Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note của tác giả :

Tôi đã viết nó rất vội vã, thậm chí không thèm liếc nhìn lần nữa trước khi đăng nên tôi xin lỗi nếu có bất kỳ sai sót nào!

Hy vọng bạn thích <3

-------------------------------------------------------

"Nhưng em muốn tắm cùng Nii-chan!"

Sae và Rin rất thân thiết, người này đi đâu người kia cũng đi đó, một bộ đôi không thể tách rời.

Điều này cũng được tính đến cả phòng của họ, họ ngủ chung giường, chơi, ăn và tắm cùng nhau.

Giống như bây giờ, mẹ anh đang nói với Rin hãy để Sae có chút riêng tư hay điều gì đó mà Rin không thực sự nắm bắt được, nó không chắc tại sao điều đó lại cần thiết khi Sae nói rằng họ sẽ luôn ở bên nhau. Và nó thực sự nhớ anh trai mình trong vài năm anh đi xa, nó không muốn xa anh dù chỉ một giây trong hai tuần ngắn ngủi mà anh sẽ ở lại đây.

“Được rồi…” Nó rên rỉ.

Cuối cùng, khi không ai để ý, Rin đã lẻn vào trong phòng tắm.

“Nii-chan…” giọng nó nhỏ nhẹ và Sae không nghe thấy vì tiếng nước chảy đã át đi tiếng gọi của nó.

Rin bước vào, lẽ ra vẫn như mọi khi, nhưng lần này, nhìn cách dòng nước chảy xuống làn da mềm của Sae khi anh tắm, khiến con tim nó đập nhanh và nó gần như đứng chết cóng tại chỗ.

Sae là thiên sứ. Giỏi nhất, đẹp nhất, tốt nhất, tuyệt vời nhất, và chỉ có duy. Rin dành những lời khen ngợi này cho Sae hàng ngày, và nó chắc chắn rằng người anh trai kiêu hãnh của mình sẽ luôn mỉm cười nhẹ với những điều đó, ngay cả khi anh chỉ đảo mắt hầu hết thời gian.

Với tay lấy dầu dưỡng tóc, Sae để ý đến em trai của mình, và bằng một cách ngọt ngào mà chỉ mình anh có thể, Sae gọi tên Rin. "Rin? Sao thế?"

Sae quay về phía cậu, da anh ửng hồng vì nước ấm, những giọt nước rơi lả chả trên mặt anh – nhỏ xuống vai và tóc anh, chúng được chiếu sáng bởi ánh đèn phòng mờ ảo.

Một thiên thần...

Đó là những gì Rin nghĩ khi nhìn thấy anh, nhưng khoảnh khắc ánh mắt nó nhìn xuống hông và đùi của Sae, nhiệt độ giữa hai chân anh ập vào mặt Rin và nó xông ra khỏi phòng tắm, để lại Sae không hiểu chuyện gì.

Rin có cảm giác gì đó rất kỳ lạ, nó thấy nóng và xấu hổ. Rin muốn Sae đi theo nó nhưng Rin cũng lại muốn lẩn trốn một cách đầy tuyệt vọng. Vì vậy, nó đã đến nơi an toàn của mình.

Rin thả mình xuống giường của họ, mũi vùi vào tấm ga trải giường có mùi của Sae thật ngọt ngào. Nó hít vào và ngay sau đó hông của nó đẩy mạnh xuống giường, điều đó là bất đắc dĩ và Rin không biết phải làm gì khi điều đó xảy ra mà không có anh trai của cậu ở bên. Anh là người luôn làm cho nó cảm thấy tốt hơn.

Sae đi vắng trong nhiều năm và Rin không thỏa mãn với sự đụng chạm của chính mình và thất bại nhiều lần trong việc thủ dâm trừ khi nó có một giấc mơ ướt át về Sae, có lẽ đó là lý do tại sao nó không thể đứng nhìn Nii-chan của mình mà không thể không cương cứng ngay lập tức.

“Nii-chan, nghh–” Rin rên rỉ trong khi mặt áp vào gối, tay nó luồn vào trong quần để quấn quanh chiều dài săn chắc của chính mình. Nó nhắm mắt lại, đánh mất chính mình khi cố tưởng tượng những gì mà nó nhìn thấy trước đó, làn da tinh khiết, mềm mại của người mà nó yêu quý nhất.

"Em đã bắt đầu rồi sao? Tôi đoán là em không cần sự giúp đỡ của tôi."

Rin giật nảy mình, ngay lập tức dừng lại và nhìn lên khi cảm thấy chiếc giường đang lún xuống. Sae khoanh tay ngồi xuống, áo choàng tắm treo hờ hững, cơ thể vẫn còn ướt. Có lẽ anh đã tắm rửa sạch sẽ ngay khi nhìn thấy em trai mình xông ra khỏi phòng tắm và sau đó theo sau nó.

“Nii-chan…Xin lỗi, em–” Giọng nó vỡ ra, xấu hổ đến tột độ nhưng không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp khiêu gợi của anh.

"Vì?" Giọng nói của Sae khác hẳn lúc nãy, nghiêm khắc và lạnh lùng nhưng Rin vẫn cảm nhận được tình yêu thương trong đó. Nó cũng rất ngưỡng mộ khi anh trai mình như vậy, điều đó khiến cơ thể nó nóng lên. Trên thực tế bất cứ điều gì mà Sae đã làm đều ảnh hưởng rất mạnh đến nội tâm của nó.

"Nói đi, em xin lỗi cái gì?" Sae đưa tay lên, đánh nhẹ vào mông Rin.

Lúc này Rin kêu lên, "Uhh, em–".

Có vẻ như Sae đã dần mất kiên nhẫn vì Rin cảm thấy tay Sae đang tuột quần của nó xuống, và sau đó anh lại đánh nó, lần này mạnh hơn khi tiếng bốp rõ to vang vọng khắp căn phòng.

"Đợi đã, đợi đã Nii-chan, dừng lại đi. Mẹ sẽ nghe–" Rin đã khóc, điều này thật thú vị, đây là lần đầu tiên Sae mắng nó như thế này, nó không thể suy nghĩ được gì cả.

"Đừng lo lắng, mẹ đã rời đi sau khi gặp tôi rồi." "Nói đi, dùng miệng đi Rin." Anh lại đưa tay xuống, lần này để yên ở đó và Rin cảm thấy những ngón tay mảnh khảnh đó đang xoa bóp da thịt nó.

"Em xin lỗi vì đã cương cứng khi nhìn thấy anh khỏa thân-!" Bàn tay của anh khiến Rin thở hổn hển, và hông nó lại bắt đầu đẩy vào giường, làm bẩn ga trải giường khi tinh dịch của nó rỉ ra khắp nơi.

"Tên biến thái." Sae nói với một tiếng cười khúc khích, anh thực sự không bận tâm và thực tế là anh rất vui khi dương vật của Rin dựng lên khi nghe thấy âm thanh đó, trước khi cảm thấy có một cú chạm vào má nó. Rin lại nhìn anh trai mình.

"Cho tôi thấy, cho tôi thấy rằng em có thể tự mình giải quyết." Có sự thích thú trong lời nói và cũng có điều gì đó tàn bạo trong cách Sae nói với nó, và điều này khiến dạ dày nó quặn lại.

Rin không muốn từ chối anh trai mình, nhưng Sae thật bất công, anh chắc chắn biết điều đó rất khó thực hiện. "Nhưng... nhưng Nii-chan. Anh là người đã dạy em..."

Giống như Sae đã huấn luyện nó hơn,

"Để em không thể ra nếu không có anh."

Sae vò tóc của Rin, sau đó nhét ngón tay vào miệng nó để ngăn nó lại, "Hãy xuất tinh đi. Tôi sẽ không lặp lại."

Rin không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo.

Nó sẽ làm bất cứ điều gì mà Sae bảo, bất cứ điều gì.

"Ahh-" Nó rên rỉ quanh những ngón tay của Sae, mút chúng một cách nhiệt tình, nếm chút nước còn đọng lại và ngửi mùi sữa tắm của Sae. Nó đã quá nhớ mùi hương quen thuộc này, để có thể chìm vào giấc ngủ, nó thậm chí phải lấy hết quần áo của Sae mà anh đã để lại để vùi mình trong chúng, trong mùi hương của Sae. Sae là nơi ẩn náu của nó, hoặc là nơi trú ẩn. Có thể là cả hai.

Rin cố gắng tập trung vào bàn tay đang tuốt táp dương vật đang phập phồng của nó, nhưng không có cảm giác. Mặc dù nó đã không xuất tinh trong vài ngày, và ngay cả khi Sae cuối cùng cũng ở đây, nó vẫn không thể xuất được.

"Ồ? Cái gì thế này? Không phải em đã xuất tinh ra khỏi quần khi chúng ta có nụ hôn đầu tiên sao, Rin?" Sae nhận thấy nó vật vã khi rút tay ra và Rin bắt đầu khóc.

Sae yêu những giọt nước mắt của Rin, ngay cả khi nó chảy cả nước dãi từa lưa. Tuy nhiên, theo một cách nào đó, anh sẽ không để Rin khóc lâu. Anh luôn nhường nhịn em trai mình, chiều chuộng nó theo cách riêng của anh.

"Lại đây Rin." Giọng anh như chất gây nghiện và đủ để khiến tim Rin đập rộn ràng. Nó ngay lập tức gật đầu, di chuyển để đầu mình tựa vào lòng Sae.

"Ngoan lắm. Bú đi và anh sẽ cho em mượn đùi anh." Anh xoa đầu Rin, hướng dẫn cho cậu về chiếc lều nhỏ trong chiếc áo choàng tắm của mình.

Nhìn thấy điều này, Rin rất vui, biết rằng nó đã làm rất tốt nên Sae cũng cảm thấy vui mừng như nó. Rằng anh đã nhớ nó và họ sắp làm điều này một lần nữa.

"Em sẽ... Nii-chan hãy sử dụng miệng của em," Nó ngân nga, mở miệng và lè lưỡi.

Ngay lập tức nó ngậm lấy dương vật của anh như thể đó là một cây kem, bởi vì với Rin, anh trai nó có vị ngọt, ngay cả khi thực tế là chúng hơi đắng, nhưng vẫn rất ngọt ngào với Rin. Miễn là đó là Sae.

“Đấy, cho vào càng nhiều càng tốt…” Sae đang dần mất bình tĩnh, Rin có thể biết được anh thở hổn hển như thế nào, những ngón tay anh đang nắm chặt tóc, đẩy và kéo như thể anh muốn Rin vào sâu hơn. Rin bị vùi mặt vào nơi cương cứng của Sae không thương tiếc.

Rin biết Sae sẽ không, và chắc chắn là chưa, nên nó chủ động mở cổ họng hết mức có thể, muốn nuốt trọn chiều dài đang phập phồng trước khi lắc đầu lên xuống với những âm thanh ướt át bẩn thỉu.

"Rin, cứ như vậy đi. Thật tốt, thật ấm áp." Sae cảm thấy bụng mình đang căng lên, và anh nhận ra lượng tinh dịch đáng xấu hổ của amh đang trào xuống cổ họng của em trai mình.

Rin rất vụng về, sẽ không sao nếu Sae không yêu cách Rin tham lam liếm mút từng li từng tí của anh. Công việc "thổi kèn" của Rin thật ướt át, lộn xộn, tham lam và ngấu nghiến, tương tự như những nụ hôn của nó dành cho Sae. Rin cảm thấy tiếc nuối trước những giọt tinh dịch của anh đang tràn ra cùng với nước bọt của nó, Rin đã cố gắng hết sức để nuốt chửng mọi thứ, điều đó khiến Sae phải rít lên mỗi khi cổ họng nó thắt lại để nuốt xuống.

“Rin, Rin, anh sẽ–” Sae hổn hển, cố gắng kéo em trai mình ra khỏi dương vật của mình nhưng nó không nhượng bộ, móng tay cắm sâu vào đùi Sae khi nó vẫn cố gắng nuốt chửng mọi thứ.

Ấm và nóng, chúng khiến Rin hạnh phúc vì điều đó có nghĩa là anh trai của nó cũng giống nó—không thể xuất tinh mà không có người kia. Rin vẫn không buông dương vật của Sae, nó thích cảm giác mềm mại bên trong miệng mình, muốn làm sạch dương vật của Sae bằng cách mút nó liên tục thay vì liếm.

"Rin, ahh, dừng lại đi." Sae rên rỉ vì bị kích thích quá mức, đầu anh ngửa ra sau khi anh hoàn toàn xuất tinh.

"Em, em làm được rồi. Nii-chan." Rin ngồi thẳng trên hai chân, miệng há to thè lưỡi ra cho Sae thấy.

Hai chân anh dang rộng, giữa chúng là một mớ hỗn độn màu trắng đục và Sae biết ý nó là gì.

"Làm tốt lắm, em làm tốt lắm Rin." Anh khen ngợi nó với một nụ cười, chấp nhận mớ hỗn độn bất lực đó là do em trai của anh làm.

"Em có thể nhận phần thưởng của mình bây giờ không?" Rin hỏi, dần mất kiên nhẫn. Nó có thể cảm thấy dương vật của mình lại cương lên, nhưng vẫn chưa đủ.

"Ừ, tất nhiên rồi."

Đó là tất cả những gì Sae có thể nói trước lúc đầu anh đập vào gối khi Rin lật anh lại, và chỉ sau đó anh mới bắt đầu nhận ra Rin đã trưởng thành như thế nào trong vài năm anh vắng nhà. Nó cao hơn Sae một chút và rất có thể còn khỏe hơn. Anh cảm thấy hồi hộp với khám phá này, đặc biệt là khi anh cảm thấy dương vật to lớn của Rin đang thò vào giữa hai đùi anh.

"Thỏa mãn em đi Nii-chan", Rin nửa đòi nửa cầu xin, tuyệt vọng nói với anh trai mình.

"Em đã vất vả rồi." Sae nói sau đó liếm môi khi nhìn cái đầu màu đỏ trượt vào giữa hai đùi mình từ những khối cơ bắp săn chắc nhưng mềm mại.

"Lớn rồi ha, xinh quá Rin nhỉ." Anh mỉm cười đưa tay chọc vào khe một cách đầy trêu chọc và Rin ngay lập tức dừng lại, thở hổn hển khi nó cố gắng kiềm chế bản thân không đâm mạnh vào anh trong cách vô thức. Nó muốn, nhưng Sae lại chạm vào nó, điều đó rất quý giá, nó không muốn phá vỡ khoảnh khắc đó.

"Của em, của em đẹp nhất." Rin đỏ mặt khi nghe Sae nói và Sae gật đầu với nụ cười tự mãn như thể đó là điều hiển nhiên.

Đùi của Sae mịn màng, mềm và hơi lạnh do anh vừa tắm trước đó. Nó cúi xuống để hôn Sae, và cảm giác về đôi môi mà anh vô cùng nhớ nhung đã tràn khắp đùi và bụng của Sae.

Nó cắn vào vai Sae khi xuất tinh, rùng mình khi thằnh em của nó giật giật và bắn ra một dòng tinh trắng đục.

"Nóng quá, Rin, hôn nữa đi." Sae kéo nó đối mặt với mình, môi họ chạm vào nhau và bụng của họ cọ vào nhau, làm vấy bẩn những gì Rin vừa bắn ra khắp người họ.

Thật thô thiển, nhưng cũng theo một cách an ủi, cả hai được đánh dấu bằng chất lỏng và tinh dịch của nhau. Minh chứng cho việc họ thuộc về nhau.

Trước khi để Rin lau khô tinh dịch cho cả hai, Sae vừa chăm chỉ nhưng cũng vừa hống hách, để Rin lo cho anh và dọn dẹp giường của họ. Nó vui vẻ làm điều đó, không để Sae động một ngón tay trước khi lại lên giường với anh.

Họ rúc vào nhau, cả hai cùng trò chuyện, và cười khi họ ôm nhau thoải mái.

“Nii-chan đừng quay lại Tây Ban Nha, làm ơn…” Nó kéo Sae lại gần mình hơn, họ quấn chân vào nhau như một con bạch tuộc không muốn đánh rơi kho báu của mình.

"Em phải trở thành tiền đạo giỏi nhất Nhật Bản và sau đó chúng ta sẽ lại chơi cùng nhau." Sae đưa tay lên, vò rối tóc.

Rin thư giãn khi được Sae chạm vào, cảm thấy cơ bắp của mình được thả lỏng khi nó ngâm nga, "Mm, được rồi Nii-chan. Em yêu anh."

"Anh biết rồi Rin." Sae mỉm cười, và Rin biết anh cũng yêu mình.

"Em muốn khóa anh lại và giữ anh trong phòng của chúng ta, bên cạnh em mãi mãi." Rin nói thêm với giọng điệu ngọt ngào, và Sae ngước nhìn nó, khuôn mặt hơi khó chịu vì lời thú nhận đột ngột.

"Đó là bất hợp pháp, em không thể trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp nếu em làm điều đó đâu Rin." Sae bế tắc khi nghĩ về sự nghiệp tương lai của Rin là cả một vấn đề.

"Nhưng..." nó ngay lập tức phản biện nghe có vẻ chán nản và Sae- người yếu đuối trước em trai mình, đã chọn cách nhượng bộ.

"Ý anh là, điều đó ổn trong vài ngày." Anh ca thán.

Rin lập tức tươi tỉnh hẳn lên, "Em đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi!"

"... Em làm?" Sae chớp mắt hoài nghi.

"Yeah~" Sau đó, Rin tiếp tục mô tả làm thế nào khi nào và ở đâu, với những cảm xúc và tưởng tượng nào về Sae và nó đã nhận được một số … uhm...món đồ khá là độc đáo.

"Anh... anh muốn trở lại Tây Ban Nha." Sae rên rỉ.

"Cái gì? Không thể nào Nii-chan! Anh chưa thể đi được!"

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro