5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắt

Chat live now

Find out all you need to know about studying at UWE Bristol

Liên hệ với chúng tôi

Search

NAVIGATE

HOMETRỜI SINH MỘT ĐÔI

By Tiểu Tuyền onJuly 21, 2015

Giảm 25.000 vé máy bay về Tết

 Vé máy bay khuyến mãi ư?  100% Không hãng hàng không nào khuyến mãi, kể cả Vietjet,...

Đặt ngay

Trời Sinh Một Đôi

Chương 5: Thỉnh an

Edit: Tuyết Y

Beta: Tiểu Tuyền

“Hả?” Lông mày Chân Nghiên nhướn lên, từ từ nói, “Tứ muội lặp lại lần nữa, vừa rồi tỷ nghe không rõ.”

Nhìn cây thước nhỏ sáng choang đang cảnh cáo vòng qua vòng lại kia, mắt Chân Diệu lại bắt đầu hoa lên. Nàng cảm thấy Nhị tỷ đoan trang xinh đẹp này có phần giống Dung ma ma trong truyền thuyết a.

Thấy nàng im lặng, Chân Nghiên thở dài: “Muội muội nghỉ ngơi cho tốt đi, không thể nói nhảm nữa.”

Nói xong thu thước về không để lại dấu vết, xoay người đi ra ngoài.

Chân Diệu biết nói không lấy chồng thì chỉ là chuyện cười mà thôi. Nàng trầm mặc cả buổi, rồi cầm cái gối dẫn ụp lên đầu, buồn bực đến mức ngủ thiếp đi.

Bởi vì nàng cũng coi như đã khỏe, có thể gặp người khác, nên lại có người ngo ngoe lục tục tới thăm, trong đó có đại tẩu Ngu thị.

Chân Diệu lật lại trí nhớ của nguyên chủ, phát hiện Ngu thị lại là con gái võ tướng, còn là một nhân vật ‘người phụ nữ không thua đấng mày râu’.

Chỉ là nguyên chủ cố gắng làm danh môn thục viện, từ trước đến giờ luôn xem thường vị đại tẩu này, nên đương nhiên quan hệ cô tẩu (*) không tốt lắm.

(*) cô tẩu: chị dâu và em gái chồng

Ngu thị tới thăm, để lễ vật xuống rồi hàn huyên mấy câu xong liền muốn đứng dậy cáo tử.

“Đại tẩu, tẩu có thể ở lại trò chuyện với muội không?”

Ngu thị kinh ngạc nhìn Chân Diệu một cái.

Bình thường cô em chồng này thấy mình đều mang vẻ mặt ghét bỏ, thế mà hôm nay lại mở miệng giữ nàng lại, đúng là có chút hiếm thấy.

Ngu thị là một người tính tình cời mở, nói thẳng: “Cầm kỳ thư họa tẩu không hiểu nhiều, chỉ biết múa thương cầm gậy thôi, sợ rằng muội muội nghe ngại bẩn lỗ tai.”

Chân Diệu nghe thấy thì xúc động đến sắp khóc, nàng cần chính là múa thương cầm gậy đó a.

Nếu hôn sự không thể sửa đổi, thì trong một năm này cố luyện tập thân thể khỏe mạnh lên một chút, đến lúc đó có thể chịu được đòn nha.

Cô tẩu hai người, một người muốn nghe, một người nói đến chủ đề mình hiểu biết, qua qua lại lại ngược lại đã trò chuyện gần nửa canh giờ.

“Đại tẩu, nói như vậy, nếu muốn rèn tốt trụ cột thì sẽ phải luyện từ việc đứng tấn sao? Còn phải ngâm thuốc tắm đặc biệt?”

Ngu thị đang muốn gật đầu, bỗng nhiên mặt biến sắc, lấy khăn che miệng nôn khan một tiếng.

Chân Diệu ngẩn ra, bộ dạng đại tẩu như vậy thì có lẽ có rồi, trên ti vi đều diễn như vậy mà.

Đầu tiên sắc mặt Ngu thị đỏ lên, sau đó thấy cô em chồng không có phản ứng gì, nàng cũng sửng sốt.

Tiểu nương tử bình thường đều không phải biểu hiện như vậy có được không?

Chân Diệu phục hồi tinh thần, vẻ mặt thuần khiết hỏi: “Đại tẩu, tẩu sao vậy, có phải ăn đồ hỏng hay không?”

“A, không có, không có.” Ngu thị ấp úng, rất nhanh tìm cớ vội vã cáo từ.

Lại điều dưỡng thêm mười ngày, Chân Diệu cũng xem xong cả Liệt Nữ Truyền, rốt cục đã gần khỏe hẳn.

Nàng bê một bình sứ trắng miệng thon thân phình, trong bình cắm mấy bó hoa đào đan xen vào nhau rất thú vị, dẫn theo Tử Tô đi thỉnh an Lão phu nhân.

Lão phu nhân ở tại Ninh Thọ Đường, tọa lạc tại vị trí trung tâm dựa vào phía sau trong phủ Kiến An Bá, cách khá xa Trầm Hương Uyển của Chân Diệu.

Lúc Chân Diệu đến đó, người đã đổ đầy mồ hôi.

“Tứ cô nương tới.”

Tiếng nói vừa vang lên, bên trong đã yên lặng.

Chân Diệu ôm hoa đi vào, dập đầu, giọng nói giòn giã: “Cháu gái thỉnh an tổ mẫu.”

Lão phu nhân nâng mắt nhìn qua, thấy nàng quỳ thẳng tắp, rũ mi cúi đầu, cả người tĩnh lặng, chỉ có những cành đào hồng trong ngực đung đưa một cái, khiến cho người ta yêu thích nói không nên lời.

Lão phu nhân bỗng nhiên cảm thấy đứa cháu gái này hơi khác lúc trước, không khỏi chăm chú nhìn vài lần.

Trong phòng, mọi người không khỏi yên lặng.

“Tổ mẫu, hoa đào Tứ muội hái rất đẹp, cháu gái đang cần một đóa trâm hoa, cháu xin ngài vài đóa có được không ạ?” Chân Nghiên mở miệng cười nói.

Lão phu nhân liếc nhìn nàng một cái: “Con khỉ con nhà ngươi, có cái gì tốt cũng đều để ý, bây giờ cả hoa đào của muội muội mà cũng không tha nữa.”

Nói xong quét mắt nhìn Chân Diệu một cái, thản nhiên nói: “Đứng lên đi.”

Chân Diệu đứng lên, lại thỉnh an Đại phu nhân và Nhị phu nhân, chào hỏi bọn tỷ muội, sau đó lại nhìn Chân Nghiên, Chân Băng, Chân Ngọc vây quanh Lão phu nhân nói đùa.

Nàng đã hiểu ra một chút vì sao nguyên chủ lại tranh cường háo thắng như vậy rồi.

Trừ Đại cô nương đã gả ra ngoài, Chân Nghiên đoan trang hào phóng lại hiểu chuyện, được lòng Lão phu nhân nhất.

Nhị lão gia xuất thân Tiến sĩ, vẫn luôn giữ chức vụ bên ngoài, vì tẫn hiếu mà hai năm trước đã đưa thê tử và con gái về.

Cha có bản lĩnh, mà lại không ở gần, Lão phu nhân đương nhiên thương yêu hai tỷ muội Chân Băng Chân Ngọc hơn một chút. Huống chi song sinh vốn hiếm thấy, nên lại càng cưng chiều thêm một phần.

Tam cô nương là thứ nữ không đề cập tới, chỉ còn lại có Chân Diệu. Cha là một người không có tiền đồ, phía trước có đích tỷ như châu ngọc, cô nương này lặng lẽ thay đổi cũng có thể hiểu.

Chân Diệu vẫn luôn ngồi an tĩnh một chỗ, trong lúc đó Chân Nghiên đưa ánh mắt ra hiệu nhiều lần nhưng nàng cũng không có phản ứng.

Thứ nhất, nàng sẽ không đến tranh thủ tình cảm gì đó. Thứ hai, nàng coi như đang mang tội trên người, hiện tại thượng thoan hạ khiêu (*) sẽ bỗng dưng khiến người ta chê cười.

(*) thượng khoan hạ khiêu: nhảy nhót khắp nơi

Nàng ngốc nhưng cũng có tự tôn, được chứ?!

Có điều, chủ đề mà phụ nhân, tiểu nương tử cả phòng bàn tán quả thật hơi buồn ngủ. Chân Diệu nằm tĩnh dưỡng lâu nhưng cơ thể vẫn có phần hư nhược, nàng ngồi yên tĩnh ở đó, thế là cũng yên tĩnh ngủ thiếp đi.

Dư quang nơi khóe mắt Lão phu nhân quét Chân Diệu một cái, thấy mặc dù nàng không lên tiếng nhưng thân thể vẫn thẳng tắp, bà không khỏi âm thầm gật đầu.

Tứ nha đầu này, trải qua chuyện lần này xong ngược lại cũng ra dáng một chút.

Bà vừa định nói thêm mấy câu nữa bèn phát hiện con bé này ngủ mất rồi.

Lão phu nhân suýt chút không kìm được mà phun một búng máu, bà cố nén xuống và vờ như tâm bình khí hòa nói: “Mọi người lui xuống hết đi, Tứ nha đầu ở lại.”

Nghe được ba chữ “Tứ nha đầu”, Chân Diệu bỗng chốc tỉnh dậy, dư quang ở khóe mắt liếc thấy tất cả mọi người đều đứng dậy cáo lui thì vội vàng đứng theo, đục nước béo cò nói: “Cháu gái cáo lui.”

Lão phu nhân lại muốn phun một búng máu nữa, nghiến răng nghiến lợi: “Tứ nha đầu ở lại!”

Chân Diệu ngồi mà có thể ngủ được chính là luyện được lúc đi học từ kiếp trước, ngoại trừ Lão phu nhân và Nhị cô nương Chân Nghiên cố ý quan sát nàng thì những người khác rõ ràng không phát hiện ra, chỉ nhìn nàng thêm một cái rồi rối rít lui ra ngoài.

Ngược lại, lúc Chân Ngọc đi ngang qua Chân Diệu thì hừ lạnh một tiếng như cười trên nỗi đau của người khác: “Đừng tưởng rằng đính hôn với Thế tử Trấn Quốc Công thì tổ mẫu sẽ chào đón tỷ.”

Người vừa đi, khuôn mặt Lão phu nhân đã sầm xuống: “Nghiệt chướng, còn không quỳ xuống cho ta!”

“Tổ mẫu?” Chân Diệu thành thành thật thật quỳ xuống, ngẩng mặt lên, đôi mắt to trong trẻo tràn đầy nghi vấn.

Ngực Lão phu nhân tức nghẹn, nâng tay lên: “Mấy người các ngươi lui ra cả đi.”

Tử Tô và mấy nha hoàn trong phòng Lão phu nhân đều lui xuống, chỉ còn Vương ma ma đứng phía sau.

Lúc này Lão phu nhân mới phát tác: “Nghiệt chướng, ngươi lại… lại dám ngồi ngủ trước mặt ta! Có phải đến Trấn Quốc Công cũng như vậy hay không? Ngươi nhất định muốn quăng hết thể diện của phủ Kiến An Bá sao?”

Chân Diệu thất bại hít một hơi.

Lão thái thái thật là sắc bén a, năm đó giáo viên chủ nhiệm được xưng là Tôn Ngộ Không lớp bọn họ còn chưa phát hiện ra được đâu.

Chân Diệu đầy xấu hổ, hơi ngẩng đầu: “Tổ mẫu, cháu gái sai rồi, mấy ngày nay cháu gái luôn ngủ không ngon, không biết tại sao khi đến chỗ của tổ mẫu thì trong lòng lại thả lỏng nên đã ngủ mất.”

Nàng đang nói thật nha! Kể từ khi biết mình đính hôn với Thế tử Trấn Quốc Công, tình cảnh ngày hôm đó cứ luôn xuất hiện trong giấc mơ của nàng, thực sự khiến nàng ngủ không ngon.

“Ngủ không ngon?” Lão phu nhân cẩn thận đánh giá Chân Diệu, quả nhiên phát hiện dưới mắt nàng có màu xanh nhàn nhạt.

Giọng bà lập tức dằn xuống : “Sao lại ngủ không ngon? Bọn nha hoàn hầu hạ thế nào vậy? Tố Nguyệt, gọi Tử Tô vào đây.”

“Tổ mẫu, chuyện không liên quan đến Tử Tô tỷ tỷ, vì… vì cháu gái luôn mơ thấy có người bóp cổ cháu.”

Chương 6: Cháo hoa đào

Trong lòng Lão phu nhân chìm xuống, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh: “Tứ nha đầu, sau khi rơi xuống nước hôm đó, cháu còn nhớ rõ chuyện gì xảy ra sao?”

Chân Diệu nghe vậy mấp máy môi.

Đã sớm nói rồi, đứa như nàng dù hơi ngốc nhưng cũng không ngu.

Kể từ khi được báo cho biết phủ Trấn Quốc Công mời quan mai tới đây định hôn sự, nàng đã cân nhắc một chút.

Theo lý mà nói, dòng dõi như phủ Trấn Quốc Công gặp phải chuyện này mà có cự tuyệt thì nhà gái cũng chỉ có thể chịu thiệt thôi.

Nhưng nhanh như vậy đối phương đã có hành động, thật sự không giống cách làm việc của bên chiếm lợi thế.

Nghĩ lại vết bầm trên cổ mình, còn cả đám nha hoàn bà tử đã biến mất, nàng còn gì không hiểu sao?

Đối phương trọng danh dự, nhà nàng thì chân trần không sợ đi giày (*), cùng lắm thì vứt bỏ cô nương này thôi.

(*) chân trần không sợ đi giày: ý chỉ đã đến nước đường cùng, không còn gì phải sợ nữa

Nếu đã đạt được thỏa thuận, vậy thì bất cứ bên nào cũng sẽ không muốn nhắc tới chân tướng nữa.

Chân Diệu cúi đầu, giọng nói yếu ớt: “Tổ mẫu, hôm đó rơi xuống nước, cháu gái đã sớm bị dọa đến mức không biết đâu ra đâu rồi, nào nhớ được chuyện gì xảy ra ạ. Có điều không biết tại sao cháu cứ luôn nắm mơ có người bóp cổ cháu. Khi đến chỗ này của tổ mẫu, trong lòng cháu mới coi như được yên ổn.”

Lão phu nhân thở phào, ánh mắt cũng bắt đầu từ ái: “À, cháu bị hoảng sợ nên mới thế. Tố Nguyệt, mang bản Diệu Pháp Liên Hoa Kinh ta thường đọc ra đây. Tứ nha đầu, hôn sự của cháu đã định, nên không cần đi khuê học (*) nữa, cháu hãy ở nhà sao chép kinh thư nhiều một chút. Bây giờ thời gian cũng không còn sớm, cháu đi đến phụng bồi mẹ cháu đi, mấy ngày này mẹ cháu đã lo lắng không ít rồi.”

(*) khuê học: nơi dạy học cho các tiểu thư khuê các

Nói đến đây bà dừng một chút: “Còn cả Tam nha đầu vẫn luôn bị bệnh, cháu làm muội muội cũng phải đến thăm con bé một chút.”

“Vâng ạ” Chân Diệu lui ra ngoài.

Chờ Chân Diệu vừa đi, Lão phu nhân bèn gọi Vương ma ma: “Tử Tô nói như thế nào?”

Vương ma ma vừa bóp vai cho Lão phu nhân vừa nói: “Tử Tô nói mấy ngày nay Tứ cô nương không nói chuyện nhiều lắm, phần lớn thời gian đều đọc sách.”

“A, đọc sách gì? Nữ nhi trong nhà, không thể để cho mấy quyển sách lung tung làm hỏng được.”

“Phần lớn là Nữ giới, Liệt Nữ Truyền các loại ạ.”

“Tố Nguyệt, ngươi cảm thấy Tứ cô nương như thế nào?”

Vương ma ma vội vàng thấp đầu: “Chuyện của cô nương, nô tỳ không dám ý kiến xằng bậy.”

Lão phu nhân thở dài: “Bảo ngươi nói thì ngươi cứ nói đi. Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, có lẽ lớn tuổi nên đôi khi cũng sẽ nhìn sai đi.”

Vương ma ma cúi đầu xuống thấp, cung kính nói: “Trước kia nô tỳ thầm quan sát thấy Tứ cô nương còn có phần tâm phù khí táo(*), nhưng có lẽ nguyên nhân tâm tính bất ổn là vì tuổi còn trẻ. Nhưng từ sau khi rơi xuống nước, ngược lại như ngọc thô đợi mài giũa.”

(*) tâm phù khí táo: tính tình vội vàng nông nổi

“Ngọc thô đợi mài? Chỉ mong thế. Tố Nguyệt, ta bảo ngươi hỏi thăm chuyện của Hàn Tiến sĩ, như thế nào rồi?”

Lão phu nhân hỏi thăm Hàn Tiến sĩ cũng là vì Tam cô nương Chân Tĩnh bị từ hôn.

Hàn Tiến sĩ tên Chí Viễn, mới hơn hai mươi, xuất thân hàn môn và là Tiến sĩ mới của xuân này.

Bởi vì Tam cô nương bị thối hôn, dựa vào ánh mắt của Thế tử, dự định đính hôn thứ nữ cho Hàn Tiến sĩ.

Vương ma ma nói ra từng tin tức mình nghe ngóng được: “Là do quả phụ nuôi lớn, rất hiếu thuận, người cũng tốt, nhưng mà bên dưới còn hai đệ đệ và một muội muội. . . .”

Lão phu nhân nghe vậy bèn nhíu mày: “Vậy thì lại xem lại một chút.”

Nhưng mà trong lòng bà cũng biết, hôn sự của Chân Diệu đã định, Chân Tịnh là tỷ tỷ, không thể đợi được nữa, đã vậy còn bị thối hôn, nên sợ rằng đây là lựa chọn tốt nhất rồi.

Nghĩ tới Tam cô nương luôn luôn im lặng kia, Lão phu nhân lại thở dài, rốt cuộc không hao phí tinh lực nữa.

Dù sao vẫn chỉ là thứ nữ.

Chân Diệu bước nhỏ đi một mạch theo sau Chân Nghiên.

“Muội lại dám ngủ trong lúc thỉnh an!” Chân Nghiên bước chậm lại, thấp giọng đến mức nhỏ nhất, nhưng nghe có vẻ nàng đang nghiến răng nghiến lợi .

Chân Diệu vội xin tha: “Tỷ tỷ tốt đừng giận nữa, tỷ không nhìn thấy vành mắt muội xanh như thế nào à? Thực sự là mấy ngày nay muội ngủ không được yên, cứ gặp ác mộng mãi.”

Chân Nghiên nhìn kỹ một cái, rốt cuộc tin lời nàng nói, rồi thở dài: “Dù sao muội cũng nên tiến bộ một chút đi, đừng khiến mẹ lo lắng.”

“Hiện tại mẹ đã khá hơn nhiều chưa ạ?”

“Bị muội chọc tức không nhẹ đâu, muội nói xem?” Chân Nghiên trợn mắt trừng nàng một cái.

Chân Diệu đi theo phía sau Chân Nghiên giống như một nàng dâu nhỏ vào Hòa Phong Uyển.

Thấy Chân Nghiên đến, khuôn mặt Ôn thị lộ ra vẻ vui mừng, nhưng đảo mắt thấy Chân Diệu đi theo phía sau thì lập tức thay đổi sắc mặt: “Ai bảo ngươi tới?”

“Mẹ ——” Chân Diệu ngọt ngào gọi một tiếng, quỳ xuống thỉnh an.

Ôn thị quay mặt đi: “Ta không có đứa nữ nhi như ngươi!”

Trong trí nhớ của nguyên chủ, Ôn thị là người vô cùng đanh đá, đối xử rất nghiêm khắc với nàng, cũng không yêu thích nàng bao nhiêu.

Nhưng Chân Diệu đứng ngoài nhìn thấy rõ, lại từ hồi ức nhìn ra được Ôn thị chỉ nói năng chua ngoa nhưng lòng mềm như đậu phụ mà thôi.

Vốn đã làm sai trước, còn khiến mẹ tức hộc máu, nên nàng không chút áp lực nhận sai nào.

Nàng ôm lấy đùi Ôn thị, đầu cọ cọ trên đùi bà: “Mẹ ơi, nữ nhi thật sự sai rồi. Nếu mẹ còn giận thì cứ đánh nữ nhi mấy cái đi, da nữ nhi dày nên không sợ bị đánh đâu.”

Ôn thị hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Lời … lời này vốn có chút không đúng.

Trong khoảng thời gian ngắn, bà cũng quên phản ứng thế nào.

Nha hoàn trong phòng cũng sửng sốt.

Tứ cô nương, trước đây phu nhân nói như thế, không phải ngài sẽ đóng sập cửa rồi đi ra ngoài sao?

Chân Nghiên nhìn muội muội như vậy, cảm thấy vô cùng mất thể diện, mặt lạnh nhìn bọn nha hoàn: “Các ngươi đi ra ngoài hết đi.”

Một đám nha hoàn đi ra ngoài, Tử Tô mang vẻ mặt bình tĩnh theo phía sau, nhưng trong lòng lại đang gào thét điên cuồng.

Lần thứ ba rồi, kể từ khi đi theo vị cô nương này, lời nàng nghe được nhiều nhất chính là “Các ngươi đi ra ngoài” .

Ôn thị được lời này của Nhị cô nương nhắc nhở, lập tức rút chân ra: “Không nghe ta nói sao, ta không dám có nữ nhi như ngươi, đi ra ngoài đi.”

“Con không ra.” Chân Diệu ôm đùi bà càng chặt, vẻ mặt kiên định.

“Đi ra ngoài.”

“Con không ra.”

“Đi ra ngoài.”

“Con không ra.”

“Đi ra ngoài.”

Sau đó, chỉ thấy Chân Diệu đứng lên đi ra ngoài thật.

Một đám nha hoàn dựng lỗ tai lên nghe ở góc tường, phịch một cái đều ngã xuống.

Thế cũng được à?

Sắc mặt Ôn thị từ trắng chuyển sang đỏ, lại từ đỏ chuyển sang màu xanh mét, tức đến mức thân thể lung lay mấy cái, thật sự chịu không nổi bèn khóc một trận to.

Chân Nghiên cũng tức đến đau lòng, muốn xông ra tìm Chân Diệu tính sổ nhưng lại sợ mẹ tức quá sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ đành phải ở một bên khuyên nhủ.

Không ngờ gần nửa canh giờ sau, Chân Diệu lại quay về, trên tay bưng một cái khay.

Ôn thị đang khóc, thấy nhị nữ nhi đi vào thì thiếu chút nữa mắc nghẹn, vừa mở miệng nói chuyện thì lại nấc lên.

Chân Diệu vội vàng đi tới, ngồi xuống cạnh Ôn thị, một tay ấn ngón tay cái của bà, một tay vỗ lưng bà: “Mẹ, mẹ hít sâu vào.”

Ôn thị hít sâu mấy lần thì đúng là đã không còn nấc, giọng căm tức nói: “Không phải ngươi đi ra ngoài rồi sao, còn về đây làm gì nữa?”

Chỉ là vì vừa rồi nấc đến chật vật, nên giờ khí thế cũng không dồi dào bằng lúc nãy.

Chân Diệu hoàn toàn bất chấp khuôn mặt lạnh lùng của Ôn thị, bê lấy một cái hộp sứ men xanh vẽ hình lung linh: “Mẹ, đây là cháo hoa đào đường đỏ sáng sớm nay nữ nhi nấu, bổ huyết nhuận da nhất đấy, nhân lúc còn nóng mẹ nếm thử xem ngon không?”

Nói xong liền mở nắp ra, chỉ thấy bên trong hạt gạo hơi nhừ, cánh hoa đào thấp thoáng ở giữa, màu trắng nổi bật giữa chiếc hộp sứ xanh trông rất đẹp mắt, còn truyền đến một làn hương ngọt ngào nhè nhẹ.

Ôn thị nhìn một cái bèn mở to mắt nhìn chằm chặp nhị nữ nhi của mình, nhưng rốt cuộc bà cũng buông lỏng rồi, lấy thìa múc một miếng nếm thử, không ngờ lại phát hiện mùi vị rất ngon.

Ăn liền mấy thìa xong mới nói: “Hoa đào này, cũng có thể nấu cháo à?”

Đây coi như đã tha thứ rồi.

Chân Diệu thở phào nhẹ nhõm .

Kiếp trước nàng ngao du khắp nơi, mỗi lần đến một địa phương mới sẽ phải nếm toàn bộ mỹ thực khắp phố lớn ngõ nhỏ. Nếu gặp phải món ăn quá ngon nàng còn nghĩ cách học cho bằng được, ngược lại luyện được tay nghề nấu ăn ngon. Hôm nay cuối cùng cũng phát huy được chút công dụng về mặt này rồi.

Nàng cùng rời khỏi Hòa Phong Uyển với Chân Nghiên, tỷ muội hai người đi về hướng nơi ở của Tam cô nương.

Bình thường thứ nữ không có tư cách một mình ở một sân, nhưng phủ Kiến An Bá chỉ có một thứ nữ, nên tạm thời Chân Tĩnh chiếm một cái viện nhỏ là Tạ Yên Các.

Vừa đi đến trước Tạ Yên Các thì một nha hoàn mặc bỉ giáp nhũ đỏ bạc va phải Chân Diệu.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLETrọng Sinh Chi Ôn Uyển – Q06 – Chương 277+278

NEXT ARTICLE Miệng Độc Thành Đôi – Chương 68

Related Stories

 

Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352

 

Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350

 

Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 347+348

Discussion32 COMMENTS

truyện này có vẻ hay. ko bik 2 ng biến thù thành tình nhân như thế nào:)) nhất định là nháo lớn lắm luôn. còn có trạch đấu, hi vọng nam chính sạch từ khi cưới vợ tới lúc thăng thiên lol

REPLY

Cuối cùng cũng có chương mới, tks các nàng nhiều.
Cứ nghĩ nữ chính ko có gì đặc biệt thì ra có tài nấu nướng, chắc do bản chất ham ăn đây, đúng là muốn ăn phải lăn vào bếp mà :)

REPLY

“một người tính tình cời mở” —————-> “… cởi …”
===========================================================
Ừ, nghe CD bây giờ phân tích mới thấy được CD nguyên chủ có tính cách như vậy thì cũng dễ hiểu, dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương mười mấy tuổi a …
Đoạn 2 mẹ con CD với Ôn thị thiệt buồn cười =))))))))) còn có Tử Tô ~”các ngươi ra ngoài đi” =))))))))))
Ta cứ tưởng nữ 9 còn lâu mới trổ tài nấu ăn chứ, ai dè sớm vậy, mà ta cũng chờ mong lần tiếp theo gặp mặt của nam nữ 9 sẽ ‘éo le’ thế nào đây ^^

REPLY

Chân Diệu thiệt giỏi, ta cũng mong luyện được tuyệt chiêu như nàng ấy ah, ngồi ngủ mà ko bị người phát hiện, aizzz tiếc là vào trúng lò toàn những kẻ có hỏa nhãn kim tinh, nên bị lão phu nhân cùng Chân Nghiên phát hiện, tiếc quá, nhưng Chân Diệu giỏi đối đáp thật, nói lươn lẹo trôi chảy nên ko bị phạt, còn dỗ được cả tam phu nhân nữa.
Ừm, cái đoạn nói chuyện vs Ngu thị ak, sao nàng ta lại đỏ mặt chạy mất nhỉ, thật khó hiểu mà (@.@???)
Thanks

REPLY

Đọc hay ghê! thú vị cái chỗ đối đáp giữa mẹ và con quá! mong ngóng truyện này. Hi vọng editor có nhiều thời gian post nhanh truyện này hơn.
Thanks editor

REPLY

Haha… Công phu ngủ vs kĩ thuật nấu ăn… 2 điểm mạnh à nha… Truyện này chắc hài lắm đây mới có mấy chap đầu… Tk nhà.

REPLY

Lại còn ngồi ngủ được cơ đấy, phục bạn Chân Diệu thật, đi thỉnh an mà còn có thể ngủ được nhưng cũng tại La thế tử quá dọa người, chưa chi đã bóp cổ con nhà người ta để ám ảnh đến vậy.
Ôn thị là người ngoài lạnh trong nóng, tuy cố tỏ ra đanh đá nhưng rất dễ mềm lòng nha, muốn con ở bên mà cứ cố đuổi.

REPLY

uầy,không ngờ nữa chính lại có nhiều tài lẻ nha,vừa ngồi thẳng lưng mà vẫn ngủ được,lại còn nấu ăn ngon nữa chứ,phấn khích quá,hehe,nữ 9 này cũng có vẻ giỏi nịnh bợ và làm người khác hết giận nữa,cách nàng ấy nịnh người khác dễ thương quá đi.hjhj.sau này chắc nam chính tức hộc máu mà không làm được gì nữ 9 vì khuôn mặt tươi cười của nàng ấy quá.hehe.hóng
p/s tỷ có thể úp lên hằng ngày được không à,truyện này hay và hấp dẫn quá đi à.hj.tks tỷ ạk

REPLY

Bạn này càng ngày càng thú vị, làm mình đọc cũng bị cuốn theo vèo cái đã hết 2 chương rồi.

REPLY

phục lão phu nhân ghê. ko gì qua mắt dc bà cả. CD mà lấy ck đối mặt với nhiều thử thách. gia đấu đây. nhất là bị ck ghét nữa chứ. thấy lo ghê

REPLY

Hic chi nu chinh nau song cung that te, sao ma den me ruot cung khong thich vay, dung la te thiet, thoi tinh canh nay tu tu boi duong lai

REPLY

hay quá! mong bạn post truyện nhiều nhiều!
hy vọng CD sẽ là cô nương giỏi võ và 2 nhân vật 9 sẽ có nhiều tình huống gây cười
chúc bạn nhiều sức khỏe và nhiều niềm vui
thank so much!

REPLY

Không biết vì sao mà mẹ ruột của Chân tứ lại phải tỏ thái độ như thế với con mình nhỉ? Rõ ràng là bà cũng rất thương Chân Diệu đấy chứ, khó hiểu quá đi. Lần này CD nấu cháo hoa đào dỗ ngọt mẹ của mình, chắc chắn sẽ là câu chuyện gây ngạc nhiên cho mọi người đây, nhất là đối với những người hay để ý xăm xoi ‘Chân Diệu’ trước kia.
Không biết bây giờ nàng mới để ý đến chuyện học võ luyện thân để sau này về nhà chồng còn có thể chịu đựng không biết có còn kịp không nữa :)) đọc mà buồn cười luôn

REPLY

hắc hắc Diệu tỷ cuối cùng cx dỗ đc Ôn thị rồi! Làm nũng ko tác dụng thì phải đánh chủ ý thông qua dạ dày thôi! Bây h thì quan hệ của tỷ vs người nhà đa số cx tốt lên rồi, nên trạch đấu chắc cx ko nhiều lắm! Ta thấy khổ thân chị thứ nữ quá đi!
Chân Tịnh là tỷ tỷ=>nàng ơi rốt cục chị tam tiểu thư là Tĩnh hay Tịnh vậy?

REPLY

Đọc truyện này cứ tưởng trạch đấu ai ngờ như hài ý, lúc gặp lão phu nhân cũng vậy, lúc gặp mẹ cũng thế, Chân tỷ cứ mặt dày cộng dẻo miệng là đã xong rồi. Cơ mà còn Tam cô nương bị liên lụy đến mức bị từ hôn không biết có dễ qua cửa không đây?
Thanks tỷ!

REPLY

:)) khổ thân lão phu nhân, cứ tưởng cháu gái thay đổi tốt hơn một chút, vậy mà…Tứ cô nương lại ngồi ngủ bó tay với nàng luôn, hihi nhưng mà phải nói thật nếu cho e ngồi nghe mấy cô bác cổ đại tám chuyện thì e cũng ngủ ý hihi vẫn không thích kiểu người cổ đại phân biệt đích nữ thữ nữ, dù là ai thì cũng là con cháu của mình, sao lại phân biệt đối xử chứ. Mẫu tử nhà này nói chuyện với nhau thật đặc biệt :D Ôn thị là người ngoài lạnh trong nóng nha, nghiêm khắc cũng chỉ vì muốn tốt cho tứ cô nương :) Không ngờ Tứ cô nương còn có tài lẻ này.
Cảm ơn tỷ <3

REPLY

lão phu nhân thương cháu, còn đứa cháu nó cứ ngây thơ vô số tội thế này thì bà đến phải mất máu dài dài mấ t thôi =))))))))))

REPLY

Thi ra chi nu. chín này có tài nau ngon nha nhu vay. Mo tu lau cung duoc khói tien nha không so ngeo tung he cũng không so nguoi ta khi de

REPLY

Ôi, thích bộ này quá đi. Đúng là hợp nhau á nhá, 1 người trọng sinh còn 1 người xuyên qua. Mong đợi, mong đợi

REPLY

haiizzz hay, không biết khi nào mới post hết đây? hấp dẫn, ghét nhất là chờ đợi, nhưng cũng phải đợi chờ thôi. Cảm ơn edit nha. Haiiizz mong sao đều đều ra chương mới để ta có cái đọc, haiiiizzz

REPLY

Ta chào thua 2 mẹ con nhà này :))) , TD cũng chai mặt quá, đôi co 1 hồi cũng lếch xác ra ngoài, khổ cho on thị dc 1 phen ngọt ngào lại tưởng bỡ, nhưng không sao, cuối cùng cô con gái cũng quay lại với khay dồ ăn…. gặp mình mình cũng bỏ qua cho con gái nữa là ôn thị :)))….. cứ hể ăn ngon thì ok cả :))))))

REPLY

Coi mấy truyện cổ đại thích nhất là nấu ăn đó nha. Như bộ trọng sinh tiểu địa chủ vậy. thấy ngta làm dễ quá cũng muốn bắt chước mà hoài chẳng xong

REPLY

“Nếu hôn sự không thể sửa đổi, thì trong một năm này cố luyện tập thân thể khỏe mạnh lên một chút, đến lúc đó có thể chịu được đòn nha.”=> hix, nghe thấy thương ghê, ng ta xuyên về ko cần làm gì cũng đã có 1 “thân võ nghê siêu quần”, hoặc học võ là để trả thù. còn chị này chỉ mong thân thể khoẻ hơn để…chịu đòn. ôiiii, nghe dễ thương quá nhg nó lại vô cùng hợp lí. mới xk về mà đòi liếc 1 phát xuất ra sát khí làm mọi ng sợ hãi sao~~~thực tế là chỉ có thể cố gắng chịu đòn thôi T_T, các e khác xk về làm hơi quá~~~

REPLY

càng ngày càng thích Chân Diệu ^^ đọc mấy chương mà hài muốn chết, nhất là cái đoạn làm nũng với mẹ, làm bà tý tức ngất
CD cũng thật giỏi, luyện thành tuyệt chiêu ngủ ngồi :)) chẳng may lại gặp phải móng tay nhọn là Lão phu nhân

REPLY

Kiểu này chắc được ẩm thực nhiều lắm đây.
Tội nghiệp Tử Tô =)) các ngươi ra ngoài đi. Haha, bị tống cổ những 3 lần, thể hiện Lục Chân nhà ta là chuyện mất mặt quá nhiều rồi. Chưa chi mà …

REPLY

ta lại thích nữ chính vui vui thế nào ấy, nhìn rất lạc quan, cảm ơn chủ nhà đã edit

REPLY

haha, mon ăn đầu tiên của CD tỷ, cháo hoa đào nha, tý là mẹ tỷ tức chết rồi, :D

REPLY

Nữ 9 còn biết nấu ăn nữa à. Nhìn chị lạc quan, dễ thương thật(>﹏<)

REPLY

Hihi… hai chương này hài quá… thấy lão phu nhân xém phun búng máu mấy lần vì Diệu tỷ mà buồn cười ^^… đã vậy màn đuổi đi của mẹ Diệu tỷ cũng hài không kém ah ^^… chà… tỷ còn biết nấu ăn đã vậy còn ngon nữa chứ ^^… lần này có lợi rùi ah ^^… chắc chuyện nấu ăn ngon này sẽ giúp ích cho tỷ rất nhìu ah ^^… tiện thể ta cũng mún thấy đồ ăn ngon nữa ^^… hihi… thank nhóm edittor đã edit truyện nhìu nha ^^…

REPLY

:) ta đau bụng với mẹ con nhà nữ chính quá. Mẹ nữ chính rất giống mẹ ta chỉ giỏi chửi thôi nhưng mà thương con lắm…^.^ CD tôn thờ mặt dày là vô địch mà… ko biết suy nghĩ luyện tập cho khỏe mạnh để chịu đòn của nữ chính còn kịp ko :)
Mà đi thăm tam tỷ chắc cũng bị làm khó chứ nhỉ vì nguyên chủ của nữ chính liên lụy nên bị từ hôn mà.

REPLY

Tính tình nữ 9 trước tuy không tốt nhưng bây giờ có thể sửa sai rồi. Mẹ con với nhau cả. Không biết vị thứ nữ kia là người như thế nào nhỉ

REPLY

Diệu Chân tập võ, cuộc sống gia đình sau này sẽ náo nhiệt đây, nghĩ thôi đã thấy phấn khích rồi 

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 4, 2017Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352

 

JANUARY 3, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324

 

JANUARY 2, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 7+8 (hoàn)

 

JANUARY 2, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44

 

JANUARY 1, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322

Tổng hợp

Tổng hợp Select Category Ánh Trăng Bán Kiếp Tiểu Tiên Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý Bất Ái Thành Hôn Bia đỡ đạn phản công Boss Gian Xảo Chớ Hỏi Chốn Quân Về Chúng Tôi Ở Chung Nhà Cuồng Đế Duyên Hề Duyên Tới Là Anh Gen Di Truyền Góc Sáng Tác Hạ Gục Tể Tướng Hải Dương Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi Hoàn Khố Thế Tử Phi Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân Mật Mã Mẹ Chồng Nàng Dâu Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu Miệng Độc Thành Đôi Nga Mỵ Ngự Lôi Nguyệt Dạ Tinh Linh Nhàn Thê Đương Gia Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục Nửa Vòng Tròn Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi Tản Văn Tản Văn Thanh Mai Trúc Mã Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Mệnh Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc Thịnh Thế Đích Phi Thỏ Yêu Không Đáng Tin Thời Thơ Ấu Thứ Nữ Thứ Nữ Công Lược Thứ Nữ Cuồng Phi Thứ Nữ Sủng Phi Tiên Hôn Hậu Ái Tình Bất Yếm Trá Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng Trăng Nở Hoa Trời Sinh Một Đôi Trọng Sinh Chi Ôn Uyển Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ Tú Sắc Nông Gia Uncategorized Viễn Cổ Hành Viễn Cổ Y Điện Y Thủ Che Thiên Ý Võng Tình Thâm [series] Yêu Là Yêu Thôi Đặc Công Hoàng Phi Đoản Văn Độc Y Vương Phi 

PHẢN HỒI

thao nguyen on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352Haiz... lại có thêm một người ganh ghét Diệu tỷ ah…Neko-Tan on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324ty for the chapter =w=MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 117===Dính chữ: như vậy……”Giọng “Thiếp……”Trên thực tế…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 116===Dính chữ: trở lại.”Nói tới .”Thập Nhất Nương ?”…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 115===Dính chữ: đổi người”để đuổi .”Hổ Phách ?”Thập N…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 114===Dính chữ: ,” Thập Nhất Nương tốt.”Mặt La Chấn H…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 113===Dính chữ: tiền vốn?”ánh mắt tốt lắm.”ánh mắt ng…Nhân Mã on Bia Đỡ Đạn Phản Công – Văn ánMình cứ lót dép ngồi hóng từng phần. Truyện hay lắ…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 112===Dính chữ: ?”Thập Nhất Nương .”Thập Nhất Nương ?…ngoandinh on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 323+324Thu nhận Hòa Lão Tứ làm tình báo thì tin tức của T…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 111===Dính chữ: .”Nói xong .”Thập Nhất Nương tổng quả…Sakura thao on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 351+352Lý thị này... hết chỗ nói, số sướng là thế lại thí…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 110===Dính chữ: nói chuyện:”…… Tính .”Nói xong lượng…MsHalloween90 on Thứ Nữ Công Lược – Chương 109===Dính chữ: .”Thập Nhất Nương ?”Thập Nhất Nương n…

ĐĂNG NHẬP

RegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.org

zippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro