48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại học A. sau khi hội đàm kết thúc, Jeon JungKook vừa tắt chế độ máy bay của điện thoại, vừa đi từ trong hội trường ra. Anh đứng ở cửa chờ Giáo sư Trần.

Có sinh viên nữ đi tới, mỉm cười chào hỏi anh, ngại ngùng nói: "Xin chào, cậu là sinh viên mà Giáo sư Trần của Đại học C dẫn theo đúng không ạ?"
Jeon JungKook nâng mắt, sinh viên nữ kia liền giới thiệu: "Mình là tổ trưởng hạng mục Cơ học máy tính của Đại học A. Mình... cảm thấy cậu rất uyên bác, có thể thêm Wechat được không? Sau này mình có gì không hiểu sẽ thỉnh giáo cậu."

Đối diện với ánh mắt mong chờ của sinh viên nữ kia, Jeon JungKook khựng lại mấy giây, sau đó lễ phép nói: "Thật ngại quá, chuyện này cần có được sự đồng ý của bạn gái tôi."

Sinh viên nữ kia rõ đang sững người, vẻ mặt lộ ra vẻ thất vọng, "Cậu, cậu có bạn gái rồi?"

"Phải." Khoé môi của anh hơi cong lên, ánh nắng ấm áp phủ xuống gương mặt thanh tuyển làm toán ra vẻ ôn nhuận ấm áp, cực kỳ chói mắt.

Sinh viên nữ kia lúng túng nặn ra một nụ cười, "Vậy... mình xin phép đi trước." Nói xong liền phất tay rời đi.

Jeon JungKook cúi đầu nhìn điện thoại, thấy Yugyeom @ mình trong nhóm chat. Anh nhấn mở cuộc trò chuyện, lúc nhìn thấy hình ảnh trong đó, ý cười trên môi anh dần nhạt đi.
Nhấn mở hình ảnh xem mấy giây, Jeon JungKook cảm thấy dường như sinh viên nam kia có chút quen thuộc. Nhưng cậu ta che mặt quá kỹ, ảnh Yugyeom chụp cũng mờ, cho nên anh không có cách nào nhận diện.

Chỉ là bên trong hình ảnh, cử chỉ của Park Chaeyoung và cậu ta lại thật thân mật. Bức ảnh chụp lại vào lúc cô đang véo lấy vành tay của sinh viên nam kia, đuôi mắt cong lên mang theo mấy phần uy hϊếp.

Còn sinh viên nam chỉ lộ một phần nhỏ trên mặt, còn lại đều bị khẩu trang và mũ lưỡi trai che kín hoàn toàn, Jeon JungKook không thấy được ngũ quan và thần sắc lúc đó của cậu ta.

Anh nắm chặt điện thoại trong tay, môi mỏng mím nhẹ. Bản thân anh xưa nay vốn thanh nhã, lúc này cằm lại hơi bạnh ra thoạt nhìn hơi ẩn giận.

Giáo sư Trần đi tới, vỗ vỗ bả vai của anh, "Em sững người cái gì vậy? Thầy kêu em rất nhiều lần."
Jeon JungKook hoàn hồn, đi cùng Giáo sư Trần ra khỏi hội trường, "Chuyện liên quan đến hạng mục người máy trước kia thôi ạ. Vừa mới nãy, Giáo sư Tưởng cho em một ít gợi ý, em cảm thấy rất hữu dụng, định là sau khi trở về sẽ viết một bản báo cáo ạ."
Giáo sư Trần gật đầu, cười nói: "Được, nếu báo cáo lần này của em khiến thầy hài lòng, hạng mục này sẽ cho em làm."

Jeon JungKook đáp một tiếng, sau đó do dự một chút, hỏi: "Giáo sư, khi nào chúng ta trở về trường ạ?"

Giáo sư Trần suy nghĩ, "Chiều nay còn có một buổi giao lưu học thuật, sáng mai cũng có một buổi họp. Nếu không có gì ngoại dự tính thì chiều mai, chúng ta có thể trở về trường."

"Sao vậy? Em vẫn còn việc gấp gì bên trường học à?"

Lần này, Jeon JungKook không hề phủ nhận, cười đáp: "Có chút việc riêng ạ."
Bức ảnh kia đã khiến anh cảm thấy hoảng hốt rồi...

"Như thế à?" Giáo sư Trần cân nhắc một chút, "Hội nghị sáng mai không giúp nhiều được cho em. Nếu em có việc thì sau khi buổi giao lưu học thuật chiều nay kết thúc, em có thể về trường trước."

Jeon JungKook không chắc chắn hỏi: "Thật sự có thể ạ?"

Giáo sư Trần cười, "Chuyện này có gì không thể đâu? Nếu như chậm thì bạn gái của em bị người khác đoạt mất không phải lỗi của thầy à? Vừa nãy thấy em nhìn chằm chằm ảnh chụp lâu như vậy, thầy liền biết em gấp về rồi."

Jeon JungKook không ngờ Giáo sư Trần thế mà đã nhìn ra được. Hai tai của anh hơi nóng, nửa ngày cũng không biết nói cái gì, "Em..."

Giáo sư Trần vỗ vỗ lưng của anh, trêu chọc nói: "Thầy và ba em là bạn học, lại là cộng sự, thầy cũng xem như là nhìn em lớn lên. Kỳ thật lúc trước em muốn học Khoa học máy tính này không khác gì thầy rủ em nhảy hố cả. Đoán chừng mẹ và ông ngoại của em ở sau lưng đã oán trách thầy không ít đâu. Nếu thầy còn trễ nải chuyện em theo đuổi bạn gái nữa, sau này có thể sẽ không ghé thăm được cửa lớn nhà em mất."
Giáo sư Trần và Giáo sư Jeon là bạn cũ mấy chục năm. Trước đây, hồi Lee Yoona theo đuổi Giáo sư Jeon thì Giáo sư Trần có thể xem là một người trong cuộc. Cho nên đối với chuyện trong nhà Jeon JungKook, ông vẫn biết được một số chuyện mà nhiều người không biết.

Đối với Jeon JungKook, Giáo sư Trần vừa là ân sư, vừa là bạn tốt.

Giống như lời của Giáo sư Trần, việc anh thích Khoa học máy tính thật ra là do từ nhỏ đã tiếp xúc với ông rất nhiều.

Giáo sư Trần là người dạy cho anh hiểu IT huyền diệu thế nào, khiến anh đắm chìm trong đó, cho nên kiên quyết muốn theo đuổi con đường này.

"Giáo sư, em nhất định sẽ làm tốt hạng mục người máy, về báo cáo em cũng sẽ sớm nộp cho thầy."
Giáo sư Trần vỗ vỗ bả vai của anh, "Đi thôi, chúng ta ăn cơm trước đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro