Xuyên không vào thế giới mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

### **Phần 1: Sự Xuất Hiện Của Rimuru**

---

**Lỗ hổng không gian**

Trong lâu đài Tempest, Rimuru Tempest – Ma Vương quyền lực nhất – đang ngồi tại phòng làm việc, đắm chìm trong các tài liệu chính trị và kế hoạch phát triển quốc gia. Anh cảm thấy mình đã hoàn thành quá nhiều thứ, nhưng đôi khi lại không thể không cảm thấy chán nản vì cuộc sống quá yên bình.

Ngay lúc đó, giọng của **Ciel**, hệ thống hỗ trợ bên trong anh, vang lên trong đầu.

- **Ciel**: "Chán rồi à, Rimuru-sama? Thật đúng là, ngài còn hơn cả một Ma Vương mà lại ngồi đây làm mấy việc nhàm chán thế này. Cần tôi tìm gì vui vui không?"

Rimuru bật cười:

- "Cô lại bắt đầu rồi. Cứ như tôi không có đủ việc mà làm ấy."

- **Ciel**: "Chứ không phải sao? Ngài đã giải quyết mọi việc trong vương quốc này đâu vào đấy rồi còn gì?"

- "Nếu cứ như thế này mãi thì chắc mình trở thành một Ma Vương lười biếng mất thôi..." – Rimuru thở dài, mắt lơ đãng nhìn ra khung cửa sổ.

Đột nhiên, giọng "Ciel" vang lên trong đầu Rimuru, kéo anh trở lại với hiện thực.

- **[Cảnh báo: Phát hiện biến động không gian bất thường. Xác suất cao là một sự dịch chuyển không gian không rõ nguồn gốc.]**

Rimuru giật mình, quay đầu về phía giữa phòng làm việc, nơi bắt đầu xuất hiện những luồng ánh sáng kỳ lạ. Anh ngay lập tức nhận ra tình hình không ổn.

- "Dịch chuyển không gian? Đây lại là trò gì nữa?" – Rimuru đứng dậy, nhìn chằm chằm vào cột năng lượng xoay tròn ngay trước mắt.

Trước khi anh kịp suy nghĩ thêm, lỗ hổng không gian mở rộng và cuốn lấy Rimuru, hút anh vào một không gian vô tận. Cảnh vật trước mắt tối sầm lại, và Rimuru hoàn toàn mất phương hướng.

**Tỉnh dậy trong thế giới mới**

Khi Rimuru tỉnh lại, anh thấy mình đang nằm giữa một khu rừng rậm rạp. Gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm của lá cây và đất ẩm. Anh ngồi dậy, nhìn quanh với sự thận trọng nhưng không quá lo lắng.
- "Ciel, đây là đâu?" – Rimuru hỏi, vẻ mặt nghiêm túc.

Ciel lập tức thông báo:
- **Ciel**: "Chúc mừng! Ngài đã bị dịch chuyển sang một thế giới khác. Tôi nghĩ đây có thể là cơ hội để ngài khám phá thêm đấy."

- "Cơ hội? Cơ hội gì chứ? Chẳng phải tôi đã có đủ vấn đề ở thế giới cũ rồi sao?" – Rimuru

- **Ciel**: "Có lẽ là do định mệnh. Nhưng đừng lo, tôi sẽ giúp ngài tìm cách quay về. Chúng ta chỉ cần thu thập đủ thông tin về thế giới này và tìm cách dịch chuyển không gian một lần nữa."

- **[Đây là một thế giới khác. Dịch chuyển không gian đã đưa ngài ra khỏi Tempest. Phép thuật ở đây có sự khác biệt so với thế giới của ngài, và môi trường phép thuật không tương đồng.]**

Rimuru thở dài, đứng lên phủi bụi trên người.

- "Chẳng lẽ lại bị kéo vào một cuộc phiêu lưu khác sao? Mình còn công việc ở Tempest mà..." – Rimuru lẩm bẩm, nhưng sau đó nở nụ cười đầy hứng khởi. – "Nhưng dù sao, thế giới mới cũng không tệ. Có thể mình sẽ tìm ra cách trở về."

Ngay lúc đó, từ xa vọng lại tiếng la hét và tiếng cười đầy ác ý. Rimuru cau mày:

- "Có chuyện gì thế này?"

Anh bước đi, tiến về hướng âm thanh. Trong lòng tự nhủ phải tìm cách tìm hiểu thế giới mới và có thể, biết đâu, đây là manh mối giúp anh quay về Tempest.

---

**Cứu Rudeus khỏi bọn bắt nạt**

Rimuru đi qua những tán cây dày đặc và nhanh chóng đến một khoảng đất trống nhỏ. Anh thấy một cậu bé với mái tóc nâu rối tung – Rudeus – đang bị một nhóm trẻ lớn hơn bắt nạt. Một trong những đứa trẻ lớn hơn, có vẻ là thủ lĩnh, cười lớn và nói với giọng khinh miệt:

- "Mày nghĩ mày là ai mà dám giúp đỡ con bé tóc xanh đó? Mày định làm anh hùng à?"- "Rudeus, mày nghĩ mày có thể giúp con nhỏ tóc xanh đó mà không bị tụi tao dạy cho một bài học à? Mày đúng là thằng nhóc ngu ngốc!"

Rudeus nằm trên đất, yếu ớt cố gắng dùng phép thuật để tự vệ nhưng không thành công. Một trong số bọn trẻ đá vào chân cậu:

- "Nếu mày còn xen vào chuyện của tao nữa, lần sau sẽ không chỉ là đánh đập nhẹ nhàng đâu!"

Rudeus nằm bất động trên đất, không thể đáp lại. Cậu biết mình đã làm đúng khi giúp Sylphiette, nhưng giờ đây, sự yếu đuối của mình khiến cậu cảm thấy bất lực.

Trước tình huống này, Rimuru không thể đứng yên. Anh bước tới, giọng nói vang lên đầy uy quyền:

- "Vui vẻ khi bắt nạt người khác thế sao?"Ba đứa trẻ quay lại và nhìn thấy Rimuru. Một đứa ngay lập tức nhăn mặt:

- "Cái gì đây? Một loại quái vật mới à?"

Rimuru cười nhẹ, nhưng ánh mắt đầy uy lực. Với một cái phẩy tay, anh tạo ra một ngọn lửa đen nhỏ lơ lửng trên tay. Nhóm trẻ bắt nạt tái mặt khi nhìn thấy thứ ma thuật kỳ lạ này.

- "Chỉ là một lời cảnh báo thôi. Nếu các ngươi còn tiếp tục, ta không đảm bảo ngọn lửa này sẽ dừng lại ở mức nhỏ thế này đâu." – Rimuru nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy hiếp.

Bọn trẻ quay lại nhìn thấy Rimuru và ngọn lửa màu đen lơ lửng trong tay anh. Tất cả tái mặt, sợ hãi trước sức mạnh mà họ chưa từng thấy:

- "Ngọn lửa... đen à? Quái vật , A quái v ?!"

- **Ciel** (trong đầu Rimuru): "Tôi không nghĩ dọa mấy đứa trẻ này lại thú vị đến vậy."

- "Ừ, nhưng cũng tiện lợi." – Rimuru cười nhẹ.

Bọn trẻ hét lên và chạy tán loạn. Rudeus vẫn nằm trên đất, ngẩng đầu lên nhìn Rimuru với ánh mắt đầy ngạc nhiên và cảm phục.

- "Cảm ơn... cảm ơn ngài đã cứu cháu..." – Rudeus lí nhí.

- "Đừng khách sáo. Mà ta không thích bị gọi là 'ngài'. Cứ gọi ta là Rimuru." – Rimuru mỉm cười, chìa tay giúp Rudeus đứng dậy.

Rudeus loạng choạng đứng lên, ánh mắt không rời khỏi Rimuru. Cậu không thể tin được rằng mình vừa được một sinh vật kỳ lạ cứu giúp.

---

Sau khi giúp Rudeus, Rimuru dừng lại một chút để đánh giá tình hình. Dù đã quen dần với thế giới mới, anh không thể quên rằng mình cần phải quay về thế giới của mình.

- "Ciel, có cách nào để mở cổng không gian về lại Tempest không?"

- **Ciel**: "Haiz, ngài cứ vội vàng quá. Hiện tại chưa phát hiện được phương tiện dịch chuyển không gian nào. Ngài cần thu thập thêm thông tin về phép thuật không gian ở đây. Tóm lại, chúng ta phải kiên nhẫn."

Rimuru thở dài:

- "Vậy là chưa có manh mối gì... Có lẽ mình sẽ phải ở lại đây một thời gian dài."

- **Ciel**: "Vậy thì ngài nên tận hưởng đi. Dù sao cũng không tệ khi ở lại đây một thời gian để nghiên cứu phép thuật."

Rimuru lắc đầu, vừa bước đi vừa suy nghĩ về cách tiếp cận vấn đề. Có thể anh sẽ phải tìm một pháp sư giỏi để thu thập thông tin về phép thuật không gian.

---

**Gặp Paul và Zenith**

Rudeus dẫn Rimuru về nhà. Khi bước vào nhà Greyrat, Rimuru nhận ra mình đang đối diện với cha mẹ của Rudeus – Paul và Zenith. Họ đều tỏ ra ngạc nhiên khi thấy một người lạ xuất hiện cùng con trai.

Paul, với ánh mắt nghi ngờ, hỏi ngay:

- "Rudeus, chuyện gì xảy ra vậy? Người này là ai?"

Rudeus nhanh chóng giới thiệu Rimuru với cha mẹ. Paul nhìn chằm chằm vào Rimuru, ánh mắt không giấu được sự lo lắng, đặc biệt là về ngọn lửa đen mà anh đã sử dụng.

- "Cậu nói cậu là một slime? Làm sao một slime có thể mạnh đến mức điều khiển được ngọn lửa đen? Thậm chí cả ta chưa từng thấy phép thuật như vậy."

Zenith nhìn Rimuru với vẻ tò mò, nhưng cũng không thể che giấu sự hoài nghi:

- "Chúng tôi đã thấy nhiều loại quái vật, nhưng chưa từng thấy slime nào giống như cậu. Ngọn lửa đó... nó thật kỳ lạ và đáng sợ."

Rimuru mỉm cười, cố gắng xua tan không khí căng thẳng:

- "Ta là slime, nhưng đến từ một thế giới khác. Ta không có ý định gây hại, chỉ muốn tìm cách quay về thế giới của mình."

Paul nhìn Rimuru chằm chằm, vẻ mặt căng thẳng. Ông không dễ dàng tin tưởng một sinh vật lạ lùng như thế, dù Rimuru vừa cứu con trai mình: Ngọn lửa đen đó... ta không thể bỏ qua chuyện này. Phép thuật này không giống bất kỳ thứ gì ta từng thấy. Ta sẽ phải viết thư cho cấp trên để thông báo về việc này.

Rudeus lúc này đã hiểu cha mình lo lắng đến mức nào. Cậu tiến lên trước, nhìn vào mắt cha:

- "Cha, con nghĩ Rimuru-sama không có ác ý. Nếu ngài ấy muốn, ngài ấy đã có thể làm hại con rồi. Nhưng ngài ấy đã cứu con và còn nói sẽ giúp con một chút."

Zenith nhẹ nhàng thở dài:

- "Cậu ấy nói đúng, Paul. Chúng ta nên cho Rimuru-sama một cơ hội."

Paul nhìn Rimuru một lần nữa, rồi cuối cùng gật đầu:

- "Được rồi, cậu có thể ở lại, nhưng ta sẽ không mất cảnh giác đâu. Nếu có bất kỳ điều gì khả nghi, ta sẽ hành động ngay lập tức."

---

**Cuộc sống mới trong gia đình Greyrat**

Sau khi được Paul và Zenith đồng ý, Rimuru bắt đầu cuộc sống tạm thời trong gia đình Greyrat. Anh không có ý định dạy Rudeus phép thuật vì cho rằng điều này thuộc về Roxy – giáo viên của cậu bé đc Ciel đề cập đến. Tuy nhiên, Rimuru vẫn giúp Rudeus trong những việc nhỏ nhặt, như kiểm soát ma lực khi tập luyện.

Rudeus không ngừng thắc mắc về sức mạnh của Rimuru:

- "Rimuru-sama, ngọn lửa đen mà ngài sử dụng thật sự quá mạnh. Cháu chưa từng thấy phép thuật nào như thế. Ngài học nó ở đâu?"

Rimuru chỉ mỉm cười:

- "Đó là phép thuật độc đáo của ta, nhưng không nhất thiết cậu phải biết làm gì với nó. Cứ để Roxy hướng dẫn cậu, cô ấy sẽ biết cách"
-"Roxy :?) Sao Rimuru-sama lại bt Roxy sensei"
-"ta còn bt nh thứ lắm đó nhóc"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro