Topic: List truyện thanh xuân vườn trường (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đề cử 01: Câu hỏi này nằm ngoài đề cương.
- Tác giả: Mộc Qua Hoàng.
- Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, vườn trường, ngọt sủng, cường cường, hoán đổi linh hồn (có đổi trở lại), hỗ xuyên, hài, HE.
- Độ dài: 114 chương chính văn + 2 phiên ngoại.
- Văn án:
Hứa Thịnh lớp 7, chưa bao giờ mặc đồng phục học sinh, giáo bá đứng đầu trong lịch sử phá phách của Lục Trung Lâm Giang, điểm trung bình các môn không quá 30, nhận thông báo kỉ luật đến mỏi tay, thường xuyên phải đứng đọc kiểm điểm trước toàn trường.
Mặt trời chói chang trên bầu trời, giọng nói cậu thiếu niên đầy sự khiêu khích: "Thật xin lỗi, lần sau em vẫn còn dám nữa."
Mà người được gọi là học thần hạng nhất của khối, Thiệu Trạm, lạnh lùng không thích gần gũi người khác.
Ban đầu hai người chưa từng liên quan đến nhau, thế nhưng vì một lần bất ngờ mà hoán đổi thân thể cho nhau.
———-
Giáo viên nhìn hai cậu thiếu niên dù núi sập xuống vẫn sống chết không muốn ngồi cùng bàn với nhau.
Một người là học sinh cá biệt khiến ông đau đầu nhất – Hứa Thịnh, một người là học sinh ưu tú khiến ông tự hào nhất – Thiệu Trạm.
Thầy cân nhắc vài giây: "Lúc trước ai nói các em không có duyên ngồi cùng bàn với nhau?"
Người mặc áo phông đen hoàn toàn không hề ăn khớp với khung cảnh xung quanh mình – Hứa Thịnh dựa tường nói: "Duyên phận đến rồi."
Thầy lại quay sang hỏi câu khác: "Là ai nói dưa cứng ăn không ngọt*?"
Đồng phục học sinh cài đến tận khuy trên cùng, học thần lạnh lùng cả người trên dưới như khắc năm chữ "Người lạ chớ lại gần": "Dưa cứng không thử sao biết ngọt hay không?"
Lạnh lùng xa cách, càn quét bảng thành tích nhiều lần thi đạt hạng nhất học bá công X Trốn học đánh nhau thường xuyên chống đối học tra thụ.
- Nhận xét: Đầu tiên, thuộc tính hơi lừa người đấy:)). Công theo tôi chính là cái kiểu "lưu manh giả danh tri thức" trong truyền thuyết, lúc đầu thì băng sơn lạnh lùng, yêu rồi vô liêm sỉ không tả được:))). Truyện thuộc thể loại hoán đổi linh hồn quen thuộc nhưng lại được khai thác theo hướng khá thú vị. Nội dung truyện ngoài tình yêu thì còn đề cập đến ước mơ, tình thân, tình bạn, tình thầy trò đậm chất thanh xuân vườn trường. Bằng văn phong nhẹ nhàng, hài hước, Mộc Qua Hoàng lại một lần nữa vẽ nên bức tranh tuổi trẻ tuyệt đẹp, gợi nhớ ta về một thời đã qua. Chi tiết tôi thích nhất trong truyện là hình ảnh một Hứa Thịnh với đam mê nghệ thuật cháy bỏng, dù bị gia đình phản đối nhưng không can tâm bỏ cuộc, tâm hồn vẫn âm ỉ nuôi tiếp ước mơ. Thật may, cuối cùng cậu cũng thực hiện được nó. Bản thân tôi là một người cũng có ước mơ dang dở chưa ai ủng hộ nhưng không muốn cứ thế buông xuôi nên tôi hiểu được ý nghĩa sâu sắc của chi tiết này. Nghị lực, sự kiên cường cùng nỗi thấu hiểu từ mọi người xung quanh đối với ước mơ của Hứa Thịnh trong truyện đã khiến tôi rất cảm động và cho tôi thêm tự tin. Tôi tin rằng bất cứ ai sau khi đọc xong truyện này cũng sẽ như thế, sẽ có thêm động lực để theo đuổi đam mê của mình.
P/S: Hạ Triều và Tạ Du từ " Nguỵ trang học tra" có làm cameo trong bộ này đó:)).
Link bản edit: https://www.wattpad.com/story/229389714?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=phfamta&wp_originator=PuwpbmFVokWk6kvEIZ9jYDSK14moutATGg3YhYelokiUfRFGv%2F4O7I5sIUFBAa99zgXzllmMN3dGkPAuOCm5LikrcSy1644KTTGXq6TA0ezJing2uu3MEZ%2FEv6gqWRxj
Hoặc các bạn có thể tìm trên Wattpad tên truyện hay tên editor @bluerioushozi.
Đề cử 02: Vừa chạm là cháy .
- Tác giả: Liệp Nhân Đồng
- Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, vườn trường, cường cường, nhẹ nhàng, song hướng thầm mến, chủ thụ, HE.
- Độ dài: 100 chương chính văn + 4 phiên ngoại.
- Văn án:
Một câu chuyện vườn trường vừa ngọt ngào vừa ngốc nghếch! Là truyện cổ tích hoàng tử đánh thức công chúa ngủ trong rừng bằng một nụ hôn.
Là một mỹ thiếu niên thiên chi kiêu tử, Sở Miên lại là người xui xẻo nhất trong lứa đồng niên, không chỉ mắc phải chứng ngủ rũ mà sau khi lên cao trung còn bị một cây pháo đốt (*) thành tinh có bệnh trung nhị quấn lấy.
Pháo nhỏ không kiềm chế được lòng hiếu kỳ: "Sở Miên, khi cậu qua đường sẽ ngủ sao?"
Sở Miên: "Không."
Pháo nhỏ: "Vậy thời điểm 'kia' cậu cũng sẽ ngủ sao?"
Sở Miên: "..."
Sau đó Sở Miên phát hiện, mỗi lần chứng ngủ rũ của mình phát tác thì sẽ đều tỉnh lại trong lòng của pháo nhỏ.
#Tớ muốn cùng cậu kết bái cậu lại muốn cùng tớ kết hôn#
#Tớ mặt đỏ tim đập với cậu cậu lại ngủ trên đường#
Sở Miên là công, một chú cừu hung hăng thuần A; Vu Nhiên là thụ, không có nam đức, không có lật nha! (Không cần hỏi lại lúc 'kia', trong tình huống đặc biệt như vậy thì công không có ngủ đâu, người ta là một chú cừu máu chiến, 1 vô cùng mạnh mẽ!)
- Nhận xét: Truyện dễ thương vô cùng, dễ thương từ cái tên cho đến từng nhân vật. Pháo nhỏ nhà này thoạt nhìn cà lơ phất phơ, hơi lưu manh nhưng kì thực rất đơn thuần, rất ngốc, là kiểu dương quang thụ, trẻ con và đáng yêu. Miên Miên cũng thế, ngây ngô nai tơ vô cùng, đúng chất bé trai lần đầu biết yêu:)). Truyện lấy bối cảnh năm 2012- đây là một năm tác giả rất thích, một năm có lời đồn ngày tận thế của Trái Đất. Liệp nữ sĩ chia sẻ, cô rất muốn cho hai bạn bé ngốc manh nhà mình thử trải qua dấu mốc ấy: tưởng tận thế sắp đến thế nhưng vẫn muốn ở bên nhau. Quả thật có chút lãng mạn ^_^ . Đọc truyện các bạn sẽ thấy như được trở về tuổi thơ, vì thực ra dẫu là học sinh cao trung nhưng do bối cảnh nên công thụ khá trẻ con. Từ việc giành ăn với em trai, PK 300 trận để đoạt điều khiển ti vi hay nghĩ mình có siêu năng lực cần thức tỉnh... đến những trò đội quần như "thụ" bạn ( trò mà mấy đứa con trai hay làm hồi đó, đại khái là bê đứa bạn lên, mỗi đứa cầm một bên chân tách ra rồi húc phần giữa vào cây:))) ) và chọc đít đối phương ( trò "bí thuật bậc nhất" Kakashi làm trong mấy chap đầu của Naruto ấy:)) ) đều toát lên hơi thở thời đại những năm 2011, 2012. Rất đẹp, rất thực, giống như năm ấy đã từng có hai người như vậy thật sự tồn tại. Một thiếu niên học bá mắc bệnh lạ nhưng vẫn nỗ lực học hành, một bạn nhỏ vui vẻ, lạc quan giữ trong mình tâm hồn tươi sáng và niềm yêu thích mĩ thuật vô cùng.
P/S: Đừng nhầm lẫn công thụ nhé. Lúc đầu mình đọc thấy nhiều bạn hỏi sao Sở Miên không có khí chất áo đảo của công lắm. Liệp nữ sĩ nói rằng, Sở Miên chính là công, cậu ấy không bá đạo là bởi vốn dĩ tính cách cậu ấy dịu dàng. Cá nhân mình rất thích thuộc tính này, thích Miên Miên dịu dàng với Nhiên Nhiên như thế. ( thích cả việc cậu ấy có nhũ danh rất đáng yêu là Mị Mị:))) ).
⚠️ Caution: có chi tiết đụng chạm vấn đề tranh chấp lãnh thổ, cụ thể là Đảo Điếu Ngư - hòn đảo xảy ra tranh chấp giữa TQ và Nhật Bản.
Link bản edit: https://www.wattpad.com/story/213946634?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=phfamta&wp_originator=KpoQqHrEAZnZtDwmua3TkeKCqgwptMs8BqnfSDQdT8M%2BGp%2B1mfyjBCfH%2FaHoLN3V3oZiepRagBZwHPZBvd6PEly3BC3ook%2Fc%2FTploRqGHgU%2B6fbSVVa4cWFE9gx9qNIg
   Hoặc các bạn có thể tìm trên Wattpad tên truyện hay tên editor: @Jung_Minhuyn .
   _____________________
Mình review hai truyện này trước tiên là vì hai truyện có một điểm chung: hai bạn thụ đều có ước mơ  và đam mê nghệ thuật, cụ thể là hội hoạ. Tuy thế, trên con đường theo đuổi ước mơ của mình, hai bạn cùng gặp phải trở ngại về phía gia đình: không ủng hộ vì sợ bấp bênh. Mình cũng là một người đang trong hoàn cảnh như thế, mình hiểu được sự khát khao, đấu tranh mệt mỏi nhưng không nỡ buông bỏ của họ. Sau khi đọc xong truyện, mình cảm thấy niềm tin nơi mình vững chắc hơn không ít. Vì thế, các bạn học sinh muốn dự thi năng khiếu và theo đuổi đam mê của mình ơi, các bạn không cô đơn đâu. Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng lên nhé, chương này, mình dành tặng cho các bạn.
              _ Review By Phfamta - một người đang vừa gõ chữ vừa nghe "You never walk alone" và lại chuẩn bị chuồn đi học mĩ thuật_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro