52 endss1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bae Sooji quên hỏi bác Yu phòng mấy nên thành ra chúng nó đang đứng đờ ra trước cổng bệnh viện, suy đi nghĩ lại thì một đứa nhanh nhẹn chạy lại hỏi chị Y tá xinh xắn bên kia

"chị ơi, cho em hỏi phòng của Yu Jimin ở đâu vậy ạ?"

tiếng nói nhẹ nhàng của Yeji khép nép ngoan ngoãn mà hỏi chị, chị ta thấy dáng vẻ ngoan hiền của em thì cười mỉm rồi chỉ về hướng phòng số tám dãy bên phải

"em cảm ơn chị nha, may em gặp được chị" em mỉm cười nhẹ nhàng, chuẩn bị đi đến phòng mà chị y tá chỉ thì nó nghe được tiếng chị hỏi

"em tên gì?"

"hả, em à?, em tên Hwang Yeji"

"còn chị tên Miyeon, nhớ kĩ tên chị nhé"

"tên chị khá đẹp đó"

"em cũng vậy, chị có thể xin số điện thoại em không?"

"được chứ"

em bấm số điện thoại qua, liếc qua đồng hồ cũng đã trễ bèn lên tiếng

"em cảm ơn nhé, giờ em khá bận hẹn chị vào một dịp khác"

Miyeon gật đầu nhìn em bước vào phòng lẻ tám

thấy len lỏi bình bóng của Sooji bèn nhíu mày

chị lẩm bẩm nhẹ tiếng mà khẽ

"Bae Sooji, sao cô lại ở đây!"

chúng nó đứng bên cạnh giường bệnh mà nhìn nàng, chỉ sau một tuần mà nàng đã hốc hác hơn, đôi môi tím tái và vẻ mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi

chúng nó nhìn nàng nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có Kim Minjeong là có thể liên quan đến việc Jimin tự tử, nhưng len lỏi vẫn là tia hi vọng cô không phải là loại người xem nhẹ mạng sống người khác.

"Jimin mày sẽ thật sự rời xa bọn tao sao..."

Bae Sooji nhìn nàng đang nằm trên giường bệnh mà nức nở, thời gian sống của nàng bây giờ chỉ còn được tính bằng tháng mà thôi...

nếu nàng không uống thuốc ngủ quá liều thì có lẽ sẽ được tồn tại trong kí ức của Sooji lâu hơn, nhưng cuộc đời thì không có từ nếu mà...

cô ngồi gục xuống nền gạch lạnh lẽo, chỉ nghĩ đến việc trái tim Jimin ngừng đập và nàng sẽ thành một em thiên thần nhỏ bé quan sát các cô từ thiên đàng khiến trái tim cô đau thắt không thôi...

_______________

nhật kí của Yu Jimin ngày 5/8/2025

- Còn một tháng rưỡi nữa sẽ kết thúc năm học, Minjeong từ vụ việc đó đã xin lỗi mình, chăm sóc mình được một tuần thì đã chuyển trường rồi, thẳng ra là đi nước ngoài học do ba mẹ ép buộc thì đúng hơn... mình khá nhớ Minjeong của mình á, nhưng có một chuyện khiến mình nổ não là Sooji Yeji và Yunjin cứ chăm sóc mình như em bé ấy, lại còn sến sẩm khiến mình nổi da gà cả lên, cứ ngỡ như đang ở thế giới song song của Jimin và các bạn vậy.

nhưng có một chuyện khiến mình phiền lòng, Sooji lúc nào cũng khóc khi mình biến mất, ví dụ như đi ra căn tin mà quên báo trước thì nó sẽ hoá rồ mà tìm kiếm mình cùng với hàng nước mắt vậy, nhưng mình thấy tuyệt về điều đó, mình yêu Sooji Yeji Yunjin câu lạc bộ thiên văn và mình rất yêu Kim Minjeong

gửi đến Minjeong đang ở nước Pháp xa xôi, em yêu bạn.

_____________

nhật ký của Yu Jimin 18/8/2025

- còn một tháng nữa là kết thúc năm học, ba mẹ mình đã sắp xếp cho mình để ra nước ngoài rồi nhưng mà không phải là Pháp đâu, nơi đó là Mỹ đó một đất nước xinh đẹp và mình sẽ được học ở đó, mà Minjeong lại ở Pháp cơ điều đó khiến mình có chút buồn

chủ tịch Thiên Văn - Sooji yêu của mình dạo này yêu chiều mình lắm, Yeji và Yunjin hội phó cũng cực kì cưng mình luôn, khiến mình càng yêu trường Hanlim và Câu Lạc Bộ Thiên Văn Học này

nhưng nhớ Minjeong quá à, tớ yêu Minjeong nhiều chút, đợi Minjeong và tớ trở lại Hàn Quốc thì tớ sẽ bắt Minjeong nói yêu tớ lại.

______________

nhật ký của Yu Jimin 30/8/2025

- còn hai tuần nữa là kết thúc năm học, nó sắp đến rồi.

mấy đứa bạn trời đánh của mình dành thời gian kèm môn học cho mình rất nhiều, Sooji kèm mình toán nè còn Yeji thì kèm mình lịch sử, chị đại Yunjin kèm mình môn tiếng Hàn, uây mình yêu họ cực kì yêu luôn á

hì nói nhỏ mình yêu Minjeong hơn cơ, không biết Minjeong ở bên Pháp ra sao rồi nhỉ?, không hề thấy một tin nhắn nào của Minjeong gửi cho mình hết, chán thật

đội bóng rổ thì khỏi phải nói rồi, mất đi tay chủ chốt ném bóng Kim Minjeong khiến cho chúng nó thua vài trận rồi lấy lại vị thế, đội trưởng Park Chaeyoung vẫn là nhất mà!

nhưng mà Chaeyoung hình như có hơi lăng nhăng thì phải, mình thấy tội cho Sooji vì bạn ấy khóc rất nhiều rồi

_____________

nhật kí của Yu Jimin 14/9/2025

- thế là đã hết năm học, nay mình vừa đi thi môn cuối về đó, mình làm bài thi cứ gọi là đỉnh của đỉnh cơ

vừa ra phòng thi mình đã thấy Sooji Yunjin lấm lem nước mắt rồi, chúng nó bảo hãy chữa trị tốt nhất để hồi phục, chúng nó sẽ đợi mình đấy, trời tất nhiên là mình sẽ khỏi mà, Yu Jimin làm sao mà rời bỏ thế gian khi còn nhiều muộn phiền thế này được

Yeji thì cứ đứng nhìn mình đôi mắt đỏ ửng lên mà mình trêu thì bảo không có khóc, xạo ke

___________

nhật kí Yu Jimin 26/9/2025

- nay là ngày cuối mình ở Hàn Quốc, tạm biệt đất nước xinh đẹp mà mình đã sinh sống suốt 18 năm qua, giờ mình phải đi rồi.

Sooji và Chaeyoung không thành đôi, thật tiếc cho họ nhưng có vẻ Chaeyoung quá đào hoa và lăng nhăng rồi, cậu ta quen cô y tá Miyeon khi còn đang quen Sooji

có vẻ Sooji đã cao lên hai mét khi được Chaeyoung cắm cho quả sừng cao chót vót, mình khá buồn cười vì Sooji bị cắm sừng đến thế còn hỗn bảo nó cũng cắm sừng Chaeyoung mặc dù là không hề có, nói cho đỡ quê thì có đó

Yeji và Ryujin cũng vậy, Yeji đúng kiểu mẫu người yêu ôn nhu mà lại còn thực tế,tinh tế, tử tế, kinh tế.

nó yêu vào thì siêu đèn xanh, cứ ngỡ như trong đầu nó suốt ngày chỉ có Ryujin vậy... nhưng bé Ryujin thì không thích điều đó

Ryujin bảo không thích những người quá tử tế, nó không hề mang lại nỗi thú vị cho em, vì thế em đá cô không thèm đoái hoài, lúc đó là khi vừa thi xong khiến cho Yeji suy sụp đến tận bây giờ nhưng có vẻ ổn rồi.

Kazuha và Yunjin cũng vậy, Yunjin bị Kazuha trách móc,dùng lời lẽ thô tục mắng chửi khi đang quen nhau, Kazuha là một người thao túng giỏi và có phần bạo lực, nhiều lần Yunjin vì mải học mà không xem tin nhắn cậu ta khiến cho cậu ta đã tán Yunjin một cái, từ đó Yunjin và cậu ta đã chia rẽ hai hướng đi khác nhau...

mình nghĩ chắc do quả báo đó, do trước chúng mình làm điều ác với các cô bạn bên nọ quá nhiều bây giờ nhận lại hậu quả như vậy, chúng mình xin chịu hết và không hề oán trách ai.

và cũng như khi kết thúc năm cấp ba, câu lạc bộ Thiên Văn Học sẽ không còn lưu luyến quá khứ nữa.

câu lạc bộ cũng đóng lại, và chúng mình sẽ sống một cuộc đời mới

tạm biệt, mình qua Mỹ chữa trị và học tập đây

_____________

"Jimin đi bảo trọng, tao sẽ nhớ mày lắm đó"

"mày nên tự bảo trọng mày đi, từ 1m68 giờ lên hẳn 2m"

Sooji ôm em mà thút thít, nước mắt sắp trực trào ra thì bị em trêu mà nuốt ngược nước mắt vào trong, vẻ mặt hờn dỗi nhìn em

"thôi đi nha!!!!"

"ây mình xin lỗi Bae Suzy yêu của mình mà hahaha"

em cười tươi trêu chọc nàng, tay xoa xoa cái đôi má phúng phính mà cảm thán.

"uầy cô nương đi qua Mỹ phải chữa trị thành công, tụi tui ở đây chờ cô về đó"

Yeji huýt vai em mà mỉm cười, em cười nhẹ rồi đáp lại

"tất nhiên phải chờ tao rồi, tao về tao quậy banh Hàn Quốc luôn haha"

"nhất định phải khỏi nha, ở đây chờ mày về để đi tung hoành ngang dọc đó"

Yunjin bấy giờ cũng lên tiếng, trong lòng có chút lo lắng nhưng nàng tin em, nhất định em sẽ vượt qua được mà

"tất nhiên luôn, tạm biệt mấy cưng chị đi đây... chữa trị và học xong thì sẽ về liền yên tâm mà, nhớ đợi tao về đó nhé"

em nhìn sang ba mẹ đang đứng đợi mà nói, nháy mắt rồi quay lưng rời đi

"biết rồi mà"

Yeji ở sau nói đủ lớn để em nghe, em mỉm cười rồi đi khuất

giờ chỉ còn Yeji Sooji và Yunjin, Yunjin vì áp lực học tập nên rất ít nói, nhưng cũng không đến mức đâu chỉ là nói những thứ cần thiết thôi

"Yu Jimin... nó sẽ ổn đúng không?"

"ừm, nó sẽ ổn thôi tao tin nó mà"

Yeji đáp lại lời nàng nói, hiện giờ chỉ cần đặt niềm tin vào chính Jimin mà thôi

"Jimin mạnh mẽ của tụi mình rồi cũng sẽ ổn thôi, đừng lo"

Sooji mỉm cười trấn an hai đứa bạn của mình, chúng nó nhìn nhau rồi mỉm cười...

vì chủ tịch và hội phó Thiên Văn Học tin tưởng Yu Jimin, một lòng một dạ tin tưởng nàng...

______________

ngày 4/1/2026

đó là buổi trưa ở đất nước xa xôi, đôi mắt bác Yu đã ươm ướt từ lâu, cố gắng kiềm chế hai hàng nước mắt đang mất tự chủ mà rơi xuống

tay run run mà nhắn thông báo cho bạn bè của con gái thân yêu của mình, vừa nhắn được vài người thì đấng sinh thành của Jimin đã oà khóc như một đứa trẻ...

dù gì ba cũng mới chỉ lần đầu làm ba mà thôi, nhưng sao...





có tin nhắn gửi đến Bae Sooji từ gmail

" Yu Jimin đã mất sau thời gian cố gắng chữa trị, bác cảm ơn các cháu thời gian qua!"

có tin nhắn gửi đến Hwang Yeji từ gmail

" Yu Jimin đã mất sau thời gian cố gắng chữa trị, bác cảm ơn các cháu thời gian qua!"

có tin nhắn gửi đến Huh Yunjin từ gmail

" Yu Jimin đã mất sau thời gian cố gắng chữa trị, bác cảm ơn các cháu thời gian qua!"

có tin nhắn gửi đến Kim Minjeong từ gmail

" Yu Jimin đã mất sau thời gian cố gắng chữa trị, bác cảm ơn các cháu thời gian qua!"






"Yu Jimin đã chết thật rồi sao?, không đâu, không thể nào đâu!"
____________

end ss1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro