Tập 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trao con lọ thuốc đi. - Lucy kiên quyết nói- Đừng lo tôi sợ hãi, tình yêu sẽ cho tôi nhiều can đảm, và sẽ cứu thoát đời tôi . Xin từ biệt ông
Ngày hôm sau trôi qua thật nhanh, vua Heartfilia  đích thân chuẩn bị yến tiệc; cô con gái, từ nhà vị linh mục về, xin cáo lỗi. Phu nhân layla đảm đương việc chọn lựa y phục và trang sức cô dâu. Mira thì lăng xăng rối rít, Lucy bèn bảo chị đi nghỉ. Còn lại một mình, cô bé hôm qua còn là đứa con được nuông chiều và đầy đủ hạnh phúc, giờ đây phải đơn độc chống chọi với nỗi khổ đau oan nghiệt.
- Vĩnh biệt! –nàng nói thầm với mẹ - Biết bao giờ mẹ con ta mới gặp lại nhau. Ta cảm thấy một thoáng ghê rợn, làm nguội lạnh mọi nguồn sống trong ta. Hay ta gọi các người thân đến đây cho vững bụng? Không! Ta phải diễn một mình tấn tuồng quái đản! Ta sẽ ra sao, nếu mai này thuốc kia không ngấm? Ta sẽ phải thành hôn ư? Không, không, lưỡi dao găm trong tầm tay ta đây, sẽ chống lại. Hay nếu đó là thuốc độc, mà August định đưa ta vào cõi chết, để khỏi phải chịu ô nhục, vì chính ông đã tác hợp ta với Natsu? Không. Không thể nào như thế được, mọi người đều biết ông là một bậc thánh, không thể nào nghĩ xấu về ông . Nhưng việc gì sẽ xảy ra, nếu ta lại thức dậy trong mồ, trước khi Natsu kịp đến giải thoát ta? Ta sẽ chết ngạt mất, hay nếu còn sống ta sẽ điên loạn vì kinh hãi, giữa những người chết và các oan hồn thường ẩn hiện về đêm? Ta có mơ mộng quá chăng? Em đến đây,Natsu , chỉ vì chàng mà em uống liều thuốc này!
Thế rồi cô bé dũng cảm phóng lên giường, nốc cạn một hơi lọ thuốc.
Lúc đó, trong lâu đài Heartfilia ; thiên hạ tất bật dưới bếp. Mặt trời vừa ló dạng, các phụ bếp đã chạy lăng xăng với que nướng, thủng múng, củi lửa. Người ta báo tin bá tước loke đến, trang trọng và lịch sự với cả ban nhạc rộn ràng ban mai. Người ta hối thúc chị Mira đi đánh thức Lucy dậy để trang điểm. Rồi bỗng nhiên những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên; nằm dài trên giường, xanh xao, lạnh cứng với nguyên vẹn y phục, Lucy vẫn lặng thinh trước bao lời kêu gọi của chị Mira rồi của bà mẹ đau đớn quằn quại, của người cha sầu khổ khôn nguôi, tiếp đó là bá tước loke hào hoa với ban nhạc của mình, cuối cùng là của August . Tiếng khóc than và kể lể vang lên cho đến lúc vị ẩn sĩ thuyết phục mọi người đè nén đau thương, bình tâm lo tổ chức tang lễ cho huy hoàng, trọng thể. Ban nhạc công đút ống sáo vào bao, nhưng để khỏi phải thiệt thòi, họ quyết định nán lại chờ nhập bọn với những người khóc thuê, theo sau đám ma, hầu dự cơm chiều với họ.
Bị lưu đày ở Irhgar , Natsu ngóng đợi tin tức của Lucy và trong khi mong chờ, chàng ôm ấp nhiều ý nghĩ phấn khởi và đệt bao mộng đẹp. Chợt tên đầy tớ của chàng bước vào, gã từ Fiore đến thẳng đây và hoàn toàn không hay biết gì về kế hoạch của August . Không kịp thở, gã báo cho chủ mình nghe nguồn tin bi thảm.
- Tôi trông thấy tận mắt, -gã nói- họ mang tiểu thư Lucy vào nhà mộ tổ tiên và tôi vội phóng xe đến ngay báo tin cho công tử .
- Thật thế sao? – Natsu hỏi lại với vẻ trầm lặng của sự tuyệt vọng tận cùng- ngươi chẳng có thư từ gì của aigust cả sao? Không à? Thôi chẳng cần nữa. Hãy mau đi thuê ngựa cho ta. Ta sẽ ra đi ngay chiều nay. Lucy ơi! Đêm nay, anh sẽ đến ngủ bên cạnh em. Biết làm cách nào đây? Ta còn nhớ một lão dược sư, rách rưới tơi tả, nghèo đói, trên trần cửa hiệu khốn khổ của lão, treo tòn ten một con rùa, một con cá sấu nhồi rơm; trên hàng kệ bụi bặm lăn lóc vài cái hộp rỗng, những viên thuốc mốc meo, mấy hũ sành màu xanh, rải rác đây đó, chưng bày làm vi. Trước tình trạng túng bấn đó, ta nghĩ, nếu có ai cần một liều thuốc độc, vẫn bị cấm ngặt ở Fiore, thì chính nơi đây, lão già khốn khổ kia sẽ sẵn sàng bán cho hắn. Ôi chao! Dược sư!
Với bốn mươi jewels Natsu nài nỉ mua của con người bần cùng ấy, một liều thuốc độc có khả năng đưa hai mươi người khỏe mạnh sang thế giới bên kia, rồi cấp tốc đến Fiore . August vừa hay tin lá thư ông gửi cho Natsu đã bị chặn lại bởi một hàng rào y tế, vẫn thường xuyên dựng ra trong thời bệnh dịch hoàng hoành. Ông vội vã đến hầm mộ nơi Lucy sẽ tỉnh dậy trong ba giờ nữa. Thật đáng thương cho tấm thân căng tràn nhựa sống, phải bị giam hãm giữa những người chết. Ông đã già yếu và tật nguyền, lại phải vác cái đòn bẩy nặng nề, dù cố gắng hết mức, ông vẫn không thể đi nhanh hơn được. Bá tước Loke khóc than vị hôn thê dịu hiền của mình, đã đến trước ông, tuôn nước mắt lã chã và rắc đầy hoa lên mộ Lucy. Natsu mang cuốc theo để nạy tấm đá lát trên phần mộ, suýt bắt gặp Loke , nếu Loke không kịp ẩn mình, khi nghe có tiếng chân người. Nhưng vừa nhận ra kẻ lạ thuộc dòng họ Alvazer. Loke bước ra, đầy vẻ đe dọa. Đã cận kề cái chết, Natsu  không muốn gây thêm tội lỗi nào nữa, chàng cầu xin Loie hãy tránh xa nơi này. Nhưng kẻ si tình đau khổ của Lucy dùng lời lăng mạ để thách thức chàng. Hai người trai trẻ đấu nhau và Loke tử thương gục xuống, còn van nài được đặt thi thể cạnh Lucy, mà anh ta trót yêu tha thiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro