13. [KookMin] 'Thích' by @mike298

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mike298 Của cậu đây nha.

Số chap đến bài rv: 02.

1. Trình bày:

- Cá nhân tớ thích cách dòng hơn là để dính chùm lại với nhau. Cậu để cách ra sẽ tạo cảm giác thoải mái cho người đọc, cũng dễ nhìn hơn nữa.

- Cái khúc giờ giấc tớ nghĩ vẫn nên viết hoa đầu dòng và có dấu chấm cuối câu ;;-;;. Tớ nghĩ có dấu chấm sẽ tạo cảm giác gọn ghẽ và có khoảng lặng hơn trình bày như vậy ;;-;; (Cái này mang tính chủ quan cao nên cậu không cần phải làm theo đâu...)

- Dấu ba chấm đi liền sau chữ luôn, không cách ra nhé.
Vd: "Bình yên, nhưng không đủ ..."
-> "Bình yên, nhưng không đủ..."

- In nghiêng và in đậm phù hợp, cố gắng phát huy :">

2. Plot, nội dung, tình tiết,...:

- Không biết với ai thì sao, nhưng tớ không cảm nhận được bối cảnh Việt ở đây... TT_TT. Cậu xem lại giúp tớ nhé.

- Tớ thích cách cậu khai thác câu chuyện này :"> (Không liên quan lắm nhưng cậu làm tớ nhớ tới fic đầu tay của mình - Đôi cánh). Đọc dễ thương và ngọt hết sức, mong chờ các chap sau XD.

- Vì có hai chap nên không bàn về logic với mạch truyện nhé :">.

3. Câu cú, chính tả, từ vựng,...:

- Cậu có lỗi lặp từ. Ít thôi, nhưng hãy chú ý nha ;;-;;.
Vd 1: "Tiệm của anh, có cả mùi cafe thơm lắm, cả mùi sách cũ, mùi bánh mì quyện vào với nhau, vương trên cánh mũi một mùi vừa thơm vừa cũ, có chút nồng nàn và đậm đà, ấm nóng."
-> "Tiệm của anh, có cả mùi cafe thơm lắm, cả mùi sách cũ, mùi bánh mì quyện vào với nhau, vương trên cánh mũi một vị vừa quyến rũ vừa cổ kính, có chút nồng nàn và đậm đà, ấm nóng."

Tớ nghĩ tất cả mùi của quán cà phê JM mở sẽ tạo ra cảm giác lôi cuốn theo kiểu xưa cũ nên tớ đã thay từ 'quyến rũ' và 'cổ kính' vào ;;-;;. Thêm cả nó cũng sẽ đối xứng với chữ 'nồng nàn', 'đậm đà', 'ấm nóng' đằng sau (Do cùng là hai âm tiết). Hi vọng nó không làm thay đổi nghĩa cậu muốn truyền tải nhé ;;-;;.

Vd 2: "Bởi, với anh mỗi cái bánh đều là một lẽ sống, làm bánh là cả cuộc sống của đời anh."
-> "Bởi, riêng anh, mỗi cái bánh đều là một lẽ sống, làm bánh là cả thế giới đối với anh."

Câu này tớ thay 'cuộc sống' thành 'thế giới' vì tớ nghĩ JM thực sự rất thích làm bánh, xài từ 'thế giới' sẽ cho readers cảm giác được việc đó quan trọng với cậu như thế nào.

- Một câu thường quá dài (Cậu có mấy đoạn không có đến một dấu chấm luôn TT_TT). Tớ thấy có nhiều lúc cắt ra được rồi mà cậu cứ dùng phẩy ;;-;;, còn nhiều chỗ cần phẩy thì không thấy luôn... Ở trên kia tớ đã nêu vài ví dụ rồi, nhưng tớ sẽ liệt kê ra thêm vài cái nữa.
Vd 1: "Anh mới nghĩ thầm cậu này chắc tính tình trầm lặng, thích không gian yên tĩnh lắm đi, thế nên, chẳng hiểu vì sao mà cứ đến đúng năm giờ chiều, khi làm tiramisu trà xanh và cafe cho cậu xong, anh sẽ lén lút treo cái bảng thông báo ghi chữ "đóng cửa" bằng bìa các-tông màu nâu sờn cũ ra ngoài."
-> "Anh mỗi nghĩ thầm, cậu này chắc tính tình trầm lặng, thích không gian yên tĩnh lắm đi. Thế nên, chẳng hiểu vì sao mà cứ đến đúng năm giờ chiều, khi làm tiramisu trà xanh và cafe cho cậu xong [...]."
Vd 2: "Cái cậu thanh niên này lạ ghê, tự dưng chẳng quen chẳng biết, chẳng nói chuyện gì với anh ngoài câu gọi món, thể mà cứ làm anh mong, anh ngóng, làm ruột gan anh nhảy múa cả lên, làm anh vui ơi là vui rồi buồn ơi là buồn."
-> "Cái cậu thanh niên này lạ ghê. Tự dưng chẳng quen chẳng biết, chẳng nói chuyện gì [...]."
Vd 3: "Cậu sinh viên nhớ anh, nhớ cái anh thợ làm bánh có màu tóc hồng nhiều lúc anh cứ để nó rối bời, nhớ cả giọng nói có lúc trầm lúc bổng, lúc thanh lúc nhẹ, tựa một bản nhạc không lời du dương, vỗ về trái tim đang đập nhanh từng nhịp như muốn vỡ tan của cậu, vỗ về cả sự kích động xen lẫn cả những hồi hộp và lo âu nơi đáy lòng nhộn nhạo:" (Cái này nên dấu chấm cuối câu chứ sao lại để hai chấm...)
-> "Cậu sinh viên nhớ anh. Nhớ cái anh thợ làm bánh có màu tóc hồng nhiều lúc cứ để nó rối bời. Nhớ cả giọng nói có lúc trầm lúc bổng, lúc thanh lúc nhẹ, tựa [...]."
Vd 4: "Với cả, cậu sinh viên băn khoăn, không biết liệu anh có nhớ cậu không, nhớ như cậu nhớ anh, nhớ thật nhiều, mong thật nhiều."
-> "Với cả, cậu sinh viên băn khoăn, không biết liệu anh có nhớ cậu không. Nhớ như cậu nhớ anh, nhớ thật nhiều, mong thật nhiều."

Ở Vd 3, Vd 4, tớ nghĩ dấu chấm sẽ tạo cảm giác nhấn mạnh hơn việc dùng dấu phẩy. Cũng tạo cho câu văn cậu có đoạn nghỉ nhất định, đánh vào cảm xúc readers nhiều hơn.

Mỗi dấu câu đều có một nhiệm vụ nhất định, và cũng tạo cảm giác khác nhau đó. Cậu xem lại giúp tớ nhé.

- Miêu tả tốt, thể hiện rất rõ bối cảnh fic với nội tâm nhân vật. Cố gắng phát huy.

- Không sai chính tả.

- Có nhiều câu hay lắm lắm luôn, đọc thấm hết sức...
Vd 1: "Khách người ta không hài lòng, anh buồn một tuần, anh làm đi làm lại món bánh đó một tháng, và anh cải thiện kĩ năng cả một đời."
Vd 2: "Hôm nay chắc cậu chẳng đến rồi."

- Vốn từ khá, hãy trau dồi thêm nhé.

4. Văn phong:

- Văn phong cậu khá ổn, vẫn còn gặp trúc trắc nhưng thực sự không nhiều. Nếu chú ý hơn một chút sẽ tuyệt vời.

- Giọng văn nên thơ và rất nhẹ nhàng, tạo được cảm xúc cho readers, cũng khắc hoạ được nội tâm và tính cách nhân vật. Cứ thế đi lên thôi nha. (Tớ thích lắm đó hụ hụ...)

Đây là những suy nghĩ của tớ, mang tính chủ quan thôi... Nếu sai ở đâu thì cậu cứ cmt xuống dưới giúp tớ, không thì cũng comt cho tớ biết cảm xúc của cậu nhé.

Cám ơn cậu vì đã tin tưởng và gửi fic cho tớ. Thương thương :">

Ngày lành,
Miên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro