Chap 12: Một mảnh quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi Luka còn chưa hoàn hồn thì nó đã tiếp lời, giọng lạnh lẽo sát khí tỏa ra đủ để đóng băng những người đối diện.

- Anh đến đây làm gì ? Em không về đâu, cha đã cho em đi rồi

Anh thở dài - Em khỏi lo, anh biết có ép em cũng không về, nói cho anh biết, lí do em đến đây là để .....

- Anh im đi, em biết mình đang làm gì - Nó im lặng, không nói gì nữa, bỏ vào trong nhà để mặc 3 người ở đấy đuổi theo dòng suy nghĩ của mình. Vẻ im lặng bao trùm nặng nề.

- Anh sẽ ở đây chứ?- Mikhu lên tiếng hỏi

- KHÔNG, anh ở chung với mấy người bạn, tối nay đến bar nha, anh sẽ giới thiệu cho. - Gakupo nói rồi quay đi, bóng dáng cứng cỏi đổ dài trên mặt đường, thật thê lương và đau khổ..........

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Anh mẹ đâu anh? Mẹ đâu rồi? Mẹ ơiiiii...- Cô bé có mái tóc nắng liên tục gào thét, đôi mắt sâu thẳm của biển đẫm lệ nhạt nhòa.

- Em, nghe anh nói, mẹ không về nữa đâu, mẹ đi rồi, đi rất xa, ngoan đừng khóc nhé. - Cậu bé nghẹn ngào ôm đứa em vào lòng. Nhưng cô bé vùng ra, miệng vẫn không ngừng gọi.

- Mẹ về đi, anh bảo mẹ về đi, huhu.. Là tại em phải không? Tại em hư nên mẹ mới bỏ đi - Cô quay mặt ra biển thét gọi, nhưng đáp lại chỉ có tiếng thờ ơ của sóng biển, vô tâm đến quặn lòng, gió vẫn tiếp tục gào thét, bầu trời mây đang vần vũ. Mưa cứ thế xối xả, mưa như nước mắt trong lòng người, nhưng có cố đến đâu cũng không thể xóa hết nỗi đau trong tim.

- Ngoan đi, không phải tại em đâu, nếu em ngoan mẹ sẽ về, thật đấy - Cậu bé lắc mạnh tay em mình, ánh mắt đau khổ tột độ, mái tóc tím nhạt bết lại dưới cơn mưa.

- Anh nói dối, em không tin, em không cần anh nữa, em ghét anh, ghét cả mẹ, ghét tất cả mọi người... huhuhu. Cô bé vẫn khóc không ngừng rồi lao nhanh về phía biển để mặc cậu ngồi thụp xuống, nhìn theo bất lực, đau... thật đau đến chết. Đấy cũng là lần cuối cũng cậu nhìn thấy những giọt nước mắt yếu đuối lăn dài trên khuôn mặt khả ái ấy.... Trời vẫn cứ thế mưa 3 ngày không dứt, như nước mắt của ai đó.. khóc ? Thương cho số phận chăng ? Hay đau cho chính mình ? Âm thầm, lặng lẽ, nhấm nháp nỗi đau như li rượu đắng của đời......................

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tất cả như 1 thước phim quay chậm của quá khứ, âm thanh u ám, kéo dài bất tận, tại 1 căn phòng vip của bar, Gakupo đang nhấm nháp vị đắng đến rùng người trong li rượu của mình, đôi mắt nhắm hờ, khuôn mặt thiên sứ đẹp không tì vết ấy ánh lên nét đau khônghổ.

- Gakupo, cậu làm gì mà im lặng thế ? Mà sao cậu lại quay về? - Len chăm chăm nhìn thằng bạn.

- Nhớ các cậu lên đến thăm, sao không hoan nghênh mình à ? Mà thôi, chờ chút, tí nữa mình sẽ giới thiệu em gái cho các cậu gặp - Gakupo vẫn nhắm mắt.

- Ngày mai... có 1 cuộc thách đấu từ Demon.. ukm mình thấy hơi lo - Kaito lên tiếng.

- Sao vậy ? Cậu không tự tin ? - Gakupo

- Không, hắn ta làm tụi mình bất an, hắn đánh hơi thấy gì thì phải. - Len xoay li rượu

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Cậu có định nhờ Gakupo giúp điều tra về Devil Hell không? - Miku hỏi Rin.

- KHÔNG, mình không muốn 2 dính vào vụ này, mình đã có thông tin rồi. Ngày mai Devil Hell và Demon sẽ thách đấu. Mình rất tò mò muốn biết ai là kẽ đứng đầu Devil, bọn họ chưa từng lộ mặt lần nào - Rin đang chỉnh lại bộ váy của mình lần cuối.

- Thì tụi mình cũng đã lộ mặt lần nào đâu ? Nhưng nếu bắt được cậu có chắc họ chịu cung cấp thông tin cho mình không? - Luka hỏi

- Đừng lo, mình sẽ có cách, giờ thì đi thôi.

Tụi nó bước xuống lầu đẹp như những bà hoàng. Nó mặc một bộ váy đen trễ dây để lộ bờ vai thon nhỏ, bó sát tôn lên từng đường cong quyến rũ, cổ đeo 1 chiếc vòng ngọc trai đen và đôi khuyên tai cùng loại. Trước ngực cài 1 bông hoa hồng đỏ. Mái tóc nắng mềm mại để xõa tự nhiên. Chân đeo 1 đôi bốt đen. Miku thì mặc 1 chiếc áo trắng vào áo khoát bò lửng bên ngoài. Kết hợp với chiếc quần shot bò ngắn khônghoe đôi chân dài trắng trẻo. Cổ đeo chiếc vòng chữ thập, tai đeo khuyên tai tròn, to bản. Mái tóc xanh buộc cao trông rất cá tính. Chân đi đôi giầy cao gót đỏ. Luka thì giản dị với bộ váy trắng xòe nhưng tôn thêm vẻ tinh khiết thướt tha, kết hợp với những phụ kiện màu hồng dễ thương. Vẫn là mái tóc hồng uốn lượn. Tụi nó lên 3 chiếc xe môtô phân khối lớn phóng đến bar Hell với tốc độ chóng mặt.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nó đạp cửa hiên ngang bước vào trước ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả mọi người.

- Gakupo đâu? - Nó hỏi người quản lí.

- Ở phòng vip 56 ạ - Anh ta dè dặt nói, nó khoác tay 2 con bạn bước vào thì có 1 toán côn đồ chạy ra chặn đường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro