Chương 7: Phòng họp của Park tổng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến đến tầng 36, Suzy thấy Park Chaeyoung đúng là đang họp, đứng bên ngoài có thể thấy rõ.

Park Chaeyoung ngồi ở ghế chuyên dụng của tổng tài, hai bên trái phải dưới tay lần lượt là giám đốc các bộ phận.

Jane nói: "Cô xem, Park tổng thật sự đang họp, cô có thể đợi một chút không?"

"Bao lâu mới xong?"

"Khoảng... tôi cũng không dám chắc là lúc nào nữa."

Cứ nghĩ đến "việc tốt" mà Park Chaeyoung làm hôm qua là cô liền muốn bóp chết tên vô sỉ ấy.

Suzy đưa tay đẩy cửa, Jane vội vàng ngăn cản:

"Cô Suzy, cô không thể đi vào."

"Tôi thì lại không thể không vào?" - Suzy đẩy Jane về đằng sau nói.

Jane không dám đưa tay túm lấy Suzy, chỉ đành tròn mắt nhìn cô đẩy cửa, trắng trợn đi vào phòng họp.

Bae Suzy vừa tiến vào phòng thì ngay cả phòng họp lập tức im ắng lại không ai phát ra bất kì âm thanh nào.

Park Chaeyoung ngồi đó không thèm nhìn Suzy đến một cái:

"Tiếp tục..."

Vị giám đốc đang báo cáo dở liền vội vàng nói tiếp:

"Chúng ta vừa mới tiến hành một cuộc điều tra nghiên cứu thị trường với quy mô lớn, là một bộ phận những người trong độ tuổi từ 16-40 tuổi, có tiềm lực rất lớn, chúng ta có thể dựa vào nhóm người ở độ tuổi này đánh giá, đưa ra ý kiến để tiến hành cải tiến chất lượng sản phẩm tốt hơn..."

Suzy từng bước tiến đến trước mặt Chaeyoung, cô ta vẫn giữ nguyên sắc mặt, bờ môi mỏng lạnh nhạt nói: "Bản báo cáo này chưa kĩ càng, quay về làm một bản khác tỉ mỉ hơn rồi đưa đến phòng làm việc của tôi."

Suzy thấy vậy liền cười lên, cô cong lưng xuống, tay tì lên bàn, cả người tựa hẳn lên người Chaeyoung trào phúng nói:

"Park tiên sinh, như thế này có nhìn thấy rõ hơn không?"

"Tiếp tục" - Chaeyoung vẫn không đếm xỉa đến Suzy, gõ gõ lên bàn thúc giục các giám đốc đang đơ mặt ngượng ngùng kia.

"Lên giường thì cũng lên rồi, con mẹ nó còn giả vờ cái gì?"

Ánh mắt của Park Chaeyoung liền trở lên lạnh lẽo, giơ tay từng chút một tách bàn tay của Suzy xuống.

"Tiếp tục, đến lượt ai, công việc trọng điểm của kì này chưa xác định thì ai cũng đừng mơ tan họp."

"Park Chaeyoung em được đấy, đừng ép tôi phải ra tay..." - Suzy cười lạnh, cô gật gật đầu:

Park Chaeyoung từ đầu đến cuối vẫn là thờ ơ. Suzy vứt túi xách xuống, cởi áo khoác ra ném thẳng lên người Chaeyoung, hành động này của cô khiến tất cả người trong phòng họp chết đứng.

Vẫn đứng ở ngoài cửa - Jane lập tức quay người cúi mặt làm ra vẻ không nhìn thấy gì cả, còn Lisa thì thò cổ vào xem.

Jane kéo kéo: "Giám đốc La, tôi khuyên là cô nên quay người đi là tốt nhất."

"Tại sao lại không được nhìn, cái cô kia làm ầm ĩ như thế mà không gọi bảo vệ sao?"

"Cô hẳn là hiểu rõ Park tổng đi, nếu như không phải là cô ấy nguyện ý thì cái cô Bae Suzy đó đã bị sai người lôi ra rồi, còn lâu mới đặt chân vào phòng họp được.

Đội nhiên Lalisa trừng to đôi mắt: "Mẹ kiếp... thật mãnh a !!!"

Chỉ thấy tay trái Suzy túm lấy cằm của Chaeyoung, bắt buộc em phải nhìn cô, còn tay kia đưa về đằng sau kéo khoá váy của mình xuống.

Park Chaeyoung ném chiếc bút trong tay lên bàn, lạnh giọng quát:

"Tan họp... tất cả đều cút hết cho tôi."

Không đến 5 giây trong phòng họp chỉ còn lại hai người họ.

"Có giỏi thì giả vờ tiếp đi..."

"Cô đừng có vô sỉ như thế được không?"

"Không thể"

Chaeyoung kéo tay của Suzy xuống: "Cô đến đây làm gì?"

"Tối qua em đã đáp ứng tôi, vai nữ chính của Lãnh Hương, em đừng nghĩ chơi xấu."

"Nữ chính gì cơ, tối qua gì cơ, sao tôi lại không nhớ gì vậy?"

"Park Chaeyoung, sao trước đây tôi lại không phát hiện ra em lại bỉ ổi đến vậy nhỉ?" - Suzy cười bật lên nói.

Chaeyoung liếc nhìn qua chút vết tích trên cổ Suzy:

"Thật không? Cô xác định người lên giường với cô tối qua là tôi?"

Trong lòng Suzy bỗng nhói lên một cái, trong lòng bỗng chua xót.

Người khác nói những gì cô đều thấy vô vị, không thèm để ý, thế nhưng, khi Park Chaeyoung nói ra những lời như vậy, như có hàng ngàn vết dao cứa vào lòng của cô..

Ánh mắt của Bae Suzy dần lạnh đi. Cô bỗng nhiên muốn trước mặt người này lấy lại chút tôn nghiêm cho chính mình.

Cúi người lấy túi xách, từ trong ví tiền lấy ra một xấp đồng xu 1 tệ, nắm chặt trong tay dùng sức ném thẳng vào mặt Park Chaeyoung.

Suzy gật đầu cười nói: "Không sai, em nói đúng, tôi có nhiều người như vậy, nhất thời nhận nhầm cũng không có gì là khó hiểu. Thật xin lỗi Park tiểu thư, tôi nhận nhầm em là tên khốn đã bò lên giường với tôi tối qua, làm phiền rồi. Tôi biết thời gian của em rất quý giá, chỗ tiền này xem như bồi thường."

Suzy túm lấy túi xách, áo cũng không cần, liền quay người bỏ đi.

Cô bước nhanh ra khỏi đó, lấy kính trong túi đeo lên, che dấu sự nhếch nhác cùng thù hận trong mắt cô, vẫn là bộ dạng tuyệt đại giai nhân.

Lisa đứng sau cô hét lên:

"Người đẹp, có rảnh đi uống rượu nhé!"

Suzy dừng bước, quay người cười đến yêu mị nói:

"Tôi chỉ hẹn lên giường với đàn ông thôi."

Lisa: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro