[ Hiện đại ] _ Tuyết rơi đầy Nam Sơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN(Lạc tuyết mãn nam sơn)

Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp

Convert: Bến TTV

Chuyển ngữ: Tũn Còi

Độ dài: 59 chương + 6 phiên

Thểloại: Hiện đại, thầy trò, tình yêu đô thị, ấm áp, không ngược. HE

Nhân vật chính: Tô Nam, Trần Tri Ngộ (Phó giáo sư đại học, hơn nữ chính mười tuổi.)

Văn án:

Rượu ấm ngập đèn vàng, tuyết phủ đầy núi nam.

Anh dùng sự từng trải và thời gian, bao dung tất cả những dại khờ, nông nổi của cô.

(*Rượu ấm – Thanh rượu: là một loại rượu gạo của Nhật, thường được hâm nóng khi uống.Nam Sơn còn gọi là Kỳ Liên Sơn, nghĩa là 'dãy núi phía nam' khi nhìn từ hành lang Hà Tây của Con đường tơ lụa)

Editor:

'Lúc nhỏ, đọc Tam Mao, cô ấy nói, mỗi một lần nhớ anh, bầu trời rơi xuống một hạt cát, từ đó hóa thành sa mạc Sahara

.... Còn em. Em nhớ anh, Nam Sơn quanh năm tuyết rơi đầy.'

Lần đầu cùng anh gặp gỡ,

Anh nói: 'Mùa này, bụi mù tơ liễu, cũng không có gì để xem. Đến vào mùa đông, cảnh tuyết không tệ.'

Rồi mùa đông, đưa cô lên Nam Sơn,

Anh nói: 'Đợi lãnh giấy chứng nhận rồi, em mau sớm lăn đi cho anh! Ở trước mặt anh chướng mắt!'

Trước ngày cô đi, cầm tay cô áp vào ngực mình, thanh âm trầm thấp,Anh nói: 'Đường ở nơi này, em thỏa sức bay.

Chẳng qua đợi em thêm một ít thời gian. Chẳng qua dùng tuổi tác trải kiếp phù hoa của anh, vặn kim tháng ngày chậm lại một ít.'

***

Nếu bạn từng lạc mất ai đó trong cuộc đời, nếu ai đó ra đi để lại một khoảng trống ngỡ không bao giờ có thể lấp đầy trong tim bạn, hãy đến Nam Sơn vào một ngày tuyết rơi đầy, dũng cảm quăng quật lòng mình cùng quãng chìm yêu thương đã mất rồi mỉm cười thật tươi mà bước về phía trước với niềm tin ở đâu đó có người đang đợi bạn. Duyên phận trong cuộc đời là ba ngàn bông hoa tuyết vụt lướt qua mặt, đúng một cánh, tan trong lòng tay; mảnh lòng băng trong ngọc hồ đó dành cho tất cả những ai biết yêu thương và thấu hiểu.

'Nhân sinh tương tri, như hạnh hoa ngộ vũ, như trọc tửu ngộ ca.'

Đời người biết nhau, như hoa hạnh gặp giọt mưa, như rượu đục tương ngộ khúc hát.Tô Nam và Trần Tri Ngộ đã gặp nhau như thế.

Cũng như câu văn án:

'Rượu ấm ngập đèn vàng, tuyết phủ đầy núi nam.

Anh dùng sự từng trải và thời gian, bao dung tất cả những dại khờ, nông nổi của cô.'

Trần Tri Ngộ không chỉ là người thầy, người yêu mà anh còn trao cho cô hết thảy sự bao dung dịu dàng. Anh yêu cô bằng tình yêu của một người đi qua mất mát, đó là thứ tình cảm được thắp dậy bằng ngọn lửa soi thấu bờ bên kia, là thứ ánh sáng anh cam tâm tình nguyện đổi bằng sinh mệnh.

Và người con gái có thể khiến người ta nguyện hy sinh như thế, ắt hẳn không thể nào tầm thường.

Tô Nam, mãi đến sau cuối mới có đôi từ ít ỏi vẽ ra nét đẹp tinh khiết từ cái thuở trăng tròn lẻ của người con gái đó. Tác giả dùng hết câu chữ để bật lên một Nam Nam mạnh mẽ hiểu chuyện, hết lòng vì gia đình và sau này xiết bao đáng yêu, và để cho người đọc chúng ta nhìn thấy nét đẹp của Nam Nam qua những người đàn ông thích cô ấy. Một chủ tịch hội sinh viên thành thục tài giỏi nổi bật của tuổi mười tám; một Giang Minh Khiêm đầy chí khí tuổi trẻ dành hết lòng cho cô dù biết chẳng thể, một Trần Tri Ngộ vững chãi hơn mười năm chẳng ai có thể chạm vào trái tim và cả... những người đơn phương thích cô. Thì có thể biết người con gái đó rực rỡ nhường nào.

'Yêu một người, chỉ muốn cho người đó mưa phùn mùa xuân, không nhọc lòng cát bụi trần thế; ngắt xanh mùa hạ cùng lát dưa đỏ đầu mùa, không phải dầm mình oi ả nóng bức; chỉ cần ánh mặt trời rực rỡ ấm áp; còn minh đao ám tiễn, gió thảm mưa sầu chắn đỡ hết cho người.' – Yêu một người, với cô là thế. Cô đem hết tình yêu trong sáng của mình, đem sự hiểu biết, hiền lành, thiện lương yêu anh như lời mẹ Trần dạy:

'Nước lặng chảy sâu, dù là tình cảm gì, đến cuối cùng đều trở thành tình thân, đối phương như một phần sinh mạng của mình. Cả đời hướng về một người, lẽ nào không cảm thấy mỏi mệt? Tình cảm mãnh liệt ban đầu nào có tự nhiên sinh ra, rồi những vui mừng, cảm động của sau này cũng đều cần dành thời gian nung đúc. Đạo vợ chồng là gì? Mẹ thấy chỉ nằm ở hai chữ: 'Dùng tâm.''

TRUYỆN CỰC HAY LUÔN Ý. PHẢI ĐỢI LÂU LẮM ĐỂ BỘ NÀY HOÀN. TRUYỆN ĐƯỢC LẤY TỪ WORDPRESS CỦA BẠN EDIT TÊN LÀ TŨN CÒI. TRƯỚC KHI ĐĂNG MÌNH ĐÃ XIN PHÉP BẠN ẤY RỒI. BẠN EDIT RẤT CÓ TÂM. MỌI CHÚ THÍCH ĐỀU GIAIAR THÍCH RẤT RÕ RÀNG, TRUYỆN ĐƯỢC EDIT RẤT MƯỢT (>^<) (^_^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro