Jungkook (b)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi vừa hoàn thành World Tour một cách thành công ngoài mong đợi. BTS đã đạt được những thành công lớn nhỏ và cũng để lại được những ấn tượng tốt đẹp trong mắt bạn bè quốc tế. Bắt đầu từ một nhóm nhạc nhỏ bé đến từ công ty nghèo nàn, nợ nần chồng chất nhưng sau tất cả, bằng những nỗ lực kiên trì của mọi người, 7 người chúng tôi đã từng bước tiến đạt được thành công. Mặc kệ những nghi ngờ, soi mói, coi thường của kẻ khác, chúng tôi đã dần chứng minh được vị trí của BTS, tất cả là nhờ vào tình yêu của các Army.

Dĩ nhiên chúng tôi luôn ghi nhớ điều đó. Sống như một ngôi sao luôn phải hi sinh một số thứ. Dù mệt mỏi vì lịch trình, áp lực đến từ sự nổi tiếng, tình yêu của mọi người, hi vọng của Army nhưng không ai trong chúng tôi dám phàn nàn. Bởi lẽ đằng sau sự thành công chính là mồ hôi, máu và nước mắt.

Tôi luôn phải cẩn thận với từng hành động, lời nói cũng như phải học cách kìm nén cảm xúc của bản thân. Crush cô ấy nhưng không dám nói ra, muốn ôm lấy cô khi thấy cô khóc, muốn chạm vào gương mặt phúng phính dễ thương của cô. Nhưng ngay đến cả việc nhìn Rosé tôi còn phải dè chừng, để ý xung quanh xem có camera nào không. Tôi thật vô dụng có phải không?

Tôi chỉ có thể cập nhật tin tức của Rosé qua SNS hoặc trên các trang báo. Tuy lịch trình vô cùng bận rộn, thay đổi múi giờ liên tục, một ngày chắc chúng tôi cũng chỉ ngủ được 4 tiếng nhưng nghĩ đến việc được gặp cô ấy ở Melon Music Awards là tôi lại quên hết mệt mỏi, lòng hân hoan.

Dù đã dặn lòng phải bình tĩnh, không được nhìn ngắm cô ấy quá lộ liễu nhưng quả thật hôm đấy Rosé quá nổi bật làm tôi không thể rời mắt. Khi bất ngờ nhìn thấy Blackpink đang tiến lại gần, ngồi ngay trước mặt chúng tôi, tôi vội vàng đứng dậy cúi chào, ánh mắt cố tình liếc thật nhanh qua Rosé. 

DAMN! Thật xinh đẹp. Gương mặt mà tôi chỉ có thể thầm lặng ngắm nhìn qua màn hình điện thoại nay đã xuất hiện ngay trước mắt. Cô ấy trông thật khác mọi ngày, chắc là vì kiểu tóc ponytail kia. Kiêu sa, lộng lẫy, tỏa sáng, đó là những từ tôi dành cho cô. May nhờ có tiếng hò hét của các fan xung quanh mới giúp tôi trở về thực tại. Tôi vờ bình thản, quay đầu ra phía màn hình, cố gắng thoải mái hết sức. Nhưng không, càng tỏ ra bình thường thì tôi càng thấy run, mắt vừa liếc người ta vừa giả vờ chỉnh lại áo. 

F***! Lúc này tôi mới để ý đến trang phục của cô ấy. Sao stylist lại có thể để Rosé mặc quần áo đã ngắn lại mỏng như vậy. Hơn thế nữa dây áo sau lưng trông chẳng chắc chắn chút nào, khi thực hiện vũ đạo mạnh không chừng sẽ bung ra. Càng nghĩ tôi càng thấy nóng ruột, cắn môi suy nghĩ. Dẫu biết cô ấy rất xinh đẹp trong bộ trang phục đấy nhưng không cần thiết chỗ cần hở là hở vậy chứ! Bây giờ Seoul đã bắt đầu trở lạnh, các idol nam còn mặc áo khoác kín cổng cao tường vậy mà Rosé lại mặc đồ mỏng manh thế kia. Ước gì tôi có thể ôm cô ấy từ đằng sau để sưởi ấm cho cô.

Trong lúc tất cả đứng lên cúi chào hậu bối, tôi không nhịn được lại nhìn ngắm cô một chút. Mặc kệ có vô vàn máy ảnh, điện thoại đang chĩa về phía chúng tôi nhưng nhìn một chút cũng không sao nhỉ? Mà nhân dịp này tôi cũng muốn thuyền Kookrose lớn mạnh nữa, hẳn họ sẽ rất vui. Tôi cũng nhìn xung quanh thám thính, và không ngoài dự đoán, tôi đã tia được những ánh mắt đáng ngờ của một số đồng nghiệp nam khác đang chiếu tới Rosé. Hận không thể xả cục tức này ra ngoài, tôi hất mặt, cố phóng nhanh mấy tia lạnh lùng cảnh cáo. Ờ có thể hơi trẻ con, nhưng tôi thích thế.

Tất nhiên là họ có vẻ khá biết điều, đã biết thu lại những cái nhìn không đáng có. Trong lòng đột nhiên có một chút vui vẻ, đắc ý. Giá như tôi có thể đút cô ấy vào trong túi áo để tránh được ý đồ tơ tưởng của những kẻ khác nhỉ? Ngồi yên nhưng tôi cũng không thể tập trung được bởi mấy ông anh ngốc nghếch bên cạnh. 

Anh Nam Joon sở hữu IQ 148 nên đủ thông minh xử lý tình hình, hyung í chỉ liếc tôi rất nhanh khi Rosé xuất hiện, ngồi ngay trước chúng tôi mà thôi. Vấn đề là ở anh JHope kia kìa, ngồi cứ cười hề hề, mắt đảo đi đảo lại đầy ẩn ý còn anh Jimin thì thò hẳn đầu ra để nhìn tôi một cái. Lẽ ra tôi có thể rất ổn nếu không có mấy ánh nhìn cười đểu của mấy ông anh già đó. Làm ơn để tôi sống yên đi mà!

Sau đó không lâu, chúng tôi phải rời chỗ ra xa hơn, có chút tiếc nuối nhưng có vẻ chỗ ngồi mới này sẽ giúp tôi nhìn cô thoải mái hơn. Khác hẳn với những buổi trao giải khác, tâm tình tôi giờ rất vui, miệng không ngừng nở nụ cười khi nhìn thấy Blackpink lên nhận giải. Chipmunk của tôi đáng yêu quá đi, cái cảnh che miệng cười của cô cũng khiến tim tôi như đứt phanh tới nơi, giọng nói mật ngọt mà rất lâu tôi không được nghe.

Vì BTS có màn trình diễn đặc biệt nên việc chuẩn bị trong hậu trường cũng khá mất thời gian. Rất may tôi vẫn còn kịp theo dõi lúc Blackpink biểu diễn Duu Du Duu Du và hơn nữa còn là part của Rosé. Sau khi bị anh Jhope trêu đùa, tôi bật cười ngượng nghịu. DAMN lần thứ hai. Kia là Rosé hay ngại ngùng của tôi hay sao? Cái ánh mắt sắc sảo, gương mặt tỏa sáng cùng động tác vuốt ngực hững hờ quyến rũ kia là thế nào? Trời ơi, đầu tôi muốn nổ tung rồi đây!

Rosé có biết tối đó cô ấy rực rỡ thế nào không, giờ còn làm động tác như vậy, hự e rằng phen này tôi phải đau đầu suy nghĩ cách loại bỏ bớt đối thủ thôi. Không chỉ có vậy, mấy ông anh tôi ai nấy cũng im lặng, bất động, có vẻ đã bị trúng thính của Rosé rồi. 

KHÔNG ĐƯỢC!!!! Thính của Rosé chỉ có mình tôi, mình JEON JUNGKOOK này được đớp thôi.

Blackpink không hổ danh girl crush nhà YG, vũ đạo mạnh mẽ, thần thái sang chảnh, làm chủ sân khấu rất tốt. Đến đoạn cuối của bài, đúng như tôi dự đoán, dây áo phía sau của Rosé đã bị bung ra do cô ấy nhảy quá hăng, dây mic cũng treo lủng lẳng. Chết tiệt, may mà tiết mục kết thúc kịp lúc nếu không tôi sẽ không giữ được bình tĩnh mà chạy lên che chắn cho cô mất.

Buổi lễ kết thúc nhanh hơn tôi tưởng, tôi tách nhóm ra, lang thang trong hậu trường mục đích là để tìm gặp Rosé. Đáng tiếc là cô nhóc này lại chạy đi đâu mất. Bất chợt cơn buồn đi vệ sinh xuất hiện, tôi vội vàng bỏ cuộc với kế hoạch tìm Rosé. Đúng là ông trời có tai mắt, ông đã nghe được lời thỉnh cầu của tôi nhưng lại có vẻ không đúng lúc cho lắm.

Cái khoảnh khắc tôi đang thư thái "hòa mình cùng thiên nhiên" thì bóng hình người con gái tôi tìm kiếm nãy giờ lại không hẹn mà xuất hiện ngay trong giây phút liêng thiêng này. Tôi ngớ người, động tác dừng lại, tự nhủ chả nhẽ bản thân vô nhầm WC nữ. Không, không thể tôi đang đứng ở bồn đứng mà, nhà vệ sinh nữ sao có được?

Vậy chỉ có thể là...........cô ấy đi nhầm?

Ngay lúc tôi hoàn hồn trở lại thì bóng hình xinh đẹp ấy đã bay vù với vận tốc không phanh. Thực hiện xong nhu cầu, tôi vội vàng đuổi theo cô. Hẳn xoài ngốc của tôi đang rất ngại cho mà xem! Một tia gian xảo hiện lên trong đầu.

Tôi có nên bắt cô ấy chịu trách nhiệm không nhỉ? :))) Tấm thân này của Jungkook tôi sẵn sàng cho Rosé chà đạp.

Nhưng ý tưởng điên rồ của tôi vụt tắt khi chứng kiến cảnh trước mặt. Rosé.......đang......nằm đè lên anh Taehyung......và cái tay....đang đặt ở chỗ nhạy cảm......

WHAT THE HELL?

Trong một giây phút tôi ước gì người nằm ở đó là TÔI chứ không phải anh Taehyung!

@ r e g i n a

mình sẽ rất vui khi được đọc comments của các bạn 😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro