113

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ không thấy bạn gái, chỉ có Chaeyoung tiểu thư tới là thế nào?

Jeon JungKook đi vòng qua thân xe, khoác cái áo khoác trong tay lên người cô.

Park Chaeyoung tức giận đến mức muốn hất ra, bị anh cưỡng ép ghì lại, "Em nghe lời nào, nếu không sẽ cảm mạo đấy."
Khoé miệng của quản gia giật một cái, lập tức minh bạch tình huống của hai người, sau đó lật đật chạy lên tầng hai nói việc này cho ông bà cụ Lee.

Lúc Jeon JungKook đưa Park Chaeyoung vào nhà, quản gia từ thang máy đi ra, nói: "Lần trước thiếu gia có mang một trò chơi đến, lão gia rất thích, bây giờ vẫn đang chơi với lão phu nhân một ván. Hai người chơi đến cao hứng, cho nên nói thiếu gia và Chaeyoung tiểu thư cứ tự nhiên ạ."

Jeon JungKook nhìn qua Park Chaeyoung, "Hẳn là em rất quen chỗ này rồi, không cần câu nệ."

Lúc này, Park Chaeyoung đã khôi phục lại khuôn mặt tươi cười. Nghe Jeon JungKook nói vậy, cô gật đầu đáp: "Đúng là rất quen."

Sau đó, cô làm như tuỳ ý hỏi: "Phòng anh ở đâu?"

Thái độ của cô tốt lại làm Jeon JungKook cảm thấy không ổn. Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, chỉ lên lầu, "Phía Nam tầng hai."
"Có tiện dẫn em tham quan không?" Park Chaeyoung thân mật khoác lên cánh tay anh.

Jeon JungKook đưa cô lên lầu, "Anh không thường tới đây ở."

Mở cửa phòng ra, diện tích bên trong rất lớn, thiết kế đơn giản mà tao nhã, không vấy bụi trần, rõ ràng là do mỗi ngày đều có người quét dọn.

Mở cửa sổ thuỷ tính phía Nam ra chính là một khoảng sân thượng. Nếu đứng trên sân thượng, dựa lan can nhìn xuống sẽ thấy được non sông nước biếc xung quanh không sót một cái gì, bên trong rừng cây còn có tiếng chim hót rất thanh thuý nữa.

Trên sân thượng có gió lớn, Park Chaeyoung ngoan ngoãn mặc áo khoác vào, hai tay đút túi, hất cằm nhìn Jeon JungKook, "Bây giờ thì anh thẳng thắn để được khoan hồng, hay là kháng cự để bị nghiêm trị?"

Thấy cô bắt đầu tính sổ, Jeon JungKook dựa lên lan can, hai tay khoanh lại, vẻ mặt không hiểu, "Thẳng thắn gì cơ?"
"Mọi người luôn nói thái tử gia của tập đoàn LYN đang du học nước ngoài."

Jeon JungKook cười, ""Mọi người luôn nói" là ai nói? Là mẹ anh nói với em như vậy sao?"

"..." Hình như dì Lee chưa từng nói như vậy, chỉ nói là anh còn đang học, mỗi ngày đều không có ở nhà.

Park Chaeyoung: "Trước đây anh từng nói mẹ anh là công nhân làm ở cảnh khu."
"Để anh đính chính một chút, lời này không phải anh nói mà là em nhé. Chỉ là, tập đoàn LYN vốn kinh doanh về du lịch và cảnh khu tham quan, xét về bản chất thì không khác nhau là mấy."

"... Anh nói anh là họ hàng xa của trợ lý Thẩm!"

Jeon JungKook suy tư một chút, "Trợ lý Thẩm đã phụ giúp mẹ anh rất nhiều năm, quả thật cũng có chút quan hệ thân thích, cho nên chuyện này không tính là gạt em."

"... Vậy anh là người thừa kế tương lai của tập đoàn LYN, tại sao không nói cho em biết?"
"Nếu như em hỏi anh rằng: Jeon JungKook, anh có phải là người thừa kế của tập đoàn LYN không? Nhất định anh sẽ trả lời là đúng vậy. Nhưng em đâu có hỏi, anh cũng không tự nói làm gì. Nếu không anh lại bị xem là khoe ra với em, cho nên chuyện này cũng không tính là gạt em, cùng lắm chỉ là... khiêm tốn, thức thời."

"..." Cái loại giảo biện này hình như cũng... không sai?

"Nhưng mà —" Tất cả nghi vấn đều bị anh phản bác sạch khiến Park Chaeyoung rất khó chịu, "Anh là thái tử gia của tập đoàn LYN, sao mỗi ngày phải làm thêm bên ngoài? Còn nói với em là thiếu tiền nữa, đồng ý làm tiểu bạch kiểm của em?"

Jeon JungKook dựa trên lan can, chân dài hơi cong, có hơi phiền muộn, "Anh lập nghiệp không thành công nên mới thừa kế gia sản, áp lực tâm lý lớn lắm."

"..." Park Chaeyoung không hết giận, giơ chân đạp anh một cái, "Jeon JungKook!!!"
Một đạp không đủ, cô lại đạp thêm một cái, "Anh trả căn hộ chung cư cho em!"

Cô lại đạp thêm một cú nữa, "Trả xe hơi thể thao nữa!"

Lại thêm một cú nữa, "Thiếu chút nữa anh còn gạt được em một chiếc máy bay tư nhân!!!"

Cổ phần mà ông nội cho cô có tính là gì chứ? Bởi vì tương lai cổ phần của ông cụ Lee và dì Lee đều của Jeon JungKook hết!!!

Tập đoàn LYN cũng là của anh luôn!!!

Cô vẫn luôn tự hỏi sao Jeon JungKook lại vui vẻ mà chấp nhận làm tiểu bạch kiểm như vậy? Cô cho anh căn hộ chung cư hay cho anh xe hơi thể thao, anh đều thoải mái nhận hết. Hoàn toàn trái ngược với những nam tử chân chính có lòng bảo vệ tự tôn của mình, thật sự trái ngược hoàn toàn.

Bởi vì so với cô, anh còn dư tiền hơn nhiều!!!

Một chút tài sản trong tay của cô nếu phải so với Jeon JungKook, căn bản là một điểm cũng không sánh nổi.
Park Chaeyoung càng nghĩ càng giận, lại đạp anh đến mệt. Cô cau mày, "Jeon JungKook, em tức giận!"

"Anh dỗ em cho tốt vào!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro