Cưng chiều theo sách giáo khoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

28. Cưng chiều theo sách giáo khoa

Mẹ đẻ: Công Tử Nhu

Con nhỏ: Thư Loan x Tưởng Nhạc ( Lạnh lùng nửa khiếm thính thụ x Mặt dày trung khuyển ôn nhu công)

Rà bom: (Công) trọng sinh, hiện đại, minh tinh giới, điền văn, 1x1, hài văn, HE.

Tuổi thọ cuộc đời: 71 chương chính văn + 3 phiên ngoại

Lời khuyên nho nhỏ: Bộ này là sủng văn trá hình ngược tâm văn a... Và là điền văn chứ không phải minh tinh văn....

Tiểu sử cuộc đời: Công quân là binh đặc chủng yêu thụ quân được hơn 3 tháng thì phải đi nhiệm vụ. Sau 2 năm, hoàn thành nhiệm vụ mang huân công trở về, thì thấy người yêu mình chết trong bồn tắm máu. Công quân sốc quá, liều mạng làm nhiệm vụ để quên đi thụ quân thì chết, trước khi chết anh còn không được gặp người yêu lần cuối nên uất quá sống lại về 4 năm trước. Bốn năm trước của kiếp trước vào cái lúc mà công quân bị cái tổ chức XXX gì đấy bám đuôi và bị thương thì được thụ cứu, kiếp này vẫn thế. Và công quân bắt đầu đi trên con đường trung khuyển truy thê. Anh quyết định ra khỏi quân đội, dấn thân vào giới showbiz để được sát cánh cùng người yêu. Tiếp theo là những ngày chim chuột của 2 bạn trỏe :v Trong truyện còn 1 cp BL khá oan cmn trái, và 1 cp BG oan gia từ kiếp trước đến kiếp này =))) hài lắm. Sau này có xuất hiện cha và ba của công quân, 2 ông đều là những con người từ trong quân đội mà ra, tuy vậy nhưng dễ thương lắm nhất là cha của công quân - Mr. Hurbert (Albert) ấy ~

Nhận xét hành văn: Truyện hành văn thoải mái, hài hước, thiên về hướng giải trí hơn âm mưu dương mưu. Điểm cộng cho bộ này là nó phù hợp với tất cả mọi lứa tuổi, mọi hoàn cảnh. Điểm trừ chính là tác giả khai thác hơi nông, nếu Công Tử Nhu viết sâu hơn về tâm trạng khi xa công quân, khi nhận được tin công quân chết (là chết giả thôi), khi hai người được cầm tay nhau tiến đến lễ đường thì câu chuyện sẽ sâu sắc hơn một chút. Và ta cực lực đề cử nếu tác giả viết thêm về mấy cái âm mưu trong này a!!! Cái plot cũng hay lắm á ~~~ Nhưng nếu như thế thì bộ này sẽ thành thương đấu, quan đấu, ngược tâm mất thôi :v Nên vẫn là điền văn đi cho thoải mái~~~

Lảm nhảm đôi chút: Ta phải ôn thi đội tuyển, thực bận lắm a....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro