5. [XK, NP] Tĩnh nữ truyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lang Linh Ẩn

Thể loại: Xuyên không, nữ cường, tu tiên, NP (1vs 12), HE

Số chương: 6 quyển 190 chương (edit chưa hoàn)

Đăng tải trên Diễn Đàn Lê Quý Đôn

Editor: Van Tuyet Nhi

Nữ chính: Hoàng Vũ Tĩnh Xu/ Phượng Tĩnh Xu

Nam chínhPhượng Duy Tĩnh, Tĩnh ẢnhTuân Thư, Hoa Ngọc Dung, Kim Bích Đạc, Văn Nhân Tĩnh Phong, Phượng Hàm Tiếu, Đệ Ngũ Long Quỳ, Diêu Nịnh Hàm, Viêm Vũ Thụy, Long Ứng Thiên.

Review của Moon:

     Truyện có một mở đầu khá hợp lý khi dùng một cái ngọc ngụy của tổ tiên gia tộc Hoàng Vũ để đưa nữ chính về quá khứ. Mặc dù sau đó khi nữ chính lên thiên đình có chút biểu hiện 'bàn tay vàng' nhưng cũng tạm chấp nhận được nhờ vào những tình tiết hài hước và 'trình' của nữ chính.

     Sau khi nữ chính xuống trần vào trong gia đình Hiền Vương của Lộng Phong quốc, lúc sinh ra xuất hiện hỏa phượng trên trán, hương thơm kỳ lạ trên người cùng vô số dị tượng đã làm nữ chính nổi tiếng trên khắp Lộng Phong quốc sau đó không bao lâu thì nhặt nam chính 1 (Phượng Duy Tĩnh) về làm đồng dưỡng phu của mình . Lúc 5 tuổi thì vang danh khắp nơi chỉ vì một câu nói "Xem mỹ nam khắp thiên hạ, nếm mỹ nam khắp thiên hạ", rồi cũng từ đây nữ chính xảo trá tiêm nhiễm vào đầu Duy Tĩnh thu thập mỹ nam cho mình, hành trình thu phục 12 mỹ nam từ đây bắt đầu....

Theo mình hai anh nam chính nổi bật nhất trong truyện chính là Phượng Duy Tĩnh và Tuân Thư. 

Truyện tuy là có nhiều tình tiết ảo tung chảo như vệ tinh, điện thoại, máy bay,...nhưng nhìn toàn cục thì vẫn có thể chấp nhận được, có thể giải trí. 

Truyện có cái kết khá là đoản nên có chút mất hứng cho những đọc giả thích đọc sủng.Truyện không có H

Chú ý: truyện có nhiều tình tiết ảo diệu. người đọc cần cân nhắc trước khi đọc nhé (để tránh bị ức chế chứ không gì).

Giới thiệu của truyện:

Đầu năm nay, xuyên không trở thành chuyện thường, ngươi xuyên ta cũng xuyên, nếu trở thành người được lựa chọn, vậy ta cứ xuyên đi! Nhưng vì sao thời điểm tới lượt đại thiên tài như ta xuyên không, lại xảy ra vấn đề?

Cái gì? Hóa ra phải xuyên vào thân thể đã bị hủy? Cái gì? Muốn một lần nữa làm người, bắt đầu lại từ hình hài trẻ con? Cái gì? Còn phải xuyên qua một thời không chưa từng nghe qua? Hừ hừ, đưa cho đại thiên tài một vấn đề khó khăn như vậy, không đưa ra chút thù lao thì làm sao mà thành?

Tu tiên? Không cần nhập môn, trực tiếp bắt đầu luyện từ cấp cao. Võ công? Không cần trụ cột, đả thông hai mạch Nhâm Đốc sẽ thành. Nhân duyên? Là thiên tài, một người nam nhân có thể đủ buộc lại sao?

Cái khác? Ưm... Đúng rồi, ngươi cứ cho ta cái bảo bối, sau đó, hắc hắc....

Nhóm nam chủ:

Phượng Duy Tĩnh: Mười lăm tuổi làm thủ lĩnh buôn bán, độc lập kiên cường, là người lạnh lùng, nhưng mà có ai biết, hắn làm tất cả, chỉ vì một câu nói tốt đẹp của nàng, toàn bộ sự hồn nhiên và ỷ lại của hắn, cũng vẻn vẹn chỉ có duy nhất một mình nàng có...

Tĩnh Ảnh: Từ một câu nói của nàng lúc năm tuổi, hắn rời khỏi đội ám vệ hoàng gia, bái sư làm đồ đệ cao nhân, từ nay về sau chỉ vì một mình nàng mà vung ra kiếm trong tay, lặng lẽ bảo vệ nàng, vốn nghĩ rằng cuộc đời này là đủ, lại không nghĩ tới, có thể nhận được tình yêu của nàng...

Tuân Thư: công tử thành chủ cá tính đáng yêu, trí tuệ như đứa trẻ, không hiểu sao lại lệ thuộc vào nàng, vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ trong lòng ta đã sớm có nàng...

Hoa Ngọc Dung: thua ở trên người một tiểu nữ nhân, là sỉ nhục vô cùng lớn của đệ nhất tài tử như hắn! Nhưng mà vì sao ở trước mặt nàng, ngay cả phong lưu phóng khoáng của hắn đều không dậy nổi? Thảm thảm, còn như vậy, vẻ tiêu sái của hắn không dậy nổi, chứ nói gì đến rửa nhục...

Kim Bích Đạc: Vì sao khi gặp nàng có cảm giác chập chờn ánh sáng màu vàng? Giống như một kho vàng nhỏ.. làm cho người ta, càng nhìn càng yêu thích không muốn buông tay.

Văn Nhân Tĩnh Phong: Con mồi nhỏ, xem ta săn nàng tới tay như thế nào... Cái gì?!! Tại sao có thể như vậy? Hắn lại bị phản công!! Này... vậy nàng lại tấn công nhanh lên một chút a ~!!!

Long Ứng Tình: Là nàng sao? Cái bóng dáng trong mộng ta tìm kiếm đã lâu, nếu như là nàng, ta sẽ không từ thủ đoạn mà có được nàng...

Phượng Hàm Tiếu: Nàng là ai? Vì sao lại thân thiết với hắn như vậy? Nữ tử có thể khiến cho hắn bỏ ra chân thành như thế, nhất định rất thú vị, lần này có thể có trò hay để xem a... Nhưng mà, vì sao người xem cuộc vui đến cuối cùng cũng hãm sâu vào bên trong không thể tự kiềm chế...

Đệ Ngũ Long Quỳ: Đây là cái gì? Tại sao cái đó có thể như vậy? Vì sao nàng có nhiều thứ kì quái gì đó như vậy? Không được, ta phải gánh nặng chân thành, mau đuổi theo, chao ôi, nàng chờ ta một chút, nói với ta một chút về giải phẫu, thuốc tây rốt cuộc là gì nha...

Diêu Nịnh Hàm: Thật là một quân lính nhỏ mê hoặc, hiểu biết thấu đáo quân thuật như vậy, làm cho người ta càng ngày càng bội phục, nhưng mà, nàng có nhiều nam nhân như vậy, sẽ muốn hắn sao...

Viêm Vũ Thụy: Chưa từng thất bại bao giờ, nhưng lại thua ở trên tay nàng!!!! Cái gì? Đệ nhất tài tử cũng thất bại? Thích! Những người chỉ biết cầm cán bút ẻo lả kia có đại tướng quân lợi hại như hắn sao!? Nghĩ như thế nào cũng không phục, nha đầu nàng trở về cho ta, ta lại đấu ba trăm hiệp...

Long Ứng Thiên: Thành công cũng bởi vì nàng, thất bại cũng bởi vì nàng, nhưng nếu như là lời của nàng, ta bằng lòng thất bại, bởi vì ta đã sớm đầu hàng đối với nàng...  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro