Introduction

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Eve... con có muốn có chị gái không?

Bố tôi muốn trò chuyện ở phòng khách. Nó quá trang trọng khiến tôi lo lắng. Nhưng khi nghe đến từ "chị gái" tôi lại thấy háo hức và lo lắng.

- Một người chị? Ồ vâng. Con luôn muốn có một người chị. Là con một thật là cô đơn.

- Điều bố sắp nói với con có thể gây sốc nhưng đó là chuyện tốt. - Bố tôi vặn vẹo khó chịu. Điều này khiến tôi bắt chước ông ấy một cách khiêu khích.

- Nó là gì ạ?

Tôi, 12 tuổi, cười vì sự kỳ lạ của ông ấy. Tai bố tôi đỏ bừng và ông đổ mồ hôi nhiều đến nỗi ông phải lau chúng bằng mu bàn tay trước khi tuyên bố lớn tiếng.

- Bố sắp kết hôn lần nữa

Đùng! Đùng! Đùng!

Bài hát "Kwan Fah Nah Dam" mà con trai ông quản gia thích hát vang vang trong đầu tôi. Đầu tôi trống rỗng và tôi không thể suy nghĩ thông suốt được. Bố tôi đã độc thân hơn 12 năm, bằng tuổi tôi, kể từ khi mẹ qua đời. Hôm nay bố có tình yêu mới. Nhưng bố tôi phải hỏi tôi nghĩ gì trước khi bắt đầu mối quan hệ với ai đó.

- Nếu con không muốn bố kết hôn lần nữa thì sao?

Tôi hỏi một câu để thách thức ông. Tôi đang thử xem ông ưu tiên tôi đến mức nào. Bất chấp vẻ mặt nhăn nhó, bố tôi vẫn mỉm cười ân cần với tôi.

- Bố sẽ nghe lời con.

Được rồi, tất cả tình yêu của bố là dành cho tôi. Mọi người, kể cả họ hàng của chúng tôi, đều nói rằng người phụ nữ duy nhất mà bố tôi yêu là tôi. Tuy nhiên, bố tôi đã đến gặp tôi để nói với tôi rằng ông yêu người khác. Tuy nhiên, không quan tâm đến tôi mà đem người khác vào nhà là không phù hợp. Tôi nhìn bố khi ôm con búp bê yêu thích của mình với vẻ lo lắng. Tôi muốn bố chỉ yêu tôi nhưng cũng muốn có chị gái.

- Nếu có người yêu mới, bố có còn yêu con như bây giờ không?

- Không ai có thể thay thế con.

- Bố có còn yêu mẹ không?

- Trên đời này không có ai giống mẹ con cả. Bố sẽ không bao giờ có thể yêu ai nhiều như bố yêu cô ấy.

- Bố hứa?

- Đúng rồi.

Bố tôi hứa với tôi và hồi hộp chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi mỉm cười với ông ấy và gật đầu.

- Tất cả đều tốt. Con sẽ cho phép bố kết hôn lần nữa.

- Cảm ơn con gái!

Bố tôi vui vẻ ôm tôi vào lòng. Tôi nghe thấy tiếng nức nở khi ông vùi mặt vào vai tôi. Tôi muốn tặng bố tôi một món quà kỳ diệu. Nhưng vì còn quá nhỏ nên mọi việc tôi làm cho ông dường như không có gì ấn tượng. Vì vậy, việc cho phép ông ấy tái hôn và nhìn thấy ông ấy hạnh phúc như vậy khiến tôi cảm thấy cuối cùng tôi đã thành công khi làm được điều đó.

Hơn nữa... một người chị lớn, như bố tôi đã đề cập, cũng là một món quà tuyệt vời mà tôi nhận được.

Khoảng một tuần sau cuộc trò chuyện đó, tôi gặp mẹ kế và chị gái của mình. Tôi không chắc mình đang phấn khích hay lo lắng. Vì họ là người lạ nên tôi cảm thấy áp lực và nóng lòng muốn gặp họ. Cảm xúc của tôi lẫn lộn và tôi không chắc mình nên cảm thấy thế nào. Nhưng dù có cảm thấy thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn phải gặp họ.

Cánh cổng từ từ mở ra cho thấy xe của bố tôi đang từ từ tiến vào sân nhà. Tôi đứng sau cửa trước của ngôi nhà, nhìn những vị khách sẽ trở thành gia đình của tôi. Không lâu sau đó, mọi người từ từ bước xuống xe và lấy đồ đạc trong cốp xe. Không khí sôi động và ấm áp đến mức tôi không thể không mỉm cười.

Cha tôi có vẻ hạnh phúc với một người phụ nữ có vẻ trạc tuổi ông. Tôi nghĩ cô ấy là mẹ kế của tôi. Nhưng người mà tôi cứ tìm kiếm lại là vị khách còn lại: một cô gái trẻ buộc tóc đuôi ngựa đang bận lấy hành lý ra khỏi cốp xe. Cuối cùng khi tôi nhìn rõ cô ấy, tôi không khỏi thở dài vì kinh ngạc. Sự quyến rũ nữ tính của cô ấy làm cho trái tim tôi đập mạnh. - Eve... Eve Hãy đến đây, chị gái của con đang ở đây.

Tôi, người đã chờ sẵn, từ từ bước ra khỏi nơi ẩn náu của mình. Mắt tôi đang hướng về cô gái trẻ có khuôn mặt xinh đẹp đang điềm tĩnh đứng đó. Cô ấy nở một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt và nhìn thẳng vào tôi khi tôi nhìn cô ấy.

Cô ấy thật đẹp. Mái tóc nâu nhạt của cô nổi bật trên chiếc áo phông trắng và quần jean. Có một chiếc ba lô trên cánh tay. Cô ấy không cao nhưng rất thanh lịch. Bởi vì cô ấy có khí chất tỏa sáng rực rỡ đến mức tôi gần như bị mù nên tôi không thể làm gì khác ngoài việc đứng yên không cử động.

- Sao con lại đứng đó vậy con gái? Con không mong chờ được gặp chị gái mới của mình sao?

- Không sao đâu chú. - Cô ấy nói bằng giọng mũi trong khi mỉm cười. - Con sẽ đi gặp con bé.

Nói xong cô tiến lại gần. Mỗi bước cô ấy đi như chuyển động chậm ở trong phim. Điều này khiến tôi hoảng sợ nên tôi lùi lại một bước. Khi nhìn thấy điều này, cô ấy dừng lại vì ngạc nhiên. Sau đó cô ấy nghiêng đầu, tỏ vẻ tò mò.

- Em có sợ chị không, thiên thần?

Thiên thần... thật là một từ dễ thương. Cô ấy không gọi tôi là em vì cô ấy không coi tôi là em gái? Dù sao thì tôi cũng sẽ không gọi cô là chị.

- Không. Em không sợ.

- Nếu không thì đến với chị. Hãy cùng làm quen nào.

- Chúng ta làm điều đó như thế nào?

Cô dang rộng vòng tay và quỳ xuống mà không nói gì. Tôi không nhỏ đến thế nhưng chắc cô ấy làm vậy nên tầm mắt của chúng tôi ngang nhau. Khi nhìn thấy cô ấy làm điều này, tôi mím môi một chút khi đưa ra quyết định.

Thịch!

Tôi chạy đến ôm cô ấy, biết rằng mình có thể làm được điều này. Người trước mặt tôi ngả người ra sau, suýt ngã. Tuy nhiên, cô ấy cười và vòng tay ôm lấy tôi.

- Rất vui được gặp em. Tên chị là Bam.

- Rất vui được gặp chị... Em là Eve.

- Chúng ta hãy cùng nhau mãi mãi....

Tim tôi đập thình thịch, giống như khi tôi đang xem đoạn cao trào của một bộ phim truyền hình Hàn Quốc. Tôi ôm cô ấy chặt hơn và đáp lại bằng một nụ cười hạnh phúc.

- Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi. Em hứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro