Review Sổ Bệnh Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[REVIEW] SỔ BỆNH ÁN - NHỤC BAO BẤT CẬT NHỤC

Mới đọc lại Sổ Bệnh Án lần 2, và quyết định viết xuống một chút cảm nghĩ của mình về bộ này nha. Bộ này thì cũng có nhiều ý kiến trái chiều về nhân vật cũng như tình tiết nên đây hoàn toàn là cảm nhận cá nhân của mình thôi, không muốn tranh luận nếu giá trị quan khác nhau!

Truyện của Bánh Bao thì mình có đọc và rất thích bộ Husky (đọc chắc 4-5 lần rồi) nên nhảy ngay hố Sổ Bệnh Án. Nhìn chung mình thấy Bánh Bao xây dựng tính cách nhân vật khá hay ho, niên hạ đỉnh, cảnh H viết tốt, nhiều plot twist.

Đi qua 2 nhân vật chính nha:

- Hạ Dư (công): sinh viên năm nhất khoa biên đạo, thiếu gia nhà giàu, hacker top 5 thế giới, bề ngoài ngoan ngoãn lịch thiệp dễ gần nhà hào môn có học thức lại không chơi bời, thế nhưng đằng sau có tâm lý không bình thường, gia đình không hạnh phúc cha mẹ chỉ quan tâm em trai, ca bệnh số 4 mắc chứng bệnh hiếm Ebola thần kinh, lúc phát bệnh sẽ khát máu, bạo lực.

- Tạ Thanh Trình (thụ): giảng viên trường y khoa, trước từng là bác sĩ tâm lý cho công, khả năng học tập + nghiên cứu hơn người, thẳng nam toxic, cổ hủ, thích giảng đạo lý, lạnh lùng, cha mẹ cảnh sát đã hy sinh, trong nhà còn 1 em gái Tạ Tuyết, từng kết hôn rồi ly hôn, luôn hy sinh cho người xung quanh.

Các mốc thời gian chính:

- Tạ ca hơn Hạ bảo 13 tuổi. Hai người lần đầu gặp nhau lúc Hạ bảo 7 tuổi, Tạ ca 21 tuổi làm bác sĩ tâm lý cho ẻm. Sau 7 năm thì anh Tạ không làm bác sĩ cho ẻm nữa mặc dù ẻm muốn níu kéo anh (ảnh làm thế có lí do riêng), hai người chia xa lần 1.

- Cốt truyện chính bắt đầu khi hai người gặp lại nhau lúc Hạ bảo 19 tuổi về nước học đại học, lúc này Tạ ca 32 tuổi làm giảng viên y khoa. Hạ bảo thích Tạ Tuyết nên về nước học đại học Tạ Tuyết dạy á, từ đó ẻm với Tạ ca bắt đầu có nhiều liên hệ nè. Trong thời gian này Hạ bảo nhận ra tình cảm với Tạ ca, thổ lộ, theo đuổi, bị từ chối.

- Hạ bảo thương nặng trong trận thuỷ chiến năm 21 tuổi (lúc này mọi người đều nghĩ ẻm chết rồi). Hai người xa cách gần 3 năm.

- Gặp lại lần 3 khi Hạ bảo về nước, sau đó hai người giải quyết mâu thuẫn, xác định tình cảm, sát cánh trong trận đại chiến cuối cùng. Truyện kết thúc khi Hạ bảo 25, Tạ ca 38, hạnh phúc bên nhau.

Điểm mình thích:

Không thể không khen cách xây dựng nhân vật trong truyện này nha, đặc biệt là 2 nhân vật chính nêu trên. Thiết lập thú vị cực kỳ, suy nghĩ hành động nhân vật cũng rất chặt chẽ xuyên suốt truyện.

Hạ Dư nhìn bề ngoài giống như cái gì cũng có, thậm chí bọn con cháu nhà giàu không ưa ẻm vì hay bị so sánh với ẻm, vừa giàu vừa đẹp trai học giỏi tính cách lại còn tốt không rượu chè cờ bạc trai gái gì sất. Nhưng thực ra Hạ bảo rất là đáng thương, ẻm không có một gia đình thực sự cho đến năm 25 tuổi (lúc về với anh Tạ á), hai mươi năm không có một lời chúc sinh nhật, không có một người bầu bạn thực sự trừ anh Tạ, đến việc ẻm thích Tạ Tuyết ban đầu cũng bắt nguồn từ một cái ảo tượng ẻm tự vẽ trong đầu mình về cái sinh nhật Tại Tuyết đến cùng ẻm.

Hạ bảo từ khi sinh ra đã không nhận được tình yêu thương của bố mẹ, bởi vì "mẹ" của ẻm chẳng phải mẹ ruột mà thậm chí còn là người đã giết mẹ ruột và khiến ẻm mắc chứng bệnh hiếm Ebola thần kinh, hơn hai mươi năm bị lừa, nhận kẻ thù là mẹ, cha ẻm cũng nhu nhược mà theo bà mẹ giả kia lạnh nhạt với ẻm, chỉ yêu thương thằng con thứ (con chung của 2 người đó). Về sau cha ẻm mới chịu đi điều tra và lúc gần chết thì có tâm sự với ẻm và nói với ẻm sự thật, chắc đây là lúc hiếm hoi ẻm cảm nhận được tình thương từ cha, mà phần nhiều là đến từ sự hối hận, áy náy. Trong trận đại chiến ẻm cũng được cảm nhận ánh mắt mẹ ruột mình mà chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Vì mắc Ebola thần kinh nên trên phương diện tâm lý tình cảm Hạ Dư cũng rất đáng thương, ngày bé khi phát bệnh là ẻm bị trói lại, mọi người đều sợ ẻm như quái vật. Cho đến khi bác sĩ Tạ xuất hiện, cởi trói cho Hạ Dư, đối xử với Hạ Dư như người bình thường thì em mới thực sự cảm thấy được quan tâm và thấu hiểu. Thế nên lúc anh Tạ rời đi là ẻm suy sụp lắm, nhưng ẻm vẫn nhớ rõ những lời dạy của anh Tạ, dựa vào đó để kiểm soát căn bệnh. Em bé rất mạnh mẽ nha. Lúc gặp lại thì ẻm cũng tội nghiệp cực kỳ, phát hiện Tạ Tuyết thích người khác, sau lại phát hiện anh Tạ nói dối ẻm lúc ảnh nghỉ việc làm bác sĩ tâm lý á, chưa kể còn một nùi hiểu lầm với bác sĩ Tạ mà ẻm coi trọng vô cùng (dù mặt ngoài hay khịa, láo láo lại còn thể hiện rõ là không ưa ảnh), nên là tâm lý của Hạ Dư diễn biến rất tệ, mà ẻm lại tiếp tục chịu đựng một mình, làm đau mình. Có đoạn em bé đỡ cho anh Tạ 2 phát đạn vào cùng 1 chỗ, đau lắm nhưng lúc được cứu ẻm lại phát hiện anh Tạ nói dối ẻm. Trời ơi đối với một người có bệnh tâm lý như ẻm thì đấy thực sự là cú shock lớn lắm. Khi hai người phát sinh quan hệ thể xác tâm lý Hạ Dư cũng bị ảnh hưởng lắm, kiểu như ỷ lại kiểu như nghiện ý. Sau khi biết bản thân thích anh Tạ thì ẻm hoảng cực kỳ (vì trước giờ ẻm nghĩ ẻm là trai thẳng tưng). Rồi quá trình bám anh, theo đuổi anh vô cùng khó khăn vì anh Tạ là thẳng nam toxic lại còn rất cứng nhắc! Ẻm ghen tuông, giận dỗi, cầu xin, thất vọng, tổn thương, nhưng ẻm vẫn rất yêu anh Tạ!

Hạ Dư mắc bệnh tâm lý nên không thể mong ẻm sẽ suy nghĩ và hành động như bao người bình thường được. Ẻm yêu cuồng nhiệt, thậm chí có khi hèn mọn lại biến thái, chiếm hữu, đến mức ám ảnh đối phương, dù làm gì cũng không thể hết yêu được, dù là lúc ẻm bị hiểu lầm, bị lừa dối, bị đối xử lạnh nhạt, bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác. Nhưng Hạ Dư cũng rất muốn bảo vệ cho người ẻm yêu, vào những thời khắc sinh tử ẻm chẳng cần phải suy nghĩ mà sẽ luôn hy sinh để bảo vệ cho anh Tạ, chỉ cần anh Tạ an toàn thì ẻm chẳng ngại ngần gì. Ngay cả khi bị thôi miên, ẻm có thể nói ra rất nhiều thứ nhưng bí mật quan trọng nhất, bí mật liên quan đến an toàn của Tạ ca thì ẻm không bao giờ để lộ ra. Hạ Dư bảo vệ cho Tạ Thanh Trình như một bản năng vậy. Đối với mình thì tình yêu của Hạ bảo dành cho anh Tạ thực sự vô cùng chân thành, là kiểu cho đi mà chẳng vương vấn gì, không cân nhắc thiệt hơn, không sợ giây phút sau đó bản thân chết đi. Ẻm điên nên cách yêu của ẻm cũng điên vậy đó!

Anh Tạ thì sao? Cuộc đời anh Tạ cũng đáng thương không kém. Vốn dĩ ảnh có một tuổi thơ tuyệt đẹp, có một gia đình hạnh phúc, cha mẹ yêu thương. Thế nhưng sau khi cha mẹ chết trong khi điều tra tội phạm, cuộc đời ảnh liền bi kịch chất chồng. Bị tai nạn xe (hung thủ muốn diệt trừ ảnh vì ảnh là con của cảnh sát) gần chết nhưng vì em gái nên ảnh khao khát được sống, cuối cùng phải dùng thuốc cấm, trải qua muôn vàn đau đớn mà chưa một ai có thể trải qua, ảnh cuối cùng cũng sống lại được. Thầy ảnh, cũng như một người cha thứ hai của ảnh, cũng chết, mà lại để bảo vệ cho ảnh. Con gái thầy cũng liên luỵ mà bị tra tấn đến biến thành người thực vật, lại không hề tiết lộ gì về bí mật của anh. Anh kết hôn chẳng phải vì tình yêu nhưng vẫn rất trách nhiệm với cô vợ, thế mà cô ta cắm sừng anh. Đối với một thẳng nam cổ hủ như Tạ ca thì đây chính xác là một sự sỉ nhục cực lớn, nên về phương diện tình cảm ảnh đã lạnh nhạt lại càng lạnh nhạt. Ảnh còn có một thằng em họ ác độc, mặc dù được cha mẹ anh giúp đỡ nhưng vì bản tính xấu xa, ganh ghét nên luôn tìm cách phá hoại, thậm chí từng muốn làm hại Tạ Tuyết. Thằng em họ sau này về phe phản diện, làm bao việc chỉ để tìm được cảm giác thắng lợi, chỉ để được nhìn thấy Tạ ca đau khổ, chịu thua. Cuộc đời Tạ ca từ khi cha mẹ mất thì đều là sống vì người khác. Anh điều tra vụ án của cha mẹ, nuôi em gái lớn, chấp nhận chữa trị để sống lâu hơn cũng vì lo cho em gái, sau này là cho vợ cũ, anh chữa bệnh cứu người, anh làm nghiên cứu, sau khi thầy anh chết thì anh giúp thầy hoàn thành công trình nghiên cứu còn dang dở. Anh hi sinh danh tiếng của mình, chấp nhận làm một kẻ bị bao người chửi rủa chỉ để giúp những đàn em thậm chí chẳng biết đến anh. Sau này ảnh cũng đối với Hạ Dư rất tốt, ảnh cũng biết rằng ảnh phải sống thật tốt, bởi vì Hạ Dư cần ảnh. Tạ Thanh Trình sống chẳng phải vì mình mà là luôn vì người khác.

Lần đầu đọc truyện mình thấy anh Tạ rất khổ, nhưng phải đến lần 2 mình mới cảm nhận được sâu hơn hoàn cảnh của anh. Anh trách nhiệm vô cùng, chu toàn với mọi người nhưng lại bỏ mặc chính mình. Hạ Dư kêu anh tàn nhẫn với ẻm, nhưng ảnh lại càng tàn nhẫn với bản thân hơn. Mình cũng thực sự khâm phục định lực của anh Tạ. Nhớ lúc ảnh bị uống 2 chai rượu mạnh kích dục mà ảnh vẫn cố chịu, thà làm đau chính mình chứ không động vào cô gái nào hết. Ảnh chính trực đứng đắn không thể tả nổi! Ảnh cũng vô cùng vô cùng nam tính, đáng tin, là một người đàn ông mạnh mẽ. Kể cả những lúc ảnh mệt mỏi, đau khổ, tàn tạ, ảnh cũng vẫn thẳng lưng, không sợ hãi cũng chẳng cúi đầu. Trong truyện có cảnh móc mắt khiến mình khá ám ảnh, vừa sợ vừa thương lại khâm phục anh Tạ. Sống sờ sờ bị móc đi đôi mắt mà anh không kêu ra một tiếng, cũng không để kẻ thù thấy mình sợ hãi.

Để mà so xem giữa hai người ai khổ hơn thì cũng chẳng để làm gì. Nhưng cá nhân mình thì thương Hạ bảo nhỉnh hơn chút nha. Anh Tạ đã từng có cha mẹ thương yêu, có thầy Tần Từ Nham thương yêu, cha mẹ cùng thầy mất anh còn em gái, có dì Lê, có Trần Mạn, có Trịnh Kính Phong, còn cả gia đình con gái thầy, bác sĩ ở bệnh viện Mỹ Dục quan tâm, giúp đỡ anh. Nhưng em bé Hạ thì chẳng được vậy, không ai thật lòng quan tâm ẻm cả, từ bé đến lớn ẻm cô đơn, một mình chịu đựng. Ẻm chưa từng được thử qua hương vị tình thân, không biết được cha mẹ thương yêu là cảm giác gì. Ngoài tiền ra thì ẻm chẳng có gì nữa. Nên lúc anh Tạ xuất hiện trong cuộc đời ẻm mới khiến ẻm yêu ảnh đến vậy, chẳng thể buông tay dù phải buông bỏ tự tôn. Kẻ cao ngạo như Hạ bảo mà chấp nhận hèn mọn khi yêu, vì không có anh Tạ thì ẻm chẳng sống nổi. Mình cũng có vấn đề tâm lý nên hiểu và thông cảm được những suy nghĩ của Hạ Dư, mặc dù nhiều việc ẻm làm sai (không thể bênh!) nhưng mình có thể hiểu được tại sao ẻm lại làm vậy. Sau này cũng thấy ẻm hối hận và ẻm cũng phải trải qua rất nhiều khó khăn, trả giá, phải đánh đổi rất nhiều mới có thể khiến anh Tạ tin ẻm, dần dần chấp nhận ẻm, sau đó mới yêu ẻm.

Mối liên kết giữa Hạ Dư và Tạ Thanh Trình đến từ căn bệnh Ebola thần kinh. Hoàn cảnh, tính cách nhân vật mà Bánh Bao xây dựng khiến mình cảm thấy hai người này sinh ra là dành cho nhau, trong lòng họ thì người kia không chỉ là đặc biệt, mà còn là duy nhất, không thể thay thế. Hai người này thực sự là hợp đến không thể hợp hơn được nữa, không một ai có thể hiểu được họ như họ hiểu nhau. Trong cả hai mươi năm đen tối cô đơn của "ác long" Hạ Dư, Tạ Thanh Trình là ánh sáng duy nhất. Đối với Hạ bảo thì anh Tạ là người thầy, người chữa bệnh, người bạn, người yêu, là ấm áp, là động lực cho ẻm vượt qua bệnh tật, là cây cầu đưa "ác long" trở về thế giới nhân loại. Tạ Thanh Trình vốn chẳng biết yêu cũng chẳng tin vào tình yêu, nhưng chân thành, điên cuồng, nhiệt huyết, cố chấp của Hạ Dư đã cảm động anh, khiến anh lần đầu biết yêu và được yêu. Tạ Thanh Trình trước nay là chỗ dựa của người khác, nhưng Hạ Dư làm nhiều như thế chỉ để cho anh thấy anh có thể dựa vào ẻm, ẻm ít tuổi hơn nhưng ẻm cũng vô cùng mạnh mẽ, ẻm có thể bảo vệ anh thật tốt. Bánh Bao gọi họ như 2 con rồng, nhân loại chẳng thể hiểu được họ, nhưng chỉ cần họ hiểu nhau là đủ. Họ an ủi nhau, sưởi ấm nhau, bảo vệ nhau, cho nhau tình yêu. Hai người không thể không có nhau.

Chắc chắn chỉ có một kẻ điên, vô cùng điên, như Hạ Dư mới có thể làm tan chảy tảng băng nghìn năm như Tạ Thanh Trình. Và chỉ có một người mạnh mẽ, kiên định, cứng rắn như Tạ Thanh Trình mới có thể dẫn lối được cho Hạ Dư, cho ẻm một cuộc sống, một tình yêu mà ẻm mong muốn. Truyện này chậm nhiệt nhưng đối với mình là hợp lý. Tính cách cả hai nhân vật rất đặc biệt, hoàn cảnh sống đặc thù, nhiều khúc mắc, nhiều trách nhiệm, lại liên quan đến bệnh tâm lý nữa nên mọi mâu thuẫn, thù hận, rồi nhận ra tình cảm phải lâu chứ không thể quá nhanh được. Quá trình cả hai nhận ra tình cảm của mình cũng được xây dựng rất ổn nha, không hề gượng ép hay vô lý chút nào. Nhiều bạn thấy anh Tạ "công" quá, hơn Hạ bảo nhưng mình thấy thiết lập này vừa thú vị vừa hợp lý đó. Hạ bảo nhỏ tuổi hơn nhưng ẻm điên kinh khủng, lại còn biến thái, tâm cơ, co được dãn được, tính chiễm hữu cao ngất trời, một khi yêu vào là chẳng màng gì, ẻm cũng có bản năng bảo vệ người yêu tuyệt đối nữa. Đừng thấy ẻm hay làm nũng với anh Tạ mà quên đi những điều trên nha! Anh Tạ thì khỏi nói rồi, chiều ẻm chiều kinh khủng luôn, ẻm làm nũng xíu là mềm lòng liền, chưa kể còn nấu ăn cho ẻm nữa nè, ảnh về sau là ôn nhu thụ tuyệt vời luôn.

Cảnh H trong truyện rất cháy nha! Đối với mình thì Bánh Bao viết H khá chất lượng, mỗi một cảnh là một sắc thái khác nhau, đều cuốn. Trong truyện có yếu tố rape nhưng mình đánh giá là nhờ viết chắc tay, diễn biến tâm lý hợp lý, trải qua nhiều sóng gió, sinh tử, nên khi hai người yêu nhau cũng không thấy cấn tẹo nào.

Ngoài 2 nhân vật chính thì các nhân vật khác đều có câu chuyện riêng nha! Mỗi người mỗi cảnh, không hề trùng lặp, giải thích cho hành động của họ. Không có chuyện phản diện ác chỉ vì ác, mà mỗi nguyên nhân sâu xa và tư tưởng đều rất mạch lạc, hợp lý.

Điểm trừ nè:

            Điểm trừ to nhất là nhiều tình tiết hơi phi logic về mặt y học lẫn công nghệ, buff hơi quá đà =))) Ví dụ như Hạ Dư là hacker top 5 thế giới (buff), rồi dùng điện thoại hack đồ, gây nhiễu sóng, cướp tường lửa đồ á. Nhưng thôi từ đầu tác giả đã nói đây là một thế giới phi thực tế nên coi như bỏ qua. Tuy nhiên vẫn phải công nhận là tư tưởng Mandela không hề là huyễn hoặc nha, tác giả cũng lồng ghép nhiều tư tưởng nhân văn. Hoặc về sau Tạ Ly Thâm (thằng em họ anh Tạ đó) bị bắt nhưng lại chịu nói ra bí mật cực kỳ quan trọng quyết định việc Hạ Dư có sống được hay không, rồi còn chịu chế thuốc giải trong khi ban đầu thằng em họ này hận anh Tạ cực điểm, cũng chẳng yêu thương gì Hạ Dư cho cam, và đang bị bắt không tử hình thì cũng chung thân. Diễn giải của tác giả cho hành động đó có chút qua loa, chưa thuyết phục lắm.

            Review này có vẻ hơi dài! Nhưng tóm gọn lại, đối với mình thì đây là 1 bộ đáng đọc nha, rất nhiều cảm xúc luôn. Hạ bảo đã trở thành nhân vật công yêu thích thứ 2 của mình (sau Hoa thành chủ đó :>)!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy