[Ngôn Tình] Chiêu Diêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Nữ Cường, Cổ Đại, Báo thù rửa hận, Tu chân, 1vs1, HE
Tình trạng: Hoàn

oOo

Văn án:

Ngày còn sống Lộ Chiêu Diêu nàng làm cái gì cũng cực kỳ phô trương, chỉ riêng cái chết là đặc biệt bình thường.

----

Ta là một nữ ma đầu, kẻ muốn ta chết nhiều vô số, nhưng ta vẫn sống thật khỏe mạnh, dương dương đắc ý. Nhưng đúng vào thời điểm ta nghĩ bản thân sắp chạm tới đỉnh cao của ma giới thì ta lại...

Chết rồi!

Lại bị chính tay tên gác cửa quái dị của môn phái giết chết...

Ta hận! chính vì vậy ta đã trở thành cô hồn dã quỷ. Cả ngày lẫn đêm ta đều ngồi vẽ vòng tròn lẩm bẩm về ba điều.

Một là lúc sống thủ đoạn không đủ độc ác lại quá dễ dàng với bọn danh môn chính phái.

Hai là sống quá tự tin, kiêu ngạo không đủ cẩn thận cuối cùng bị giết.

Ba là trăm lần không nên vạn lần không nên thu nhận tên quái dị kia làm môn hạ để giờ chết dưới tay hắn.

oOo

Cảm nghĩ, đánh giá:

Nữ chính Lộ Chiêu Diêu – môn chủ Vạn Lục môn đang muốn lấy ma khí thượng cổ Kiếm Vạn Quân. Thế nhưng nam chính Mặc Thanh/Lệ Trần Lan – người được biết đến là con trai của Ma vương lại vô tình giết Chiêu Diêu. Sau đó nàng thành 1 con ma cứ lòng vòng quanh bia mộ của bản thân suốt vài năm. Suốt mấy năm, chỉ mỗi Mặc Thanh đến thăm nàng – với toàn giỏ trái cây. Thế là nàng từ đại ma đầu lẫy lừng trở thành con quỷ nghèo kiết xác, không có lấy 1 xu tiền Âm phủ.

Bỗng dưng có 1 nữ tử tên Cầm Chỉ Yên đập đầu vào bia mộ của nàng khi đang cố trốn khỏi nam tử ngăn cản nàng gia nhập Ma giáo nhằm có thực lực nhanh để giết Giám Tâm môn chủ Liễu Nguy để báo thù cho cha. Tình cờ là chỉ 1 mình Chỉ Yên thấy nàng nên Lộ Chiêu Diêu muốn mượn thân xác của Chỉ Yên để giết Mặc Thanh báo thù. Tiếc là nàng chỉ nhập vào Chỉ Yên vào buổi tối được thôi.

Nàng rất đáng thương. Khi còn sống thì đỉnh đỉnh danh danh Đại ma đầu, khi thành quỷ thì bị chèn ép tới đáng thương. Người ta đốt bao nhiêu nhận được bấy nhiêu. Riêng nàng, người sống đốt cho nàng 1000 vàng mã, nàng chỉ nhận được 100. Nhận được tiền ít hơn, mà giá cả vật chất lại đắt hơn rất nhiều hơn so với người khác…

Nàng dùng thân xác của Chỉ Yên tiếp cận hắn để báo thù. Thế nhưng, nàng không nỡ, vì bỗng dưng nàng nhận ra rằng nàng đã thích hắn, vì sự quan tâm, bảo vệ của hắn dành cho nàng. Sau này, Chiêu Diêu mới phát hiện ra, hắn đã biết nàng là Chiêu Diêu từ lâu, những cử chỉ thân mật đó không dành cho Tử Yên, mà chỉ dành cho nàng. Chắc vì lý do đó, hắn không chủ động tìm nàng vào ban ngày, luôn bận rộn, không muốn gặp nàng vào ban ngày – vì ban ngày thân xác đó là Cầm Chỉ Yên chứ không phải Lộ Chiêu Diêu… Sau này, nàng mới phát hiện ra, trước giờ nàng đều hiểu lầm hắn. Hắn không hề giết nàng, kẻ đầu sỏ chính là Lạc Minh Hiên – Kim tiên. Hắn làm kẻ gác cửa, chỉ vì hắn muốn khi nàng trở về từ bên ngoài, người thấy nàng đầu tiên luôn là hắn.

Trong Chiêu Diêu, mọi thứ rất lộn xộn và không rõ ràng. Truyện không hướng đến một “cái đích” nào cả mà rất mơ hồ, những lúc mình tưởng đã tìm ra được “cái đích” đó thì tác giả… đột ngột chuyển hướng, có cảm giác như tác giả không xác định được đâu mới là mục tiêu cần hướng đến. Cửu đưa nhiều vấn đề, nhiều nhân vật vào truyện, và rồi xử lý các vấn đề, nhân vật đó một cách qua loa, hời hợt khiến mình chưng hửng. Đây là một điều vô cùng đáng tiếc, vì nếu biết cách khai thác, những chi tiết ấy sẽ khiến bộ truyện “tỏa hào quang”. Chẳng hạn như mối tình của Tư Mã Dung và Nguyệt Châu, của Cố Hàm Quang và Thẩm Thiên Cẩm, câu chuyện của anh em ám vệ,… Và đặc biệt là ân oán tình thù của Chiêu Diêu và Lạc Minh Hiên. Các tình tiết đọc thì có vẻ liên quan đến nhau đấy, nhưng thật ra chúng quá rời rạc, và có phần thừa thãi, kiểu như nếu bỏ ra thì không hợp lý nhưng giữ lại thì chẳng biết có tác dụng gì. Cửu quá tham khi gom hết chúng lại vào một câu chuyện khi không thể giải quyết được chúng.

Cốt truyện có nhiều cú twist. Lộ Chiêu Diêu hoá ra là sinh hồn, chưa chết. Sau này nàng cũng lấy lại được thân thể của bản thân. Cú twist thứ 2 là về Mặc Thanh. Hắn thật ra chẳng phải con trai của Ma vương gì cả, hắn chỉ là tâm ma của Ma vương thôi. Còn nhiều cú twist nữa, nhưng mình thấy đây là 2 cú twist lớn (vì ảnh hưởng đến nhân vật chính).

Kết thúc rất có hậu. “Bồ Tát sống” trở thành tiên. Lạc Minh Hiên – kẻ giả tạo thì không có cách nào sống lại được nữa. Cầm Chỉ Yên không còn là cô nương hay khóc mà đã trở thành Môn chủ của Vạn lục môn ra tay sát phạt. Cặp đôi chính có 2 đứa con – 1 nam 1 nữ, sống rất hạnh phúc. Một số người khác vẫn còn cô đơn, nhưng mình nghĩ kết thúc như vậy là đủ rồi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro