#3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mãi cho đến khi Rin bắt đầu dùng miệng tấn công cổ của Sae và những ngón tay cũng đang chơi đùa với núm vú của anh, Sae mới nhận ra rằng bây giờ không còn gì để nhìn ngoại trừ đỉnh đầu của Rin.

Sae ậm ừ hài lòng khi lưỡi Rin di chuyển từ cổ Sae đến xương quai xanh của anh, để lại một vệt ướt đẫm phía sau và một chòm hickey. Sae cười khúc khích khi chiếc lưỡi dài của Rin hoàn thành việc khám phá xương quai xanh của Sae và sau đó tiếp tục khám phá vành tai đang đỏ ửng của Sae.

“Anh thật lộng lẫy, Sae-nii~” Rin uể oải nói vào tai Sae. “Anh thật thông minh, mạnh mẽ, tốt bụng và xinh đẹp.” Rin rên rỉ khi cậu siết chặt vật cương cứng của họ một lần nữa, tốc độ của cậu tăng lên, ngày càng nhanh hơn. “Em muốn nhiều hơn, nii-chan cũng muốn thế mà phải không?”

Sae rùng mình với những tiếng rên khe khẽ của Rin sau khi nhận được tất cả những lời khen ngợi đó. Nó không giống như lời khen ngợi mà là một cái gì đó mới đối với anh. Anh được bao quanh bởi những người hời hợt, những người luôn mồm tuôn những lời khen ngợi dành cho Sae. Và, chà, Sae chắc hẳn rất kiêu ngạo, và anh không ngại thừa nhận rằng anh biết cách Rin nhìn anh như thế nào. Ánh mắt đó như thể muốn ăn tươi nuốt sống Sae và sẽ không bao giờ để Sae đi.

Nó ly kỳ.

Nó chỉ có thể nói đó là chiếm hữu.

"Đúng vậy." Sae thở dài mãn nguyện, "Anh có lọ gel trên tủ đầu giường."

Rin chớp mắt vài lần và rồi nhận ra điều mà Sae đang ám chỉ. Rin bật dậy ngay lập tức và hướng ánh mắt của mình quay về phía tủ đầu giường, và ở đó, nó nằm kín đáo trên tủ đầu giường, một lọ gel bôi trơn. Rin chộp lấy nó bằng một tay, cánh tay dài và các ngón tay của cậu ấy có thể với tới nên việc cầm một chiếc lọ nhỏ như vậy thật dễ dàng.

Sự lo lắng đang dần lấp đầy Rin. Tuy nhiên, sự phấn khích của cậu còn cao  hơn thế. Rõ ràng là không phải ngày nào cậu cũng có Sae ở bên cạnh và trên giường để đòi quan hệ tình dục. Rốt cuộc, Sae rất hiếm khi ở Nhật Bản. Nhưng, Rin nghĩ mình có thể thay đổi điều đó. Rin có thể khiến Sae ở lại. Rin có thể khiến Sae ở bên mình mãi mãi, Sae sẽ không cần đi đâu cả.

Rốt cuộc không có gì quan trọng hơn máu mủ.

Rin mở nắp lọ gel lô hội và lấy một lượng vừa phải cho vào tay. Cậu bắt đầu chảy nước dãi khi ấn ngón tay vào lỗ  của Sae.

“Nào Rin,” Sae khích lệ, “chắc tối nay em muốn chơi nhiều hơn một hiệp đúng chứ?”

Rin bối rối trước những lời đó, cậu gật đầu lia lịa. “Tất nhiên là muốn, em muốn càng nhiều càng tốt.” Cậu nhận được câu hỏi, rõ ràng là cả hai đều không tinh tế trong chuyện này chút nào. Rin ấn những ngón tay phủ gel của mình vào Sae.

Cái lỗ của Sae ngay lập tức co lại. Gót chân anh cắm sâu vào đệm và tay anh luồn vào tóc Rin.

“Anh có đau không?” Rin cẩn thận hỏi Sae.

Sae lắc đầu và bỏ một tay ra khỏi đầu Rin để anh cũng có thể thò tay vào giữa hai chân mình. “Rin, đừng có lạnh nhạt như vậy.” Sae nắm lấy tay Rin và buộc những ngón tay của Rin ra vào anh nhanh và mạnh hơn. “Nii-chan sẽ không bị đau, phải không?”

Rin đỏ mặt giận dữ. Cậu ngước nhìn Sae và trời ơi, sao Sae có thể gợi tình đến vậy? Rin tự nhắc nhở bản thân rằng một ngày nào đó hãy nhờ Sae tự xử bằng ngón tay mình để Rin có thể xem. Đó sẽ là thứ rất hay ho để xem.

“Đi nào Rin. Đâm thật mạnh nii-chan yêu dấu của em .” Sae động viên.

Nghe rõ lời Sae nói, Rin dùng nhiều lực hơn khi những ngón tay của cậu đâm dần đân sâu vào Sae, khiến Sae trở nên rời rạc và rên rỉ lớn tiếng. Tình cờ, Rin tìm thấy tuyến tiền liệt của Sae, và chỉ cần chạm vào nó thôi cũng khiến Sae run lên bần bật. Khi Rin ấn vào nó với đủ lực, Sae đạt cực khoái, tinh dịch bắn tung tóe khắp cái bụng đang phập phồng của anh.

Mí mắt của Sae nhắm nghiền khi anh hít một hơi thật sâu.

“Không có thời gian để nghỉ ngơi đâu, Sae nii-chan.” Rin nói khi cậu bắt đầu giật mạnh dương vật của mình, kéo da quy đầu ra sau và thoa thêm gel lô hội của Sae lên đó, cậu chắc chắn rằng cái lọ sẽ hết trước đêm nay. Và Rin sẽ rất vui nếu có thể bổ sung thêm các sản phẩm chăm sóc da cho Sae.

Sae rên rỉ. Nhưng mắt anh mở to khi anh cảm thấy một chiều dài ấm áp và ẩm ướt áp vào dương vật mới bắn của mình. Sae thò đầu về phía trước mình để thấy dương vật trơn bóng của Rin ấn vào dương vật của Sae. Ngay lập tức anh quan sát dương vật của của mình đang ma sát với dương vật của Rin,nó cứng lên và co giật trong sự phấn khích.

Rin từ từ mài và ma sát dương vật của mình trên dương vật của Sae, ngưỡng mộ cách họ trông giống nhau. “Chúng ta rất hợp nếu để so với nhau.” Rin củng cố. “Không ai có thể so sánh được.”

Sae thở hổn hển và nằm phịch xuống, "Em chỉ thích thực tế là dương vật của em to hơn của anh rất nhiều." Một nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt của Sae bất chấp giọng điệu đang bất mãn.

Rin không ngừng nghiến răng, “Ừm, em thích, em rất thích nó.” Cậu thậm chí không thể bắt đầu đo sự khác biệt về chiều dài và chu vi của họ. Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến Rin cảm thấy thích thú.

“Đó là con quái vật quái dị,” Sae nói, nó là như vậy.

“Anh đang gọi cái của em là quái vật sao, nii-chan?” Rin trêu chọc hỏi.

"KHÔNG." Sae đảo mắt, "Anh đã nói là quái vật quái dị , không phải quái vật." Mặc dù Sae nghĩ rằng khía cạnh quái dị của Rin cũng là một trong những điểm yêu thích của anh dành cho cậu?.

 “Em sẽ đút nó vào trong anh thay vì nghiền nó trên dương vật anh cả đêm phải không?” Một bên lông mày thanh lịch của Sae nhướng lên và giọng điệu của anh chắc chắn là đang trêu chọc người kia.

“Nii-chan, anh đúng là rất biết trêu chọc người khác.” Rin lầm bầm khi cậu trở thành một đứa em trai ngoan ngoãn và nhấc chân Sae qua vai để cậu có thể đặt dương vật khổng lồ rõ ràng của mình vào cái lỗ của Sae.

Rin vừa tròn 16 tuổi vài tháng trước, cậu sẽ vẫn yêu Sae chừng nào anh vẫn còn sống , hoặc ngay cả lúc chết, trong thời gian rảnh rỗi, yeah Rin sẽ xem phim khiêu dâm, tưởng tượng rằng đó là cậu và Sae. Giống như Sae chỉ có bóng đá trong tâm trí, còn tâm trí của Rin thì chỉ có mình Sae.

Và đây là khoảnh khắc mà cậu đã mong đợi từ rất lâu. Rin chắc chắn rằng mình sẽ xuất tinh ngay khi vừa tiến vào Sae. Và một nụ cười toe toét sẽ nở trên mặt Sae, Sae cũng biết điều này.

Rin tập trung ấn đầu dương vật của mình vào Sae, gel bôi trơn hoạt động tốt trong việc bôi trơn đường dẫn. Một cánh tay của Rin ôm lấy một bên đùi của Sae, tay còn lại của Rin nắm lấy vật cương cứng của mình và hướng nó vào trong cơ thể mềm mại và có vẻ đang háo hức của Sae.

Giọng của Sae cao hơn khi Rin bước vào.

Lần đầu tiên của họ. Cùng nhau.

Rin nhìn chằm chằm vào lỗ của Sae, cậu tập trung hết tất cả vào việc đẩy vật cương cứng của mình vào, Rin sẽ không nghĩ về bất cứ điều gì khác, sẽ không để bất cứ điều gì làm cậu phân tâm. Cậu tiết nước dãi nhiều đến mức không có đủ thời gian để nuốt hết, vì vậy tất cả chảy xuống khóe miệng cậu và nhỏ xuống đùi của Sae. Rin thích cách Sae nuốt chửng anh, say đắm và mê như điếu đổ. Bên trong của Sae thắt chặt lấy dương vật của Rin, như thể bản thân Sae cũng không bao giờ muốn Rin rời xa anh một lần nữa.

Và Rin có thể cảm nhận được điều đó. Cậu có thể giữ cho Sae luôn tràn đầy. Cậu chỉ cần có thể giữ Sae bên mình. Nó không quá khó. "Gián"là loài gây hại và rất khó để tiêu diệt, nhưng không phải là không thể. Rin tin tưởng bản thân mình rất có năng lực để làm được điều đó.

Sae cảm thấy khó chịu. Anh không hiểu những người nói rằng tình dục mang lại cảm giác tuyệt vời . Bởi vì tại thời điểm này, anh không có cảm giác thích thú khi được em trai đút cặc vào mông của mình. Sae thành thật hy vọng rằng nó sẽ tốt hơn bởi vì đây không phải là điều anh mong đợi và anh nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa, sự cương cứng của anh sẽ không còn nữa. Từ sự khó chịu.

Mặc dù trước đó một chút khi Rin đang dùng ngón tay của mình chạm vào một điểm nào đó , anh đã có cảm giác đặc biệt mà anh chưa từng biết với những ngón tay của Rin, anh cảm thấy như đang ở trên thiên đường. Chắc chắn sẽ còn tuyệt hơn nếu con cặc của Rin đang đâm thật mạnh vào khu vực đó. Sae nhăn mặt, anh không thể đợi được. Nó không thể đến nhanh hơn được sao.

Và sau đó có thể Sae sẽ cân nhắc xem niềm vui này có tốt như niềm vui mà bóng đá mang lại cho anh hay không. Sae sẽ có thể xác định liệu nó có đáng để thử lại lần lữa hay không. (Có lẽ.)

“Nhìn anh này Rin.” Sae cau mày với đôi lông mày nhíu lại, không hài lòng lắm khi Rin đang nhìn chằm chằm vào nơi họ đang kết nối và chảy nước dãi vào đó, bản thân Sae thì không thể nhìn thấy nó, vì vậy ít nhất anh cũng muốn giao tiếp bằng mắt ngay bây giờ để có thể thuyết phục Rin. Để anh vươn tới những đỉnh cao mà họ chưa cùng nhau đạt tới, và để nhìn thấy những cảnh đẹp mà họ chưa cùng nhau nhìn thấy.

Rin ngoan ngoãn nhìn lên và giao tiếp bằng mắt với Sae. Nó quá sức chịu đựng của Rin, sự căng cứng và sức nóng dữ dội bao quanh dương vật đang phập phồng của cậu và vẻ mặt hơi khó chịu của Sae nó khiến Rin lên đỉnh.

Sae nhắm nghiền mắt, phá vỡ màn giao tiếp bằng mắt mà anh đang tìm kiếm. Đó là một cảm giác kỳ lạ, không khó chịu bằng việc khi Sae thực sự nghĩ về những gì vừa xảy ra. Vấn đề là, mặc dù vậy, nhưng Rin vẫn cảm thấy tuyệt vời bên trong Sae. Không mềm hơn, không nhỏ hơn.

“Gần quá,” Rin lầm bầm sau một tiếng rên dài. Nếu cậu không giao tiếp bằng mắt với Sae, Rin nghĩ rằng cậu đã có thể kìm chế và làm hài lòng Sae trước. Đó vẫn là ưu tiên của cậu. Rin điều chỉnh một chút để nắm chặt hơn vào đùi của Sae và cậu đẩy đùi của anh vào ngực của Sae.

Rin bắt đầu say mê Sae, dần dần xây dựng lại sự tự tin như lúc trước, khi đẩy hông, tự hỏi điểm G gì đó ở đâu. Cậu đã tìm thấy nó trước đây rồi kia mà, Rin hoàn toàn tin tưởng vào bản thân rằng cậu có thể tìm lại được nó.

Đôi mắt của Sae mở to và anh nhìn thẳng vào mặt Rin, đang nhăn lại tập trung, vâng, lưỡi cậu lỏng lẻo và chảy nước dãi như thể cậu mất kiểm soát vì cậu chỉ tập trung đẩy vào Sae.

Biểu hiện của Rin thắp sáng trái tim đang nguội dần của Sae, nó đốt cháy và hoa giấy trắng như được tung ra. Cảm giác như khi ghi được một hat-trick. Cảm giác như ghi một quả dứt điểm. Cảm giác như khi chiến thắng. Và đây là tất cả cảm nhận của Sae. Không phải của ai khác. Rin chưa bao giờ nhìn ai khác trước đây, Sae biết điều này, và anh biết rằng Rin sẽ không bao giờ nhìn ai khác chừng nào Sae còn tồn tại. Và ngay cả khi Sae không còn sống nữa, anh chắc chắn rằng những ký ức đó vẫn đủ để khiến Rin gắn bó với anh mãi mãi.

Dần dần, cảm giác khó chịu mà Sae cảm thấy chuyển thành khoái cảm ngày càng được nhân đôi. Tiếng rên rỉ đau đớn của anh biến thành tiếng rên rỉ tục tĩu của sự sung sướng. Cánh tay của Sae luồn dưới nách Rin và những ngón tay dài, nhanh nhẹn của anh cào dọc tấm lưng rộng của Rin.

Mùi mồ hôi của Rin khiến Sae lòng càng rạo rực hơn. Anh tự hỏi nếu điều này làm cho anh trông như một kẻ biến thái. Giọng nói bên trong của anh cười nhạo Sae và nói rằng đó là điều hiển nhiên - Làm tình với chính em trai của chính mày đứng đầu danh sách.

Sae thừa nhận rằng anh không có sự kiên nhẫn dành cho thế giới. Anh có một dây cầu chì ngắn, và anh không muốn đợi Rin cố gắng tìm tuyến tiền liệt của mình nữa. Sae cầm lấy mọi thứ trong tay khi anh cũng bắt đầu đẩy hông lên, dễ dàng bắt kịp nhịp độ của Rin, như thể anh đã luyện tập từ trước.

Rin gầm gừ và di chuyển để đặt chân của Sae lên vai Rin để cậu có thể giữ chặt hông của Sae. “Em đã có được anh rồi nii-chan,” Rin có thể tự mình làm điều đó, cậu có thể làm hài lòng Sae mà không cần sự giúp đỡ, “Em sẽ khiến anh lên đỉnh vì sướng mà anh từng có thể tưởng tượng được trước đây.”

Ánh mắt quyết tâm đó là tất cả những gì Sae cần để tin vào Rin một lần nữa. Nói chung, Rin không phải là một sự thất vọng.

Tư thế mới này cho phép Rin tiến vào sâu hơn và ở một góc độ khác. Và đó là nơi Sae nhìn thấy những vì sao. Một cơn nghẹt thầm lặng trong Sae khi Rin cuối cùng cũng tìm được vị trí mà cậu đang chờ đợi. Đây là lúc Sae đồng ý rằng tình dục mang lại cảm giác tuyệt vời.

Rin, một chuyên gia trong mọi thứ và Rin có thể đọc được biểu cảm lúc này của Sae, mặc dù đây là lần đầu tiên Sae làm ra khuôn mặt này trong đời. “Nii-chan, em tìm thấy rồi.”

“Làm đi, Rin.” Sae nói giữa những hơi thở nặng nhọc. Anh muốn Rin tiếp tục đụ anh. Anh muốn tuyến tiền liệt của mình bị thúc mạnh cả đêm cho đến khi nó sưng tấy lên giống như đôi môi lúc này của Sae.

Lần này, Rin không làm Sae thất vọng, mỗi cú thúc của cậu vào trong Sae đều cọ xát vào tuyến tiền liệt của anb, khiến anh phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn. Chỉ cần thêm một vài cú đẩy mạnh để Sae đạt đến đỉnh điểm với Rin. Và lần này, Sae đánh giá cao tinh dịch nóng hổi của Rin đang di chuyển bên trong anh, chúng bắn tới nơi mà ngay cả dương vật khổng lồ của Rin cũng không thể với tới.

Sae nghĩ rằng điều này có thể sẽ gây nghiện. Chà, không phải thật hoàn hảo sao khi mà cả hai đều là những thanh thiếu niên mới lớn đang hứng tình và đã có cả đêm với nhau.

Cả hai đều lấy lại nhịp thở trước khi môi họ lại kết nối với nhau bằng một nụ hôn say đắm và cẩu thả.

Khi Rin bắt đầu trở lại, cậu bỏ qua tất cả sự dịu dàng trước đó và đâm mạnh vào Sae. Hàm Rin nghiến chặt khi cậu tập trung hết vào sức mạnh và tốc độ. Cậu tự hỏi liệu mình có đủ mạnh để tinh dịch cậu bắn vào bên trong Sae và nó sẽ bắt đầu tràn ra vì bị quá tải?. Có lẽ đó là một thử thách mà cậu có thể bí mật thực hiện tối nay.

Tiếng rên rỉ của Sae đồng điệu với những cú thúc mạnh mẽ của Rin, anh cảm thấy như trái tim mình sắp thoát ra khỏi cái lồng mà Sae đã nhốt nó trong nhiều năm nay. Sae biết rằng trao trái tim mình cho Rin là rất nguy hiểm. Anh biết rằng Rin sẽ không bắt anh phải lựa chọn giữa bóng đá và bản thân Rin.

Bởi vì Rin sẽ thay anh lựa chọn.

Nhưng Sae tham lam, anh muốn cả hai. Và anh sẽ tự mình tìm ra tất cả một cách để có cả hai. Anh đã tự mình tìm ra mọi thứ suốt thời gian ở Tây Ban Nha. Điều này sẽ không có gì khác biệt. Sự chiếm hữu trào dâng lấp đầy Sae khi cái lỗ của anh bắt đầu siết chặt lại, buộc Rin phải rên rỉ thật to. Sae dựa vào Rin và cắn mạnh vào vai cậu. Sae sẽ để lại dấu ấn của mình. Một thứ đánh dấu chủ quyền.

Rin rên rỉ và rùng mình. Cậu xuất tinh lần nữa, vùi sâu vào bên trong Sae. Sae liếm vết thương do vết cắn mà anh đã tạo ra, vị mặn của máu không được chào đón nhưng anh biết rằng anh cũng có thể đánh dấu Rin theo cách mà Rin hiện đang làm với anh, khiến anh phấn khích tột độ.

Đồng hồ tiếp kêu tục tích tắc và Sae lấp đầy căn phòng với những tiếng rên rỉ đầy dâm dục của mình và tiếp tục quyến rũ trên giường khi Rin giữ dương vật to lớn của mình trong Sae và tiếp tục bơm đầy tinh dịch vào cho Sae.

Rin gạt mái tóc sang một bên và nhìn Sae. Sae-người khỏa thân và nằm ngửa, đẫm nước mắt, chửi thề và đang bắn tùm lum. Sae có núm vú và bờ môi sưng tấy, làn da trắng sứ giờ đầy những vết hickey đậm và vết cắn. Sae với cặp đùi vẫn đang run rẩy và lỗ nhỏ của anh vẫn hồng hào và rỉ ra tinh dịch của Rin.

"Hoàn hảo." Rin tuyên bố. Cậu xuống giường và bước ra khỏi phòng ngủ của khách sạn. Cậu đi đến chiếc túi vải thô mà mình đã đặt ở một góc kín đáo vào đêm hôm đó và kéo khóa kéo ra. Rin lôi chiếc áo đồng phục màu xanh vừa mới sử dụng của mình ra. Chiếc áo số 10 của Rin. Quay trở lại phòng ngủ, Rin cười toe toét khi quan sát cách lồng ngực của Sae di chuyển khi anh cố thở, vẫn đang cố lấy lại hơi thở.

Đây là cách mà nó phải luôn luôn như vậy. Sae như của Rin.

Rin cúi xuống và hôn Sae say đắm, luồn những ngón tay của mình vào mái tóc rối bù và nhớp nháp của Sae. Sae có vị như Rin vẫn luôn tưởng tượng, tinh khiết và ngọt ngào. Year , có lẽ... không quá tinh khiết sau các hoạt động tối nay. Rin phá vỡ nụ hôn để anh có thể đặt một nụ hôn lên trán Sae.

Sae nuốt khan.

Với một số nỗ lực, Rin đã khiến Sae mặc chiếc áo đồng phục màu xanh lam số 10 đã qua sử dụng của mình. Nó quá lớn đối với Sae. Nó quá rộng, và nó rủ xuống và che phủ toàn bộ phần riêng tư của Sae và Rin cảm thấy thích thú khi nó che đi cặp mông đang rỉ nước của Sae. Rin có thể tưởng tượng điều đó, cậu có thể quàng một chiếc vòng cổ quanh cổ Sae và Sae bò xung quanh như thế này, mặc đồng phục của Rin, có tên Rin ở phía sau, có mùi mồ hôi của Rin với tinh dịch của Rin chảy xuống đùi. Ý nghĩ đó khiến Rin chảy nước dãi tùm lum.

Nhưng. Rin không muốn chia sẻ, cậu muốn giữ tất cả những điều này cho riêng mình, chỉ Sae và Rin.

Sae hít một hơi thật sâu và đôi môi tự nhiên nhếch lên thành một nụ cười nhẹ. Nó khiến Rin như phát điên.

Rin lật Sae nằm ngửa và nâng mông Sae lên sao cho chúng hướng lên trần nhà. Bộ đồng phục màu xanh lam trượt dọc theo tấm lưng xinh đẹp của Sae đến mức không còn nhìn thấy số mười vì lớp vải đã nhăn nhúm lại. Nhưng Rin vẫn có thể thấy tên của mình ở đó. Và nó như đổ thêm dầu vào lửa trong Rin.

“Sae nii-chan, anh thuộc về em.” Rin hỏi. "Phải không?"

Sae rên rỉ khi cảm thấy Rin lại đang đâm chọt mình một lần nữa, anh thút thít khi những ngón tay của Rin lại banh mông anh ra, và anh rùng mình khi cảm nhận được râtd nhiều tinh dịch của Rin chảy ra từ mông mình. Thề với Chúa. Trông anh lúc này thật dâm đãng. Anh thậm chí không thể nhớ họ đã làn bao nhiêu hiệp tối nay.

"Phải không?" Rin nhắc lại, “Nii-chan, anh thuộc về em, phải không?”

Rin ấn dương vật cứng ngắc của mình vào cái lỗ chật hẹp của Sae một lần nữa và dễ dàng đẩy vào. Rin phấn khích khi nhìn cái lỗ của Sae hút cậu vào một lần nữa, cái lỗ chặt hẹp và ấm áp. Rin muốn ở mãi như thế này với người mình yêu nhất trần đời.

Ngay lập tức, Sae rên rỉ. “Vâng, Rin, vâng....” Hai tay của Sae nắm chặt vào ga giường và anh đẩy mông của mình về phía Rin nhiều hơn nữa.

“Anh không cần bất cứ ai khác trong cuộc sống của anh, và em cũng không muốn cho bất cứ ai khác trong cuộc sống của anh.” Rin nói với Sae khi cậu nắm chặt hông của anh và bắt đầu đâm vào Sae. Cậu không chắc liệu mình có thể thúc vào tuyến tiền liệt của Sae hay không, nhưng từ cách Sae rên rỉ, những âm thanh tuyệt vời đó thì Rin biết rằng Sae đang cực kỳ hạnh phúc.

“Rin.” Sae thốt ra tên cậu giữa những tiếng rên rỉ tục tĩu.

“Nii-chan,” Rin trả lời, “Em sẽ giết bất cứ ai và tất cả những ai dám vượt qua anh.”

Sae rùng mình.

Rin tiếp tục, “Em sẽ giết hết nếu ai đó thậm chí là nhìn anh quá lâu.”

Sae siết chặt.

Rin không dừng lại, “Em sẽ giết hết nếu có người dám chia cắt chúng ta.”

Sae nức nở.

Rin tiếp tục thúc mạnh vào Sae nhưng cậu thả anh ra để cậu có thể dùng tay che nắm đấm của Sae lại. Bây giờ Rin lớn hơn Sae rất nhiều. Tay của cậu cũng to hơn tay của Sae rất nhiều. Rin có thể che toàn bộ cơ thể Sae chỉ bằng ngực của mình. Nó khiến Rin cảm thấy vui. Cậu đã rèn luyện cơ thể trước những chiếc cúp của Sae một cách chăm chỉ và rất tốt, cậu uống rất nhiều sữa mỗi ngày để có thể xứng đáng với Sae. Và cuối cùng ngày này có thể đến. Ngày mà cậu có thể ôm trọn Sae trong vòng tay.

Sae quay mặt sang một bên và cố gắng nhìn Rin. Anh phớt lờ mồ hôi và nước dãi đang nhỏ giọt khắp người mình. Sae nhìn thẳng vào mắt Rin như thể đang nhìn thẳng vào tâm hồn đối phương. Cũng hàng mi dài đó, cũng đôi mắt xanh ấy, sự quyết tâm, động lực, đều giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là sự chiếm hữu.

Rin không nói dối. Nhịp tim của Sae ngày càng tăng lên. Rin không nói dối. Cậu không chỉ nói những điều đó trong lúc nóng nảy. “Rin-” Sae nói lại trước khi câu nói của anh bị phá vỡ bằng một cú đâm khá mạnh và sâu, khiến Sae phát ra một tiếng rên trầm. Tại sao anh lại giới thiệu kinh dị với Rin?

“Hửm? Nii-chan, chuyện gì vậy?” Rin gầm gừ hỏi.

Sae cố lấy lại hơi để có thể nói một cách mạch lạc nhất, “Không sao đâu Rin, Sae nii-chan ở đây rồi, em không cần phải sợ.”

“Anh sẽ không rời xa em chứ?” Rin ngập ngừng hỏi, giọng cậu đứt quãng như những nhát dao đâm vào tim Sae.

Lắc đầu, Sae nói, “Không, anh sẽ không rời xa em.”

“Chúng ta có thể chơi bóng đá cùng nhau không?” Rin hỏi, đầy hy vọng.

Sae gật đầu, "Vâng vâng, chúng ta có thể chơi bóng đá cùng nhau mỗi ngày."

“Và anh sẽ để em làm tình với anh mỗi đêm chứ?” Rin trở nên bạo dạn hơn.

“Tất nhiên rồi,” Sae nói, anh rút một tay ra khỏi vòng tay của Rin rồi xoay người hết mức có thể với dương vật khủng khiếp đó bên trong để anh có thể đưa tay gạt những giọt nước mắt của Rin sang một bên rồi nhẹ nhàng vuốt ve má Rin, “Tất nhiên rồi, Rin. Anh Yêu Em."

“Sae-nii… anh yêu em sao…?” Rin chậm rãi nói với đôi mắt mở to và những giọt nước mắt lăn dài trên má.

Sae mỉm cười với Rin, "Chỉ cần hứa với anh một điều."

“Bất cứ thứ gì đều cho nii-chan hết!” Rin kêu lên khi anh cúi xuống hôn nhẹ lên mặt Sae.

Sae hít một hơi thật sâu, “Đừng giết ai cả.”

“Được thôi Sae-nii!” Rin đồng ý một cách dễ dàng, nụ cười nở trên khuôn mặt. Khóe mắt anh vẫn còn đẫm nước mắt.

Sae cảm thấy nhẹ nhõm.

Rin cọ mũi mình vào mũi của Sae rồi nói, “Em sẽ phải xích Sae-nii mãi mãi, em sẽ không bao giờ để anh rời xa em đâu.”

Đôi mắt của Sae mở to trước những lời đó. Suy nghĩ của Rin làm anh muốn Rin thực hiện vụ thảm sát trên diện rộng dưới danh nghĩa của anh hơn là để anh  mất đi quyền tự do… nhưng… Rin cũng rất quý giá đối với Sae. “Được rồi Rin.” Sae đồng ý không chớp mắt, “Anh sẽ ở bên em mãi mãi.”

Trong tuần tiếp theo, Sae tiếp tục giang rộng đôi chân của mình cho Rin. Cả hai cùng nhau làm ra loại chuyện cấm này. Nó đưa cả hai lên một tầm cao mà họ khó có thể đi xuống. Sae thích cái nhìn mà Rin dành cho anh khi Sae mặc quần áo của Rin, và anh cũng vậy. Sae mặc đồ ngủ của Rin, quần áo ở nhà, quần áo bóng đá, quần đùi rộng và Sae thích quần lót của riêng mình, nhưng Sae sẽ mặc quần áo của Rin để ra ngoài và đi lại xung quanh.

Khi Rin nhìn Sae như vậy, thường là lời hứa hẹn về một cuộc làm tình say đắm vào đêm đó.

Đôi khi, Sae sẽ tập bóng đá với Rin, – không thường xuyên, anh sẽ tự tập luyện khi Rin bận tham gia vào các trận đấu khác.

Sae không chắc điều gì quan trọng hơn bóng đá. Và đặc biệt là đá bóng với Sae, nhưng không sao. Họ phải có những quyền tự do nhỏ nhoi của riêng mình.

Chừng nào Rin còn ở đó đến cuối ngày và làm gối đầu giường cho Sae. Sae sẽ luôn cảm thấy hài lòng một cách kỳ lạ.

Vào cuối tuần kể từ trận đấu khét tiếng giữa U-20 vs Blue Lock, Sae thức dậy khi thấy TV đang phát sóng trường hợp của một người mất tích.

Isagi Youichi .

Sae nghiêng đầu và nhìn chằm chằm vào màn hình một cách thờ ơ. Đó là một cái tên mà anh ấy biết. Đó là tiền đạo Wannabe từ Blue Lock. Và bây giờ cậu ấy đã mất tích.

Rin bước vào phòng khách và đưa cho Sae một tách trà khi họ cùng nhau xem tin tức.

“Đó không phải là bạn của em sao?” Sae hỏi và hất cằm về phía TV.

Rin lắc đầu và nhún vai, “Không phải bạn em, chỉ là người mà em phải đánh cho tơi tả thôi.”

Sae ậm ừ để thể hiện rằng anh đang lắng nghe. Sae nghĩ rằng họ là đồng đội để chơi bóng đá tại Blue Lock, vì bóng đá là một trò chơi mang tính đồng đội, nó cũng là một trò chơi hướng đến cá nhân. Rốt cuộc, các phóng viên không theo theo cặp hoặc ba người, họ chỉ theo dõi theo từng người chơi. Sae biết điều đó. Tài khoản ngân hàng của anh biết rõ điều đó. Nhưng tốt thôi, nếu Rin cảm thấy tiêu cực về cậu trai đó, Sae cho rằng cậu ta có thể đã làm điều gì đó cực kỳ không thể tha thứ đối với Rin. Điều đó khiến Sae thất vọng và tức giận.

Có lẽ vào thời điểm đó, Sae không muốn mọi người tìm Isagi. Không ai có thể bắt nạt Rin ngoài Sae.

Ba ngày sau, Sae đang ngồi trên chiếc ghế dài trong lòng Rin xem TV sau khi ngủ trưa với Rin và lại nhâm nhi một tách trà nóng trong khi Rin đang chải tóc thì một số cái tên quen thuộc lại xuất hiện.

Thiên tài bóng đá của Blue Lock Isagi Youichi & Shidou Ryuusei được xác nhận đã chết do tự sát .

“Ồ,” Sae ngửa đầu ra sau và nhìn Rin, “đó là con quỷ nhỏ của anh.”

Rin cau mày và sửa Sae, " Con quỷ nhỏ."

Sae quay lại nhìn vào màn hình một lần nữa và tạo ra một âm thanh không phổ biến.

“Chắc họ không chịu nổi áp lực.” Rin nhận xét một cách vô cảm, vẫn chải tóc cho Sae với sự dịu dàng và quan tâm. Nhưng chuyện gì vậy? Không có ai khác ở nhà để lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. Chỉ có Rin và Sae. Chỉ có Sae và Rin.

Sae hơi cau mày, chẳng lẽ nhận thức của mình là sai rồi sao? Anh đã nghĩ rằng một ngày nào đó hai người đó có thể trở thành một cái gì đó trên thế giới. Anh đặt rất nhiều hy vọng ở họ. Nhưng tốt thôi vì đây là những gì mà họ có được. “Cầu mong họ tìm được bình yên ở thế giới bên kia.” Sae nói một cách trang trọng. Và thành thật mà nói, ở Nhật cũng có nhiều tài năng bóng đá tốt hơn ở những nơi khác. Điều đó nhắc nhở Sae rằng anh nên đi tìm lại hộ chiếu của mình, anh đã không thấy nó trong một tuần rưỡi qua. Anh không thường vứt đồ lung tung như vậy, hm… nó có thể ở đâu? Anh muốn đi Bồ Đào Nha tiếp theo, bằng cách nào đó buộc Rin đồng ý đi cùng anh.

"Đúng." Rin đồng ý với một nụ cười nham hiểm ẩn giấu, "Cách xa thế giới này."
Rời xa khỏi thế giới của tao và anh ấy.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro