Chap 39: Bạn học mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai cô bạn vẫn Không chịu buông tha nhìn nó dò xét tỉ mỉ, biết ngay là không thoát được, nó đành kể tường tận mọi chuyện, đúng là phiền mà.


- Vậy là, 2 người... - Miku tròn mắt


- Nếu vậy hắn phải chịu trách nhiệm chứ tên này đúng là... - Luka nhận xét


- Chỉ là tai nạn thôi, nhưng cậu cấm 2 cậu nói với ai nghe chưa. - Nó đe dọa


- Yên tâm, mình kín miệng lắm, chỉ viết trên facebook thôi - Miku bấm cái điện thoại giơ lên.


- Con quỷ, mình giết cậu - Nó lao đến đập Miku túi bụi, rồi đuổi 2 đứa ra ngoài để ngủ.


Nhưng mà có ngủ nổi đâu ? Nó bị ám ảnh vì chuyện vừa rồi !

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nó mệt mỏi bước về lớp, hắn đang vắt chân lên bàn nghe nhạc, vẻ mặt thản nhiên như chưa từng xảy ra chuyện gì, nó cau mày khó chịu, gạt chân hắn xuống rồi lăn ra bàn ngủ. Cho tới khi cô giáo bước vào lớp, nó mới dậy.


- Các em, hôm nay lớp ta có học sinh mới, là học sinh từ Pháp về - Gvcn


- Lại là học sinh mói hả, đẹp Không cô ? - người 1


- Xời, dù là ai cũng Không thể đẹp bằng tôi - người 2


- Phải rồi, chỉ có thể đẹp hơn ông thôi, bớt chảnh đê - người 3


- Các em, trật tự, em vào mau đi - Giáo viên quát, mắt hướng ra của sổ


- Chào, tôi là Azuki Rinto, mong m.n giúp đỡ - Học sinh mới bước vào, nở nụ cười tươi làm đổ bao nhiêu em.


- Oa đẹp trai ghê, hắn còn sát gái hơn cả Kaito - Miku trầm trồ


- Thôi đi, hắn chỉ đáng làm đệ tử tôi thôi - Kaito vênh mặt.


Nó bây giờ mới ngước mắt lên, quét toàn bộ 1 lượt tên ma mới, ái chà, cũng đẹp đấy, hắn có mái tóc bạch kim để dài rất lãng tử, được thả bồng hất ra sau, đôi mắt màu bạc đẹp mê mị, nhưng vẫn có nét lạnh ghê người. Khuôn mặt trắng hoàn hảo, ừm, chắc đẹp ngang Len quá. Mà khoan, sao tên này quen mặt thế nhỉ, nó đang mãi suy nghĩ, không để ý rằng Rinto cũng đang nhìn nó.


- Em muốn ngồi ở đâu ? - Cô giáo hỏi


- Chỗ kia, bên cạnh cô gái đó - Rinto chỉ về phía nó.


- Nhưng ở đây có người rồi - Cô thanh minh


- Không sao, đuổi cậu kia đi là được - Rinto thản nhiên.


Len nãy giờ không để ý, nghe vậy mới chịu ngước mặt lên, tên này gan thật. Rinto tiến về phía nó, cười thân thiện


- Xin chào, tôi là Rinto, hân hạnh được gặp


- Khỏi, ban nãy cậu giới thiệu rồi, tôi đâu có điếc - Nó khó chịu


- Tôi biết, nhưng có lẽ cô đui, hoặc não có vấn đề


- Cậu nói vậy là sao ?


- Cô không nhận ra tôi ? Tệ thật, cô gái nào gặp tôi dù chỉ 1 lần cũng luôn nhớ mãi mà cô lại quên ? Từng gặp hôm valetine đó, cô đã tặng tôi socola đấy thôi. - Rinto nhắc nhở.


Lúc này nó mới nhớ ra, hôm đấy đúng là nó đã gặp Rinto, vì tức giận Len mà nó đã tặng hộp quà cho Rinto. Nhưng vậy thì sao ? Ảnh hưởng đến hòa bình thế giới chắc ? À phải ảnh hưởng đến hòa bình giữa nó và Len.


- Ra vậy, cậu tặng socola của tôi cho thằng nhóc này - Len liếc nó.


- Tôi nhớ rồi, mà nó là của anh khi nào ? Mà tôi đền rồi đó thôi. - Nó nhìn Rinto đáp, rồi quay sang Len quát và cúi xuống ngủ tiếp.


- Ngồi với tôi - Rinto tiếp


- Tại sao ? - Nó hỏi


- Vì tôi thích cô, cô sẽ là bạn gái mới của tôi - Rinto tự nhiên nói.


Nó thì giật mình đứng dậy, coi nó là đồ chơi chắc ? Thích là được sao, đang định cho tên không biết điều này cái bạt tai thì nó đã thấy Rinto bị đấm ngã xuống đất, quay lại nhìn mới biết là Len đấm.


- Cô ấy không phải trò đùa của cậu, cậu không thấy cô ấy đang ngồi với tôi sao ? - Len


- Thì sao ? Anh là bạn trai của cô ấy sao ? - Rinto đứng đậy, phủi bụi và nói


- Không, nhưng không có nghĩa là cậu muốn làm gì thì làm - Len


- Tốt thôi, cậu không đi thôi, tôi và cô ấy sẽ đi - Rinto kéo nó ra 1 cái bàn trống bên cạnh


- Dừng lại, ai cho cậu làm vậy, cô ấy chưa đồng ý - Len giữ tay nó lại


- Hừ, đấy không phải việc của cậu, còn nữa... - Bốp -... cú đấm này trả cậu - Rinto lao về phía Len đấm trả 1 cú.


- Đủ rồi, đây là lớp học chứ không phải cái chợ, để mấy người muốn gì thì làm - Nó bực bội hét lên. - Tôi ngồi với cậu là được chứ gì ? - Nó xách cặp tiến về phía Rinto.


- Nhưng không phải hôm nay - Nói rồi nó xách cặp đi thẳng ra khỏi lớp


- Cậu hãy nhớ lấy - Len cũng bỏ đi luôn


- Được rồi, m.n tiếp tục học nhé, tôi đi trước - Rinto cũng vẫy tay chào rồi vọt luôn.


Cô Miki thì đang tức xì khói, tội nghiệp, cô mà dạy ở đây nữa chắc sẽ tăng xông mất.


- Hay thật, 3 người họ vừa làm loạn xong thì phủi mông bỏ đi - Miku bắt đầu tám.


- Mà cái tên đó ghê thật, dám tuyên bố thích Rin, lại còn đánh cả Len nữa chứ - Luka xoa cằm.


- Không biết hắn là ai nhỉ, nhìn có vẻ giống 1 playboy - Kaito tham gia


- Azuki Rinto, người thừa kế tập đoàn Diamant chuyên về Kim Cương đứng đầu thế giới, là 1 tay chơi thứ thiệt, nghe nói hiện tại hắn về Tokyo để phát triển sự nghiệp. Nhưng theo nguồn tin được cung cấp thì hắn đã ra khỏi Diamant vì có xích mích với gia đình - Gakupo lướt tay trên laptop đọc thông tin.


- Xem ra hắn cũng không phải dạng vừa đâu - Luka


- Vui rồi đây, đúng không Luka ? - Miku háo hức


- Chưa biết được, tình tay ba là đau khổ mà - Luka đáp

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Len ngồi trầm ngâm trên 1 bờ biển, nhìn từng đợt sóng mà suy nghĩ, mà cũng chẳng biết mình dang nghĩ gì nữa. Rin Kagamine, cái tên vừa ấm áp, lại lạnh lùng. Rõ ràng là cô ấy còn che dấu điều gì đó, có chút giả tạo trong con người cô. Cô rõ ràng đang ở rất gần anh, nhưng anh thấy không phải vậy. Nụ cười của cô như ẩn dấu điều gì đó, cô là người khó đoán, nguy hiểm. Cứ như vẻ hồn nhiên, vui tươi ấy không phải là cô, có chút gì đó đáng ngờ. Nhưng lại rất gần gũi, trước kia, anh cũng từng gặp 1 cô bé như vậy, chỉ có điều.... Anh từng nghĩ mình sẽ kết thúc tình cảm này, nhưng không thể, vì tự bản thân nhận ra, có lẽ.............. Tình cảm là thứ không thể lường trước được, dù biết trước kết cục nhưng vẫn mù quáng lao vào. Cuối cùng, thứ có được cũng chỉ là hư vô, tự tổn thương chính mình mà thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro