Chương 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu tiên hội phòng ma phái một hồn sư cấp năm đến tiết lộ tin tức cho đám Lương An, đại biểu cho ý tứ hội phòng ma, hy vọng Trang Dịch cùng Lôi Tu có đến hội phòng ma gặp mặt mọi người, đương nhiên, vì tỏ vẻ tôn trọng hai vị hồn sư này, cũng cho bọn họ đầy đủ thời gian chuẩn bị, buổi chiều hội phòng ma sẽ lại phái người tới đón Trang Dịch cùng Lôi Tu, hy vọng bọn họ có thể nể mặt mà đến thăm.

Hồn sư cấp năm trong hồn sư cấp trung cũng không tính là mạnh, nhưng vì đối phương là ngự hồn sư, cho nên ở trong thành Huệ Xương được sống tốt hơn đám Lương An nhiều, ngày thường nhìn đám Lương An cũng có chút chướng mắt, dù sao ở trong mắt rất nhiều người, đám hồn sư cấp thấp này sớm muộn gì cũng bị phái đi làm mồi, cho dù may mắn không bị ma thú ăn tươi, đến khi phá thành đại khái cũng không có bao nhiêu người sẽ sống sót, hiển nhiên hồn sư cấp năm này cũng nghĩ như vậy, cho nên thái độ mỗi lần hắn ta đối mặt với đám Lương An cũng không được coi là tốt.

Nhưng lần này nhận lệnh của hội phòng ma đến đây, mời hồn sư cấp sáu cùng hồn sư cấp bảy, cho dù chưa nhìn thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu, nhưng khi hắn ta đối mặt với đám Lương An, thái độ cũng hoàn toàn không giống ngày xưa, thân thiết lại không mất lễ nghi, khiến đám Lương An nhìn mà trợn mắt há mồm.

Sau khi hồn sư cấp năm kia rời đi không lâu, đúng lúc Lương An đang do dự có nên đi lên nói tin tức này cho Trang Dịch cùng Lôi Tu hay không, Trang Dịch cùng Lôi Tu đã trực tiếp xuống lầu.

Lương An nói lại lời của vị hồn sư cấp năm vừa rồi cho Trang Dịch nghe một lần: "Người của hội phòng ma hy vọng hai người có thể rút chút thời gian buổi chiều đi gặp mặt bọn họ, vừa rồi một hồn sư cấp năm đến đây thông báo tin tức này, buổi chiều rất có thể sẽ có hồn sư cấp cao lại đây đón hai người."

"Ừ." Trang Dịch gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Khi hồn sư cấp năm kia tới Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng đang chuẩn bị xuống lầu, kết quả sau khi nghe được ý đồ của đối phương, Trang Dịch cùng Lôi Tu lại quyết định không xuống, đứng ở trên hành lang nghe lén. Bất luận là Trang Dịch hay là Lôi Tu, thực lực đều mạnh hơn những người ở đây, muốn nghe được nội dung nói chuyện, cơ bản là rất dễ dàng, kinh ngạc là đám Lương An ở trong mắt hồn sư cấp năm kia, tuy rằng khách khí nhưng ý tứ ẩn trong lời nói Trang Dịch cũng không phải không nghe hiểu.

Đầu tiên phái một hồn sư cấp năm đến báo tin, buổi chiều tất nhiên sẽ phái hồn sư thực lực cao hơn đến, vừa cho Trang Dịch cùng Lôi Tu đủ mặt mũi, cũng ám chỉ hội phòng ma mạnh mẽ bá đạo, căn bản không cho bọn họ có cơ hội từ chối.

Lương An hoàn toàn không phỏng đoán ra bất kỳ điều gì từ trên mặt Trang Dịch, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu vẻ mặt bình tĩnh ăn bữa sáng, từ bên ngoài nhìn như không hề bị hội phòng ma ảnh hưởng chút nào, trong lòng Lương An lần thứ hai sâu sắc cảm nhận được tầm quan trọng của thực lực, bất luận là biểu hiện của hồn sư cấp năm kia, là hội phòng ma khách khí gửi lời mời, hay là Trang Dịch trấn định tự nhiên, tất cả đều thành lập trên một cơ sở duy nhất: Trang Dịch là hồn sư cấp sáu.

Rất nhanh, Trang Dịch bắt đầu thảo luận một chút với mọi người về công việc liên quan đến đoàn đội, đầu tiên sẽ làm một vài công tác thống kê cấp bậc, tuổi tác, hệ, thuộc tính vân vân của cả đoàn người, điểm này hỏi hậu cần Lương An là thích hợp nhất, đồng thời Trang Dịch còn muốn biết ở đây có bao nhiêu người từng tìm hiểu về trận pháp.

Vấn đề Trang Dịch hỏi liên tiếp đập tới, Lương An nhất thời lấy lại tinh thần trả lời từng câu một, cũng dần dần quên đi chuyện hội phòng ma, bọn họ thảo luận từ giữa trưa thẳng đến buổi chiều, ngay từ đầu chỉ có người đang ăn cơm tham gia, về sau người đã ăn cơm xong hoặc đang tu luyện hồn lực cũng không nhịn được mà tham dự vào, chớp mắt mấy giờ đã trôi qua, thẳng đến khi người của hội phòng ma đến, mọi người mới phản ứng lại, nhớ tới buổi chiều Trang Dịch cùng Lôi Tu còn có việc phải làm.

Người hội phòng ma phái tới thực lực cao nhất là cấp sáu trung giai, cao hơn so với Trang Dịch, lại thấp hơn Lôi Tu không ít. Người nọ còn chưa tới gần, Lôi Tu đã cảm ứng được, đồng thời đi theo phía sau hồn sư cấp sáu trung giai này còn có vài hồn sư cấp năm.

Sau một lát, cánh cửa bị người nhẹ nhàng gõ vang, Trang Dịch đã chuẩn bị sẵn sàng quay đầu lại, đến khi nhìn thấy hồn sư đứng ở trước cửa mỉm cười nhìn cậu, Trang Dịch mới sửng sốt, hình như đã từng gặp người này ở đâu rồi.

Thân thể hơi béo, khuôn mặt trung hậu thành thật, trên mặt tươi cười hòa ái thân thiết, cười rộ lên đôi mắt híp lại thành một đường mảnh, lại ngăn không được ánh sáng lóe ra bên trong —— cho đến khi người này đi đến trước mặt Trang Dịch, lúc đó cậu mới chợt nhớ tới, người này chính là một trong những hồn sư mà Trang Dịch gặp được ở năm nhất khi đi rèn luyện ở Rừng rậm Ma thú, trên đường lấy trứng Thôn Thiên Cự Ưng trở về, tên gọi là Vương Hàn.

Nhớ rõ lúc trước quan hệ giữa Vương Hàn này cùng Trương Triết của học viện Ellen vô cùng tốt, sở dĩ Trang Dịch sẽ có ấn tượng với Vương Hàn, chính là bởi vì nhìn qua thì hắn ta rất trung hậu, kỳ thực lại là tên mặt người dạ thú giống như Thượng Thanh Vân.

Không ngờ lại gặp được đệ tử học viện Bardon ở nơi này, hơn nữa còn là Vương Hàn năm thứ năm đã ra ngoài rèn luyện. Nếu Trang Dịch nhớ không lầm, lúc trước gặp phải Vương Hàn, tuy Vương Hàn đứng đầu năm ba, nhưng cấp bậc cũng chỉ là cấp ba, có thể thấy được thiên phú cũng không phải cực kỳ xuất chúng, hiện giờ hai năm không gặp, vậy mà trực tiếp tới cấp sáu trung giai, hẳn là trong hai năm qua đã gặp kỳ ngộ.

Nhìn thấy hắn ta dưới tình huống như thế này, tuy trong lòng Trang Dịch kinh ngạc, nhưng trên mặt ngược lại không biểu lộ gì.

Vương Hàn đi đến trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu, nụ cười trên mặt tràn đầy nhiệt tình: "Hai vị hồn sư đúng là nhàn hạ, còn ở đây chỉ điểm mọi người tu luyện."

Trang Dịch nhìn Vương Hàn, lễ phép nở nụ cười, nhưng không tiếp lời, Lôi Tu đứng ở phía sau Trang Dịch nhận ra Vương Hàn nhanh hơn Trang Dịch, hắn còn nhớ rõ dáng vẻ Vương Hàn muốn cướp đồ của Trang Dịch lúc trước, tự nhiên càng lười phản ứng.

Vương Hàn thấy thế cũng không ngại, hắn ta nói thẳng: "Tại hạ là Vương Hàn, chiến hồn sư cấp sáu của hội phòng ma, hội trưởng cùng các hội phó của chúng ta nghe nói có hai vị cường giả hồn sư đến thành Huệ Xương, cố ý để cho ta đại biểu hội phòng ma đến mời hai vị vào trong thành tụ họp một chút, không biết hiện tại hai vị có thời gian rảnh không?"

"Không ngờ hội phòng ma vậy mà sẽ cử một chiến hồn sư cấp sáu đến, chúng ta có chút thụ sủng nhược kinh." Trang Dịch nghe vậy, khẽ cười nói, "Hội phòng ma đã mời, tự nhiên có rảnh."

Vương Hàn nghe vậy, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn, hắn ta làm tư thế mời với Trang Dịch, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu đi ra ngoài, hắn ta cũng lập tức cùng đi, nhưng mà trước khi ra ngoài, Vương Hàn còn ý vị thâm trường quay đầu lại liếc đám người Lương An một cái, sau đó nói với Trang Dịch: "Thành Huệ Xương này từ sau khi bị cái đám cổ quái ngoài thành kia bao vây đã không còn thấy gương mặt mới, không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy hai vị xuất hiện ở thành Huệ Xương, không sợ hai vị chê cười, từ hơn một tháng trước sau khi chúng ta bị nhốt lại, đã không thể nào biết được tin tức bên ngoài, mỗi ngày bị nhốt ở trong thành thị nhỏ này, sống vô tri vô giác, có thể mạo muội hỏi một chút, hai vị có biết tình huống bên ngoài như thế nào không?"

Trang Dịch cười như không cười liếc mắt nhìn Vương Hàn một cái, Trang Dịch cùng Lôi Tu đột nhiên xuất hiện, biết lai lịch của bọn họ chỉ có vài người trong tiểu đội chỗ Lương An, Trang Dịch xác định một ngày đêm này Lương An cũng chưa ra ngoài gặp người khác, nếu hội phòng ma đã phái hồn sư cấp năm đến trước, lại phái hồn sư cấp sáu trung giai đến mời, tất nhiên là đã hỏi người khác tình huống cụ thể của bọn họ, không thể nào không biết bọn họ là từ trong kết giới đi ra, những lời lúc này của Vương Hàn, rõ ràng là muốn mượn cớ đào móc được chút ít thông tin, đúng lúc Trang Dịch cũng có một chuyện muốn hỏi Vương Hàn, Trang Dịch nói: "Thật sự là rất xin lỗi, ta cùng đồng bạn bị vây trong Liệt cốc gần hơn một tháng, sau khi ra ngoài trực tiếp tới thành Huệ Xương, chuyện ở bên ngoài chỉ sợ chúng ta còn biết ít hơn các ngươi, đáng tiếc không thể giúp đỡ các ngươi được gì."

Vương Hàn nghe vậy, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ ngạc nhiên: "Các ngươi có thể đi ra từ Liệt cốc, quả thực không thể tin được. Dựa theo đồn đại từ khi xây thành Huệ Xương này đến nay, chưa từng thấy có ai đi từ trong đó ra đâu, về phần bên trong Liệt cốc rốt cuộc có cái gì, nhóm bình dân thậm chí còn biên soạn ra không ít truyền thuyết khủng bố, không ngờ Vương Hàn ta cũng có một ngày có thể gặp được người sống sót đi ra khỏi Liệt cốc, đúng là may mắn ba đời."

Trang Dịch nghe Vương Hàn trêu trọc, khẽ cười nói: "Ta cũng chỉ là may mắn mà thôi, về phần tin đồn chính là bị phóng đại quá lên, nhất định từng có người đi từ bên trong ra, chỉ là không nói ra mà thôi." Trang Dịch nói xong, nhớ tới người đã lấy đi hồn thú cấp tám cùng cấp chín kia... Bất luận có phải cường giả đệ nhất đại lục Lôi Tu hay không, đã chứng minh rằng kết giới từng bị người phá giải.

Vương Hàn nghe vậy, nghĩ Trang Dịch có việc muốn giấu nên cố ý nói như vậy, cũng không coi là thật, tiếp tục nói: "Vậy hai vị có thể nói tình huống bên trong Liệt cốc một chút, làm cho chúng ta mở mang tầm mắt không?"

Trang Dịch liếc nhìn Vương Hàn một cái: "Ta cùng đồng bạn của ta là tham gia giải thi đấu hồn sư, sau đó rơi xuống từ bên cạnh vách núi ở thành Thái Khang, một đường mù mờ bôn ba giống như rắn không đầu, may mắn từ trong núi đi ra, kết quả vậy mà lại đi tới thành Huệ Xương, những nguy hiểm gặp được trong Liệt cốc, không nhắc tới cũng thế, nếu như ngươi muốn thông qua Liệt cốc để ra ngoài, chỉ sợ cách này không thể thực hiện."

"Ngược lại để cho ngươi liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng ta." Vương Hàn nghe vậy, ngượng ngùng cười cười.

Trang Dịch thấy thế, trong lòng cảm thán, hai năm này qua đi, không chỉ có cậu cùng Lôi Tu đang tiến tới, chỉ một Vương Hàn này cũng đã vượt xa không nhỏ, không chỉ thực lực mạnh lên, hành vi cũng nâng cao hơn quá khứ một bước, nếu không phải đã sớm biết bộ mặt thật của Vương Hàn, chỉ sợ Trang Dịch thật sẽ bị Vương Hàn lừa gạt.

Một đường kế tiếp, trong lúc Vương Hàn nói mấy lời khách sáo, Trang Dịch cũng không dấu vết từ miệng hắn ta đào ra được một số tin tức.

Miệng Vương Hàn ngậm cũng thật chặt, Trang Dịch cùng hắn ta lá mặt lá trái, ngươi tới ta đi, cuối cùng mới miễn cưỡng ép ra được một số thứ có tác dụng.

Tỷ như, hội phòng ma tuy chỉ có một hội trưởng, lại có hai vị hội phó, tuy rằng thực lực của hai vị hội phó không mạnh như hội trưởng, nhưng bọn họ lại cùng một phe, về phần nhóm hồn sư bên dưới, cũng đều phân phe phái, tư tưởng tổng thể của hội phòng ma đúng là chống dị ma tranh thủ sớm ngày thoát vây, nhưng trong quá trình đó, ý kiến của hai phái lại có khác nhau.

Cụ thể vì sao hai phái bất hòa Trang Dịch còn chưa đào ra được, nhưng mà rất hiển nhiên, Vương Hàn là thủ hạ thuộc quyền hai vị hội phó, đồng thời, tuy rằng thực lực hai vị hội phó này không mạnh bằng hội trưởng, nhưng tổng thể thực lực hồn sư nắm trong tay bọn họ lại mạnh hơn so với trong tay hội trưởng một chút.

Nói đến điểm này, trong mắt Vương Hàn mơ hồ lóe ra vẻ đắc ý, hơn nữa ám chỉ Trang Dịch, nếu Trang Dịch lựa chọn đầu nhập vào hai vị hội phó, dưới sự dẫn dắt của hai vị hội phó, không chừng thực lực cũng có thể tăng cường không ít.

Đối với chuyện tìm người giúp đỡ tăng cường thực lực, ngay từ đầu Trang Dịch đã không quá tin tưởng, càng miễn bàn đến việc đã trải qua chuyện của Đường Việt, lúc này nghe Vương Hàn ám chỉ, điều đầu tiên nghĩ đến chính là dị ma, nhưng mà dị ma còn đang vây ở bên ngoài, toàn bộ thành Huệ Xương đều có ý thức đề phòng dị ma, hai hội phó nhất định không có khả năng có liên hệ với dị ma, nói ngắn gọn, đối với việc tăng cường thực lực, Trang Dịch chỉ tin tưởng chính mình, bởi vậy sau khi cậu nghe xong lời Vương Hàn nói, chỉ mỉm cười mà không nói gì thêm.

Nội thành thành Huệ Xương rất nhỏ, tuy bước chân Trang Dịch cùng Vương Hàn không nhanh, nhưng đi không bao lâu cũng đã tới cứ điểm hội phòng ma.

Nơi này hôm qua Trang Dịch cũng đã tới, chẳng qua đãi ngộ ngày hôm qua cùng ngày hôm nay hoàn toàn khác, Vương Hàn mang theo Trang Dịch đi vào từ cửa chính, hắn ta vừa mới đi vào không lâu, liền nhìn thấy có hai nam nhân đứng quay lưng ở cách đó không xa, giống như là đang đợi bọn họ.

Thấy đám Trang Dịch đã đến, hai nam nhân kia xoay người, Trang Dịch còn chưa kịp thấy rõ mặt, giây tiếp theo, một thanh âm hơi quen thuộc từ bên cạnh truyền đến: "Ân? Chúng ta có khách nhân mới đến đây sao, Vương Hàn, làm không tồi, vậy mà thực sự mời được hai vị hồn sư này tới."

Trang Dịch lập tức theo hướng âm thanh truyền đến nhìn qua, sau khi nhìn thấy một hồn sư cao gầy trẻ tuổi đi về phía bọn họ, trên mặt là vẻ tươi cười ấm áp, Trang Dịch nhất thời ngẩn ra.

Người này có hai điểm làm cậu ngạc nhiên, thứ nhất, tuy rằng anh ta tuổi trẻ, thực lực lại cực kỳ cao cường, ít nhất khi anh ta tới gần Trang Dịch không hề hay biết. Có lẽ Lôi Tu phát hiện sớm hơn Trang Dịch một chút, nhưng hoàn toàn không có thời gian nhắc nhở Trang Dịch, có thể thấy được tốc độ của người này cũng cực nhanh, cho nên suy đoán, anh ta thực sự có thể là... Thứ hai, khuôn mặt này rất quen thuộc, Trang Dịch nhất định đã từng gặp anh ta, lại nhất thời không nghĩ ra rốt cuộc đã gặp ở đâu.

Đúng lúc này, Trang Dịch nghe được mấy người Vương Hàn hơi cúi đầu, cung kính nói: "Hội trưởng."

Quả nhiên là hội trưởng!

Thực lực cấp bảy đỉnh phong, vậy mà xuất hiện trên người một vị trẻ tuổi thế này, khó trách Trang Dịch không cảm ứng được anh ta xuất hiện, còn Lôi Tu lại vừa vào cấp bảy không lâu, tuy rằng chiến đấu mạnh hơn hồn sư cùng cấp một chút, nhưng dù sao hội trưởng này đã tới cấp bảy đỉnh phong, nếu thật sự chống lại anh ta, nhiều nhất là liều mạng đánh ngang tay, không thể sớm nhắc nhở Trang Dịch cũng là bình thường.

Hội trưởng nghe bọn Vương Hàn chào, chỉ nhẹ nhàng cười. Mà hai hội phó bị hội trưởng ngăn cản kia, thấy người mời đến lại trực tiếp bị hội trưởng chặn đi, nhất thời đứng ngồi không yên, sớm biết hội trưởng sẽ vô sỉ cướp người như vậy, bọn họ liền lựa chọn đứng ở cửa, mà không phải đứng ở trong chỗ tối giả vờ thần bí!

Trang Dịch nhìn bước chân vội vàng chạy đi của hai hội phó kia, lại nhìn hội trưởng cười như hồ ly đứng ở trước mắt này, không biết như thế nào lại cảm thấy có chút buồn cười, giây tiếp theo liền nghe thấy hội trưởng này cười khanh khách nhìn cậu cùng Lôi Tu nói: "Ta là Mạc Vi An, chiến hồn sư cấp bảy đỉnh phong, hội trưởng lâm thời của hội phòng ma, hai người các ngươi trực tiếp gọi ta Vi An là được, không biết hai vị xưng hô như thế nào?"

Mạc Vi An...

Ký ức vài năm trước nhất thời nhảy ra, Trang Dịch chợt nhớ tới khi cậu vừa đến Bardon làm đệ tử năm nhất, chính là ngày thu phục Lôi Tu cùng hồn thú Tam Sinh Điệp đầu tiên trong đời, đụng tới một đệ tử năm thứ năm...

Đời sau của trưởng lão Mạc Như Hải trong Chiến Hồn điện hiện nay, người ủng hộ trung thành của Lôi Tu, đứng đầu năm thứ năm, học trưởng mà Thượng Quan Tịnh quan tâm có thừa kia!

Nhìn tươi cười trên mặt Mạc Vi An, nhớ tới lúc trước sở dĩ cậu có duyên gặp được Mạc Vi An, vẫn là vì Mạc Vi An cướp lời từ tay Vệ Cẩn, giúp gia tộc giành đi vị trí nhân viên chăn nuôi của Bardon, kết quả không ngờ ba năm sau gặp lại, lại nhìn thấy Mạc Vi An đoạt khách nhân của hai vị hội phó, chẳng qua đối tượng bị tranh đoạt lần này đổi thành cậu cùng Lôi Tu mà thôi.

Học trưởng này thật đúng là người biết chiếm tiện nghi a, hơn nữa cố tình mỗi lần đều là làm cho người ta không tìm ra được lỗi gì, tỷ như lúc này, cho dù hai vị hội phó kia đến đây, thấy Mạc Vi An đang nói chuyện cùng Trang Dịch và Lôi Tu, cũng chỉ có thể đứng phía sau Mạc Vi An, cúi đầu âm thầm nghiến răng, không thể trở mặt tại chỗ.

"Tên ta gọi Lôi Y, hồn sư cấp sáu hạ giai hai hệ chiến ngự, vị này là huynh đệ của ta, Lôi Hổ." Trang Dịch nói, lại cố ý xem nhẹ cấp bậc của Lôi Tu.

Mạc Vi An nghe vậy cũng không nói cái gì, tươi cười sáng sủa đón Trang Dịch đi lên lầu: "Không ngờ các hạ tuổi còn trẻ, vậy mà lại là hồn sư cấp sáu hai hệ chiến ngự! Ta từng nghe nói Ellen có một thiên tài siêu cấp, 18 tuổi đã là hồn sư cấp năm hai hệ chiến ngự, không ngờ hôm nay lại may mắn, thế nhưng gặp được nhân vật càng lợi hại hơn thiên tài siêu cấp kia của Ellen! Quả nhiên thế giới rộng lớn, đầm rồng hang hổ. Lôi Y Lôi Hổ, đến, chúng ta lên lầu, hảo hảo tâm sự."

"Được." Trang Dịch nhẹ nhàng cười, lập tức đi lên theo phía sau Mạc Vi An, mà ở đằng sau bọn họ, hai vị hội phó kia hung hăng trừng mắt liếc Vương Hàn một cái, cũng lập tức đi lên theo.

Mạc Vi An vừa đi tới cùng Trang Dịch, vừa dùng giọng điệu thoải mái nói chuyện trời đất với cậu, một chút dáng vẻ hồn sư cấp cao, hội trưởng hội phòng ma cũng không có, lúc trước Trang Dịch còn đang cảm thán Vương Hàn tiến bộ thật lớn, nhưng sau khi tiếp xúc với Mạc Vi An này, không thể không tỏ vẻ, người cùng người là không thể so sánh, ở phương diện ngoại giao, Mạc Vi An là thiên bẩm, Vương Hàn chỉ sợ thúc ngựa cũng không đuổi theo kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro