Chương 1 - Chuyến tàu đêm 30 ( Phần Đầu )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reenggg...reenggg...

Người đàn ông với gương mặt nghiêm nghị dập máy không chút tiếc thương. Hắn ngước nhìn xung quanh một lượt, chân mày hơi nhíu lại, giơ cánh tay lên thay cho lời xin lỗi, cuộc họp vẫn tiếp tục diễn ra.

Hắn cho một tay xuống gầm bàn, tay kia chống cằm ra vẻ chăm chú. Bên dưới bấm gửi nhanh một đoạn tin nhắn không một lỗi sai. Thao tác tay và ghi nhớ không cần nhìn bàn phím một cách thuần thục như thể đã được thiết lập sẵn

Đúng vậy, hắn ta là một thanh tra trẻ tuổi tài giỏi xuất thần. Thao tác vừa rồi chẳng qua là một kĩ năng cần có khi phải nhanh chóng liên lạc với bên ngoài trong tình trạng đặc biệt. Về nội dung đoạn hội thoại, là tình yêu bé nhỏ của hắn Lev muốn thông báo về việc cậu đã nhận được vé tàu từ bưu điện, bánh trái và vật dụng đều đã được chuẩn bị kĩ càng. Pal đặt điện thoại lên bàn, yên lặng lắng nghe đoạn ghi âm hung thủ để lại hiện trường. Đoạn tin nhắn với phía cảnh sát nghe như lời thách thức đầy nguy hiểm. Đoạn ghi âm kéo dài chưa đến 1 phút với giọng nói đã được chỉnh sửa và nội dung ngắn gọn.

- Có vẻ như hắn muốn nhiều hơn là một mạng người.

- Hắn muốn khiêu khích chúng ta. Nhưng làm như vậy để làm gì ?

- Bọn chúng nắm một lượng lớn thông tin của cảnh sát nên rất lộng hành. Chúng ta chỉ biết rằng mục tiêu của chúng là những cảnh sát tham gia điều tra thảm án 3 năm trước.

Cuộc thảo luận trở nên căng thẳng hơn. Nhưng Pal chỉ im lặng trong suốt quá trình tranh luận. Cuộc thảm án ba năm trước là án mạng 6 người chết ngay trong phòng giáo vụ ở trường đại học Lev đang công tác. Nạn nhân là 4 thạc sĩ và hai giáo sư trẻ vừa về trường không lâu.
Nhưng vụ án dần đi vào bế tắc khi các thanh tra của thành phố G không còn hợp tác điều tra với tổ chuyên án nữa. Tại thời điểm vụ việc xảy ra,  Pal chỉ là sinh viên mới ra trường, kiêu ngạo và gan dạ, được cử đến trường đại học với tư cách là điều tra viên.

- Nhưng cảm giác cả hai lần không phải do cùng một đối tượng gây án.

Cuộc họp tan dần, chỉ còn lại âm thanh rì rầm của các điều tra viên mới. Họ sôi nổi bàn luận về vụ án. Họ mang tuổi trẻ và sức trẻ mãnh liệt,  luôn là thứ cần thiết trong các công việc đầy rẫy nguy hiểm này.

Pal xếp gọn những tài liệu nằm rải rác trên bàn họp. Cầm lên và cho vào cặp hồ sơ của mình.

- Thanh tra à thời gian anh rời đi hãy bảo trọng mọi lúc mọi nơi.

- Cảm ơn cô. Ngày mai thanh tra mới sẽ đến đây và tạm thời sẽ hợp tác với mọi người cho đến khi vụ án kết thúc hoàn toàn.

- Vâng. Chúc anh và gia đình năm mới vui vẻ

- Năm mới vui vẻ cô Emma

---

Tỉnh Y, 11:00 pm

- Vậy là mọi thứ vẫn đang diễn ra theo đúng kế hoạch của chúng ta.

- Hắn ta rời đi thì có gì tốt ?

- Trong vụ án năm đó, người duy nhất thấy mặt tao chỉ có hắn. Tao nghĩ đi chỉ là 3 năm hắn dù có quên đi cũng sớm nhớ lại. Nhưng thật không ngờ chỉ 3 năm đã trở thành một thanh tra rồi cơ đấy.

- Không phải là lúc ca thán đâu. Mục tiêu của chúng ta, 200 đứa trẻ từ trường tiểu học B và những cô nàng nóng bỏng.
Một khoảng hậu hĩnh từ những tên đại gia đến từ nhiều khu vực khác nhau đều tập trung tại nơi được gọi là thiên đường khoái lạc. Những đứa trẻ sẽ được bán sang biên giới phục vụ cho sở thích ăn uống quái đản và trở thành công cụ kiếm tiền cho những tên buôn người.

Cuộc đi săn này nếu thành công ông trùm chắc chắn vô cùng hài lòng. Hơn 5 tỷ đô cho số lượng con hàng mà chúng đem về. Trẻ em thì đưa vào trại giáo dưỡng "đặc biệt", những đứa trẻ béo phì thì phanh thây lột da nấu thành những món ăn man di mọi rợ chưa từng có, số ít may mắn hơn được những tên đại gia mua về trở thành nô lệ trong những căn biệt thự to lớn.

Trong vòng một tuần vận chuyển hết số trẻ em và phụ nữ đến khu nhà kho bỏ hoang ở tỉnh Y. Từ đó tìm cách gửi lần lượt sang biên giới thông qua những tên hải quan bị mua chuộc...

---

Pal về đến nhà lấy điện thoại gọi cho người yêu của hắn. Lev ra mở cửa và xách theo rất nhiều túi đồ trên tay.

- Nhiều vậy à...

- Vâng. Đây là đồ mang về cho ba mẹ còn đây là đồ dùng cho chuyến cắm trại.

- Trong vali là quần áo nhỉ ? Em mang theo hai đôi giày cho anh nhé.

- Em đã chuẩn bị sẵn và cho vào vali rồi, một đôi sandals và một đôi bata.

Pal để đồ vào sau xe, tiện tay đổ đầy bình nước rồi vắt bên hông vali. Lần đầu về quê ra mắt gia đình Lev mọi thứ phải thật chỉnh chu mới được. Ở vùng ngoại ô tư tưởng về hôn nhân và tình yêu vẫn còn rất cổ hũ. Việc Lev dẫn Pal về ra mắt như sự kiện nổi bật kì lạ. Nhưng Pal với tư cách là một thanh tra sẽ giải quyết việc này ổn thỏa thôi.

Chiếc xe lăn bánh đến ga tàu. Ga tàu đông nghịt người, ai cũng cần phải về nhà sau một năm trời làm việc vất vả trên thành phố. Không quá khó khăn để chen qua dòng người qua lại nhờ mối quan hệ rộng rãi của Pal. Họ được lên tàu một cách nhanh chóng, chỉ vài giây sau khi ngồi vào hàng chờ, một nhân viên đi đến và chào hỏi rất nhiệt tình.

Nhân viên ga tàu đưa cả hai len qua dòng người đông đúc rồi dừng lại trước một soát vé đứng riêng một góc. Người đàn ông cao hơn Pal một cái đầu đứng nghiêm nghị trong bộ quần áo kín mít. Gương mặt đang cúi gằm xuống ngẩng lên, cặp mắt hung hãn, trông như một tên giang hồ bặm trợn. Gã trừng mắt nhìn rồi nói :

- Chào cậu thanh tra.

- Anh là ai ?

- Tôi nghe nói cậu cũng có mặt trên chuyến tàu này nên đặc biệt đứng chờ ở đây.

- Anh là người của đội đặc nhiệm phòng chống tội phạm đúng chứ ?

- Vâng. Tôi đang tận hưởng kì nghỉ cùng gia đình của mình thì nhận được tin báo từ cấp trên rằng bọn tội phạm sẽ có mặt trên chuyến tàu này.

- Rất vui được gặp anh. Tôi là Pal, đây là người yêu tôi Lev.

- Còn tôi là Given. Còn đây là gia đình tôi, vợ tôi Sol và hai cô con gái nhỏ Xiu và Lyly.

- Có ổn không khi mà...

- Tôi đã sắp xếp để họ ở khác toa với chúng ta.

Cô con gái út Lyly nhìn chằm chằm vào chiếc lắc màu xanh ngọc bích trên tay Lev. Những viên pha lê nhỏ trong suốt, chạm khắc cầu kì. Lục lạc vang tiếng leng keng mỗi khi đung đưa tay lên xuống qua lại.

Gia đình nhỏ của Given ở cách anh 2 toa. Lev và Pal ngồi ở giữa toa, đối diện họ là cặp tình nhân trẻ, bên phải là người đàn ông đứng tuổi có gu thời trang nóng nực. Chiếc áo khoác của hắn to che khuất một phần lớn góc mặt, chiếc khăn len dầy quấn cao quá cổ và cặp kính râm sờn cũ.

Lev tháo kính râm và mũ mắc lên móc cửa sổ. Chuyến tàu tốc hành đến tỉnh T khởi hành vào đúng 12h đêm và sẽ đến ga tiếp theo trong 3 tiếng nữa để hành khách xuống trạm mua chút nhu yếu phẩm. Lev nhìn Pal đang bĩu môi loay hoay với chăn gối để sẵn trong ba lô bỗng thấy buồn cười. Những khoảng khắc đời thường này bên ngoài có lẽ là một thanh tra lúc nào cũng đặt nhiệm vụ lên đầu. Nhưng bên trong cũng chỉ như một đứa trẻ to xác dễ cáu kỉnh với mọi thứ chung quanh.

Và rồi tàu cũng bắt đầu chạy. Tiếng xình xịch đều đều bên tai, Lev bắt đầu thiếp đi trên đôi vai rắn rỏi của gã thanh tra tài giỏi ấy. Pal không thể ngủ vì cậu thật sự lo sợ về sự an nguy của tình nhân bé bỏng bên cạnh. Không phải vì bản thân mình cũng không hẳn là vì tất cả hành khách trên chuyến tàu này. Nếu chẳng may Lev bị bọn chúng nhìn thấy và đưa vào tầm ngắm...nghĩ thôi cũng thật đáng lo ngại.

Tiếng xình xịch cứ thế nhịp nhàng, cũng đã hơn 1 giờ sáng, Pal thật sự vẫn chưa thể chợp mắt. Nghĩ đến buổi họp ngày hôm qua làm gã điên đầu, đây thật sự là một đường dây buôn người lớn nhất từ trước đến giờ. Tại thời điểm này, bọn chúng vẫn vô cùng cẩn trọng và khôn ngoan.

Pal nhìn vào cặp tình nhân trước mắt, có chút ngưỡng mộ. Và dường như anh bạn trai cũng để ý thấy ánh nhìn của anh.

- Xin chào. Tôi là Ivan, đây là bạn gái tôi Elisa.

- Tôi là Pal còn cậu ấy là Lev. Rất vui được làm quen.

- Tôi là một kĩ sư cơ khí. Còn bạn gái tôi là một công nhân xí nghiệp. Chúng tôi đã có dự định kết hôn vào đầu năm sau đó.

- Thế thì tốt quá. Chúc mừng hai người. Chuyến này về quê là để tôi ra mắt gia đình cậu ấy. Như anh thấy đó...chúng tôi là một cặp đồng tính.

- Thật tốt khi có thể sống thật với giới tính của mình. Anh làm tôi ngưỡng mộ đó.

Anh ta nheo mắt lại, đôi mắt ửng đỏ trong màn đêm tĩnh mịch. Họ thật can đảm, tình yêu của họ chắc hẳn vô cùng lớn lao. Anh ta khoác trên mình là một cây đồ hiệu. Hẳn có gia cảnh vô cùng tốt. Không lông bông như mình...gia đình bên kia chắc cũng xuôi lòng thôi.

-----------

" Cũng đã rất lâu tui mới quay lại viết lách có lẽ là hơn 5 năm rồi.

Nói về câu chuyện này tui dựa trên một cuốn sách " Ổ buôn người " và tui cam đoan rằng mình chỉ lấy đề tài về rượt đuổi truy lùng tội phạm buôn người chứ không vay mượn bấy cứ tình tiết nào trong đó cả.

Lí do để tui lấy đề tài này là vì tui yêu thích trinh thám nhưng với kiến thức hạn chế tui sợ mình sẽ làm các vụ án trở nên phi logic thế nên thể loại truy lùng tội phạm có lẽ là phương án tốt hơn.

Bạn đọc có thể gọi tui là Cloud, tui là nữ 19 tuổi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro