90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Somi bưng ly trà lên, "Thật ra dì Mina cũng không giỏi nói chuyện. Cậu không thân thiết với dì ấy, dì ấy cũng không biết phải chung đụng với cậu như thế nào, nhưng tấm lòng của dì ấy rất tốt. Lúc trước, ba mình uống rượu lái xe đụng chết người ta rồi cuỗm tiền trốn ra nước ngoài, mỗi ngày đều có người đến nhà mình đòi tiền đòi mạng, cái gì đáng giá đều lấy hết. Trong khi mình và mẹ bị người khác thoá mạ, bị khinh bỉ chịu nhục vẫn không liên lạc được với ba. Cuối cùng, mẹ mình bị bức tới đường cùng, lén uống thuốc ngủ tự sát, may là dì Mina phát hiện kịp thời, nếu không mẹ mình đã..."
"Hai năm nay, dì Mina rất quan tâm nhà của mình. Rõ ràng dì ấy có thể mời một giáo viên đức cao vọng trọng để phụ đạo cho Jihoon, nhưng lại chọn mình, cũng là dì ấy cố tình giúp đỡ mẹ con mình."

Cho tới bây giờ, Somi chưa từng đề cập tới chuyện trong nhà, đây là lần đầu tiên Park Chaeyoung nghe cô nàng nói ra. Nhất thời, cô có hơi lặng người, ngồi xuống bên cạnh Somi, ôm bả vai của cô nàng, im lặng an ủi.

Somi cười cười, "Nửa năm trước, ba mình đã bị bắt, trước khi vào tù đã làm thủ tục ly hôn với mẹ mình. Ông ấy gặp báo ứng, mình và mẹ cũng... được giải thoát rồi."

"Mọi chuyện đều đã qua rồi." Park Chaeyoung nhẹ nói.

Somi gật đầu, "Lúc đó, mình giống như trải qua một cơn ác mộng vậy. Bây giờ tỉnh lại khỏi ác mộng rồi, hiện thực vẫn tốt hơn. Tinh thần của mẹ mình bây giờ cũng tốt lên nhiều rồi, cũng gặp được nhân duyên của bà ấy, chẳng mấy chốc sẽ kết hôn nữa. Đối phương là một chú thành thật, lúc trước ba mình ôm tiền bỏ trốn, chú đã đối xử với mẹ mình rất tốt. Lúc trước mẹ mình gả cho người ba không biết chịu trách nhiệm kia đã khổ nửa đời rồi, cuối cùng đã có được hạnh phúc riêng của mình."
Park Chaeyoung vỗ vỗ vai cô nàng, "Cậu cũng sẽ được hạnh phúc thôi."

Somi khựng người một lát, nỉ non cười nhạt, "Hi vọng là vậy."

Buổi chiều, Park Chaeyoung tiễn Somi ra về, lúc trở lại nhà thì nhìn thấy Jihoon đang ở trong sân, tay cầm một cái túi đứng đấy.

Dường như cậu đã cao hơn một chút so với lần trước mà Park Chaeyoung gặp.

Gần tới kỳ thi cao trung, rõ ràng Jihoon đã bớt đi một chút ngang bướng, còn thoáng thấy được sự thành thục. Tướng mạo của cậu giống với Park HyungSuk, ngũ quan kiên cường, là bộ dáng cực kỳ tuấn lãng mà kiên định.
Park Chaeyoung còn đang do dự có nên chào hỏi hay không, Jihoon đã chủ động đi tới. Cậu nhìn cô vài lần, hỏi: "Sao mắt chị đỏ thế? Có người bắt nạt chị sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro