Đơn 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tớ xin phép đi thẳng vào vấn đề luôn nhé :))
Tên truyện : TƯỞNG CHỪNG NHƯ NẮM BẮT ĐƯỢC HẠNH PHÚC
Chương 1:
      - "Chị vội rong xe vào đứng dưới mái hiên"=> tại tớ không hiểu nghĩa của từ đấy nên tớ nghĩ là "chạy xe vào dưới " và "dắt xe" thì ổn hơn ^•^
      - "Đôi lúc chị vô tình lướt qua,chị lại phì cười : phải chăng cậu này nhát gái"=> Ở chỗ này mà cười kiểu đấy thì tớ thấy hơi vô duyên :)).Tớ nghĩ nên là "bụm miệng cười trộm" thì hợp hoàn cảnh hơn
    - "Chị vừa đi học về ,trên người chỉ mặc ...,xem ra cũng hơi lạnh "=> câu này tớ thấy là của người khác cảm nhận thấy thế chứ, nhưng theo ngữ cảnh, bạn thì nó là của nữ chính. Tớ thấy nên đổi là "giờ đâm ra thấy hơi lạnh"
   - Khi anh đứng chắn mưa cho chị ,tớ thấy nếu là 2 người xa lạ thì ko nên để anh làm vậy,nên từ chối thì hay hơn,ở đây,bạn để cho anh chắn mưa ướt hết người ,xong chị cảm ơn và thấy áy náy. Tớ thấy nó không hợp lý cho lắm.
    - "Anh chẳng nói,chỉ gật đầu nhẹ,rồi lại gãi đầu ,gãi tai"=>Nếu bạn để "anh" ở đây là người nhát gái thì tớ thấy nên thay từ chỉ cảm giác ngại ngùng,xấu hổ,...
     - khi xe hỏng,chị lại gọi điện cho mẹ (vào lúc trời vừa tạnh mưa,mẹ thì phải chăm sóc bố bị bệnh,"chị" cũng học đại học rồi ) tớ không biết gọi điện cho mẹ lúc này để làm gì,để giúp chăng???=>Nên để "chị" loay hoay sửa và "anh" thấy thế nên ra giúp đỡ
    -"Con có bị ướt chút nào không Thi?" =>trước đấy nên có câu dẫn kiểu như"Vừa về đến nhà mẹ đã..." thì nó không bị trơ.Trong ngữ cảnh của bạn nó hơi đường đột 1 tí
     - "gia đình chị hạnh phúc lắm"=>thật sự thì tớ ko hiểu hạnh phúc kiểu gì mà "bố mẹ định bán con,đánh đập con".Bạn nên để ý kĩ từ 1 xíu nhé.
Chương2:
     - "Tao đứng đợi mưa"=> Đợi mưa tạnh chứ ạ
     - "Xin lỗi thầy nhưng em xin phép"=> câu trên là "cô giáo" mà sao giờ lại là "thầy" hả cậu???
     -Trên đường đến bệnh viện,khi đâm phải người khác,với tình cảnh, cảm xúc bây giờ của nữ chính (khi nghe tin bố mất) tớ nghĩ nên vội vàng xin lỗi và phóng xe đi luôn.Ở đây,bạn để "chị" có thời gian nhắc tên "anh",đưa tiền đền xe.Nếu "anh" đã có số của "chị",đã gặp nhau 1 lần cộng với hoàn cảnh bây giờ của "chị" thì ko nên như vậy,nó ko hợp cảnh lắm
   - "Bước vào phòng bệnh...cảnh mẹ "chị" quỳ bên giường ông " =>tớ thấy cách gọi ở đây nó kỳ kỳ sao á,theo như văn phong của bạn thì "ông" là "bố",sẽ rất dễ nhầm lẫn nếu cứ gọi như vậy đấy.(ví dụ nữa:"Tại sao ba lại ra đi khi còn chưa sống vui vẻ cùng với )
    - "Cô đừng lo,có lẽ bác đã bị sốc"=> chỗ này có phải nên sửa thành"cô..,có lẽ do bác gái chịu một cú sốc quá lớn,tạm thời chưa thích ứng kịp" ????
Chương 3:
   - "Bỗng từ xa,chiếc xe ô tô đen...
       -Th...thầy...?- Mắt chị mở to hơn"=>Nếu đang trong hoàn cảnh của "chị"(buồn bã,đau xót,hối hận,...) thì nên để chị "yếu ớt thốt lên,nhìn thấy thầy,nước mắt của chị lại tuôn rơi,loạng choạng bước về phía..." thì hay hơn chứ
-Trong câu chuyện giữa 2 người về vụ điều tra,bạn để nữ chính hồi sinh nhanh quá(í tớ là cuối chương 2 "chị" vẫn thẫn thờ,thất thểu nhưng đến đầu chương 3 nữ chính lại tỉnh táo,nói chuyện hết sức bình thường.Hoặc là có ẩn ý ở đây tớ ko biết chăng???
-Trong chương này có 1 số câu hội thoại tớ thấy nó rời rạc ý hoặc là bạn chưa diễn đạt trọn vẹn.Cụ thể như :
+Trần Hoàng Bảo Thi,em vẫn luôn là như vậy( bạn để ý xem,câu này không hề liên quan đến ý trên bạn viết,đọc lại thử nhé,bạn có thể giải thích thêm như vậy là như thế nào :vẫn ngốc nghếch,cả tin...)
+,Chúng ta phải làm sao?
Em thực sự muốn trả thù?
Không,chỉ là...cảm thấy căn nhà thật trống vắng=>cuộc đối thoại này đúng là làm khó tớ,tớ đọc nó cứ sao sao í,các ý ko liên kết,nội dung trả lời ko liên quan nhau.Để ý hộ tớ chương này nhé!!!
Chương 4:
     -Đang anh- em mà đến đây ,"thầy" lại xưng tôi -cô với "chị"=>Có ẩn ý gì hả bạn
"Tớ chỉ review đến đây thôi,có lẽ thế là đủ để bạn tìm thấy mk viết được ở chỗ nào và chưa đk ở chỗ nào nhỉ .  À,có khẳ năng tớ sẽ nói hơi phũ 1 tí,nhưng đây chỉ là nhận xét của tớ về truyện của bạn,bạn có thể tham khảo:
Thứ 1:Ngay từ chương 1 tớ đã thấy bạn đẩy tình tiết lên rất nhanh, mọi thứ diễn ra chóng vánh, chỗ cần nhấn bạn lại chỉ diễn đạt hời hợt(cảm xúc lúc đứng dưới mái hiên chẳng hạn,bạn cũng nhấn vào sự xuất hiện của"anh"; hay là lúc ba mất-tình tiết sau khi ba mất tớ thấy cậu dường   thế như bỏ qua í)   .Những chỗ cần diễn tả qua bạn lại hơi lan man,nhiều khi dài dòng(ví như lúc bạn tả về "thầy"-soái như thế này,lúc mấy cô gái nói chuyện với nhau,có ý định xin số của "thầy")
Thứ 2:Bạn diễn đạt ý hơi rời rạc,câu từ nó không gắn kết với nhau,ý này ý kia nó không mạch lạc,rõ ràng(phần trên tớ có ví dụ đấy)
Thứ 3:Tâm lý nhân vật có vẻ không ổn,í tớ là bạn không nêu rõ cảm xúc của nhân vật,bạn chưa đặt mình vào nhân vật để thể hiện hết cái hồn trong truyện (lúc ba mất;lúc "thầy" nhìn thấy "chị" và "anh" thân thiết-chỗ này tớ nghĩ "thầy" nghĩ như thế thì hơi quá)
Tạm thời tớ chỉ thấy như vậy!
NOTE: Tài liệu dùng để tham khảo
#Lô Lô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro