên bên tai cùng vị trí nhạy cảm trên cổ cậu, tuy cảm giác được Lôi Tu không phải cố ý, nhưng cậu vẫn cứ thấy vô cùng mất tự nhiên, đúng lúc này, đồng tử của Trang Dịch đột nhiên co rút lại, ánh mắt tập trung một vị trí: "Tìm được nó!"

Lôi Tu chợt mở mắt, ánh mắt nhìn lại theo hướng Trang Dịch chỉ, theo Trang Dịch càng bay càng thấp, Lôi Tu cũng nhìn rõ vị trí của mẫu tinh tinh —— một cửa hàng trang phục nữ.

Mẫu tinh tinh lúc này đã biến trở về màu đỏ đen, đang cõng một cái bao lớn, không kiêng nể gì chạy loạn trong cửa hàng trang phục, nhìn thấy cái gì thuận mắt thì lập tức bỏ nó vào trong bao, trong đó bao gồm cả một số quần áo và vật dụng hằng ngày, còn có một số thứ riêng tư của nữ giới.

Trang Dịch là nam, loại cửa hàng này từ trước đến giờ đều là chỉ đi ngang qua chưa bao giờ vào, thấy mẫu tinh tinh lại đi trộm mấy thứ này, cậu nhất thời có loại cảm giác vô cùng muốn cười.

Mẫu tinh tinh cũng cần dùng mấy thứ này?

Bởi vì Trang Dịch bay là cần không ngừng sử dụng hồn lực, bởi vậy mẫu tinh tinh đang trộm được một nửa động tác chợt dừng lại, chớp mắt ngẩng đầu lên, một ánh mắt liền phát hiện Trang Dịch đang chuẩn bị bay thấp hạ cánh.

Đột nhiên bị truy sát đến, mẫu tinh tinh hoảng sợ, nhưng mà khi nhìn thấy dáng vẻ ngốc vụng của Trang Dịch lúc rơi xuống kia, nó lập tức không khách khí chỉ vào Trang Dịch, ôm bụng há miệng không ngừng phát ra âm thanh, giống như đang cười nhạo Trang Dịch vậy.

Lôi Tu đang ôm chặt Trang Dịch thấy thế, lập tức đưa tay, một chưởng tâm lôi đánh qua, bổ trúng giữa đầu mẫu tinh tinh.

Tốc độ của chưởng tâm lôi cực nhanh, uy lực lại không đủ lớn, cũng không tạo thành thương tổn gì cho mẫu tinh tinh, nhưng mà tuy không làm nó bị thương, lại làm cho đầu nó cháy đen một mảng.

Mẫu tinh tinh xoay đầu qua, xuyên thấu qua tấm gương trong cửa hàng nhìn thấy bộ mặt đen như đáy nồi của mình, lập tức phẫn nộ lau lau mặt, quay ra rống to vài tiếng với Lôi Tu, thấy Trang Dịch sắp rơi xuống đất, mẫu tinh tinh biết mình không phải đối thủ của hai người trước mắt kia, nó cõng một bao vật dụng nữ, bốn chân chấm đất, hơi hơi nghiêng người về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu trào phúng vỗ vỗ mông mình, xoay người lần nữa chạy xa, lần này, phương hướng nó chạy trốn là ngoài thành.

"Muốn đuổi không?" Tuy rằng mẫu tinh tinh chạy trốn, nhưng vẫn còn không ít ma thú ở trong thành, mặc dù có Bạch Hạc với sóc con chống, nhưng mà nếu như Trang Dịch cùng Lôi Tu trở về, có thể giải quyết trận chiến càng nhanh.

Năng lực chỉ huy trong chiến đấu của Lôi Tu còn tốt hơn Trang Dịch, kế hoạch lần này là do Lôi Tu quyết định, lúc này Trang Dịch trực tiếp hỏi thăm Lôi Tu.

"Đuổi, nhưng mà không phải hiện tại." Lôi Tu nhìn chằm chằm hướng mẫu tinh tinh rời đi, "Ta có để lại hồn lực trên người nó, đợi nó chạy xa, cho rằng mình an toàn thì chúng ta mới theo sau."

"Bây giờ chúng ta trở về dưới tường thành?"

"Không." Lôi Tu nói xong, quay đầu nhìn về phía cửa hàng vừa mới bị mẫu tinh tinh lật cho lộn xộn, hắn kéo tay Trang Dịch qua, mang theo cậu đi qua từng nhà một: "Trừ đồ ăn ra, còn lại tất cả đều là cửa hàng có liên quan đến đồ dùng của nữ giới..."

Trang Dịch nghĩ đến lúc trước khi mới gặp được mẫu tinh tinh cấp sáu, cách trang trí tổ của nó, bên trong làm chỉnh chỉnh tề tề, hơn nữa còn có trang phục của nhân loại, đặc biệt nó thích nhân loại, có thể thấy, về mặt tính cách, con mẫu tinh tinh này đã vô cùng tiếp cận nhân loại, thậm chí có thể nó còn cho rằng mình là nhân loại...

Nhưng mà, Lôi Tu lại cho ra kết luận hoàn toàn không giống Trang Dịch: "Trong tay nó có nữ tính nhân loại."

"Cái gì?!" Trang Dịch ngạc nhiên, không phải cho chính nó dùng sao?

"Tuy rằng bởi vì dị ma mà ma thú không thể không liên minh với nhân loại, trở thành minh hữu tạm thời, nhưng phần lớn ma thú vẫn cực kỳ bài xích nhân loại." Lôi Tu nói, "Nhân loại thích thu phục ma thú trí tuệ cao trở thành hồn thú hoặc ma sủng, nhưng mà ma thú trí tuệ càng cao, càng khát vọng tự do, loại thời điểm này, chúng nó không thể thần phục một mẫu tinh tinh mặc quần áo nhân loại, sử dụng đồ dùng của nhân loại, bằng không, đó chẳng phải không có gì khác với thần phục nhân loại."

Trang Dịch lập tức hiểu ra. Tuy rằng cậu biết được không ít kiến thức về ma thú từ trên sách, thế nhưng dù sao không phải ma thú, không thể nhanh chóng đổi vị trí tự hỏi tâm tính của chúng.

Lôi Tu nhìn nhìn đồng hồ: "Chút thời gian này đã đủ mẫu tinh tinh chạy ra ngoài thành, chúng ta theo sau nhìn xem."

"Ừ!"

Dùng tốc độ của Lôi Tu, Trang Dịch, ra khỏi thành cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Theo thành Bích Xuân bị bọn họ bỏ lại phía sau, phía trước càng ngày càng nhiều cây cối hoang dại cùng bụi cỏ dày đặc, Trang Dịch cùng Lôi Tu sóng vai sử dụng hồn lực nhanh chóng chạy vụt đi, cậu nhìn rừng cây trong bóng đêm, đột nhiên sinh ra loại ảo giác giống như đã từng quen biết.

Còn nhớ hai năm trước, lúc ở Rừng rậm ma thú, tất cả tình hình, tương tự hiện tại như vậy...

Một gốc đại thụ ba người vây quanh mới có thể ôm hết hiện ra ở trước mặt bọn họ, tuy rằng so với cây ở Rừng rậm ma thú kia thì nhỏ hơn không ít, nhưng mà nó đã là một cây đại thụ lớn nhất trong mảng rừng không lớn này.

Ngẩng đầu lên nhìn, tán cây rậm rạp, những ngôi sao dày đặc che trên bầu trời, trong các nhánh cây đan xen, mơ hồ có thể thấy cái tổ được xây nên.

Trang Dịch cùng Lôi Tu yên lặng sử dụng một chút hồn lực, chậm rãi leo lên trên.

Một cơn gió thổi tới, lá cây vang lên "xoạt xoạt", cùng với gió nhẹ nhàng thổi qua, âm thanh trầm thấp nhẹ nhàng chầm chậm cũng từ cái tổ trên cây truyền đến —— là tiếng mẫu tinh tinh ngâm nga, không giống gầm rú vang vọng hoặc tru lên sắc bén thê lương lúc trước, lúc này, âm thanh phát ra từ cổ họng mẫu tinh tinh trầm thấp, ôn nhu nhẹ nhõm, giống như bài hát du dịu dàng.

Trang Dịch ngẩn ra, động tác leo lên chợt dừng.

Lôi Tu không bị một chút ảnh hưởng nào thấy Trang Dịch dừng lại, lập tức cúi đầu nhìn cậu.

Trang Dịch nhanh chóng phục hồi tinh thần, tiếp tục bò lên trên.

Tuy rằng cấp bậc của hai người bọn họ cũng không bằng mẫu tinh tinh, thế nhưng năng lực che giấu hơi thở lại rất mạnh, lúc trước Trang Dịch mới ba cấp đã có thể trốn ở bên cạnh nhìn mẫu tinh tinh cùng Thượng Thanh Vân thân mật, hiện giờ càng khỏi phải nói.

Bản thân Lôi Tu là động vật họ mèo cỡ lớn, phương diện này thậm chí còn tốt hơn Trang Dịch.

Hai người hoàn toàn thu liễm hồn lực, bước chân yên lặng như mèo lẻn đến ngoài tổ của mẫu tinh tinh, khi xuyên thấu qua khe hở nhìn thấy tình hình bên trong, Trang Dịch hít ngược một hơi, đôi mắt nhất thời mở to, ngay cả Lôi Tu ở bên cạnh trong mắt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Con tinh tinh màu đen đỏ to lớn, lúc này đang ngồi ở cạnh giường, dịu dàng ôm một thiếu nữ nhân loại, cái miệng lớn của nó hơi cong lên, nhắm mắt lại nhẹ nhàng ngâm nga giai điệu mềm nhẹ.

Thiếu nữ bị nó ôm vào trong ngực, thân hình gầy yếu, dung mạo bình thường, nhìn qua vô cùng không thu hút, nhưng mà, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều biết nàng.

Lý Lan, bạn học nữ cùng lớp ở Bardon với Trang Dịch, đã từng ở Rừng rậm ma thú bị mẫu tinh tinh mang đi, vì cứu nàng ra, toàn bộ tiểu đội hồn sư hành động, Thượng Thanh Vân hy sinh sắc đẹp, Trang Dịch bị thương, bị buộc tách khỏi nhóm Lục Duẫn Vi, lang thang vài buổi tối ở Rừng rậm ma thú...

Không ngờ được, sau hai năm, Lý Lan vậy mà lại một lần nữa rơi vào trong tay mẫu tinh tinh, hơn nữa còn vừa vặn được Trang Dịch cùng Lôi Tu phát hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro