(25) Trair

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên: Trair
Tác giả: lilpommy666
Thể loại: truyện ngắn, tình cảm, Tây Âu
Tình trạng: Đã
Reviewer: Hoatulien0206

Nội dung

Ta đem lòng yêu mến người.

Người lại vì Chúa mà hiến dâng tất cả.

Cho dù mỗi đêm người lại cùng ta đoàn tụ, cùng ta triền miên dưới ánh trăng hấp hối, cùng ta trao nhau nhiệt độ cơ thể nồng nàn với những nụ hôn vụn vặt.

Thì ta vẫn luôn tự hỏi, liệu tình yêu cấm kỵ này có thể trở nên vĩnh hằng?

===========================

Review

Xin lỗi vì đã để cậu chờ. Tôi không phải người của nhóm 2 nhưng vẫn phụ một ít, dù sao cũng rất mong cậu sẽ hài lòng với bài review này.

o0o

1. Thật lòng mà nói thì đây là câu chuyện Tây Âu thứ ba mà tôi yêu thích, đánh giá có thể nói truyện khá hay. Vì sao lại thế? Ồ nó sẽ được giải đáp ngay thôi.

Ngay từ những dòng giới thiệu, cậu đã thành công gây nên sự tò mò của tác giả. Không nhạt không mặn, không ngọt không đắng, dư vị vừa đủ để có thể cảm nhận. Một tình yêu cấm kỵ giữa nơi thánh đường, là đúng hay là sai? Sau cùng, ai mới chính là kẻ tội đồ hứng chịu lời nhục mạ của những con người tôn sùng Chúa? Đó chính xác là những gì tôi đã thắc mắc khi đọc, và khi vào câu đầu tiên, sự bi thương của truyện đã được lột tả.

"Thưa Cha, đôi mắt người đang khóc."

Một câu nói đơn giản, nếu đọc lướt sẽ không cảm nhận được ngữ điệu và cách nói của nhân vật lúc này, Liam. Cảm giác cậu như đang có một tâm sự lớn trong lòng, và đây càng không phải câu nói ngây thơ của những đứa trẻ trong sáng. Một câu nói thôi đã đủ độc giả thắc mắc nhiều thứ, và tại sao lại là "đôi mắt người" chứ không chỉ đơn thuần là "người".

Cậu dẫn dắt người đọc rất tốt, nhịp đọc bình ổn nhưng vừa đủ để cảm nhận các xúc cảm của nhân vật. Bao trùm khắp truyện lại là một mảng màu đen không tỳ vết. Màu đen của tội lỗi, của chết chóc, và là của bi thương. Với đề tài đồng tính luyến ái, cậu đã rất tốt khi có thể lột tả được những cảm xúc suy nghĩ của Liam. Những cảm xúc cấm kỵ, những suy nghĩ tội lỗi, những ghen tuông kỳ lạ của cậu, chúng làm nên một Liam dám yêu dám hận. Tình cảm của cậu dành cho Cha, người đáng kính trọng ấy là một tình yêu mãnh liệt và sâu đậm. Cậu dám yêu kể cả khi đó là điều tối kỵ, đó chính là điều tôi thích ở Liam. Dù cho tôi đã từng đọc rất nhiều câu chuyện tình cảm bi thương nhưng đối với Liam, tôi cảm giác ở cậu còn có điều gì đó đặc biệt khó rời mắt.

Đối với tôi, Liam là một cậu bé tầm hai mươi nhưng cơ thể mười sáu, mái tóc xơ xác màu đen khiến người ta muốn vuốt ve, thân hình gầy gò đáng thương khiến người khác nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ chàng trai nhỏ bé ấy. Không biết có phải chăng vì mà "người" mới để cậu bên mình dù cho nó đang phản lại lời thề với Chúa?

Với ngôi kể thứ nhất, lấy cái nhìn từ Liam để kể, cậu đã làm rất tốt trong việc thể hiện nội tâm của chàng trai này. Ngôi một có khá nhiều ưu điểm và cậu đã tận dụng triệt gần hết các ưu điểm ấy, đó là một điểm cộng. Cậu thật sự hòa mình vào dòng cảm xúc của Liam, như hóa thân thành nhân vật ấy vậy, mọi cử chỉ hay lời nói lẫn cảm xúc đều chân thực đến lạ. Tình cảm của cậu nó có gì đó rất mâu thuẫn, nhưng chính sự mâu thuẫn ấy ta lại thấy được một phần ích kỷ của con người thông qua Liam.

"Mà ranh giới giữa yêu với hận, lại chưa bao giờ mỏng manh đến thế."

Tới đoạn này, cảm xúc của Liam được đẩy lên cao trào. Yêu và hận đan xen lẫn nhau, ích kỷ và xấu xa chiếm trọn tâm hồn Liam nhưng cuối cùng lại là hối hận. Đoạn này theo như những gì tôi nghĩ thì cậu đang muốn nói lên phần "con" của chúng ta? Cách mà phần "con" nổi dậy và chiếm lấy thể xác Liam chưa được miêu tả kỹ lắm hay nó hơi vội vã? Tôi đánh giá cao nội dung của phần này nhưng cách cậu thể thiện tôi không quá hài lòng, hay nói đúng hơn là khá thất vọng. Những khung cảnh, chi tiết đầu của truyện cậu viết rất tốt nhưng tới đây, mood bị tụt xuống khá nhiều, có cao trào nhưng cậu không đẩy cao cảm xúc của Liam lên đỉnh điểm được nên khi đọc, tôi không thấy có chút dư vị đắng cay hay buồn bã để lại trong mình.

Trong truyện, khúc này chính là nhược điểm lớn nhất của cậu. Tác giả chưa thật sự lột tả rõ nội tâm ích kỷ, hối hận hay đau khổ, những mâu thuẫn của trái tim Liam, thành ra cảm giác nó khá nhạt nhoà, dễ dàng lãng quên không nhớ được gì. Tôi đã phải đọc lại đoạn này tới 7 lần để kiếm được cảm xúc nhưng đáng tiếc, cậu đã không làm được. Tôi đã mong chờ vào một cái gì đó đột phá về tình cảm của Liam ở đoạn này hơn nhưng không biết là cậu cố tình thế hay không nhưng nó đã khiến câu chuyện trở nên kém thu hút, và ý nghĩa câu chuyện cũng không được bật lên rõ ràng nữa. 

Tại sao đoạn "người" rời bỏ Liam, cảm xúc lại có vẻ hời hợt và không sâu đậm thế? Cách miêu tả và diễn đạt của cậu lúc ấy chỉ làm nổi bật nụ cười của "người", cảm xúc Liam giống như bị cậu quẳng đi nơi khác rồi đơn thuần cho vài câu miêu tả vào để cố nói là Liam đang đau? Có lẽ tới đoạn này cậu bị "xuất hồn" đột ngột nhỉ?

Tôi nghĩ, cậu nên chú tâm và chăm chút cho khúc này nhiều hơn, dù sao thì cao trào vẫn luôn quan trọng nhất trong những cái quan trọng. Cao trào không tới thì e rằng câu chuyện khó mà khiến người đọc cảm nhận được nội dung đằng sau của nó đâu. Nói sao nhỉ, kiểu như quan tâm mở và kết mà quên phần thân chăng? Thật ra mà nói tôi không nhĩ cậu có thể lấy đi nước mắt độc giả hay những cảm xúc thật sự với phần cao trào thế này, nhưng dù sao cũng mong cậu sẽ xem lại và chỉnh sửa cho nó hoàn thiện hơn.

o0o

2. Trong truyện, cậu đã khắc họa hình ảnh nhân vật rất tốt. Một Liam yêu đến điên cuồng, ích kỷ và có chút đáng thương. Liam được hình thành rõ nét hơn qua từng khoảnh khắc ở trong truyện. Nhưng cái tôi mong chờ nhất vẫn là khi Liam bị thù hận làm mờ con mắt, ích kỷ và xấu xa làm mọi thứ tất cả vì tình yêu của mình. Có điều nếu đoạn này viết sâu thêm vào sẽ khắc họa thành công Liam mà toii đã tưởng tượng ấy.

"Ta tố cáo người, là để người bị trục xuất khỏi thị trấn, để ta với người vĩnh viễn không gặp lại nhau, để tình yêu không chốn dung thân này tự mình phai nhạt."

Đoạn này nó không đơn thuần là như thế, vì khi đọc tôi lại cảm giác nội tâm Liam lúc này như được chia thành nhiều phần, cảm xúc suy nghĩ đối lệch nhau, mâu thuẫn với nhau để làm nên Liam này. Muốn "người" đi để không thể gặp lại, liệu có thật sự là thế? Hay có bao giờ cậu từng mong ước rằng "người" không phải của bây giờ nữa thì cậu có thể sống hạnh phúc bên người chăng? Trong giai đoạn cao trào, tôi thấy đoạn này "đắt giá" nhất. Vì nó nói lên nỗi khát mong quên đi tất cả của mọi người, và khi nó là thứ tình cảm cấm kỵ thì chẳng ai muốn giữ lại bên mình cả.

Và đây cũng là một điều đáng chú ý hiện nay. Khi các bạn trẻ sa đọa vào những thứ không nên, thứ họ cần là lời khuyên nhủ thì tôi thấy rất nhiều bạn vào chửi họ "bệnh hoạn" hay thậm chí là "súc vật". Mà con người ai kiểm soát được mình? Nên trong đoạn này, vô tình hay hữu ý đã nói lên cả tình yêu đồng tính bị kì thị và và mắng chửi thế nào, dù cho họ đôi lúc họ muốn quên, nhưng vốn dĩ họ chẳng có lỗi gì cả. Tác giả đã rất khôn ngoan khi lựa chọn đề tài đồng tính và tôn giáo để viết, vừa ý nghĩa mà lại dễ chạm đến tim người đọc. Tôi đánh giáo cao nội dung đầy tính nhân văn này của cậu rất nhiều.

Nói đến tôn giáo, cậu đã tìm hiểu khá tốt về Cơ Đốc Giáo vào thời ấy. Ngoài ra, từng khung cảnh, từng giai đoạn, từng cách ứng xử và nói chuyện đều mang nét văn hóa thời ấy đồng thời cũng tăng nét hoài cổ cho câu chuyện và thêm chút Tây nữa.

Khi cậu lựa chọn "người" làm Cha, người đã thề với Chúa những điều không thể làm trái thì câu chuyện đã lãng đãng một màu đen khó thoát. Khi mà Cha, Cephry, một người được dân chúng kính trọng lại phản bội lời thề với Chúa, lúc ấy ta hoàn toàn có thể thấy rõ ràng một Cephry không giống ai. Người chấp nhận để Liam bên mình nhưng vẫn lạnh nhạt với cậu, người cười với tất cả nhưng lại khóc với cậu, người cùng cậu triền miên nhưng vẫn không chút nồng nhiệt. Cha Cephry có thể nói đó là một con ngườ kỳ lạ, bí ẩn và khó hiểu.

Tình cảm thật sự của người như bị giấu sâu trong màn đêm tĩnh lặng, không ai có thể thấy cũng chẳng ai được phép thấy. Nhưng chính vì thế mà người lại thu hút hơn khiến độc giả tò mò người nhiều hơn, và chính vì sự tò mò ấy mà lại muốn đọc tiếp truyện để có tìm hiểu rõ. Cha Cephry xuất hiện với thân phận là Đức Cha, là người Liam yêu nhất, cũng là người cậu hận nhất.

Thật ra motif yêu - hận vốn dĩ không quá mới mẻ gì với chúng ta rồi nhưng chỉ nhờ một đoạn mới mẻ nói rằng Liam không hề muốn Cephry chết đã giúp tất cả hiểu được người quan trọng với cậu như thế nào.

Nhiều khi đọc, tôi vẫn luôn tự hỏi bản thân rằng liệu cha Cephry có thật sự yêu Liam không? Hay chỉ đơn giản là đang thương hại chàng trai nhỏ bé ấy? Hay là người đang đùa giỡn với tình cảm của cậu? Với những câu hỏi như thế, tác giả đã làm tốt việc khiến độc giả dán mắt tìm kiếm câu trả lời. Truyện đi theo lối viết cho phép độc giả suy nghĩ theo nhiều chiều hướng và để họ tự giải đáp câu hỏi của bản thân.

Theo bản thân tôi, Cephry có yêu Liam, chính vì có yêu nên mới để cậu bên mình, còn không thì sao phải làm thế để phản bội lại lời thề của mình với Chúa? Và rõ ràng nhất, người lạnh nhạt với cậu chỉ đơn giản là muốn cậu từ bỏ thứ tình cảm oan nghiệt này để Liam có thể sống một cuộc đời thanh thảnh và bình yên hơn. Đôi mắt người đang khóc là vì người xót thương cho cậu, Cha Cephry không hề đau lòng cho bản thân. Trước sau vẫn thế, người vẫn là người đàn ông yêu thương người khác mà quên đi bản thân mình.

Mà cái yêu thương ấy đối với Liam lại có chút gì đó đặc biệt hơn người bình thường. Mà cũng vì cái đặc biệt ấy, người sẵn sàng tha thứ cho tội lỗi cậu đã gây ra.

"Người hứng chịu tất cả những lời lẽ thô lỗ, nhưng ánh nắt vẫn mang theo lòng từ ái mà nhận lấy tất thảy. Để rồi khi ánh mắt hai ta chạm nhau, người thế nhưng lại  c ư ờ i  với ta."

Dù bị Liam "phản bội", người vẫn có thể nhân từ cười với cậu như thế, vẫn có thể tha thứ cho cậu một cách đơn giản đếm vậy. Tôi không tin người không mảy may có chút tình cảm với cậu, chính vì có nên mới từng tìm kiếm ánh mắt của cậu trong đám đông, từng ở bên và yêu thương cậu, từng chấp nhận mở lòng với cậu dù hay không quá nhiều. Có những người yêu càng nhiều hận càng sâu, Liam là loại ấy. Còn số ít những người còn lại chính là vì quá yêu nên mới dễ dàng tha thứ, cha Cephry chính là loại thứ hai.

Tình yêu của người không quá cao cả hay nhân thượng khiến cả thế giới tung hô nhưng đối với tôi, tất thảy những giá người dành cho Liam đều là vô giá. Với một Cephry như thế, "trair" đã trở nên hấp dẫn hơn, tình cảm và giá trị hơn.

Kết truyện tôi không biết phải nói sao nữa nhưng cậu viết khúc ấy rất cảm xúc, tuy không liên quan gì đến Liam đã ra sao nhưng từ ngữ, lời văn của cậu lúc ấy, nó đã khá cảm động đủ để độc giả xót thương thay cho mối tình đáng khắc ghi này.

Tuy nhiên không thể không nói đến việc cậu đã lấy một sự kiện có thật để đem vào truyện, đối với tôi thì đây là một quyết định khá liều lĩnh nếu như không tìm hiểu kỹ gì về nó. Và mắn thay, cậu đã lãm rất tốt trong việc lồng ghép sự kiện ấy vào trong truyện, một điểm cộng lớn đây.

Văn phong của cậu rất Tây, nó mang nét cổ xưa của bên ấy và cũng có đôi nét tình cảm bên mình. Với lỗi văn phong nhẹ nhàng ấy, cậu đã thành công tạo nên "trair" khó mà ai có thể phủ định nó được. Tuy còn những nhược điểm ở phần cao trào nhưng chung quy, đây vẫn là một câu chuyện đề tài tôn giáo tuyệt vời mà các bạn fan Tây không nên bỏ qua.

Không liên quan gì nhưng tôi vẫn có hai thắc mắc, tên truyện mang ý nghĩa gì? Dù đã dịch ra nhưng tôi vẫn chưa hiểu mấy và rất mong tác giả sẽ giải đáp. Thứ hai, câu sau khi cậu lặp lại "đến mức", tôi khong gọi đó là lỗi nhưng nó gây cảm giác đọc câu hơi bị sượng.

+ "Đến mức ta trở nên mệt mỏi với người, với kẻ một thời khiến ta say đắm đến mức nào."

Cảm giác đọc không được trôi chảy như bao đầu nữa, "đến mức" thứ hai có lẽ cậu nên xem xét lại và thay từ khác.

Tóm gọn lại, "trair" là một câu chuyện tuyệt vời mà fan Tây, tất cả mọi người khó có thể bỏ lỡ. Nếu như không đọc có lẽ mọi người sẽ phải nuối tiếc vì không thưởng thức ta s phẩm này. Dù sao thì cung  hãy ghé đọc thử câu chuyện tình bi thương này, bạn sẽ không thất vọng.

=============================

TỔNG KẾT

Ưu điểm
_ Nội dung giá trị nhân văn, có ý tưởng và sáng tạo.
_ Không một lỗi type, trình bày đẹp, dễ nhìn.
_ Diễn đạt trôi chảy, văn phong đậm chất riêng phù hợp đề tài của truyện.
_ Biểu đạt, khắc họa nội tâm nhân vật tốt.

Nhược điểm
_ Cao trào cảm xúc chưa được đẩy lên cao, hơi nhạt nhòa.
_ Một hai câu bị sượng làm dưtd mạch đọc.
_ Cần miêu tả khung cảnh cho người đọc dễ hình dung thời ấy nhiều hơn.

================================

Đôi lời của Liên

Cảm ơn cậu đã đặt hàng tại Quán, bài review này hy vong có thể làm cậu ưng ý gì Liên ứ phải người nhóm 2 _^_ Chỗ nào nói sai mong cậu chỉ bảo thêm và thông cảm _^_ được thì lần sau ghé chơi nữa nhé _^_ Chúc cậu khắc phục được khuyết điểm và cho ra đời nhiều tác phẩm hay hơn, một ngày tốt lành nà _^_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro