Rồi em cũng chỉ là kẻ ngốc !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh à ? Nếu như lạc đà bắt buộc phải dùng mỡ ở trong bướu của nó khi thiếu nước , cũng như khi lưng nó bằng phẳng là lúc nó chết đi .
Trong tình yêu cũng vậy , hãy yêu bằng cả con tim đến khi không còn yêu được nữa thì ta vẫn sẽ mãn nguyện và hạnh phúc ... "
Khoảng thời gian ngắn ngủi ta bên nhau là những ngày tháng hạnh phúc nhất đời cô . Anh cho cô hi vọng rồi bất ngờ vụt tắt nó . Cô bàng hoàng , sửng sốt . Tất cả giờ còn là dĩ vãng . Anh không còn tình cảm với cô . Nhưng liệu có quá ngu ngốc khi cô còn yêu anh sâu nặng ?
Liệu vết thương có lành mà không để lại sẹo ? Sẽ không đâu . Không bao giờ có thể thế được ! Vết trầy nhỏ bị chảy máu vẫn để lại sẹo , thì vết đau lòng to lớn này để lại nổi đau đớn , vết sẹo lòng to như thế nào . Có bao giờ anh nghĩ cho cô ? Anh cũng đã từng hứa . Hứa làm chi rồi lời hứa không được thực hiện . Thay vì những câu hứa " mật ngọt " sao không thể hiện bằng hành động .
Cô dù biết anh đã quay lưng với mình nhưng vẫn chờ ngày anh trở về với cô.
Đó là suy nghĩ ngốc nghếch nhất mà cô từng nghĩ . Yêu nhiều sẽ tổn thương nhiều . Để chờ anh trở về , cô từ bỏ biết bao vòng tay ấm áp . Chờ đợi trong vô vọng . Rồi liệu gương vỡ lại lành ? Yêu thương quay lại ?
Tất cả chỉ là ảo tưởng .
Người ta đã hạnh phúc bên tình mới . Cô vẫn đây , ngày ngày vẫn trông ngóng anh . Anh nào biết . Ngày tháng yêu lúc đầu đã quá vội vã . Tình yêu là thứ tình cảm mù quáng nhất trên thế gian . Dù cách xa nhưng vẫn một lòng một dạ hướng về người yêu thương . Nén chặt yêu thương nơi đáy tim . Cô mong rằng mình sẽ sớm quên anh . Nếu dễ quên , cô đã không như thế này , đã không đau khổ dằn vặt đến vậy . Yêu đương chân thành giờ còn được mấy người . Tìm và chờ đợi mà không biết điểm dừng thật sự quá ngốc nghếch ....
Mối tình tựa đẹp như cổ tích nhưng đã tan biến chỉ vì lòng người đổi thay.
" Trái đất bé lắm nhưng sao chẳng thể thấy được anh , mặc dù đôi ta chỉ cách nhau mỗi con đường ... ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro