17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đức Duy càng vui hơn khi biết anh về sớm. Còn bây giờ em sẽ chuẩn bị một số thứ để ngày mai quay trở lại học.

Hôm nay quả thực Quang Anh về rất sớm, 12g hơn đã có mặt ở nhà, khỏi phải nói đương nhiên em vui sướng thế nào, vừa thấy anh đã vội nhào vào lòng.

- Duy có gì vui muốn khoe với anh hả?

Em "à" một tiếng, rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt về chuyện mình được thầy Thanh Bảo yêu quý ra sao, được y đề nghị giúp đỡ thế nào. Em còn luôn miệng khen y là người thầy rất tốt.

Quang Anh đã được nghe em nhắc đến y một lần, theo anh nhớ y là người thầy dễ tính, lần trước nhắc đến em cũng luyên thuyên với mình không ngừng. Y tốt như vậy, thật muốn gặp mặt một lần.

- Từ giờ có thầy giúp Duy học rồi, anh cũng đỡ lo hơn.

Quang Anh xoa xoa đầu em, mái đầu tròn tròn cưng biết bao nhiêu, đạt chuẩn em bé ngoan của anh.

- Anh chỉ cần Duy luôn vui vẻ thôi, nên Duy đừng lo gì cả, đừng áp lực gì cả nhé?

Đức Duy vẫn cười mãi, nhẹ nhàng gật đầu.

Thật ra Quang Anh của em giỏi giang quá, em cũng phải giỏi giống anh thì mới hợp nhau được chứ. Em luôn lấy lý do đó để mình có thêm nhiều động lực học tập.

Nên anh luôn là động lực lớn nhất của em, là động lực để em cố gắng. Anh luôn là người cổ vũ em, tiếp thêm sức mạnh cho em.

Cuộc sống của Đức Duy chỉ có Quang Anh.

...

Sáng hôm sau, Đức Duy được anh đưa đến trường. Tâm trạng đã tốt lên rất rất nhiều, em trông như một em bé hoạt bát, tràn đầy năng lượng. Thế mới yêu chứ!

Hôm nay em vào rất sớm, còn rất nhiều thời gian mới bắt đầu tiết học, em bé ngoan tự ngồi chơi một mình đợi vào tiết học.

Được một lúc em đã nghe âm thanh quen thuộc.

- Ê!

Đức Duy giật mình, ngước mặt lên thì thấy Hoàng Long.

- Hôm qua mày với ông thầy giảng viên đó nói gì thế?

- Nhiều chuyện!

- Ơ ơ, con chó này!

Lại là câu chửi quen thuộc, bỏ lại câu chửi thề rồi còn liếc liếc em. Chọc tức cậu đúng là một trò tiêu khiển.

- Tao thấy ông ý rất tốt, còn đề nghị giúp tao học nữa.

- Quào, có chuyện đó luôn hả? Mày đồng ý rồi à?

Hoàng Long không giấu được sự bất ngờ, ấy vậy mà y đã tấn công rồi sao.

Em chưa kịp trả lời đã có một giọng nói khác chen vào.

- Đức Duy, em ra đây.

Em ngồi sát cửa nên rất dễ dàng nhận ra tiếng nói kia, là thầy Thanh Bảo.

- Em chào thầy ạ!

Hoàng Long lại cảm thấy thú vị, vừa mới nhắc y thì y đã xuất hiện. Cậu ngồi sát góc tường, lắng nghe xem họ nói điều gì.

- Sách đây, trả em.

- Vâng ạ.

- Nếu tối em rảnh thì cứ ra Viva cùng học.

Đức Duy nhìn thẳng vào mắt y, không giấu được sự ngạc nhiên, học nhóm sao? Tuy vậy vẫn không nên thất lễ.

- Ờm...được ạ.

Hoàng Long sát cạnh tường liền sửng sốt, ồ, chủ động rồi sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro