#3: THÁNH GIÁ RỖNG - Hashigano Keigo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Review sách: Thánh giá rỗng.

Hagashino Keigo được mệnh danh là Bậc thầy trinh thám Nhật. Là tác giả của những tác phẩm nổi tiếng như: Phía sau nghi can X, Bí mật của Naoko, Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya,... Cuốn tiểu thuyết "Thánh giá rỗng" đã được đưa vào top 5 các tiểu thuyết trinh thám hay nhất Nhật bản 2014. Các tác phẩm của ông là đại diện cho những vấn đề phức tạp của xã hội mà chúng ta hàng ngày vẫn luôn phải đối mặt.


Tử hình là hình phạt vô nghĩa.


Nakahara chỉ là một nhân viên làm cho công ty quảng cáo. Ngày hôm ấy vẫn như mọi ngày, anh đều đi làm bình thường. Nhưng cho đến khi nhận được một cuộc gọi khẩn.

Con gái 8 tuổi của anh đã bị giết chết.

Từ giây phút đó, bầu trời của anh đã sụp đổ hoàn toàn.

Nếu như vụ án mà nạn nhân là con trong một gia đình, khi xác định được hung thủ không phải là người ngoài, thì 50% thủ phạm là cha mẹ. Đó là lý do Sayoko - mẹ của nạn nhân được cho là nghi phạm duy nhất.

Trong khi người phụ nữ ấy, đã không còn gì để mất nữa.

Khi Sayoko thấy Manami nằm ngã trên sàn nhà vệ sinh, băng dính dán trên miệng cùng với gương mặt không còn sắc máu, cô vẫn chưa tin được rằng con gái bé bỏng của mình đã chết, khi mà cách đó chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, con bé vẫn còn gật đầu bảo sẽ trông nhà giúp mẹ.

Nước mắt tiễn biệt của Nakahara, sẽ là những giọt nước mắt cuối cùng khi biết rằng con gái của anh sẽ không thể nào tiễn anh đi làm vào mỗi buổi sáng như trước đây nữa. Nỗi đau mà hai vợ chồng anh phải gánh chịu, tên giết người ấy sẽ phải đền bù lại tất cả bằng án tử hình. Nhưng có lẽ công lí đã không đứng về phía hai người khi tên luật sư đã hiên ngang cho rằng hung thủ không cố ý giết người.

"Tôi thực sự xin lỗi gia đình nạn nhân.Vâng, tôi thật tâm muốn nhận lỗi với gia đình vì đã lỡ tay giết hại một cô bé đáng yêu như thế,..."

Bằng những câu nói hoang đường, sáo rỗng ấy đã nhen nhói trong tim anh một nỗi hận thù thật sự. Bất cứ ai trong phiên tòa cũng thừa biết tên giết người ấy nói dối trắng trợn, thế mà câu phán quyết của luật sư biện hộ lại như lưỡi dao vô hình giết chết anh ngay tại chỗ:

"Bị cáo có dấu hiệu thực sự chối cải"

Thế còn công bằng của Manami, phải làm sao đây?

Con bé chính là lẽ sống duy nhất của Nakahara và Sayoko. Khi một người thân lại ra đi, là một nỗi đau sẽ để lại, bám víu lấy những người kia đến suốt cuộc đời. Nhưng không may, xã hội mà chúng ta đang đứng, cán cân công lý đã không tồn tại. Để Manami chết trong đau đớn, thế thì chỉ có án tử hình mới giải quyết được tất cả. Và để có thể làm được việc ấy, Nakahara đã cùng vợ mình đứng lên đấu tranh đòi lại tất cả những gì đã mất.

"Nếu hắn không bị tuyên án tử, chính em sẽ chết ngay trước cửa tòa án."



Thánh giá rỗng


Với lòng quyết tâm cùng sự kiên trì, mong muốn của hai vợ chồng cũng được đền đáp. Tên giết người cũng nhận án tử hình. Nhưng sau tất cả mọi chuyện, quá khứ đau đớn cùng với sự thật phải đối diện trước mắt của những tháng ngày còn lại, họ nhận ra rằng mình không thể có con và thậm chí không thể sống với nhau sau ngần ấy đau thương. Cuộc chia tay ấy diễn ra trong im lặng nhưng trong lòng của mỗi người, vết thương rỉ máu ấy sẽ mãi mãi không lành lại được.

11 năm sau, Sayoko bị sát hại, Nakahara một lần nữa lại mang cảm giác của những năm tháng chết tiệt ấy. Và anh chợt nhận ra rằng, cho dù tên hung thủ có bị tử hình hay không, thì sự thật là Manami đã không còn sống nữa. Cũng giống như Sayako như bây giờ. Vậy, phải như thế nào mới là đủ, mới là đúng, khi mà cây "Thánh giá rỗng" anh và Sayoko cầm năm xưa, cũng không thể mang Manami quay trở về.

"Nếu ngày ấy chúng ta không chia tay, có lẽ anh một lần nữa trở thành gia đình nạn nhân rồi."

Suy cho cùng, tử hình chỉ là mác hình phạt vô nghĩa.

Sự thật không thể thay đổi. Họ đã không còn trên đời.



Gía trị của một sinh linh.


Các tuyến nhân vật của Keigo xuất hiện vô cùng lỏng lẻo, nhưng lại có mối liên quan đến bất ngờ. Độc giả chắc hẳn sẽ rất tiếc cho mối tình của hai con người trẻ tuổi được nhắc đến ngay đầu trang sách. Tưởng chừng như không dính dáng đến nội dung truyện.

Saori mất mẹ từ nhỏ, sống với người cha luôn bận rộn công việc, khiến ông chỉ về khi đêm đến. Vì luôn một mình nên cô đã tự làm tất cả, từ việc nhà đến học nấu ăn. Cuộc đời cô bỗng dưng bước sang trang mới khi cô gặp được Fumiya, đàn anh khóa trên. Người mà cô thầm thương bấy lâu.

Chuyện tình của hai con người này sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như nó không trở thành dự án trước khi chết của Sayoko.

Sau cái chết của vợ cũ, Nakahara tiếp tục hoàn thành nó thay cho cô. Mọi thông tin thay phiên nhau xuất hiện trong cuộc điều tra của anh, để rồi sự thật phía sau chuyện tình yêu ấy được hé lộ, là cũng đến lúc cuốn sách này được đóng lại.

Nakahara đã lần lượt đi gặp Saori và Fumiya, cuộc sống của họ từ lâu đã không còn dính dáng gì đến nhau nữa. Fumiya trở thành một bác sĩ khoa nhi, còn Saori đã trở thành gái điếm và mắc bệnh ăn cắp vặt, nghiện hút thuốc. Nói đến đây cũng đủ để cho mọi người thắc mắc. "Rốt cuộc, 21 năm trước đã xảy ra chuyện gì?"

"Tôi và Saori đã giết người" - Fumiya đã trả lời như thế.

Tình yêu của anh và Saori cả trường ai cũng biết, vì bố của Saori vẫn thường xuyên vắng nhà nên có thể nói thời gian Fumiya lại nhà cô không thiếu. Từ đó, ham muốn nam nữ đối với học sinh cấp 3 như hai người là chuyện bình thường. Và họ đã đi quá giới hạn cho phép.

Cái ngày mà Saori và anh lén lút vào phòng tắm sinh đứa con của họ, đến tận 21 năm sau nó vẫn còn ám ảnh cả hai người. Đến tận bây giờ, Saori cũng biết rằng cô không có tư cách để làm mẹ, khi mà năm xưa hai người đã cùng nhau chôn đứa con của mình ở phía sau núi. Chỉ vì sợ cha mẹ la mắng và dư luận từ mọi người.

Đứa bé ấy sinh ra mà không một lần được nhìn mặt bố mẹ, thậm chí dây rốn còn chưa kịp cắt bỏ. Hai người đã chối bỏ trách nhiệm cao cả ấy chỉ vì lợi ích của bản thân, vì cả cô còn không muốn nhìn mặt đứa con của mình: "Làm cho nó ngừng thở là nhanh nhất."

Để rồi 21 năm sau, cái chết của bố làm cho cô nhiều lần tự tử không thành, khiến cô hối hận sau tất cả những gì mình đã làm. Saori đã bị đẩy xuống vực thẳm của xã hội, trở thành gái điếm, thành kẻ cắp. Và cuộc đời cô chẳng còn gì nữa.

Rồi sau đó cô lại gặp Sayoko, người phụ nữ cũng mất con. Câu chuyện cuộc đời cô bỗng dưng trở thành bài viết cho tờ báo của người phụ nữ ấy.

Lúc đó Saori đã dựa vào vai Sayoko khóc như một đứa trẻ.



Cây thánh giá của xã hội.


Dù mọi chuyện đã qua 21 năm, nhưng tội ác mà Fumiya và Saori đã làm là chuyện không thể chấp nhận. Lời nói của hai người họ sẽ là lời khai trước tòa, cũng là minh chứng cho sự hối cãi, khi Fumiya vẫn luôn hàng ngày lên núi cầu xin sự tha thứ từ đứa con mà anh và cô đã nhẫn tâm để nó nằm dưới lớp tuyết lạnh giá suốt 21 năm.

Và giờ đây, cha mẹ nó đã phải trả giá.

Còn Nakahara đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Sau tất cả mọi chuyện, Nakahara chỉ muốn hai con người trẻ tuổi ấy không đi trên con đường tội lỗi, đối mặt với sự thật, nhận lấy trách nhiệm vốn có. Để sau này, họ sẽ không còn dằn vặt như bây giờ.

Lại một lần nữa, cuốn sách này lại làm bạn hoang mang. Thật đúng là Hashigano Keigo, sau mỗi câu chuyện đều ẩn chứa những bí ẩn, mà chính độc giả như chúng ta phải đối mặt với những câu hỏi không có lời giải đáp. Cây thánh giá công lý của Nakahara từ lâu đã không tồn tại. Nó rỗng và vô nghĩa.

Còn cây thánh giá thật, sẽ mang lại nhiều đau khổ hơn nữa. Khi mà tội phạm thì ở khắp nơi, nhưng cái giá chúng phải trả chỉ là một, hai, cao lắm là hơn 10 năm tù. Điều đó chứng tỏ, dù ta có cố gắng dành lại công bằng như thế nào, thì với cây thánh giá rỗng trên tay, ta cũng chẳng làm gì được.


GIÁ BÁN:  98.000đ

Người viết review: Lin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro