Chap 20: Giải cứu và trả thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm, cánh cửa nhà kho bị nó đạp bay, lũ côn đồ ngoái đầu lại thì chỉ nhìn thấy cái hỏa diệm sơn đang cháy hừng hực. Miku đang bị trói ngồi 1 góc, khuôn mặt trắng trẻo có 1 vết xước kéo dài, nhỏ nở nụ cười ghê rợn, đôi mắt đầy tà khí như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đối diện, vẻ mặt không chút nao núng sợ sệt. Trên người có vài vết bầm tím. Kaito sót sa nhìn nhỏ, hận không thể băm vằm bọn kia ra nấu chao.

- Tụi bay gan to lắm, dám bắt cóc bạn tao ?- Nó nghiến răng, đôi mắt vằn những tia máu đỏ rực.

Cả bọn đang định xông vào nện cho lũ kia 1 trận thì bị Luka ngăn cản lại. Tụi nó hiểu ý đành ngậm ngùi nhìn Rin đánh bọn kia điên cuồng.

- Tụi bay dừng lại ngay, nếu không mình giết con nhỏ này. - Một tên cầm dao dí vào cổ Miku.

- Để xem ngươi đủ bản lĩnh không đã - Kaito cười khẩy, rút khẩu súng phòng thân trong người ra nhanh chóng bắn vào chuôi dao, tên kia ôm tay khhụy xuống, nhanh như cắt Kaito lao tới đỡ Miku cởi dây trói cho nhỏ rồi dìu về 1 bên. Nó liếc mắt tên kia, rút 1 khẩu súng dưới eo ra, nhắm vào giữa trán kẻ xấu số mà bắn, lạnh lùng, không chút khoang nhượng. Len chỉ cười mỉm, vẻ mặt gian không để đâu cho hết. Rin tiến lại gần chỗ Miku, đưa cho cô khẩu súng và cười, hiểu ý, Miku tiến lại, nổ súng bắn chết bọn bắt cóc. Nhỏ vứt khẩu súng sang 1 bên, khuôn mặt bơ phờ, nở nụ cười lao nhanh về phía m.n mà đúng hơn là lao về phía Kaito. Kaito thì đang dag rộng vòng tay, chờ người con gái đó ngã vào lòng mình nhưng....

- Rin, Luka mình nhớ tụi cậu quá huhu...- Miku vượt qua mặt Kaito lao về phía Luka làm chàng ta mừng hụt, đã thế, lúc nãy bị bắt thì không thèm khóc, bây giờ an toàn rồi thì khóc như chết cha chết mẹ.

- Ngoan, không sao rồi - Luka ôm Miku vào lòng vỗ về.

- Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu...... - Miku tiếp tục khóc

- Nín đi nào - Rin xoa đầu.

- Huhu...hix hix...huhuhu - Vẫn khônghóc.

- Nói mình nghe, bọn chúng làm gì cậu- Luka vỗ về.

- Oaoaoa.......... - Còn khóc to hơn.

- Mệt cậu quá, khóc hoài. - Rin bực bội gắt.

- Huhu.... Luka, Rin mắng mình kìa - Miku nũng nịu.

- Được rồi, mình không mắng nữa, thương Miku nhất - Nó nựng.

- Oaoa mình sợ lắm Rin - Miku lao vào lòng nó sụt sùi.

- Biết mà biết mà, mình sẽ trả thù cho cậu. - Nó nhăn mặt.

- Tội nghiệp tình yêu của tôi quá - Luka súyt xoa

- Thương quá cơ - Nó an ủi.

- Thương thiệt không? Vậy hôm nào phải dẫn mình đi chơi đấy nhé - Miku rụi đầu vào người nó, vẫn chưa thôi sụt sùi.

Còn 3 người bọn hắn đứng như trời trồng nhìn tụi nó diễn màn kịch nước mắt cảm động mà dựng hết cả tóc gáy.

- Thôi dẹp, sến hơn cả con hến nữa. - Kaito gắt.

- Tụi nó sến từ bé rồi - Gakupo cười hiền.

- Vậy mấy người có tính về không ? Hay là ở đây - Len tiếp lời.

- Miku, mình về nha - Rin lay tay Miku.

- Nhưng chân mình đau, Rin cõng Miku được không? - Miku giơ đôi chân bị bầm tím lên.

- Tình yêu à hay để Gakupo cõng nha, Rin nhỏ như vậy sao cõng được cái bao tải chứ ? - Luka góp ý.

- Cắt, cắt ngay, thôi cái kiểu xưng hô ấy đi mấy thím, còn cô tôi sẽ cõng.- Kaito hét lên làm như không chịu nổi rồi quay lại bế Miku trên tay.

- Ai khiến anh bế ? Tôi chỉ cần Rin thôi, đồ thần kinh trốn trại - Miku giãy nảy.

- Cô có im đi không ? Tôi đã cứu cô đấy - Kaito đe dọa.

- Ai mượn ? Đúng là thích lo chuyện bao đồng, ngu còn bày đặt - Nhỏ nguýt dài

- Phải rồi, tôi ngu nên mới lo lắng cho cô.

- Anh lo cho tôi thiệt hả?

- Chớ sao? Tôi lo không được tận mắt chứng kiến cô bị giết chết như thế nào thì uổng, nên mới phải đến xem.

- Đồ đểu, đi chết đi, vậy anh cứu tôi làm gì?

- Ai biểu cô còn nợ tôi cái áo ? Chưa trả nợ xong mà đã chết, định quỵt à ? - Và cứ thế, 2 người vừa đi vừa cãi lộn liên hồi, bọn nó nhìn theo chỉ biết lắc đấu, đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau vụ đó Miku phải nghỉ học 3 hôm.

- Này, chẳng lẽ cậu không trả thù không tức hả - Luka hỏi Miku.

- Ai bảo không ? Mình sẽ diệt cả tổ cả tông vặt cả lông cả cánh nhà nó, nhưng Rin đã lo vụ đấy rồi, tí nữa sẽ có kịch cho cậu xem - Miku căm giận. Vừa dứt lời thì 2 chiếc xe BMW dừng lại trước cổng, bọn hắn từ trên xe bước xuống.
- Các anh sao lại ở đây?- Luka chạy ra hỏi.

- Xem kịch - Len thản nhiên trả lời rồi tự nhiên bước vào nhà mặc kệ Luka đang đứng sau chửi rủa.

Từ chiếc xe thứ 2 Rin bước xuống, vẻ mặt không chút biểu cảm, theo sau là 3 con nhỏ chảnh chọe Lihaku, Delia và Genyoo, rồi ra lệnh lôi tụi nó xuống nhà.

- Các cậu, sao lại bắt mình ? Các cậu biết mình là ai không ? - Nhỏ Lihaku thét lên.... bốp 1 cái tát thẳng mặt.

- Cẩn thận cái mồm, cậu không biết mình đang nói chuyện với ai đâu - Luka quát.

- Bọn cậu, được lắm... - Delia tức giận.

- Cậu còn không biết mình phạm tội gì ư ? Cậu có nhớ mình đã từng nói gì không? Khiến mình phải chảy 1 giọt máu mình sẽ bắt tụi cậu đền gấp 10 - Miku cười ghê rợn, trên tay cầm con dao sáng loáng.

- Cậu, cậu muốn làm gì ? Mình đâu có liên quan? - Genyo kinh hãi.

- KHÔNG liên quan? Tưởng mình không biết sao? Miku, chơi với tụi nó đi- Nó nhếch mép khônghinh bỉ. Miku từ từ tiến lại, Roẹt, máu từ động mạch chủ của 3 nhỏ bắt đầu chảy ra. Miku tiếp tục cười, đưa con dao lên cắt tóc của 3 nhỏ. Thiên thần đã lột xác thành ác quỷ. Phòng kế bên, tụi hắn đang ngồi xem qua camera cũng phải rùng mình.

- Chưa đâu, như vầy đã là gì? - Miku càng đáng sợ hơn nữa, cô dùng chiếc roi da, quật liên tiếp vào người 3 nhỏ. Tiếng kêu khóc, van xin tràn ngập căn phòng.

- Mình mỏi tay, Luka còn cái gì nhẹ nhàng hơn không?- Miku ngừng lại than vãn.

- Có chớ, cậu nghỉ đi - Luka cười nhẹ, nụ cười của thần chết, đúng với phong cách của công chúa địa ngục.
- Cô muốn làm gì? Cô tin tôi nói 1 tiếng thì cô sẽ ra ngoài đường ăn xin không? - Lihaku run rẩy nói.

- Vậy cơ ? Vậy thì xem nhé. Alo tôi muốn rút toàn bộ cổ phiếu của nhà Kayoshifa, Mokatawa, Tsamida ngay lập tức. Còn nữa, hủy tòa bộ hợp đồng đã kí kết với cty họ - Luka nhếnh môi cười, đưa điện thoại lên gọi.

- Cô tưởng trò trẻ con này lừa được tôi chắc ? - Lihaku cười khẩy

- Không tin sao ? - Rin đưa cái laptop lên cho 3 nhỏ xem, khiến nhỏ rụng rời, hoảng hốt.

- Chưa hết đâu mấy cưng, tiếp tục nào - Luka nở nụ cười ma mị, tiến lại phía Lihaku, Delia và Genyo. Bàn tay thon gọn của cô mơn chớn trên chiếc áo cúp ngực trễ của Lihaku và xoẹt, chiếc áo rách tả tơi, Luka thích thú đưa chiếc Iphone 6 lên quay clip.

- Cái này mà tung lên mạng thì sao ta ? Mình chơi chán rồi, lôi nó đi - Luka phẩy tay. Tụi nó cùng nhanh chóng đi sang phòng bên.

- Hix mấy cô ác dã man- Kaito lắc đầu.

- Vậy là còn nhẹ nhàng cho mấy kẻ dám động đến bọn này đấy. - Nó trả lời.

- Này, Rin hứa dẫn Miku đi chơi mà, hay mai tụi mình đi nha - Miku nũng nịu.

- Cho bọn mình đi với. - Kaito xen vào.

- Cút, ai cho anh đi cùng - Miku hét

- Thôi mà Rin, cho tụi anh đi cùng nha - Gakupo năn nỉ.

- Cũng được, nghỉ ngơi 1 chút - Nó đáp.

- Vậy quyết định thế đi, Len đi cùng không? - Gakupo hỏi.

- Ừ, phải đi cùng chứ, nhỏ trời đánh tôi đi được không? - Len tươi cười hỏi.

- Tùy anh, tôi đâu dám can thiệp. - Nó đứng phắt dậy, bỏ lên phòng, rõ ràng đang giận mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro