Chap 14: Bước vào cuộc chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tụi nó uể oải bước xuống lầu, sau bữa sáng tụi nó nằm dài trên ghế xem phim, tám chuyện, bọn hắn thì ngồi chơi game.

- Ngồi buồn cắn móng tay/cắn xong rồi lại cắn móng chân/ngồi buồn cắn móng tay/cắn cho trụi nguyên cả bàn tay - Chẳng biết có phải ăn nhầm thuốc không mà Miku ngồi hát với vẩn bài chờ người nơi ấy.

- Eo, lớn rồi còn cắn móng tay, bẩn - Luka ngứa mồm chọc cô.


- Sống trong đời sống cần có 1 đống tiền, để làm gì em biết không ? Để gió cuốn đi - Miku tiếp tục hát.

- Con dở hơi, có tiền mà để gió cuốn đi, thừa mỡ - Luka tiếp tục châm chọc, mặc kệ khuôn mặt Miku đang khẽ nhăn lại khó chịu.

- Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi anh, hay để chắc chắn anh cứ lắng nghe tim muốn gì rồi nói cho em nghe. 1 câu thôi, 1,2,3,5 anh có đánh rơi nhịp nào không ?- Miku cáu nhưng vẫn tiếp tục hát.

- KHÔNG, đánh rơi để cho cậu nhặt à ?- Luka quả quyết.

- Cậu đi chết đi, sao cứ bắc ghế vào cổ họng mình ngồi tạo dáng tự sướng thế hả ?- Miku cáu lên vơ cái gối đáp vào mặt Luka.

- Lêu lêu, ai bảo cậu tự nhiên lên cơn tăng động - Luka tiếp tục đùa.

- Cậu có muốn răng đi trước lợi lả lướt theo sau không ? - Miku nghiến răng. Xong, lại một cuộc chiến, đã thế tụi hắn phải cùng tham gia chứ.

Gakupo về đội Miku trêu chọc Luka. Kaito thì giúp Luka chống lại Miku. Chỉ còn nó và hắn là phe trung lập đứng xem. Nó thở dài ngao ngán.

- Con gái đúng là phiền phức.


- Này cô cùng là con gái đấy, hay cô tự nhận mình là đàn ông ?- Len

- Này, không gây sự nha - Nó lườm hắn. Sau câu nói ấy là hàng loạt tiếng đổ vỡ đánh nhau chí chóe. KHÔNG phải Len và Rin đâu, lũ nhóc kia đấy. Nhà của Rin giờ còn kinh khủng hơn chiến trường.

- Oh my good, mấy người làm cái quái gì vậy ? Đồ phá hoại. - Nó gào lên rồi tống cổ bọn hắn ra ngoài đường

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tụi nó đi xuống hầm trong biệt thự. Đây là nơi cất vũ khí và các bí mật của thế giới ngầm, 1 căn cứ dưới lòng đất với hệ thống an ninh chắc chắn.

- Sao rồi ? Có thêm thông tin chứ ? - Rin cất giọng lạnh lùng.

- Mình e rằng ông ta không đến mà cho đàn em ra tay. Nhưng nếu lần này đi chắc chắn sẽ gặp bang chủ Devil Hell - Luka lướt những ngón tay thon nhỏ trên laptop.

- Lần trước ông ta đến gặp F.Dragon là yêu cầu sát nhập, nhưng không thành. Nhưng mình nghĩ không đơn giản nhu vậy, nếu không tại sao họ quyết thanh toán lẫn nhau ? - Miku lau con dao bạc sáng loáng.

- Nhất định phải ép F.Dragon nói ra thông tin của ông ta. Từ bây giờ đến 12h đêm còn rất nhiều thời gian, các cậu chuẩn bị đi. - Nó giao mọi việc cho Luka và Miku rồi lái chiếc BMW ra biển. 

Nó thích biển, cùng chẳng có gì lạ vì đấy cũng là nhà của nó. Nó thích gió biển, gió lạnh đóng băng trái tim nó lại, không buồn, không đau, không nhớ. KHÔNG gì có thể làm tổn thương nó. Nhưng hình như chính nó cùng không biết, vết thương mà nó ngỡ đã lành nay lại đang gỉ máu. Nhưng có lẽ, vì quá đau, quá vô cảm mà nó không cảm nhận được gì. Quá khứ? Bóng ma vô hình theo nó từng đêm, nó có cười, vẫn cười rất tươi, nhưng chua xót, nỗi đau ẩn sau nụ cười, nhưng không khóc, chưa từng khóc kể từ ngày đó. Nó mặc kệ tiếng gào thét của biển, mặc kệ gió xô đẩy, cứ như thế giới này chỉ còn mình nó. Nhưng không suy nghĩ bất cứ điều gì, chỉ thấy nụ cười của 1 ai đó trong kí ức, nụ cười đẹp như thiên sứ đã kéo nó về hiện tại, nhưng thiên sứ ấy đã cất cánh bay rồi. Chỉ đến 11h đêm nó mới trở về.

Nó và Miku, Luka đều mặc 1 bộ đồ đen bó sát, mái tóc buộc gọn gàng và khuôn mặt dấu sau 1 chiếc mặt nạ đen bí ẩn. Nó vứt cho 2 nhỏ bạn 2 khẩu beretta-92 và CZ 75. Nó thừa biết 2 đứa đã chuẩn bị hết rồi nhưng vẫn thích lo. Nó còn gài thêm vài con dao bên người. Tụi nó leo lên 3 chiếc Lamborghini rồi phóng đi trong đêm, để lại trên mặt đường những đốm lửa nhảy nhót trêu người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro