chương 1: đi đứng kiểu gì vậy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bachira Meguru: em
Itoshi Rin: Hắn
nhân vật khác gọi bằng tên.
___

Em chỉ vừa tạm biệt mẹ em xách cặp đi học, lon ton trên con đường quen thuộc cùng bạn bè của em. Dù em có đi sớm cỡ nào thì cũng chẳng bao giờ đến sớm vì lúc nào em cũng rẽ hết nơi này đến nơi khác.

"hộc..Bachira à, cổng trường khoá rồi sao chúng ta vô?"

Isagi chống tay lên đầu gối thở nặng nhọc sau khi bị em kéo rẽ hết ngõ này quán khác rồi cuối cùng muộn học. Em thì ở đó cười ngây ngốc như thể không phải lỗi của mình và cuối cùng thì bị Isagi đánh vào đầu cho.

"thôi mà, chúng ta trèo tường vào đi"

Em lên ý tưởng rồi cùng Isagi tìm chỗ để trèo vào. Thế mà may rủi làm sao thì không biết, Khi trèo vào đập vào mắt em và Isagi là hội trưởng hội học sinh đang đứng ở đó nhìn hai người chằm chằm.

"...hội trưởng à, bọn em có thể giải thích.." Isagi với chất giọng run rẩy nói mà con người bên cạnh nhởn nhơ cười ngốc ra đấy.

"không giải thích, học xong lên phòng giám thị"

Thế là lại sắp một bản kiểm điểm nữa phải viết, Isagi nhìn em ánh mắt trìu mến rồi gõ vào đầu em thật mạnh khiến em phải ôm đầu.

"đâu phải tại tớ đâu...do..do anh Sae đó khó tính mà"

"haizz, chịu rồi lần sau cậu mà rẽ vào bất kì cái ngõ hay cái quán nào là tớ không đi theo đâu"

Em cười hì hì rồi đi cùng Isagi vào lớp học, đúng là báo bạn báo bè mà có ngày nào là không báo đâu cơ chứ. Nhưng em được cái ngoan và dễ thương nên tha thứ cho em rất dễ dàng.

Một ngày học của em chưa bao giờ nhàm chán cả vì em chỉ có ngồi rồi ngủ, hết ngủ thì ăn vụng ra chơi đi chạy lon ton xung quanh sân trường không biết mệt. trưa thì em luôn là người xuống căn tin sớm nhất để ăn. rồi em như vậy thì tương lai em ra sao? khó hiểu thật.

reng..reng.*

tiếng chuông reo lên, giờ ra chơi đến rồi, em mặc các bạn của mình mà ra thẳng ngoài để đi hóng gió, ngày nào cũng thế, bóng dáng con ong nhỏ chạy quanh trường, nay là trời gió mát em thích bầu trời dịu dàng như thế này lắm.

Nhưng đã nói đến sự xui xẻo thì chắc chắn sẽ không chỉ xảy ra trong sáng nay. mắt em đi lúc mào cũng nhìn mây nhìn trời không nhìn người, vì thế mà đâm phải người ta. Em ngã ra đằng sau nghe cái "uỵch" mông em chạm đất rõ đau.

"mắt mũi để đâu?" người đối diện em còn chẳng hỏi em có sao không mà lại còn nói cái giọng vậy khiến em có chút sợ. Thế em tự đứng dậy luôn

"tôi xin lỗi..." em rụt rè xin lỗi đối phương, ánh mắt long lanh nhìn lên vẻ mặt cau có đó.

"hình như anh Bachira đụng phải Itoshi rồi kìa" người ngoài người ta bàn tán, một người đáng yêu đụng mặt với một người khó tính? ai sẽ mủi lòng? vâng! tất nhiên là em, vì em rén.

Rồi đó bóng dáng to lớn đó lướt qua người em không chút do dự, em quay người nhìn theo rồi phủi mông đi hướng ngược lại lẩm bẩm trong lòng 'đồ khó tính'.

Thôi từ nay phải thường nhìn người chứ nhìn trời nhìn mây mốt bị đánh không biết đường đâu mà về, thế là em chạy lên lớn ôm lấy Chigiri mà  mếu máo.

"hichic Chigiri! nãy tớ đụng phải một người, người ta không hỏi tớ có làm sao không mà lại đi mắng tớ mù"

Em mếu máo tỏ ra đáng thương nhìn buồn cười chết đi được.

"được rồi vậy cậu đụng phải ai?" Isagi hỏi em vì Chigiri bận cười vì khuôn mặt em rồi.

"Itoshi gì đấy, mái tóc Xanh đậm ngọc ấy, trông mặt cáu kinh"

"à...vậy bảo sao họ mắng cậu, tên đó là Itoshi Rin thủ khoa đầu vào trường này môn tiếng anh đấy, bé hơn mình 1 tuổi học 10a1 chuyên anh"

"sao cậu biết rõ thế?"

"mấy đứa con gái ấy, lâu lâu đi qua là thấy bàn tán nhiều. cục tính nhưng thằng đó đẹp như anh trai Sae nó vậy nhiều đứa mê lắm cơ"

"vậy sao? thế tớ mê được không?"

Isagi liền lấy tay gõ đầu em phát nữa "cậu không thể được! nó sẽ hành cậu ra bã mất"

"vậy mình phải đề phòng?"

"đúng! phải tránh xa"

Thôi, em cũng chẳng hiểu nhưng bạn em nói thế nào thì em nghe theo thôi. cứ cho hết buổi sáng đã, mong không gặp lại tên khó tính kia. Mong không bao giờ gặp, cả đời, kiếp kiếp chứ nhìn mặt tên đó là biết khó ưa rồi nếu cứ gặp thì em không sống được.

Em mong là vậy chứ đâu biết cuộc gặp gỡ này bắt đầu cho cuộc đời tương lai của em đâu?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro