REVIEW NGÔN TÌNH YÊU THÍCH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#copy http://windlov3r.wordpress.com/list-ngon-tinh-tam-dac/

A Mạch tòng quân

Cổ trang, gender bender, chiến trường, OE. ĐỀ NGHỊ CÁC NÀNG ĐỌC NGAY VÀ LUÔN. Ta chưa từng đọc chuyện nào của Tiên Chanh nhưng thực sự là ta đã bị hạ gục ngay sau lần giặt, í lộn, lần đọc đầu tiên. Truyện này cực hay và cuốn hút. Ôi chao đọc xong mà ta hối hận quá, hối hận vì sao ko đọc sớm, suýt bỏ phí mất bộ truyện hay, nhưng lại cũng hối hận vì đã đọc rồi, sau này làm sao kiếm được truyện hay như thế này mà đọc đây T^T. (Rất cảm ơn nàng Frankie đã recommend cho ta bộ này hí hí). Truyện này về chiến trường nhé, ai thích ủy mị sướt mướt chàng chàng thiếp thiếp thì ko có đâu. Nữ chính trong này rất mạnh mẽ, vì gia biến mà phải giả trai để lẩn trốn. Để tìm được kẻ thù, nàng đã phải tòng quân, chiến đấu thực sự như những người nam nhi khác. Dần dần, nhờ sự thông minh và liều mạng của mình (cộng với kiến thức quân sự của cha nàng để lại, cha mẹ nàng là người xuyên ko từ tương lại về) nàng lên chức tướng quân, đồng thời đốn tim bốn anh đại soái ca đỉnh đỉnh. Nhưng soái ca thì nhiều mà chuyện tình yêu ko có mấy T^T vì đó là trên chiến trường mà. Nam chính 1 là người cùng vào sinh ra tử với nàng, yêu nàng, ôn nhu vô cùng, tốt bụng, trung nghĩa, nhưng nàng chỉ coi anh là đại ca. Nam chính thứ 2 là hoàng tử, là chủ soái của nàng, là người mà nàng nguyện trung thành đi theo, anh này ta ủng hộ từ đầu truyện, nhưng vì anh quá lý trí, cần giang sơn nên đôi khi đánh đổi cả mạng sống của A Mạch, rốt cục khi bình định thiên hạ, anh muốn A Mạch vào cung nhưng A Mạch từ chối. Nam chính 3 là thanh mai trúc mã của A Mạch, người được cha mẹ nàng nhặt về nuôi, lớn lên sẽ gả A Mạch cho anh này. Nhưng năm nàng 15 tuổi, chính anh dẫn sát thủ về giết chết cả nhà nàng, chỉ có một mình nàng chạy thoát. Anh này đương nhiên là loại từ vòng gửi xe rồi. Còn anh nam chính thứ 4, cũng là người được vote nhiều nhất, lại là địch nhân trên chiến trường, là danh tướng của quân thù. 2 người đánh nhau tóe khói luôn >”< . 

Đọc A Mạch, để thấy được hiện thực tàn khốc, để biết được cái gì gọi là “Nhất tướng công thành vạn cốt khô”. Cảm giác đọc từng chương truyện để mà hồi hộp, ngồi đọc trong phòng nhưng có cảm giác như ào ào rung chuyển, hận ko thể là nam nhi mà xách đao ra chiến trường đền nợ nước. A Mạch ko phải là bản tình ca, mà là bản anh hùng ca về những con người trẻ tuổi quả cảm, sẵn sàng hy sinh tư tình vì đất nước. Họ, có những người mãi mãi nằm xuống nơi đồng hoang dã, mãi mãi biến mất mà chẳng ai biết đến, để lại mẹ già con thơ nơi quê nhà ngày ngày mòn mỏi chờ đợi, hoặc, sẽ trở thành những vị tướng lừng danh thiên cổ, nhưng dù thế nào thì họ cũng là “

Tích anh hùng thành bại chuyển đầu không” 

(Anh hùng xưa thành hay bại đều không quay đầu lại). 

Có cái kết thúc hơi ko vừa ý, vì nữ chính ko chọn ai trong bất kỳ 4 anh nam chính cả. Giữa họ có quá nhiều khúc mắc, có quá nhiều trách nhiệm. Hơn nữa A Mạch lại là 1 người yêu tự do. Vậy thì mỗi chúng ta hãy tự chọn cho A Mạch người anh hùng của nàng nhé ^^

Ác bá cửu vương gia:

 Cổ trang, nữ chính thông minh nhưng trầm tính. Nam chính là vương gia phúc hắc biến thái (được cái anh này là rau sạch nha ~~). Nữ chính là con gái nhà quan lại nhưng cha bị bắt vào tù, cả nhà bị chém, chỉ có nàng và đệ đệ thoát được, vì bảo vệ đệ đệ nên nàng phải cắn răng vào phủ vương gia làm công + chịu đựng mấy trò đùa biến thái của anh nam chính :”>

Ánh tà dương:

Hiện đại, bình thản ấm áp. Nữ chính nhan sắc bình thường, giỏi giang, đảm đang. Nam chính anh tuấn, ôn nhu, dễ mắc cỡ. Tình yêu của 2 người rất bình thản, nhưng lại giống như một câu chuyện cổ tích vậy. Anh say rượu vào nhầm nhà cô, gọi cô là “mẹ” =))) thế là cô đành phải chăm sóc cho “đứa con” to đầu này. Rồi mọi chuyện diễn ra 1 cách tự nhiên…

Ánh sao ban ngày

:

 Như kiểu hợp đồng hôn nhân ấy, 2 nv chính không yêu mà chỉ vì đối phó gia đình mới cưới nhau. Trước khi đến với nhau thì cả 2 cũng đã có người yêu. Trong khi hôn nhân tưởng như đang dần tốt đẹp thì người xưa quay về, liệu cuộc hôn nhân của 2 người sẽ đi về đâu?

.

Ba bước hủy diệt một đại ca xã hội đen: 

Hiện đại. Truyện này ngắn mà hài lắm á, cười rụng răng luôn. Đây mới đích thực là “truyện hài hước” này. Ko nên bỏ phí nha ^^

Bạch nhật y sam tận:

Cổ đại, trọng sinh, HE. Nữ chính kiếp trước yêu một người đến điên cuồng nhưng cũng vì thế mà tan cửa nát nhà, bản thân phải nhảy lầu tự sát. Được sống lại vào thời điểm 5 năm trước, nàng quyết tâm làm lại cuộc đời, kiên quyết không giẫm vào vết xe đổ kiếp trước – không yêu người kia nữa. Éo le thay, chính sự lạnh lùng của nàng lại làm hắn rung động. Và thế là hắn truy – nàng chạy. Đọc cảm giác khá giống cuộc chiến hôn nhân, đoạn đầu khá hài hước, kịch tính. Đoạn sau thì chậm hơn, trầm hơn và ngược hơn chút. HE cho cp chính, hơi tiếc cho nam phụ.

Báo ân cái đầu ngươi ý

:

Cổ trang, huyền huyễn, xuyên không, hài hước, HE. Đọc truyện này cười đau cả bụng ý. Phải công nhận chị tác giả có tài, có thể biến câu chuyện Thanh xà bạch xà lãng mạn thấm đẫm nước mắt thành 1 câu chuyện hài khiến người đọc cười chết người ko đền mạng. Bạn nào thích nữ chính thuộc kiểu thùy mị nết na tiểu bạch thì chống chỉ định nhé =)) Nữ chính rất hoạt bát đáng yêu, nam chính mặt lạnh phúc hắc. Đặc biệt là dàn nhân vật phụ đáng yêu thôi rồi~~

Bất tiếu phù đồ

:

Xuyên ko, cổ trang, chiến trường, cung đình. Truyện này hơi nặng đô nhé, ko phải là nặng kiểu ngược thân ngược tâm sướt mướt, mà là nội dung của nó liên quan đến tranh đấu quyền lực, bình định thiên hạ là nhiều chứ ko đề cập quá nhiều về tình cảm nam nữ. Nếu ai đọc A Mạch tòng quân mà thích thì cũng có thể đọc truyện này, vì nữ chính trong truyện cũng gần giống A Mạch: Thông minh, xinh đẹp, dũng cảm, nhấc lên bỏ xuống được, biết cái gì là cần là đủ, ko có tư tình nữ nhi làm cản trở công việc, đối với tình yêu cũng ko quá nồng nhiệt, hơn nữa lại ko muốn phụ thuộc vào nam nhân. Nói chung nếu các nàng muốn tìm kiếm một câu chuyện tình ướt át kiềm diễm thì ở đây ko có đâu. Đây chỉ là câu chuyện về một nữ nhi bị lạc vào giữa chiến trường, phải dùng toàn lực để thoát ra khỏi khốn cảnh ấy mà ko muốn dựa vào nam nhân nào hết. Kết thúc truyện thì có tốt hơn A Mạch, vì nàng ấy cuối cùng cũng lựa chọn ra một người để yêu thương chứ ko lửng lơ như A Mạch.

Bên nhau trọn đời: 

Hiện đại. Truyện này ta đọc lâu lâu rồi, ko nhớ rõ lắm, hình như là thể loại gương vỡ lại lành thì phải.

Bị tuyển giai phu

:

Hiện đại, hoán đổi thân xác, HE. Nữ chính vì chứng kiến chồng sắp cưới ngoại tình mà uất ức ngã cầu thang chết, lúc tỉnh lại phát hiện ra mình đang ở trong thân xác một người khác – thư ký của cậu em chồng. Do đó cô vô tình phát hiện ra rằng thực ra em chồng này thực lòng yêu cô từ rất lâu rồi mà vì anh trai nên ko dám nói. Sau đó mọi người tự dự đoán kết quả a. Nói chung chuyện này nội dung khá đơn giản, ko có tranh đấu gì nhiều, có 10 chương thôi, đọc giải trí thì ok.

Bùn loãng cũng trát được tường: 

Truyện này hài, nữ chính BT gần chết. Bộ sau của nguyệt xuất kinh sơn điểu. Ta thì ta thích bộ nguyệt xuất hơn, cơ mà bộ này đọc cũng tạm được.

Ca tẫn đào hoa

Xuyên ko, cung đình tranh đấu, chiến trường, gồm 4 quyển, nói về quá trình yêu đương và giành thiên hạ của đôi nam nữ chính, kết cục HE cho cp chính. Cốt truyện ổn, nam, nữ chính về cơ bản thì ok, nhất là bạn editor edit rất khá, đọc mượt, hơn nữa là cách xưng hô của nhân vật được bạn ấy xử lý rất khéo. Ta vốn ko thích đọc ngôn tình xuyên ko mà nhân vật về cổ đại vẫn xưng tôi-anh, gặp truyện như thế là ta né ngay, cho dù có được giới thiệu là hay đến mấy. Nhưng truyện này thì khác, bạn ấy làm cho cách xưng hô tôi-anh ko trở nên quá đột ngột, nên ta thích. Đó là về phần cái được, còn cái chưa được thì… nói chung là ta mong đợi nhiều hơn từ truyện này khi đọc cái tựa đề “Ca tẫn đào hoa” kia, nhưng mà nội dung thì chưa làm ta thỏa mãn lắm. Truyện 72 chương, ta mới dừng ở chương 40 vì cảm giác rất mệt mỏi ko biết đến từ đâu, và hiện tại chưa có hứng đọc tiếp. Cảm giác như tác giả muốn vẽ lên một bối cảnh rất hoành tráng, triều đình rối ren, xã tắc loạn lạc, các nước láng giềng thì lăm le xâm chiếm, thù trong giặc ngoài đầy rẫy, cung đấu chiến trường sôi nổi… nhưng thực tế, cung đấu thì chưa đủ tâm cơ, tâm kế; chiến trường thì ko đủ hoành tráng, bi hùng, cứ muốn miêu tả những cảnh ấy thì chỉ được 1 lúc lại quay ra tả nữ chính chữa bệnh cho dân thế nào, nữ chính thông minh, lương thiện ra sao bla bla… nói tóm lại là mọi thứ nó cứ thiếu thiếu thế nào ấy làm ta hơi ức chế. Nói chung là tuy truyện này có cung đấu, có chiến trường, nhưng thực tế nó nhẹ nhàng, các nàng ko thích ngược thì nhào vô.

Cán hoa khúc:

Xuyên ko, chủng điền. Nữ chính xuyên từ hiện đại đến, gặp nam chính là sát thủ. Mới đầu 2 người ko có ý yêu nhau đâu, nhưng chàng vẫn bảo vệ nàng hết mực. Nàng đợi chàng đến gần mười năm cơ, chàng mới có thể rũ bỏ thân phận sát thủ đế 2 người đến với nhau. Đọc truyện này thấy ấm áp lắm :”>

chàng ngốc ở thôn nọ

:

 Cổ trang, chủng điền, ấm áp, HE. Nói trước là truyện này ko có soái ca mỹ nữ nhé, chỉ có một anh chàng ngốc và một cô nàng đã quá lứa lỡ thì. Nghe có vẻ thiếu sức hấp dẫn nhỉ =))) Đây là một câu chuyện bình dị, ấm áp và hết sức đời thường về cuộc sống và con người nơi thôn quê dân dã, với những con người hết sức bình thường. Nữ chính sinh trong một gia đình nghèo, cha thì nóng tính, vì tiếc người làm mà không cho con gái lấy chồng để con gái lỡ thì; mẹ cô lại là một người cam chịu, thương con nhưng cũng chẳng thể làm gì. Nam chính là chàng ngốc trong thôn, dáng người cao to, tính tình chất phác nhưng mà IQ hơi bị thấp >”< Truyện ko quá gập ghềnh mấp mô, chỉ là về sinh hoạt đời thường của 2 vợ chồng và những người trong thôn, quá trình nữ chính “thuần hóa” nam chính :”> 

Chỉ yêu chiều thế tử phi:

Cổ trang, nữ thông minh, nam cường, sủng, HE.

Chuông gió

:

Hiện đại, kinh dị, nữ chính mạnh mẽ, nam chính soái. Lần đầu tiên ta đọc ngôn tình kinh dị, cảm giác rất hồi hộp. Ta thì không gan dạ lắm đâu, nhưng truyện rất cuốn hút, không đọc thì phí.

Chuyện hoàng cung

:

Cổ trang, cung đình, hài hước, 1 nam N nữ.

Có gấu thường xuất hiện: 

Hiện đại đô thị, nữ chính hiền lành, có chút xinh xắn nhưng bị bệnh sợ đàn ông, nam chính thì cao to nên ngay lần đầu gặp mặt đã làm nữ chính sợ chết khiếp. Thế nhưng càng tiếp xúc thì cô lại càng nhận ra người ẩn sau vẻ ngoài có phần thô kệch cao lớn của anh là một trái tim giàu lòng nhân ái, tốt bụng và siêu siêu sủng cô nữa. Truyện sủng, ko ngược, ko cao trào hay thăng trầm gì, HE.

Con dâu nhà giàu: 

Hiện đại, trọng sinh vào làm con dâu nhà giàu.

Cô vợ đặc công ngốc của tôi

:

Hiện đại, HE. Nữ chính chả ngốc chút nào, chẳng qua là chị ấy ở trong quân ngũ nhiều năm nên với cuộc sống bên ngoài có phần trì trệ mà thôi. Nữ chính thanh tú, nhanh nhẹn, lương thiện và đặc biệt rất giỏi võ. Sau khi ra quân cô vào làm bảo vệ cho một công ty. Tổng tài công ty đó vì bị ám sát nên thuê cô làm vệ sĩ riêng. Anh tổng tài này chính là nam chính, đáng yêu lắm. Không như mấy vị tổng tài phúc hắc thường thấy đâu nhá. Anh này không lạnh lùng kiểu nguy hiểm, mà lại… sợ ma muahahaha. Hôm nào bị lừa xem phim kinh dị xong là ko dám đi ngủ luôn. Được cái da mặt anh rất dày, nữ chính có chút thần kinh thô trên phương diện tình cảm nên quá trình truy thê của ảnh hơi có chút cực nhọc. Nói chung truyện vui, nam nữ chính đều dễ thương, tiết tấu hơi nhanh một chút, bản dịch rất mượt.

Cổ đại thí hôn

:

Cổ trang, xuyên ko, sủng, gia đấu. Đề cử truyện này nhé, lâu lắm rồi ta mới đọc được 1 cuốn xuyên ko chất lừ như thế này. Nữ chính xuyên ko vào gia đình nông gia, tuy nghèo nhưng mẹ và anh trai vô cùng thương yêu. Ko may anh trai lấy phải mụ vợ độc ác, gán nàng làm thiếp cho nhà giàu đã có 17 vợ. Nàng ko chịu khuất phục, thế là tìm đến tú tài nghèo trong thôn để nhờ hắn giúp đỡ, dàn chiêu bài để thoát khỏi cảnh làm vợ lẽ. Nam chính bề ngoài là tú tài nghèo, nhưng thực chất gia đình lại cực kỳ giàu có, vì để tang mẹ 3 năm nên đến vùng núi này ở ẩn. Sau khi 2 người hoàn thành hiệp ước, nam chính đưa nữ chính về nhà, chính thức khai màn gia đấu nảy lửa với mẹ kế – kẻ đã hại chết mẹ nam chính. Truyện cực sủng, ko có chuyện nam chính nữ chính ngược nhau quằn quại đâu. Tình  yêu của họ là mưa dầm thấm đất. Hắn – tài tử nổi danh nhất kinh thành, gia thế hiển hách, vẻ ngoài tuấn tú. Nàng – 1 cô thôn nữ bị coi là quê mùa, dốt nát, nhan sắc tầm tầm bậc chung, bị gia đình chồng ghét bỏ. Tổ hợp 2 người ko hề xứng đôi ấy lại kề vai chiến đấu và viết lên một câu chuyện tình đẹp khiến người ta ngưỡng mộ. Nam chính giỏi giang, ôn nhu, chung tình, sủng vợ tận trời. Nữ chính thông minh lanh lợi, giỏi y thuật, hay giúp đỡ người khác. Cp hoàn hảo. Cái duy nhất ko hoàn hảo là truyện chưa hoàn :v

D – E – F

Diệm nương

:

Cổ trang, ngược tâm nặng, nữ truy nam, HE. Truyện này hơi khác gu bình thường của ta: Nam chính xấu á, đã thế lại còn si tình với người khác chứ ko phải nữ chính. Nữ chính sinh ra đã bất hạnh, ở trong bộ tộc coi rẻ con gái, con gái trong tộc ko có tên riêng, gọi chung là Diệm Nương hết, khi 12 tuổi sẽ bị đuổi khỏi nhà đi lang bạt. Nàng vì thông minh nên dù lang thang bên ngoài cũng bình an được đến năm 16 tuổi, cho đến khi gặp hắn. Hắn – chẳng đẹp trai, đã thế còn lạnh lùng hết sức, coi thường nàng – và hơn nhất là hắn đã có người trong lòng, tuy rằng cô gái đó ko yêu hắn. Nàng bắt đầu hành trình chinh phục trái tim hắn, 9 năm đuổi theo hắn cùng trời cuối đất, chịu hết mọi đau khổ, dằn vặt, khinh miệt từ hắn nhưng nàng chẳng thể từ bỏ – bởi vì nàng là con gái Diệm tộc, phải chịu lời nguyền: Một khi đã yêu sẽ như thiêu thân lao vào lửa, mặc cho người yêu chà đạp coi thường, nàng cũng thể dừng lại. Nhưng mọi người yên tâm, HE nhé. Truyện ko dài, ta đọc 1 lèo mấy tiếng là hết.

Đào tâm

Cổ trang, đoản, ngược tâm. Nội dung ám ảnh lắm các nàng ạ.

Đại ôn thần: 

Cổ trang giang hồ, nam chính đệp, nữ chính nhan sắc bình thường :”> Anh nam chính trong này phải nói là khá BT nha, nhưng ảnh đẹp, ảnh có quyền chảnh mà =)))~. Chị nữ chính thì dung mạo bình thường, được cái rất có cá tính, giỏi võ. Truyện tình của 2 người buồn cười vỡ bụng, mấy lần đầu gặp nhau nữ chính chật vật ko thể tả. Lần đầu tiên vào quán trọ gặp nhau, nàng đang tắm thì có thích khách (trong đó có cả nam chính) rình trên mái nhà, thế là ko dám ra, cứ phải ngồi trong thùng nước đến lúc lạnh mà mấy người kia cũng ko chịu đi =)))~ lần thứ hai gặp thì nàng mắc mưa, bị ướt, chạy vào miếu hoang thay y phục, đang cởi thì chàng vào =)))~ Khổ cái anh lại chẳng phải quân tử gì cho cam nên nàng bị nhìn ko sót gì, tội nữ chính thật. Sau đó vì bất đắc dĩ mà 2 người đồng hành. Nam chính vì muốn chối hôn với giang hồ đệ nhất mỹ nhân mà dắt theo nữ chính, làm đủ các thể loại mờ ám, mượn nàng làm bia đỡ. Nhưng ko ngờ là trái tim nam chính lại bị nàng đánh cắp lúc nào ko hay… Mà cặp cha mẹ chị nữ chính cũng đáng yêu lắm cơ…

Đại quản gia tiểu nương tử: 

Cổ trang, sủng, HE. Tiểu phu thê nhà này đáng yêu lắm :”> Ko phải ai sinh ra cũng được bọc trong nhung lụa, 2 nv chính của chúng ta cũng vậy. Nam chính là con trai quản sự hầu phủ, nữ chính là a hoàn bị gia đình bán vào hầu phủ từ bé, vô tình mà lấy nhau chứ ko có tình yêu (motip cướ trước yêu sau). Hãy theo dõi bước đường trưởng thành của 2 người, từng bước cải thiện số phận của mình, thoát khỏi nô tịch, trở thành những con người được trọng vọng trong xã hội.

Đế ký:

Cổ trang, cung đình. Đây có thể coi là 1 đoản văn, nhưng cũng đủ để đi hết đời một vị quốc vương. Khác với những ngôn tình khác, truyện này là do chính vị hoàng đế đó kể về cuộc đời của mình – mang đến cái nhìn hoàn toàn khác biệt so với những cô nàng mộng mơ muốn tìm kiếm tình yêu chốn cung đình. Thâm cung chẳng có gì cả, bên ngoài là xa hoa, nhưng bên trong nó lạnh lẽo, ngập tràn âm mưu, ko có tình thương, càng đừng nói đến tình yêu. Một vị vua ở vị trí tối thượng, tưởng như nắm trong tay tất cả nhưng rút cục vẫn nhận ra  mình chẳng có gì. Những người vợ ko hề yêu hắn, những đứa con cũng ko có tình cảm cha con với hắn – tất cả như chỉ quay cuồng vì quyền lực mà hắn có. Hoàng đế sống cả một đời nhưng lại ko yêu ai, cũng chẳng thương ai, chỉ ‘thích’ ai đó vì người đó thú vị – hết. Ko có tình cảm thừa thãi trong cung. Đến tận cuối đời, hoàng đế mới cay đắng thốt lên: “

Vô luận khi hắn còn sống được phàm nhân nâng lên đến địa vị độc nhất vô nhị nào, vô luận sau khi hắn chết sẽ được tôn kính là “Thánh Tông”, “Anh Tông”, “Minh Tông” hay là “Duệ Tông” nhằm biểu đạt lòng kính ngưỡng của con cháu đối với hắn, vô luận hắn có phủ khoác lên người tất cả sự giả dối đó… Hết thảy đều là phù vân.

Giờ phút này, chỉ có hắn và cung linh trước mặt biết sự thật: Hắn chưa từng có được những thứ của một người bình thường.

Giờ phút này, chỉ một mình hắn biết: Thứ cảm giác này, là cỡ nào bất đắc dĩ.

Cho dù đời người có thêm mười năm, hai mươi năm nữa, cả đời này của hắn, vẫn mãi chạy không thoát khỏi cái vòng tròn “Bất đắc dĩ”…

Đổi một người vợ hiền:

Hiện đại. Sau 1 vụ nổ thì nữ chính bị nhầm với một  người đã có gia đình, chồng con, sau đó được đưa về nhà họ. Chồng thì đẹp giai giàu có, con dễ thương nhưng trước đây người vợ ko hề yêu thương họ. Và tất nhiên sau bị hiểu lầm rồi mang về nhà chồng thì mọi chuyện thay đổi hoàn toàn nha ^^

Điện hạ thần biết sai rồi:

Xuyên ko, cung đình, sủng, HE. Truyện toàn soái ca ko à =))) Nữ chính xuyên qua thành con gái của một quan lại trong triều, nhưng bạn này từ bé được nuôi dưỡng như con trai vì hay bị đau ốm, đạo sĩ bảo phải đến năm 18 tuổi mới được trở lại thành con gái. Ai dè đúng đến năm 18 tuổi thì bạn bị tứ hôn với công chúa =))) thế là phải bó ngực giả nam vào lừa gạt trong cung. Nữ chính thông minh, hoạt bát nhưng có chút hậu đậu, lại tham tiền =))) Nhưng vì tham tiền nàng mới gặp và yêu được đại soái ca. Nam chính ôn nhu lắm ý, đẹp trai, con vua, nhưng vì nàng mà từ bỏ giang sơn, HE viên mãn :”>

Đức phật và nàng

:

Xuyên cổ đại.

Truyện này thì nổi tiếng quá rồi ta ko cần nhắc nữa nhỉ. Nói chung là đọc hay, khúc đầu hơn khô vì liên quan đến khảo cổ, văn minh thời đại, nếu đọc qua nổi đoạn đầu thì sẽ thấy đoạn sau rất thú vị đấy. Nam chính là 1 vị cao tăng, thông minh, đẹp trai, hiền lành, lại đem lòng yêu nữ chính từ hiện đại tới. Giữa Đức phật và nàng, tình yêu và lý tưởng, thật quá khó để lựa chọn. Hãy đọc để xem nam chính làm thế nào để “Bất phụ như lai, bất phụ khanh”

G – H – I

Hải đường nhàn thê:

Xuyên ko, nữ chính thông minh, chăm chồng dạy con đều giỏi. Nhưng ta ko thích nam chính trong này, lúc thì vấn vương tình cũ khiến nữ chính phải bỏ nhà đi, lại còn tam thê tứ thiếp, có con với vợ khác.

H

ảo nữ 18 giá 

56*: Xuyên không. Cái này chưa hoàn, ta đang theo dõi, mấy chương đầu đọc thì cũng ấn tượng lắm, hài vỡ bụng, nhưng càng về sau nữ chính càng được hoàn hảo hóa, mà ta thì ko thích kiểu đó lắm nên đang phân vân ko biết có nên theo đến cùng ko.

Hoa khai

Cổ trang, gả thay, HE. Nếu bạn nào chờ mong 1 cốt truyện hoành tráng cùng dàn nhân vật cá tính thì chắc nàng sẽ thất vọng, nhưng nếu bạn tìm kiếm 1 câu truyện bình đạm như thủy mà ấm áp lòng người thì xin chúc mừng, bạn tìm được rồi đấy ^^. Truyện này ko có cao trào, ko có ngược quằn quại gì đâu. Đọc 10 chương truyện, cứ như đang lướt qua 1 cuốn cổ thi về con người và cuộc sống nơi giang nam sóng nước vậy. Nữ chính là nha hoàn, do tiểu thư bỏ trốn cùng trai trước ngày cưới nên nàng phải gả thay. Nàng tất nhiên ko phải mỹ nhân, càng ko biết cái gì là cầm kỳ thi họa. Nhưng nàng lại vô cùng ôn nhu và biết thân biết phận, chăm sóc chồng chu đáo. Anh nam chính cũng ko phải là nam tử hán đỉnh thiên lập địa vang danh gì, anh là chủ nhân của tơ hồ trang lớn ở Giang Nam. 2 người ko có cái gì gọi là nhất kiến chung tình cả. Sống với nhau nửa năm, cả 2 người cứ ngỡ hôn nhân bất quá cũng chỉ có thế mà thôi. Thế rồi nàng mang thai, kéo gần khoảng cách của 2 người. Bất tri bất giác, họ đều nhận ra rằng mình đã ko thể sống thiếu người kia. Tuy anh nam chính ko phải dạng chim sa cá lặn lãnh khốc, nhưng ta lại rất thích anh này :”>, cái cách anh ý suy nghĩ, cách anh ý gọi nữ chính là “tiểu thê tử”, và cái lúc mà anh nói rằng: “hắn hứa cả một đời này, một vợ một chồng với tiểu thê tử.” Nam nhân cổ đại, có mấy người nói được câu ấy. “Hoa khai” là 1 câu truyện bình thường về những con người bình thường, nhưng cuộc sống bình thường ấy là cái đích mà tất cả mọi người đều hằng mong ước. Đó là vì sao ta thích truyện này đến vậy, mặc dù cốt truyện ko quá xuất sắc.

Hóa ra anh vẫn ở đây:

 Hiện đại. Lúc đầu là bối cảnh vườn trường nha. Nam chính là hot boy trong trường, nữ chính là cô gái bình thường ko có gì nổi bật, nhưng 1 lần tình cờ khiến nam chính rung động và bắt đầu theo đuổi. Tình yêu của họ kéo dài nhiều năm tháng, có yêu đương nồng nhiệt, có giận dỗi vu vơ, có chia xa… Nhưng đến cuối cùng, nữ chính vẫn nhận ra rằng: “Hóa ra anh vẫn ở đây”, chờ đợi cô quay đầu lại nhìn…

Hoàn hồn

Đoản văn rất có ý nghĩa. Từ trước đến nay chúng ta đọc thể loại xuyên ko thì chỉ chú ý đến người đó sau khi xuyên ko, tức là thân thể của người xấu sổ nào đó nhưng linh hồn là của nhân vật chính, và linh hồn của thể xác xấu số đó hoàn toàn bị coi nhẹ. “Hoàn hồn” cho ta một cái nhìn hoàn toàn khác về “xuyên ko”, khi mà 1 người bị bắt phải từ bỏ thể xác của mình để cho linh hồn 1 kẻ lạ vào trú ngụ, hưởng hết hạnh phúc của cô, người chồng tài giỏi đẹp trai của cô… Bất cứ ai rơi vào tình huống này, liệu có thể cam tâm được ko? Đương nhiên là ko rồi. Các vị thần tiên, các người dựa vào cái gì mà cứ làm sai rồi bắt người khác phải gánh chịu? Và người chồng thương vợ hết mực kia, liệu chàng có nhận ra ẩn trong thân xác yêu kiều đó ko phải là vợ chàng, ko phải là người mà chàng muốn đi cùng đến trọn đời trọn kiếp, và nếu có nhận ra, thì chàng phải làm gì đây? Chấp nhận, hay quyết tuyệt. “Hoàn hồn” cho ta một câu trả lời rõ ràng. Thế gian có nhân và quả, có được và mất, ko ai vô cớ mất đi cái gì, và nếu ko làm được gì thì cũng ko được ngồi hưởng phúc, đặc biệt đó lại là hạnh phúc của người khác ko thuộc về mình.

Hoàng hậu ác độc xinh đẹp:

Cổ trang, trọng sinh, ngược, SE.

hoàng hậu đè bẹp hoàng thượng

:

 Cổ trang, cung đình. Nữ chính là con gái quan lại trong triều, cầm kỳ thi họa cái gì cũng giỏi, nhất là tài nấu ăn, chỉ có một nhược điểm duy nhất – nàng vô cùng… béo. Hic, béo thật nhé, ko phải cái kiểu giả trang thành xấu để tỏ ra nguy hiểm như một số truyện khác đâu. Nàng sinh ra đã béo, lại ham ăn nên càng ngày càng béo, bụ bẫm mềm mại như một trái đào. Tính cách dễ thương, thông minh, tốt bụng, biết mình biết người, lúc cần mạnh mẽ thì cũng rất mạnh mẽ. Truyện sẽ chẳng có gì nếu như nàng được gả cho người bình thường, nhưng mà tuổi cũng lớn rồi nhưng chưa có ai đến cửa cầu hôn. Đúng lúc đó hoàng thượng tuyển phi tử, nhà nàng là quan nên có một suất, khổ nỗi nàng… quá béo. Nhưng cha của nàng lại ham sĩ diện, sợ mất mặt với đồng liêu thế là thuê người vẽ bức chân dung của nàng thành vô cùng thon thả, thậm chí vẽ thành mỹ nhân luôn T^T thảm kịch xảy ra, để cả nhà thoát tội khi quân, nàng phải giảm béo. Khổ nỗi giảm ko nổi, chỉ được phần nào. Nàng vào cung tuyển phi, bị mọi người chê cười, ko sao, vì nàng từ trước đến giờ ko để ý đến nhàn ngôn của người khác, sống theo ý mình. Nàng vô tình nấu ăn ngon nên được thái hậu thích, mà thực sự nàng có tài, nên trừ phần nhan sắc ra thì nàng ăn đứt các thí sinh khác. Hoàng đế vừa lòng à nha (chưa thấy mặt mà), cảm giác giống như tìm được nửa kia đích thực ý, thế là mới lật tấm họa chân dung của nàng ra xem, ui chu choa, mỹ nhân nha =)) Vâng, anh ấy bị lừa ngoạn mục ạ. Thế là đùng một cái thánh chỉ xuống, nàng trở thành hoàng hậu >”< Ngày đại hôn, hoàng đế đang hăm hở nhìn tân nương xuống kiệu thì lại thấy 1 quả cầu đủ màu từ trong kiệu lăn ra… vợ anh đây sao =))) thế là câu truyện bắt đầu :”>

Hồng trang

: Cổ trang, đoản, ngược.

K – L – M

Khi quân hôn gặp gỡ tình yêu:

Hiện đại, cưới trước yêu sau, nam chính là quân nhân anh tuấn, ngoài lạnh trong nóng 1 cách dễ thương, nữ chính đáng yêu. Đọc truyện này a, ngọt ngào, ấm áp gọi là thấm vào tận tim. Quả là 1 liều thuốc bổ sau tháng ngày đọc ngược. Hai người đi đến hôn nhân theo nguyện vọng của bố mẹ chứ ko phải yêu đương. Anh còn mang theo đứa con trai một tuổi (con nuôi thôi, nhưng lúc đầu cũng gây hiểu lầm hí hí), bé này dễ thương lắm ý >///< Sau khi cưới anh trở về đơn vị, cô ở nhà trông con. Hai người bắt đầu quyết định yêu đương, yêu xa nhé, nhưng ngọt ngào cực. Anh là quân nhân, nhưng lại có cái đáng yêu của quân nhân. Được cả gia đình nhà chồng, quá tuyệt vời, có truyền thống thê nô =))))~ Nói chung là truyện này đọc thoải mái lắm, đề cử nha.

Kiêu sủng:

Hiện đại, giả tưởng trong tương lai, nam chính bá đạo cực kỳ, nữ chính tuy yếu về thể chất nhưng tinh thần rất mạnh mẽ và luôn có ý thức vươn lên :”> Những cảnh đánh nhau trong vũ trụ rất ấn tượng.

Ko thể thiếu em

:

Hiện đại, HE. Là câu chuyện tình yêu giữa một cô gái nhà nghèo và một tổng tài giàu có, nhưng ko lung linh như câu chuyện lọ lem đâu. Nam chính là tổng tài nổi tiếng, tuổi trẻ tài hoa, đẹp trai giàu có, nhưng ít ai biết để đạt đến địa vị ngày hôm nay anh đã phải đánh đổi bằng máu và nước mắt, bởi vì anh cũng xuất thiên từ tầng lớp lao động, dựa vào hai bàn tay trắng làm nên. Nữ chính cũng ko phải cô nàng khờ dại chờ đợi phép màu của cuộc sống, gia cảnh nghèo khó, cô phải tự bươn chải cho cuộc sống của mình. Hai người ngỡ như ở hai thế giới khác nhau, vậy điều gì đã mang họ lại bên nhau? Một câu chuyện 14 chương, có chút trầm lắng, nhẹ nhàng.

Không thị tẩm? Chém

:

 Cổ trang, cung đình. Có thể nói đây là một truyện ngôn tình xuất sắc, kết hợp hài hòa giữa hài và ngược, đọc truyện này, rơi nước mắt ko biết là vì cười nhiều hay khóc nhiều nữa. Tóm lại đây là một truyện mà bạn ko nên bỏ lỡ. Anh nam chính trong này si tình thôi rồi.

Lãnh quân đêm thiếp:

 Cổ trang, cái này đọc lâu lắm rồi. Kể ra thì nam chính nam phụ chỉ có 2 người thôi, mờ giành giật đấu tranh ghê lắm. Đầu tiên nữ chính yêu 1 người, sống hết kiếp với người ấy, sau đó sang kiếp sau lại yêu anh kia. Đúng cái kiểu thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, ko cho nó thoát đấy -))) Ngược thân ngược tâm đủ cả nhá, H nữa ~~ Đầu tiên ta cũng ko thích nam chính lắm, vì anh này hành nữ chính hơi ác, nhưng ảnh rất thâm tình, chờ đợi nữ chính một ngàn năm, chỉ để đợi đến giây phút nữ chính quay đầu nhìn ảnh 1 lần…

Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau đại loại là như thế này…:

 Truyện ngắn, rất hài hước nha ^^

Lãnh quân hãm tìn

h:

 Hiện đại, gả thay. Nữ chính nhút nhát, hiền lành; nam chính anh tuấn, lạnh lùng.

Lương ngôn tả ý

:

 Hiện đại, có thương trường, ngược tâm nặng, HE. Nữ chính trong truyện tuy ko xinh đẹp hơn người nhưng cô rất có nghị lực. Từ nhỏ đã thích nam chính nhưng ko nói ra, mà cô chỉ theo đuổi bước chân của anh. Tiểu học, trung học, rồi đại học. Nam chính rất xuất sắc, rất nhiều người theo đuổi, nên anh ban đầu cũng ko để ý đến nữ chính. Rồi có 1 ngày anh mới phát hiện ra rằng cô thích anh từ lâu rồi. Sau đó họ yêu nhau, tình yêu con nít dễ thương lắm nha. Nhưng sau biến cố gia đình, nữ chính quên hết thời gian họ yêu nhau, thậm chí quên luôn cả anh. Câu chuyện này được kể từ lúc cô gái đi làm, và gặp lại nam chính, nhưng cô lại ko nhớ ra anh, và cho rằng đấy là lần đầu tiên họ gặp nhau. Đọc rồi cảm thấy đau xót cho anh nam chính, thương nữ chính, và nhất là câu chuyện tình yêu giằng xé của họ. Câu truyện ko được kể liền mạch mà đan xen quá khứ hiện tại, đau đớn cùng ngọt ngào quấn quít vào nhau. Càng về sau tình tiết càng gay cấn và khúc mắc giữa 2 người càng sáng tỏ. Truyện này cực lực đề cử nha, nam chính chung tình vô đối, nữ chính ấn tượng, nội dung sâu sắc, làm cho người đọc cảm thấy rất “thấm”. Giọng văn của tác giả rất khá, hơn nữa editor lại rất tỉ mỉ, nên đọc cảm giác rất mượt, rất thuần việt. Nói chung là ta rất rất hài lòng với truyện này. Nam, nữ chính đúng chuẩn ta thích ko sai 1 ly luôn. Bấn.

Lụa đỏ

:

 Cổ trang nhã vận, có chút ngược tâm, HE. Nói thật là ta cực kỳ thích văn phong của câu chuyện này. Đây quả thực được gọi là một câu chuyện, một câu chuyện trong veo và nhẹ nhàng, ko có nhiều trúc trắc, làm người ta như được hít thở một bầu không khí tinh khôi và trong trẻo vậy. Nữ chính chỉ là 1 cô nương bình thường, ko có gì nổi trội, nàng bị người yêu thanh mai trúc mã phụ bạc để lấy tiểu thư Vân phủ giàu sang. Nàng ko oán, ko hận, chỉ muốn gặp hắn để hỏi một câu: Tại sao? Rồi duyên phận đưa nàng trở thành thiếu phu nhân của Vân phủ (nàng làm thiếp của anh trai cô tiểu thư kia). Ban đầu 2 người cũng ko có tình yêu, thiếu gia Vân phủ cho nàng 1 danh phận nhưng ko đụng vào nàng. Dần dần ở chung, nàng quyến luyến sự ôn nhu của hắn,  rồi hai người cũng thực sự thành đôi. Câu chuyện khép lại trong hạnh phúc. Đọc xong, có cảm giác như mình đang đứng giữa núi rừng mùa thu, hít tràn ngập lồng ngực một hơi không khí trong lành, ngửi thấy trong gió có hương hoa cúc, ngắm lá phong đỏ rực rụng đầy chân…

Mê hiệp ký:

Cổ trang, giang hồ, ngược tâm, HE. Chàng là thần y nổi tiếng giang hồ, nàng là nữ hiệp khách đầu bảng, quan hệ của 2 người vốn là kim chủ và người được thuê: chàng thuê nàng tìm hiểu về xuất thân của mình, dần dần hai người yêu nhau. Nhưng tình yêu của 2 người vượt qua rất nhiều trắc trở, haizz, cảm giác chị tác giả rất thích ngược đôi này, te tua luôn, ngược 1 quyển chưa đủ phải viết thêm quyển nữa cho họ thêm khổ. Nam chính là thần y nhưng lại bị bại liệt từ nhỏ, ko cách nào chữa khỏi, thêm vào đó là bệnh tim, viêm khớp, vv nói chung là yếu ớt, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, nhưng anh này tính cách cứng cỏi và quật cường lắm, bị ngược lên xuống, thân thể tàn tạ, hai chân đã ko đi được lại vẫn bị kẻ thù cắt mất một cái, thế mà vẫn kiên cường sống. Nữ chính giỏi giang, chung tình, hoạt bát, lạc quan yêu đời. Đôi này vô cùng si tình luôn, đọc nhiều đoạn cảm động muốn chết, nữ chính đi cứu nam chính, bị thương nặng, nam chính thì mất chân phải bò từng bước đến bên người yêu… Cũng may kết cục HE khá viên mãn.

Mua phu:

 Cổ trang nhã vận, hài, cảm động, HE. Một câu chuyện cực kỳ hay, ko nên bỏ qua, chỉ vỏn vẹn 15 chương và 1 PN, nhưng lại mang đến cảm giác ấm áp đến lạ kỳ. Nữ chính là cô nhi, nàng bán bánh trôi ven đường kiếm sống, nhưng nàng luôn lạc quan, yêu đời thâm chí có chút tinh nghịch. Nàng tuy miệng có chút chua ngoa nhưng là 1 người con gái cực kỳ thiện lương. Bất cứ con vật hay người nào bị thương, bị vứt bỏ người đường, nàng đều nhặt về chăm sóc. Nam chính cũng vậy, dung mạo bị hủy, mất trí nhớ, một thân trúng mười loại độc, được nàng đưa về chăm sóc. Nàng nhặt về đủ thứ làm cho hắn đau đầu, chim sẻ, thỏ, chó, rồi đến cả dê, thâm chí cả em bé con nhà người ta =))))~  Hai người cứ thế nương tựa vào nhau, hắn trở thành quản gia cho nàng (cũng là tội của nàng cơ, làm được ít tiền nào thì tiêu hết, mua đồ ko biết mặc cả vì nghĩ ai cũng như mình), hắn chăm sóc cho nàng, thầm lặng yêu nàng, ko mong được đáp lại. Ai ngờ, nàng cũng yêu hắn nha. Tự tay đào lên vò rượu nữ nhhi hồng được chôn 20 năm để đợi ngày lấy chồng, nàng cùng hắn uống, chẳng có hỷ phục, chẳng có hoa chúc, pháo hồng, cũng chẳng có họ hàng chia vui, nàng và hắn cứ như vậy lặng lẽ trở thành phu thê, sống cuộc đời điền viên… Nói chung chuyện vừa vui, vừa cảm động, nữ chính rất cá tính, ta đặc biệt đổ nàng vì sự lạc quan yêu đời cũng như sự thiện lương của nàng, nam chính si tình, ôn nhu, người chồng đảm đang thương vợ hết mực, người cha cực kỳ tốt. Nam chính cũng có thân phận rất được, nhưng bị chính em ruột song sinh của mình hãm hại. Sau đó hắn nhớ lại mọi chuyện, nhưng cũng ko muốn đi truy cứu làm gì, em trai hối hận tìm đến, hắn nói, trên đời đã ko còn hắn của trước kia nữa… Hai vợ chồngi cứ như vậy sống bình thản qua kiếp người…

Mạc nhất, chân trời góc bể tôi quyết tìm được em

:

 Hiện đại, nữ chính hơn nam chính 9 tuổi, ngược tâm, HE. Nghe cái tên thì có vẻ thấy nam chính si tình phải ko. No no, lừa tình đấy, nam chính  phũ kinh, ngược nữ chính gần chết. Nữ chính mới là người si tình hơn.

Man cô nhi:

Xuyên không, HE. Truyện này ta cực lực đề cử, nam chính tàn tật nhưng tài giỏi, nữ chính có vẻ bình phàm nhưng ấn tượng. Đặc biệt ko khí truyện diễn ra hết sức êm đềm, ko có tranh đấu, tuy vậy vẫn vô cùng quấn hút. Tình yêu của đôi nv chính vô cùng đáng ngưỡng mộ.

Mẫu đơn si phong hương túy tửu

:

 Ờ, cái này ta chưa đọc, vì SE, nhưng lại luyến tiếc bỏ ra khỏi list. Thôi thì cứ để đấy ai thích đọc thì đọc.

Mị cốt chi tư :

 Cổ trang, hay còn gọi là cuộc chiến hôn nhân. Đúng như cái tên của nó, đây đúng là 1 cuộc chiến giữa những người trẻ tuổi để giành giật lấy hôn nhân, tình yêu, hạnh phúc cho mình. Nhưng mà ko có thủ đoạn gì nhiều đâu, hầu hết là kế đơn giản, mà toàn gậy ông đập lưng ông hoặc râu ông nọ cắm cằm bà kia. Đọc truyện này cười thôi rồi. Đọc giải trí tốt lắm mấy nàng ạ.

Minh thê:

Cổ trang, ngược tâm, HE. Một câu chuyện ngắn nhưng cực, cực kỳ cảm động. Nam chính si tình lắm lắm á, nữ chính cũng rất si tình. Chàng là Tam thiếu gia của Thừa tướng phủ, nhưng lại đem lòng yêu nàng là một nha hoàn mồ côi mà chàng đã nhặt về. Bị gia đình phản đối, chàng đưa nàng bỏ trốn đến vùng khác, hai người sống cùng nhau. Không may chưa kịp kết hôn thì nàng bị lao, chàng tìm mọi cách mà ko chữa được, rồi nàng mất. Thế nhưng hồn phách của nàng ko thể cam lòng mà xuống địa phủ đầu thai, nàng chỉ muốn được ở bên cạnh chàng. Chàng ôm thi thể lạnh băng của nàng, hai người thành thân. Sau đó chàng sống như 1 cái xác không hồn. Rồi chiến tranh nổ ra, chàng đi tòng quân với suy nghĩ nhanh một chút có thể xuống đó gặp nàng. Thế nhưng chàng lại dũng mãnh thiện chiến, lập nhiều chiến công, cuối cùng còn trở thành Phiêu kỵ đại tướng quân, lọt vào mắt xanh của công chúa. Công chúa đó xinh đẹp, cao quý, 1 mực muốn kết hôn với chàng. Nhưng chàng đã đứng trước điện từ chối hoàng thượng. Chàng nói chàng đã có thê tử, và một đời này của chàng chỉ dành cho thê tử. Công chúa thẹn quá hóa giận, dùng pháp thuật hại chàng, nàng đã phải tiêu tán hồn phách để cứu chàng. Chàng biết chân tướng, tim tan nát, xách đao vào cung chém chết công chúa trả thù cho nàng rồi chết theo nàng. Hai người đoàn tụ dưới địa phủ.

Mười năm

:

 Cổ trang, đoản. Một câu chuyên nhẹ nhàng, ngắn gọn nhưng vô cùng ý nghĩa.

N – O – P

Nắm tay chàng:

Cổ trang, huyền huyễn, HE. Một câu chuyện ngắn nhưng cảm động về tình yêu giữa 1 nữ quỷ và 1 chàng trai.

Ngâm vịnh phong ca

:

Xuyên không, cung đình. Đã edit hoàn nhưng ta mới đọc đến chương 17, cũng tạm được.

Nghê thường thiết y

:

 Nam chính, nữ chính si tình. Nội dung OK. Đây là 1 trong số rất ít những truyện viết về thời kỳ dân quốc mà lại có HE đấy.

Nguyệt xuất kinh sơn điểu:

Xuyên không. Hô hô, truyện này thì ta ko cần giới thiệu nhiều đâu. Các nàng chỉ cần đọc chương 1 của truyện là sẽ bị hút ngay. Hay lắm, đừng bỏ phí ~~~

Nhàn thê đương gia

:

Xuyên không, cổ trang, sủng, HE. Nữ chính kiếp trước là người trong hắc đạo, vì báo ân mà làm việc cho lão đại, ko ngờ vì công cao hơn chủ mà bị lão đại diệt trừ. Được xuyên qua thành thất tiểu thư Cơ phủ, nàng quyết tâm sống 1 cuộc đời thật nhàn tản tiêu dao, ko màng thế sự. Thế nhưng chuyện đời mấy khi như ý. Nàng bị bắt vào cung tuyển tú, lại bị Ngũ tỷ tráo kiệu hoa, lấy phải anh chàng đã có 24 bà vợ (vợ hàng thật giá thật, lấy về dùng luôn chứ ko phải làm cảnh như ở mấy truyện khác đâu ạ :”) vâng, anh ấy đã ko còn trong sạch nữa =))) Nàng thành tiểu thiếp thứ 25, chồng nàng vì nhiều vợ nên ko nhớ nổi tên và mặt từng người, phát cho mỗi người 1 thẻ bài ghi số, nàng được số 25, mỗi khi anh chồng gọi nàng là gọi số chứ ko nhớ tên =))~ sau đó vì dòng đời xô đẩy nên nàng buộc phải lên làm chủ mẫu  hậu viện :”> Sau đó sóng gió, rồi 2 người yêu nhau. Sau gia đấu là cung đấu vì thân phận của nam chính khá đặc biệt. Kết thúc HE, anh giai từ bỏ giang sơn, nguyện làm bạn với mỹ nhân. Nhận xét của ta là truyện

này đọc được, nam chính tuy từng có nhiều vợ nhưng lại rất dễ thương, nữ chính cũng yêu lắm ấy. Kiếp trước tuy ở trong hắc đạo nhưng nàng ko độc ác. Ai đối tốt với nàng 1, nàng sẽ đối tốt lại 10, tất nhiên là cũng ko để mình bị thiệt thòi, ai bắt nạt nàng thì cứ chờ đấy =))) tất nhiên là ko bao giờ chủ động gây sự. Ta thích đoạn gia đấu hơn, phần sau là cung đấu, tác giả có vẻ xuống tay, truyện ko còn logic, thậm chí hơi có xu hướng cẩu huyết, nên ta quyết định dừng ở chương thứ 80. Btw, truyện cũng đáng đọc, nàng nào thích hài hài, sủng sủng, nữ chính hoạt bát, nam chính mặt đơ thì nhào vô nha.

Nhàn vân công tử:

Cổ trang, giang hồ. Nữ chính là tả hộ pháp của ma giáo, tuy lớn lên trong ma giáo nhưng nàng lại rất tốt bụng, luôn tùy vào khả năng của bản thân mà giúp đỡ những người ko may bị bắt vào ma giáo. Trong 1 đêm nàng đi tắm thì bị nam chính kè kiếm vào cổ, anh này là thiếu hiệp nổi tiếng giang hồ, vì được nhờ và mà đột nhập vào ma giáo cứu người, khổ cái anh bị mù đường từ bé, người thì chả cứu được mà bản thân còn bị lạc, đành bắt nữ chính để nhờ chỉ đường. Nữ chính chỉ đường cho nam chính, sau đó nam chính hỏi họ tên, nàng nói dối, hỏi tuổi tác, nàng tiếp tục nói dối. Sau đó nam chính đưa cho nữ chính vật làm tin là một miếng ngọc bội, bảo rằng bất cứ lúc nào có việc cần thì cứ cầm cái này đến chính phái, anh sẽ giúp đỡ. Thế nhưng nam chính chờ đợi 6 năm mà ko thấy cô nương nào cầm ngọc bội đến cả. Anh vẫn chờ, và cuối cùng “bức” được nữ chính cầm ngọc ra =)) 2 người này cũng bt lắm, công phu “nhẫn” thôi rồi. Truyện có 10 chương thôi, ko quá khúc chiết, đọc giải trí ok.

Ninh phi

Xuyên ko, cổ trang,  nữ chính cường, nam chính phúc hắc, dễ thương, HE. Nữ chính xuyên ko vào một người sinh non, vừa bị mất đứa con vừa bị chồng ghẻ lạnh, vợ cả tra tấn… Nàng từ từ dùng kế để khiến cuộc sống của mình dễ chịu hơn, cuối cũng vẫn ko thể chịu nổi người chồng bội bạc mà phải trốn nhà bỏ đi. Trốn một mạch lên núi làm thổ phỉ luôn :v truyện này nữ chính dễ thương lắm, thông minh, giỏi bắn cung và điều đặc biệt là dù nàng xuyên ko nhưng vẫn còn lưu giữ ký ức của chủ nhân cơ thể cũ chứ ko hoàn toàn phủ định sạch trơn sự tồn tại của người kia, 2 người bổ sung cho nhau trở thành 1 người phụ nữ hoàn hảo, chiếm được tình yêu của nam chính. Nam chính cũng cực dễ thương nhé ^^  2 người mới gặp nhau toàn khiêu khích với đấu đá nhau, sau đó tự nhiên anh cảm nắng chị, ko dám tỏ tình nhưng ai cứ léng phéng đến gần nữ chính (dù là vô tình hay cố ý) đều bị anh dùng việc công để chỉnh cho chít =))~ Lúc tỏ tình thì bị nữ chính sốc quá đánh cho mất trí nhớ tạm thời luôn :v hài vl

Nữ tướng quân đấu trí tam vương gia:

Xuyên không. Cái này ta đọc lâu lắm rồi, ko nhớ rõ tình tiết, nhưng cả nữ chính và nam chính đều khá ấn tượng, HE nhé.

Phu nhân vạn an:

Cổ đại, gả nhầm, sủng, HE. Truyện có 10 chương thôi, ko éo le, ko quằn quại, sủng hết cỡ, đọc giải trí rất tốt.

Phu quân ngây thơ nhất thiên hạ

:

Cổ trang, xuyên ko, sủng, HE. Ko ngược tí nào nhé. Nữ chính là cô nương Yến phủ, là con mẹ cả nhưng lại bị mẹ hai và cha ruột ruồng rẫy sau đó đẩy nàng đi cưới vị Tam công tử bị ngốc bẩm sinh. Chồng nàng – Đông Phương Manh, đẹp trai lai láng, con nhà cực giàu, bố mẹ và anh em hết lòng che chở như bảo bổi – chỉ có 1 nhược điểm duy nhất: bị ngốc. Ngốc ngốc như vô cùng đáng yêu nhé, chỉ nghe lời vợ thôi. Nàng thì ko chê chàng ngốc mà ngược lại vô cùng yêu thương, dạy chàng từng chút một. Chuyện yêu cực luôn, tim hồng bay tá lả.

Phu quân ta là thái giám tổng quản

:

(

Link 2

)

Cổ đại, cung đấu, nam nữ chính chung tình, ngược tâm, ngược thân (1 tẹo), HE. A a a, truyện này các nàng đọc đi, đừng bỏ lỡ, hay lắm á >”< Các nhân vật đều rất ấn tượng, cả chính cả phụ. Nam chính là thái giám tổng quản (tất nhiên là giả), vì nhà anh ấy bị oan, trảm hết chỉ còn mỗi anh ấy thoát, thế là phải thay tên đổi họ, giả vờ làm thái giám vào cung tìm hung thủ hại gia đình. Vì giả làm thái giám nên anh ý phải bắt chước y hệt thái giám, tính tình tàn nhẫn, âm dương quái khí, hành hạ người khác. Thế là khổ chị nữ chính kakaka, btw, mọi việc đều có nguyên nhân của nó. Phải nói là ta cực kỳ, cực kỳ thích nữ chính truyện này. Nàng gần đạt đến hình mẫu nữ chính lý tưởng của ta. Là tiểu thư Hầu phủ, nhưng thiện lương, gần gũi, hiền lành. Nhưng nàng ko hề yếu  đuối, trái lại rất kiên cường và thông minh, tỉnh táo. Đặc biệt nàng vô cùng thâm tình. Nàng yêu 1 người mười mấy năm luôn. Đó chính là anh nam chính đó, trước khi gia biến 2 người từng được hứa hôn, từ bé nàng đã thích rồi. Sau khi anh chết (giả), cho đến năm 19 tuổi, nàng vẫn ko muốn gả cho ai cả, thậm chí còn khi quân, giả vờ bị bệnh để ko bị vào cung làm phi tần. Vì thế nên hoàng thượng giận dữ, cố tình gả nàng cho 1 thái giám – đúng là nam chính luôn (nhưng lúc đầu anh ko nói ra thân phận của mình, thế mà nàng vẫn cứ yêu vì có cảm giác quen thuộc. Đi 1 vòng hết mười mấy năm, người nàng yêu luôn là anh :”>). Sau đó hàng loạt biến cố xảy ra, vô cùng gay cấn, các nv dần dần bộc lộ bản chất và thân phận thực sự. Nữ chính vô cùng kiên cường đứng bên nam chính, chống lại cái ác. Tình yêu của đôi này cũng buồn cười lắm. Lúc đầu mới về làm dâu trong phủ nam chính, nàng phải chứng kiến mấy trò hành hạ của nam 9, nàng vì bảo vệ người bị hại mà bị anh trừng phạt kiểu chơi SM (cái này phải thông cảm cho anh nam chính, vì anh ấy giả thái giám, ko có ấy ấy, nên phải giả vờ hành hạ nữ chính). Đôi này đúng là tai ngược, nghĩ đến ta lại muốn cười. Ai đời nữ chính chỉ mong nam chính r*pe mình cho xong, vì anh ý toàn chơi SM chứ ko làm gì nàng cả. Khổ thân nam chính, bữa nào cũng ăn ngưu tiên (cái đó đó của con trâu đó, ăn đâu bổ đó luôn) mà phải giả vờ thái giám, ko được đụng vào vợ, ức chế hộc máu =)))~ Dàn nv phụ cũng được, thích 2 nàng nữ phụ, con nhà quyền quý nhưng hào hiệp trượng nghĩa. Truyện đặc biệt ko dùng từ ngữ hoa mỹ để miêu tả các nv đẹp như thế nào như đa số các ngôn tình khác, nào là chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn ngọc thụ lâm phong gì gì đó, mà vẻ đẹp của các nv toát ra từ hành động, suy nghĩ của họ. Đó cũng là điểm mà ta rất thích về truyện này. Có lẽ phải tìm thêm truyện của tác giả này để đọc thôi :”>

Q – R – S

Q

uan hệ nguy hiểm

:

 Hiện đại, hắc bang. Nam chính khốc, soái, nữ chính là bác sĩ, rơi vào tình cảnh nguy hiểm nhưng rất kiên cường, tình yêu của 2 người cho ta cảm giác rất mãnh liệt. Nội dung là về tranh đấu trong hắc đạo, nữ chính vô tình bị cuốn vào, gặp nam chính. Tình tiết nhanh và gay cấn, kết thúc HE.

Quân hôn bí mật

:

hiện đại, nam chính là quân nhân đã kết hôn 1 lần và có con trai, nữ chính là giáo viên chủ nhiệm lớp con trai anh. Truyện này và Khi quân hôn gặp gỡ tình yêu là một hệ liệt, nếu nàng nào đọc Khi quân hôn gặp gỡ tình yêu mà yêu thích thì ko nên bỏ qua truyện này.

Rồng bay phượng múa:

Kyaaaaaaaaa, chưa từng thấy nữ chính nào dễ thương như nàng nữ chính trong truyện, nam chính cũng đáng yêu 1 cách dã man T^T ta bấn đôi này quá ~~~. Nữ chính là phu nhân của Tam thiếu gia Long phủ, nhưng ko phải cưới vì yêu mà là do đời trước để lại hôn ước, cha mẹ nàng muốn gả nàng cho lão đại – một tướng quân hiển hách, nhưng lão đại đã có phu nhân nên từ chối, lại chuyển hướng sang lão nhị – người chủ trì trong nhà, nhưng lão nhị sống chết ko lấy, vì ko muốn phụ lại di huấn của đời trước nên lão tam nhảy ra nhận cưới =))) sau cưới thì 2 người cũng ko chung sống, lão Tam họ long là 1 người hành tẩu trên giang hồ nên quanh năm đi suốt. 3 năm sau, nữ chính ăn trộm bảo vật nhà họ Long rồi chạy mất, ko ngờ bị người ta hãm hại, đánh vào đầu dẫn đến mất trí nhớ. Truyện được kể từ khi nàng mất trí nhớ, trở thành một con người hoàn toàn mới với tính cách vô cùng đáng yêu, làm nhà họ Long ko còn chán ghét nàng nữa, và đặc biệt là chiếm trọn trái tim của phu quân. Vậy liệu có phải mất trí nhớ làm con người ta thay đổi nhiều như vậy, hay là có gì uẩn khúc? Và chuyện 3 năm trước gia đình nàng sống chết đòi gả nàng vào nhà họ Long liệu có bí mật gì ko? cùng đọc truyện và tìm hiểu nhé. Truyện nhẹ nhàng, sủng sủng, hài hước, ko ngược tâm, đọc thoải mái :”>

Sau ly hôn vẫn tiếp tục dây dưa:

Hiện đại, gương vỡ lại lành, HE.

Sau khi hôn nhân tan vỡ:

Hiện đại, HE. Nam chính và nữ chính đều đã từng trải qua 1 cuộc hôn nhân tan vỡ trước khi đến với nhau.

Sẽ có thiên thần thay anh yêu em: 

Truyện này nổi tiếng quá rồi ta ko cần nói gì thêm :”>

Siêu sủng tiểu vương phi: 

Cổ trang, gả thay, ờ, cái này ngắn, ko quá đặc sắc nhưng đọc giết thời gian cũng tốt.

Sửu thiếp thị quân:

Xuyên ko, ngược có sủng có, HE. Nữ chính ko xinh, nam chính cường, siêu đập chai và siêu si tình :”>

T – U – Y 

Táo bạo khốc nương tử

Xuyên ko, rap* trước yêu sau :”>, nam nữ chính ấn tượng. Nữ chính gả cho nam chính nhưng trong đêm tân hôn nam chính bỏ đi, chưa nhìn mặt nương tử của mình. Nữ chính sau đó cũng bỏ đi để tìm nam chính hỏi cho ra nhẽ, ko ngờ bị 1 tên trúng xuân dược rap*. Hóa ra tên đó chính là phu quân chưa biết mặt của nàng…

Thà làm đố phụ:

Xuyên ko, hài, cung đình, HE. Nữ chính xuyên thành công chúa phải đi hòa thân. Ko được sủng, nàng ở trong cung ko được ai tôn trọng, đói bụng làm liều lội xuống ao trong cung bắt cá ăn đỡ, vừa bắt vừa mắng tên hoàng đế ngựa đực, ko ngờ anh hoàng vô tình đi qua nghe trọn những lời hay ý đẹp của chị :”>

Tam cứu nhân duyên:

 Xuyên ko, cổ trang. Nữ chính bị xuyên không do động đất, về quá khứ thì cứu được nam chính đang bị giam trong ngục (cũng bị động đất nên ngục sập, thoát được), hai người cùng nhau chạy trốn và yêu nhau trên đường đi. Nữ chính rất mạnh mẽ, yêu tự do, thông minh. Nam chính vốn là vương gia, bị người hãm hại, tra tấn đến ko ra hình người, sau đó bị tàn phế. Tuy vậy ta lại rất thích anh nam chính này, vô cùng ôn nhu, vốn là 1 công tử ôn nhuận như ngọc, là vương gia nhưng lại rất hiền lành, thiện lương, tài năng, thông minh bla bla… chỉ trách ông trời đày đọa anh ấy. Sau đó 2 người yêu nhau, tình yêu rất đẹp, đến rất tự nhiên. Nhưng anh nam chính thì tự ti vì thân thể ko trọn vẹn, nữ chính thì khao khát tự do, nên nữ chính từ bỏ nam chính và ra đi, nam chính ko giữ nàng lại, mà chỉ nói: “Cho dù nàng có rời bỏ ta bao nhiêu lần thì ta cũng sẽ ko bao giờ rời bỏ nàng.” Hai người chơi trò ngược tâm mãi T^T  cuối cùng cũng HE.

Thái tử

Nữ chính thuộc dạng tiểu bạch, ta ko hài lòng lắm, được cái cô này khá hiền lành và biết điều, là 1 công chúa nhưng từ nhỏ sinh ra đã xấu xí, ko được yêu thương. Nói chung là sau này nhờ nỗ lực nàng xinh xắn lên, lột xác thành phượng hoàng. Cái này cốt truyện cũng ko xuất sắc lắm, 10 chương, đọc giải trí cho ai thích kiểu từ vịt biến thành thiên nga :”>

Thái tử phi thăng chức ký:

Xuyên ko, cung đình tranh đấu, nữ biến nam, HE. Truyện này kể về đời sau của những nhân vật trong A Mạch tòng quân. So với A Mạch tòng quân thì tất nhiên là thua kém nhiều, nhưng nói cung là đọc cũng được. Được cái giọng kể hài hước, dàn nhân vật tưng tửng nữa, mỗi người đều có nét riêng, cá tính và có phần đáng yêu nữa.

Thâm viện nguyệt:

 Cổ trang, cung đình, quan trường, nam chính và nữ chính đều từng phải chịu đau khổ, bị hoàng thượng ‘vô tình’ gán ghép thành đôi, thế mà lại có thể cùng dựng lên một mái nhà ấm áp. Nữ chính dung mạo bình thường nhưng giỏi cả văn cả võ, nam chính đẹp nghiêng nước nghiêng thành (Có vẻ hơi ngược đời nhỉ :v) Hai nv chính cực chung tình, truyện có tranh đấu nhiều nhưng nam nữ chính ko ngược nhau mà rất yêu nhau, sủng nhau tận trời. Dàn nhân vật phụ cũng rất đáng yêu.

Thất nương

Xuyên không, ngược, HE. Lại 1 truyện vô cùng ấn tượng mà ta muốn đề cử, nữ chính chuẩn thôi rồi, số phận bất hạnh nhưng nàng vô cùng bản lĩnh. Nam chính là tướng quân dũng mãnh, nhưng vô cùng ôn nhu, và điều ấn tượng nhất là anh ấy vô cùng, vô cùng chung tình. Dù biết nữ chính ko còn trong trắng nhưng anh ấy vẫn yêu tha thiết. Gia đình nam chính ấn tượng, cả nhà đều là trung thần, đáng tiếc triều đình thối nát, hãm hại hiền lương. Cuối cùng anh mang theo chị và cả gia đình ẩn cư, sống cuộc đời thần tiên ko màng thế sự. Cái kết đẹp khỏi nói :”>

Thất thân làm thiếp

:

Cổ trang, ngược tâm, HE. Cái này ta dự định bỏ qua đấy, may quá sau nghĩ ngợi thế nào lại đem ra đọc, ko thì bỏ phí mất một bộ truyện hay. Nam chính lãnh khốc, nữ chính ôn nhu nhưng quật cường. Nói chung là cp hoàn hảo. Có điều 2 người ko yêu từ cái nhìn đầu tiên mà ngược nhau gần hết truyện T^T Cũng may là ngược tâm thôi, nam chính ko ngược thân nữ chính mấy. Đầu tiên đọc cái văn án ta thấy u ám quá, cứ nghĩ là ngược thân ghê lắm đây, sau có bạn đọc rồi đảm bảo là ko ngược tâm nên ta mới dám đọc. 198 chương chính văn và 17 chương phiên ngoại, mệt phờ râu trê >”< Nhưng nói chung là cũng đánh đọc.

Thất tu la hệ liệt:

Cổ trang, cái này là hệ liệt nhưng ta chỉ kết có 2 quyển

Ôn nhu nộ tướng công

Ách dương tình quanh co

.

Thế danh gia môn

 :

 Truyện này mà dựng thành phim được thì hay, nữ chính quá ấn tượng, gia đấu cũng kịch liệt, tình tiết hấp dẫn vô cùng. Chỉ phải cái là hơi dài, ta theo mệt phờ râu trê, đoạn cuối phải tua để đọc cái kết >”<

Thiếu tướng ế vợ

Hiện đại, quân nhân, sủng, HE. Cả anh và cô đều đã là người trưởng thành, nói trắng ra là già :v Suốt ngày bị bố mẹ càm ràm về chuyện yêu đương lập gia đình. Trước khi gặp được đối phương, hai người cứ nghĩ rằng tình yêu là thứ không dành cho mình, gặp nhau rồi mới tiếc – sao không được gặp sớm hơn. Hai con người lớn tuổi, họ đều có quá khứ, có thời niên thiếu thanh xuân đa dạng đầy màu sắc, cuộc sống khá thành công nhưng đường tình lại trắc trở. Gặp gỡ, quen biết rồi yêu thương nhau, họ mới hiểu rằng trong biển người mênh mông này, có thể gặp gỡ cũng là do duyên số, là do mối liên hệ đặc biệt mà nếu như không để ý, có lẽ cơ hội sẽ vụt qua. Truyện 22 chương ko dài, nhẹ nhàng, có chút hoài niệm, tiếc nuối tuổi trẻ đã qua, nhiều hơn một chút sủng, diễn biến khá nhanh, kết thúc viên mãn.

T

hích khách vô danh

Cổ trang, giang hồ. Cực lực đề cử truyện này, nữ chính nam chính đều ấn tượng.

Thiên hạ đệ nhất tiện nhân

 (

Lục  phiến môn hệ liệt

): 

Cổ trang, nữ giả nam, nam chính nữ chính dễ thương :”>, khúc đầu hơi ngược, khúc sau sủng.

Thịnh thế trà hương:

  

(Link 2)

Cùng tác giả với thế danh gia môn, cũng ấn tượng với quy mô đồ sộ, đấu tranh trong thương giới. Phải nói là ta rất phục chị tác giả này, có thể viết ra những câu truyện dài nhưng vô cùng hấp dẫn với lượng thông tin khổng lồ như thế.

Thất sủng hoàng hậu:

 Cổ trang, xuyên ko. Nàng là gái ế ở hiện đại, xuyên ko về làm hoàng hậu thất sủng, bị giam ở trong lãnh cung. Trong 1 ngày trời đổ tuyết, nàng cùng nha hoàn chạy ra sân nghịch tuyết và hát hò, thế là bị anh hoàng đế phát hiện ra và hun 1 phát (anh ý ko biết nàng là hoàng hậu của mình, nàng cũng ko biết anh là chồng nàng >”< vì 2 người chưa gặp nhau). Sau đó nhờ tài trí và thông minh nàng dần dần được hoàng đế chấp nhận và yêu thương. Nàng ngỡ rằng nàng hạnh phúc nhưng rút cục thì nàng chỉ là quân cờ để hoàng đế lợi dụng mà thôi. Mặc dù anh hoàng đế cũng thực sự thương nàng nhưng vì giang sơn anh đành hi sinh nàng. Em trai anh hoàng đế cũng thích nàng. Sau đó 2 anh em xung đột, em trai muốn tranh ngôi, đang định đâm hoàng thượng thì nàng chạy ra đỡ 1 đao => chết và quay về hiện tại. Cuối cùng anh hoàng đế từ bỏ giang sơn cho em trai, nhờ pháp thuật đưa đến hiện đại và tìm gặp lại nàng, 2 người bắt đầu lại từ đầu.

Thê bằng tử quý:

Cổ trang, có chút ngược, ấm áp, HE. Một câu chuyện vỏn vẹn 10 chương, ko dài, nhưng đầy ắp ý nghĩa và cảm động. Nữ chính là con nhà dân thường, vì gia đình mà phải gả vào vương phủ lấy thế tử, nàng là một người con gái thiện lương, hiền hậu nhưng vô cùng lý trí. Trước khi vào vương phủ, nàng xác định trước cuộc sống của mình sẽ vất vả, và nàng cũng ko xa cầu gì tình yêu từ trượng phu, chỉ hy vọng hắn có thể đối xử với nàng tốt một chút, còn tình yêu, nàng ko dám nghĩ tới. Nam chính là thế tử của vương phủ, hắn lạnh lùng, nhưng lại vô cùng ôn nhu. Quá khứ đau đớn khiến hắn ko dám đối diện với thê tử, ko dám bày tỏ tình cảm với nàng mặc dù trái tim đã rung động trước sự rộng lượng của nàng, chấp nhận hắn đã có một đứa con trai 5 tuổi bị câm. Ko những thế, nàng còn tự tay chăm sóc cho con hắn, trên đời này, có mấy người mẹ kế có thể làm như vậy, huống hồ người mẹ kế này là nàng mới chỉ là cô gái 17 tuổi? Cùng nhau chăm sóc hài tử, cùng nhau “đối phó” với mẹ chồng, khoảng cách giữa 2 người được kéo gần lại. Kết thúc viên mãn. Một bộ ngôn tình ấm áp, nhẹ nhàng sau ngày tháng đọc ngược quằn quại :”>

Thứ nữ

Xuyên không. Chuẩn gu nữ chính của ta, xuất thân thấp kém, nhưng lại thông minh lanh lợi. Nam chính cũng ấn tượng lắm, đẹp nghiêng nước nghiêng thành (trong khi nữ chính thì nhan sắc trung bình >”<) Nhưng nam chính bị tàn tật vì lúc nhỏ bị hãm hại. Mà anh thông minh, giỏi võ, chỉ giả vờ ngốc thôi. Hai người này ko có ngược nhau gì hết trơn, yêu vô cùng thắm thiết. Lấy nhau từ năm nàng 15, chàng 17 (tảo hôn cmnr), yêu nhau ngay sau khi lấy và cùng kề vai sát cánh chiến đấu chống lại số phận. Gia đấu trong này cũng ấn tượng phết. Ta nghĩ đây là một bộ không nên bỏ qua.

Thứ nữ sủng phi: 

Ta đã nói là ta rất ưu ái mấy nàng thứ nữ nha. Truyện này nữ chính xuyên ko, nhưng là xuyên từ lúc mới sinh ra luôn (có thể coi là trọng sinh đi) vào thứ nữ nhà họ Lý. Năm 15 tuổi, nàng tiến cung làm phi tần của hoàng thượng. Nữ chính nhìn qua có vẻ thực tiểu bạch, thực tế ko phải vậy. Nàng chỉ là ko muốn bị cuốn vào tranh giành trong hậu cung nên tỏ ra ngốc ngốc một chút. Nhưng sự thật là nàng rất ham chơi. 1 lần trèo cây liễu xem trứng chim rồi hái một cành liễu giả vờ làm kiếm, đang luyện tập chiêu thức “võ công” tự nghĩ ra thì làm chém 1 phát vào mặt anh hoàng đế =)))) may ko bị lôi ra chém đầu. Hoàng đế cũng ko phải là vừa gặp đã yêu nàng. Lần đầu thị tẩm, 2 người ko nói vs nhau câu nào. Lần thứ 2 thị tẩm, anh nói được 3 câu. Lần thứ 3 thì nói nhiều được 1 chút… Anh hoàng đế ban đầu thích nàng là vì nàng mập mạp hơn những phi tử khác của anh một chút, ôm rất giống con mèo lúc bé anh nuôi =))) Sau đó anh bị đầu độc, nàng cứu được, thế là anh thề sẽ bảo vệ nàng suốt đời, chỉ cần nàng “không thay đổi”. Sau đó 2 người có con. Việc này có chắc có liên quan đến việc xuyên ko của nàng. Vì anh bị người ta bỏ thuốc, ko thể làm cho bất kỳ phi tử nào có thai, nhưng nàng lại có. Anh đang bị áp lực vì 29 tuổi rồi chưa có con trai, nên đứa con này là hy vọng của mọi người. Nàng lại sinh ra 1 công chúa. Nàng òa khóc khi biết, vì nàng biết hoàng đế phải chịu nhiều áp lực, nàng khóc nghẹn, vừa khóc vừa xin lỗi vì đã ko sinh được cho anh 1 hoàng tử. Anh bảo ko được khóc, rồi ôm con nựng nựng, trai cũng được, gái cũng được, nó đều là đứa con đầu lòng của anh, anh gọi bé là “Minh Châu” – là viên ngọc quý trên tay anh. Sau đó nàng sinh tiếp cho anh 1 hoàng tử kháu khỉnh nữa, thế là HE. Truyện này có cung đấu, nhưng ko quá kịch tính, mưu mô và thủ đoạn nghẹt thở như mấy truyện cung đấu khác. Đọc nhẹ nhàng, ko có ngược tâm.

Thú:

Xuyên ko đến tinh cầu khác, nữ chính rất kiên cường, nam chính là thú nhân có thể hóa thành hình người. Nam chính sủng nữ chính vô cùng, hay hay hay a ~~~

T

huần thú sư

:

Cái này giống bộ thú trên kia, nữ chính cũng xuyên ko đến dị thế, gặp nam chính là thú nhân có thể biến thành người, cũng ngọt ngào, sủng a, đọc thích lắm :”>

Thú nhân chi long trạch

Hiện đại, nhân thú, có H, sủng, HE.

T

iện nữ hoàng hậu:

Cổ trang nhưng ko xuyên đâu nhé. Nữ chính là con vợ lẽ trong gia đình tể tướng(hay gì đó tương tự, đại loại là chức cao), bị cả nhà khinh thường và đối xử như hạ nhân. Hoàng thượng muốn lợi dụng thế lực nên chọn nàng làm hoàng hậu. Nhưng ngay từ ban đầu, hoàng thượng đã vô cùng khinh bỉ nàng vì xuất thân thấp kém, ko có chút khí chất quyền quý nào (thậm chí vì lao động nhiều mà tay nàng đầy vết chai sai, dung nhan thì tầm tầm bậc trung ko hề nổi bật, thậm chí nô tì trong cung còn đẹp hơn nàng). Nàng mặc kệ. Có thể dùng từ “bình đạm như nước” để hình dung về nàng. Nàng là 1 con người tài trí (ko phải quá mức sắc sảo đâu, nhưng nói chung là nàng ko hề ngu) nhưng lại cam chịu sống 1 cuộc sống bị người ta coi thường, chỉ cần bình an là được. Đặc biệt nàng rất thích vẽ nữa. Trong 1 lần vẽ vời nàng gặp được em trai của hoàng thượng (anh này đứng thứ 9, nên gọi là Tiểu Cửu). Anh này đẹp giai khỏi nói, và ngoài ra rất đáng yêu. Dần dần thì sự tài trí, khéo léo cũng như cách ứng xử tài tình của nàng bị hoàng đế phát hiện, rồi hoàng đế cũng dành tình cảm cho nàng. Nhưng hoàng đế vẫn quyết định lợi dụng nàng để bảo vệ giang sơn. Nàng thì ko hề thích hoàng đế, mà lại dành tình cảm cho Tiểu Cửu. Cuối cùng, trong 1 cơn biến loạn, hoàng đế lợi dụng nàng để lôi hết tàn dư của bọn phản loạn ra, nàng bị đẩy vào con đường chết. Tiểu Cửu cứu được nàng trong đường tơ kẽ tóc, 2 người trốn đi và sống hạnh phúc bên nhau.

Tiểu thiếp

:

Cổ trang, sủng, có chút ngược, HE. Nữ chính là con nhà dân thường, nàng sắp kết hôn thì bị người của Nguyên phủ bắt về xung hỉ cho nhị thiếu gia nhà họ. Nàng sắp thành vợ người ta thì lại bị bắt đi làm thiếp >”< nên oán hận là chuyện đương nhiên. Tất nhiên là chẳng dám làm gì, chỉ nằm cạnh anh chồng đang hôn mê và rầm rì mắng ảnh thôi, ko ngờ vì nghe được tiếng rì rầm của nàng mà chồng nàng tỉnh dậy thật =))) Tỉnh dậy rồi thì sủng chứ sao nữa ạ =))) Nữ chính thoạt nhìn có vẻ tiểu bạch, nhưng thực chất nàng thông minh, ko vì được sủng mà kiêu, thái độ nhã nhặn nên dần được gia đình nhà chồng yêu thương. Chuyện có 10 chương thôi, ko quá ly kỳ, đọc giải trí thì được. Chỉ đến cái đoạn cuối ấy, đọc thấy cảm động. Chồng là tướng quân ra trận giết giặc, nàng ở nhà chờ đợi, trước khi đi hắn bảo nàng nấu mì trường thọ rồi hai đứa ngồi ăn, mỗi đứa ngậm một đầu cho đến khi hết mì thì môi chạm môi (đôi này lãng mạn ghê á =))) Nhưng sau đó trong quân có kẻ phản bội, hắn hy sinh trên chiến trường, lúc nghe được tin ấy thì nàng ngất xỉu, và được chẩn đoán là mang thai. Sau khi sinh con, gia đình nhà chồng cho phép nàng về nhà mẹ đẻ rồi tái giá cũng được, ko muốn nàng phí hoài tuổi xuân, nhưng nàng vẫn kiên quyết chờ đợi vì nàng tin hắn vẫn còn sống. Mọi người đều nghĩ là nàng bị điên rồi, chờ hắn đến 10 năm. 10 năm sau, hắn quả thực trở về. Vì nước mà hắn phải giả chết rồi xâm nhập vào hàng ngũ quân địch nằm vùng, cuối cùng tiêu diệt được quân địch. Hai người trùng phùng, HE.

Tiểu thư kỳ quái:

Nữ chính xuyên ko, gặp 1 bà lão lẩm cẩm, cứ một mực nhận nàng là con dâu, đưa nàng về nhà gặp con trai để 2 vợ chống sinh em bé =))) nàng rơi vào tình trạng dở khóc dở cười. Thì ra chàng trai kia cũng ko phải là con trai bà cụ mà cũng là bị bà lão lẩm cẩm lôi về, vì thương bà cụ với câu chuyện của bà mà 2 người phải đóng giả để cho bà vui :”> rồi phim giả tình thật luôn. Có điều thân thế của nam chính ko đơn giản nha, 2 người  bị cuốn vào vòng tranh đấu… 

Tiểu nương tử nhà thợ săn:

 Cổ trang, chủng điền, sủng, HE. Truyện này ấm áp, bình thản. Nữ chính hiền dịu ôn nhu, vì gặp chuyện nên muốn đi tự sát, được nam chính cứu, vì muốn giữ thanh danh cho nàng nên cưới nàng về. Nữ chính ban đầu rất sợ nam chính vì nam chính có một vết sẹo to trước ngực, nghe đồn là trước đây đã làm thổ phỉ. Nhưng cuộc sống ngày qua ngày, nàng thấy được sự thực về trượng phu của nàng, một người rất bản lĩnh, ôn nhu, đối với nàng vô cùng tốt, ko để ý đến chuyện trước đây của nàng. Rồi chiến tranh nổ ra, hóa ra trượng phu ôn nhu của nàng lại là đại tướng quân của triều đình, vì chán ghét chốn kinh thành phồn hoa giả dối mà về quê làm ruộng. Bây giờ chàng lại phải lên đường đi đánh giặc, để lại cho nàng một phong thư, nếu nàng có thể chờ được hắn thì chờ, còn nếu ko thì cứ tái giá, hắn thì dù chỉ còn một hơi thở cũng sẽ quay về với nàng. Nàng chờ, rồi chờ, cuối cùng ko chờ được, lên đường đi tìm hắn. Người sơn nữ gần 20 năm sống trong núi như nàng, đến giờ mới phát hiện ra thế giới nguyên lai thật rộng lớn… Trên đường đi nàng gặp rất nhiều khó khăn, rồi còn bị bắt giam vì tội ngộ nhận làm phu nhân tướng quân. Chiến tranh kết thúc, hắn muốn đưa nàng cùng về quê nhà, hoàng thượng lại nghe lời hoàng hậu mà sinh lòng nghi kị, hắn quyết liệt phế 1 cánh tay để chứng minh. Hai vợ chồng trở về quê hương, cùng làm ruộng chăn dê, sống cuộc đời vô lo vô nghĩ. Hắn nửa đời vì nước vì dân, giờ đã có thể buông xuống gánh nặng. Câu chuyện tình yêu của 2 người ko quá trúc trắc éo le, cũng ko quá lâm ly bi đát,  hắn đối với nàng là yêu thương cưng chiều bao bọc, nàng đối với hắn là tin yêu cùng cảm phục. Hắn nói: “Bây giờ ta mới biết, thì ra trên đời luôn có một người có thể làm mình nguyện ý vì nàng làm bất cứ chuyện gì, cho dù cầm lên cả thiên hạ rộng lớn này.” => mẫu nam 9 lý tưởng là đơi ~

Tổng tài mặt trắng xấu xa

:

 Hiện đại, ngược, HE.

Trọng sinh Chu Chỉ Nhược

Bộ này khá hay, ko nên bỏ qua a. Nếu như bạn bất mãn với kết thúc của Ỷ thiên đồ long ký, có lẽ Trọng sinh Chu Chỉ Nhược sẽ làm vơi bớt bất mãn của bạn, Chu Chỉ Nhược trong này xinh đẹp, thông minh và làm chủ vận mệnh của mình, ko nghe theo lời Diệt Tuyệt sư thái, và tuyệt vời nhất là – nàng ko yêu Trương Vô Kỵ nha ~~ Nói thật với các nàng chứ ta ghét tên TVK chết đi được, ghét cả con yêu nữ Triệu Mẫn nữa, hồi xem Đồ long ký, ghét cặp đôi này nên ko thèm xem nữa, chỉ thương cho 3 nàng: Thù nhi, Chỉ nhược và (ta tạm thời quên tên >”<). Nhưng trong truyện này thì khác nha, ai cũng có kết thúc HE hết, trừ cái đôi kia ra. Ha ha, cho đáng đời ~~~

Trọng sinh chi tiểu địa chủ: 

Cổ đại, trọng sinh, chủng điền, nữ chính thông minh, nội dung hấp dẫn phải cái dài quá (600+ vẫn còn tiếp)

Túc vương thiên tuế:

Cổ trang, nam chính vô vô cùng BT, giống như anh ác bá cửu vương gia trên kia. Chỉ khổ thân nữ chính bị anh ý để ý…

Từ vợ tướng quân trở thành hoàng hậu:

Cổ trang, ngược nặng, HE. Truyện này thì dài hơi và khá hoành tráng, cốt truyện được, nữ chính nam chính ổn, nói chung là rất khá. Nhưng mà ngược nặng lắm, haizz. Nàng nào thích ngược thì bộ này rất thích hợp đấy. Ta mới đọc đến chương 185 thui.

Tướng công 14 tuổi

:

Xuyên ko, tiểu ngược, HE. Nữ chính 26 tuổi đột nhiên xuyên ko thành cô nương 16 tuổi, lại là dưỡng đồng tức (con dâu nuôi từ bé) của nhà người ta, tướng công mới 14 tuổi, nhưng bụng nàng thì cũng to rồi =)) Nàng vừa đến, vì sốc quá nên sinh con luôn. Nam chính thì khốc, lúc đầu hành nữ chính thôi rồi, nhưng sau thì dần chuyển sang sủng. Nữ chính thông minh, nhanh nhẹn, lại dễ mềm lòng nên bị thằng nhóc 14 tuổi nó ăn sạch =))) Bạn chồng trong này đáng yêu lắm ý, tuy là tướng quân, là bố trẻ con rồi nhưng vẫn là con nít á, còn tranh bú sữa vợ với con trai mới sinh cơ mà =)))

Tướng gia xin bớt giận

Nam chính ngoài nho nhã nhưng trong bt :”>

Tướng quân hảo ngoan:

Cổ trang, sủng, HE. Nói chung cả nam lẫn nữ chính đều rất ngoan :”>

Tướng quân ở trên

:

Cổ trang, chiến trường, gender bender, hài có cảm động có, HE. Truyện này hay, hay lắm á. Ta đánh giá 10/10 luôn, 1 câu chuyện quá ư là xuất sắc, từ nhân vật, cốt truyện đến kết thúc. Nữ chính mạnh mẽ, cá tính lại rất si tình, nam chính tuy có vẻ yếu ớt nhưng thực tế rất thông minh, và yêu vợ. Hai người ban đầu là oan gia, sau trở thành tuyệt phối, hắn là tiểu lưu manh, nàng là đại lưu manh. Nàng là tướng công bách chiến bách thắng, có vẻ ngoài khiến cho các cô nương phải đỏ mặt tim đập, chàng là bông hoa của hoàng thất, xinh đẹp tuyệt trần, nam nhân cũng phải mê luyến… Nhưng bản chất hai người đều rất là… lưu manh, giống nhau lắm ý. Ko phải là lưu manh bắt nạt người đâu nhá, 2 người cực kỳ tốt bụng, luôn bênh vực kẻ yếu, chỉ vào hùa bắt nạt mấy tên con cháu nhà giàu, quan lại hống hách thôi. Ôi, ta bấn cặp này lắm lắm, siêu cute luôn, trời ơi các nàng đọc đi không phí đấy. Đừng mất thời gian vào cái mớ ngược thân ngược tâm sướt mướt, đọc truyện này đi, đảm bảo ko hối hận đâu ~~~ ( Mấy chương đầu là màn chàng bị ép gả cho nàng, chàng nổi đóa nhảy hồ tự sát -> được cứu lên, trèo tường bỏ trốn -> bị bắt về, hôm thành thân còn bị điểm huyệt… tội lắm. Nhưng mà gan cũng to, về bắt nạt vợ như đúng rồi, trong khi vợ chàng là sư tử cái chỉ cần hống 1 cái là cái triều đình đều phải sợ co rúm. Nàng thì cưng chàng, để cho chàng bắt nạt thoải mái…) Mà truyện này tuy hài nhưng có những lúc ta cũng phải rơi nước mắt vì cảm động. Nữ chính của chúng ta là tướng quân, nàng ra trận từ năm 16 tuổi. Đối diện với nàng là chiến trường tàn khốc thực sự, những người anh em hôm trước còn cùng ngồi chung một lều uống rượu, hôm sau đã phơi xác nơi chiến trường… Rồi còn gia cảnh của nữ chính nữa… Nói chung nữ chính thực sự khiến ta rất khâm phục và cảm động. Truyện này với truyện “Ko thị tẩm, chém!” trên kia có thể nói là 2 ngôn tình thực sự xuất sắc mà ta từng đọc. 

Trúc mã không thanh mai:

 Cổ trang, ngược tâm, cảm động.

Trời sinh lạnh bạc

: Xuyên không, cổ trang, cung đình, âm mưu, HE. Người ta luôn kì vọng rằng tình yêu đầu tiên cũng chính là tình yêu duy nhất của đời mình, rằng người đầu tiên ấy chính là định mệnh. Nữ chính của chúng ta cũng vậy, nàng thông minh, xinh đẹp, tính tình tuy lạnh lùng đạm mạc nhưng thiện lương, và khát khao 1 tình yêu duy nhất. Trớ trêu thay, không chỉ 1 lần, mà là những 2 lần, sự lựa chọn của nàng đều là sai lầm. Cả 2 người nàng đặt hết tình yêu vào lại chẳng thể dành cho nàng tình yêu duy nhất. Tuyệt vọng vì tình yêu, gia đình tan nát, âm mưu rình rập, liệu nàng có thể tìm được bến đỗ thực sự của đời mình? Nhận xét của ta: Ta bị thích chị nữ chính. Nam chính trong này cũng đáng yêu lắm. Dàn nam phụ ấn tượng. Cốt truyện hay, tình tiết trầm trầm nhưng ko hề tẻ nhạt, nội dung khá sâu sắc. Nói chung là ta chấm điểm truyện này 9.5/10 luôn.

 

V – X – Z

Vi thần có tội

:

Cổ trang, cung đình, ngắn, hài, HE. Nam chính là hoàng đế, nữ chính là nữ thái y duy nhất của triều đình.

Vọng giang nam

:

Cổ trang, xuyên ko, chủng điền, sủng, có chút ngược tâm, HE. Nữ chính xuyên ko vào gia đình giàu có nhưng sa sút, nàng còn nhỏ tuổi đã phải chèo chống gia đình. Vô tình một lần cứu được nam chính đang bị thương đầy mình, một bên mặt bị hủy. Hai người sống chung và dần dần có tình cảm. Nữ chính nhan sắc bình thường, thông minh, lương thiện nhưng hay suy nghĩ luẩn quẩn, nam chính trước khi bị hãm hại đã từng là một người quyền khuynh thiên hạ, đệ nhất mỹ nam nữa T^T, si tình thôi rồi. Ấn tượng nhất với câu nói của anh ấy khi nữ chính bị hoàng thượng triệu vào cung, lành ít dữ nhiều: “Nếu hắn ko thả nàng thì ta sẽ khiến giang sơn này đổi chủ.” Oa, hâm mộ quá đi thôi ~~~

V

ô sắc công tử 1

0

*: 

Đọc mấy chương đầu, thấy ấn tượng.

Vương phi thất sủng:

Cổ trang, ngược, HE. Nữ chính vô cùng ấn tượng, nam chính cũng khá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro