19) Đế đài xuân - Phong Duy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên tác phẩm : Đế đài xuân

Tác giả : Phong Duy

Thể loại : đam mỹ, cổ trang, cung đình, nhất thụ nhất công; hoàng đế X đế sư

Số chương : 36 chương ( thì phải ? tui đọc sách xuất bản nên không rõ lắm hjx :(( )

Văn án : Ba tuổi , bắt đầu chuỗi ngày làm con rối trên ngai vàng.

Mười bốn tuổi, tận mắt chứng kiến đường muội thanh mai trúc mã bị giết.

Mười sáu tuổi, liều mạng viết một bức huyết thư cầu cứu, không một lời hồi đáp.

Mười bảy tuổi, hoàng đế thành niên, hắn biết ngày chết đã cận kề.

Ngờ đâu chính đêm ấy người kia đã tới, mang theo ánh sáng cho cuộc đời hắn. Người đó ân cần

dạy bảo, dịu dàng chăm sóc, thay hắn chắn gió che mưa... cho đến khi hắn học được đạo làm

vua, thoát khỏi sự khống chế của gian thần, trở thành một hoàng đế thực thụ, người đó lại bỏ đi.

Đáng tiếc, trong trăm ngàn điều vị đế sư ấy đã dạy, hắn chỉ không học được cách buông tay!

Review của tớ : Một trong số ít đam mỹ cổ trang tui đọc :))) Hoàng đế Dương Thù lên ngôi khi còn rất nhỏ, trong suy nghĩ còn chưa đủ chín chắn để lo việc nước, năm 16 tuổi viết một bức huyết thư cầu cứu, cuối cùng đến tai cha của Ứng Sùng Ưu - Ứng Bác. Ứng Bác một lòng trung thành với vua, lén đưa Ứng Sùng Ưu đánh tráo với Hoàng hậu vào đêm động phòng :))))) Sùng Ưu lớn hơn Dương Thù 5 tuổi, hành động chín chắn hơn Dương Thù nhiều, nên ở cạnh nhau bạn Thù dễ thương lắm, như một đứa con nít vậy =))))))))))) Bức huyết thư Dương Thù viết nghe ngầu ghê không, bị Sùng Ưu vạch trần là viết bằng máu dê hjx =)))))))))))))))))))) Thời bấy giờ triều đình vô cùng loạn, Dương Thù như một con bù nhìn vậy, Sùng Ưu được sai đến để dạy cho tiểu Hoàng đế cách chỉ huy chiến trận, xây dựng quân đội,...blabla. Thầy giỏi thì trò giỏi, Dương Thù học đến thành tài, cùng Sùng Ưu xây dựng lại thái bình thịnh trị. Truyện chủ yếu về lịch sử, chiến tranh nên yếu tố tình cảm rất ít. Tình cảm CP chính khá là dễ thương, nhưng thân phận hai người không tiện để ở bên nhau, điểm này Sùng Ưu hiểu rõ, nên trong lúc Dương Thù không hay mà lén bỏ đi, làm bạn Thù đau buồn lắm :((( Có nhiều đoạn hai người bên trong phòng lo sợ bên ngoài biết thân phận Sùng Ưu nên nằm đè nhau giả vờ như đang ấy ấy =))))))))))) H kéo rèm =)))) Dù chuyện tình cảm ít ỏi nhưng bù lại tác giả viết về chiến tranh này nọ rất hay, tui là một người không thích cổ trang, càng không thích chiến tranh lịch sử (bây giờ thì thích hjx ;( ) nhưng bộ này cuốn hút tui, rất đáng đọc. Bộ này đã được xuất bản rồi, tui cũng đọc sách nên không rõ có trên Wattpad không nữa :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro