có một câu chuyện cổ tích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khi park jaehyuk bước vào trong nhà, đèn còn chưa bật, tivi không mở, dường như chẳng có ai ở đây. hắn mở đèn, giật mình nhận ra son siwoo đã ngồi trên ghế sofa tự lúc nào, khóc lóc thảm thiết, nước mắt rơi đầy mặt, chẳng rõ em đã khóc trong bao lâu rồi nữa.

bất ngờ, rồi đau xót. park jaehyuk không hiểu điều gì lại làm cho em của hắn, một người luôn vui tươi nhí nhảnh, có thể khóc đến thảm thương như vậy.

hắn vứt vội cái cặp vào nhà, bước đến chỗ em ngồi, thậm chí còn chưa kịp cởi giày. park jaehyuk nhẹ nhàng ôm mặt em, hôn lên những hàng nước mắt vẫn đang lăn dài trên má người yêu, nhỏ giọng thì thầm.

"đừng khóc em yêu, tao ở đây rồi. điều gì khiến em buồn như vậy? nói đi, tao sẽ đập tan nó giúp em. em đừng khóc, tao xót em lắm, tao yêu em."

nghe park jaehyuk nói vậy, son siwoo càng khóc nhiều hơn. hai hốc mắt em như van vòi nước bị hỏng, khiến em không thể ngừng rơi nước mắt.

park jaehyuk cuống cuồng, nóng ruột, không biết phải làm gì để dỗ dành người yêu. hắn sợ hắn lại nói ra điều gì đó khiến em xúc động, chỉ đành ngồi đó, hôn lên từng tấc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của em. nuốt đi những giọt nước mắt mặn đắng của em.

mãi một lúc lâu sau son siwoo mới bình tĩnh lại được, nước mắt đã thôi rơi. em lẳng lặng để cho park jaehyuk ôm lấy mình từ phía sau, lọt thỏm trong lòng hắn.

hai người ngồi đó, không ai nói gì. park jaehyuk muốn đợi em bình tĩnh lại và nói chuyện với hắn.

giọng em run rẩy, vụn vỡ, mong manh, vang vọng trong cái không gian trống vắng, yên tĩnh của căn nhà nhỏ.

"nói em nghe, vì sao mày muốn chia tay em?"

park jaehyuk trầm mặc. lúc nãy bận dỗ dành em nên hắn không để ý, nhưng bây giờ hắn nhìn thấy rồi, nhìn thấy lá thư mà hắn định để lại cho em sau vài ba hôm nữa đang nằm yên lặng trên bàn khách, nổi bật lên giữa màu đen của cái bàn.

hắn biết hắn hèn. nhưng hắn vẫn sợ nhìn thấy cảm xúc của em khi hắn nói lời chia tay. vậy nên hắn muốn bỏ trốn, rồi gửi lại cho em bức thư kia như lời từ biệt cuối cùng. vậy mà em lại phát hiện mất rồi, cũng thật là trớ trêu quá, cuộc đời của hắn.

park jaehyuk nhắm mắt, thở dài một hơi. son siwoo ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong mắt jaehyuk là một màu đen vụn vỡ, tâm hồn em cũng nát tan rồi.

ban nãy, lúc dọn dẹp phòng ngủ của cả hai, em tình cờ nhìn thấy lá thư bị lộ một góc ra khỏi ngăn kéo. tính tò mò trỗi dậy, em lôi lá thư ra nhìn, thấy trên thư ghi người nhận là bản thân, siwoo lại càng táo bạo tợn, thầm nghĩ chỉ xem xíu thôi, xem xem jaehyuk viết gì cho em. thế nhưng người đời nói quả không sai "tò mò giết chết con mèo". son siwoo là con mèo bị giết đó.

đọc xong lá thư, son siwoo cảm tưởng như mình chẳng thể thở nổi nữa. cơ thể em lạnh buốt, và dường như em đang đi trên con đường dẫn tới nơi hành quyết, mà người hành quyết chính là park jaehyuk. em không hiểu vì sao park jaehyuk tự dưng muốn chia tay với mình. cả hai vẫn đang yêu nhau điên cuồng, yêu như chưa từng được yêu, yêu và cho đi tất cả, hoàn toàn chẳng chừa lại một con đường lui cho bản thân. hoá ra, chỉ có em mới yêu như vậy thôi sao. với park jaehyuk, park jaehyuk yêu em như thế nào?

càng nghĩ, son siwoo càng khó thở, nước mắt em rơi mà em chẳng hề hay biết. em mang theo lá thư xuống phòng khách chờ park jaehyuk, người hành quyết em, người nắm giữ trái tim của em, về nhà. em muốn xem, liệu park jaehyuk sẽ là thiên sứ dẫn em tới thiên đường hay park jaehyuk sẽ là ác quỷ đem em xuống địa ngục.

"em có muốn nghe một câu chuyện cổ tích không?"

đương lúc em chờ park jaehyuk lê chiếc máy chém đến để cắt đứt sự sống của em, hắn lại thốt lên một câu hỏi đủ nực cười, khiến em chỉ muốn đánh hắn một trận. rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ?

chẳng đợi em trả lời, park jaehyuk đã bắt đầu kể câu chuyện của mình.

"ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất nọ, có một đế quốc hùng mạnh tên griffin. ở đó có một chàng công chúa mang trên mình nhan sắc chim sa cá lặn. nhưng chàng không chỉ có nhan sắc, chàng công chúa này còn là một trong năm công thần lập quốc, là một vị thần trong "ngũ thần".

chàng công chúa xinh đẹp, tài năng được thần dân griffin ưu ái gọi tên "hộ thần lehends". đồng hành cùng hộ thần lehends còn có thần kiếm, thần rừng, thần đồng, và thần tiễn. nhóm "ngũ thần" này đã đồng hành cùng nhau đi qua biết bao trận chiến, có thắng có bại, nhưng họ thắng không kiêu, bại không nản. trong một thời gian dài, nhóm "ngũ thần" của đế quốc griffin là nhóm được tất cả mọi người trên vùng đất đó ngưỡng mộ.

trong "ngũ thần", thần tiễn và hộ thần là một đôi uyên ương trời định, người ta nói vậy. hai người yêu nhau từ thủa chưa có gì, đến khi thành công họ vẫn còn bên nhau, dường như chẳng có chuyện gì có thể chia rẽ họ. nhưng rồi một biến cố bất hạnh ập đến, đế quốc griffin sụp đổ, "ngũ thần" tan rã, thần tiễn và hộ thần cũng chẳng còn bên nhau. thần tiễn nuôi mộng lớn, muốn ra thế giới ngoài kia lập đại công mang về cho hộ thần của mình. chuyện tình bọn họ bất đắc dĩ trở thành chuyện đã qua.

trong hoàn cảnh mất nhà, mất người yêu, mất tất cả sau một khoảnh khắc, chàng công chúa ngày nào giờ đây sụp đổ hoàn toàn. những cảm xúc vụn vỡ, tan nát, buồn bã, đau đớn liên tiếp tràn đến và đánh sập hàng phòng ngự vững chắc trong trái tim chàng công chúa nọ.

kế bên đế quốc griffin là vương quốc geng. ở đó có một chàng hoàng tử xấu xí, chàng ta yêu thầm công chúa griffin đã lâu mà không dám tiến tới. nay thiên thời địa lợi nhân hoà, chàng ta đến bên và dụ dỗ thành công chàng công chúa về vương quốc geng với mình. chàng ta đã rất hạnh phúc.

dù vậy, chàng hoàng tử này chỉ xấu xí chứ không ngốc nghếch. chàng biết cuộc vụng trộm hèn hạ này của mình rồi sẽ có lúc phải kết thúc. hai năm sau, vị công thần lập quốc griffin năm nào, thần tiễn viper về lại quê hương, mang theo chiến công hiển hách đi tìm hộ thần lehends của mình. chàng hoàng tử biết thời gian của mình đã hết rồi, mối tình chàng mượn được từ công chúa nhỏ giờ đây phải trả lại thôi. trả lại công chúa nhỏ về với tự do, trả lại công chúa nhỏ về nơi em thuộc về. bởi lẽ, từ đầu chí cuối, chàng hoàng tử xấu xí kia chưa từng có được trái tim của chàng công chúa nhỏ nọ."

park jaehyuk nói liền một chặp. son siwoo bên cạnh cũng chỉ im lặng lắng nghe. hắn không nhìn ra rốt cuộc trong mắt em của hắn giờ đây là cảm xúc gì. là vui mừng, hay khó chịu vì hắn đã nhận ra những điều em cố giấu. những gì park jaehyuk nhìn thấy chỉ là hàng nước mắt lăn dài trên má em. em đã khóc đến hai lần, chỉ trong vòng vài tiếng. park jaehyuk đau lòng, quay mặt đi.

"siwoo à, em đừng khóc, mình không yêu nữa, nhé em..."

son siwoo nâng cánh tay run rẩy của mình áp lên mặt park jaehyuk, khuôn mặt hắn giờ đây cũng đong đầy nước mắt. son siwoo bắt chước hắn, lặng lẽ hôn lên từng tấc, từng tấc trên khuôn mặt hắn, mặc cho hàng nước mắt của em vẫn đang lăn dài.

son siwoo cất tiếng, cố gắng khiến cho giọng mình rõ ràng nhất có thể, nhưng khóc quá nhiều đã khiến em bị nghẹt, nói chỉ ra giọng mũi.

"park jaehyuk, mày nhìn em này. mày thấy gì trong đôi mắt em bây giờ? có hình bóng của dohyeon sao? không hề, trong mắt em chỉ có mày mà thôi."

park jaehyuk cụp mắt, dường như hắn không tin, hoặc không dám tin. son siwoo nói tiếp.

"griffin là nhà của chàng công chúa nhỏ, "ngũ thần" năm đó cũng là chấp niệm của hộ thần lehends. nhưng mày kể sai rồi. lehends năm đó về geng không phải vì vụn vỡ hay tùy hứng, lehends về geng vì chàng hoàng tử mà lehends thầm yêu đã lâu ngỏ lời với cậu. thần tiễn-hộ thần là uyên ương trời định? sai rồi, từ đầu tới cuối, người duy nhất công chúa yêu chỉ có chàng hoàng tử vừa xấu xí vừa ngốc nghếch nước láng giềng mà thôi."

lúc này, park jaehyuk đã ngừng khóc, mắt hắn lập loè tia sáng, chăm chú nhìn em. son siwoo như được tiếp thêm sức mạnh. em thổ lộ với hắn cái chuyện mà em từng nghĩ em sẽ mang theo nó đến chết thì thôi.

"park jaehyuk, em nói em là người yêu mày trước, mày tin không? mày yêu em từ thủa em còn ở griffin, lâu đấy, nhưng em đã yêu mày lâu hơn nhiều, từ lần đầu chúng ta gặp mặt. thủa đó em còn đang vật lộn ở giải bán chuyên, em đã luôn dõi theo từng bước đi của mày rồi. em đã yêu mày từ những ngày đó. để có thể đến gần mày hơn, em đã cố gắng rất nhiều, học hỏi rất nhiều. nếu như sự ghen tị của mày với dohyeon là biển cả thì sự ghen tị của em đối với những support cạnh mày chính là không khí. đều không đong đếm được. người mà em mất rất nhiều năm mới lừa đến tay, làm sao em lại để mày bỏ chạy dễ dàng như vậy được. cả đời mày cũng đừng mong thoát khỏi em."

park jaehyuk ngẩn người, nhìn em chăm chú, như muốn tìm kiếm sâu trong đôi mắt kia một tia dối trá. nhưng hắn không thấy, chẳng thấy gì ngoài hình bóng của bản thân. nếu công chúa của đời hắn đã nói vậy thì còn cớ gì có thể khiến hắn buông tay em của mình nữa. park jaehyuk cụp mắt xuống, nhìn vừa ngoan ngoãn vừa ngốc nghếch.

"vậy em phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình đấy. em phải ở cạnh tao cả đời. không cho hối hận."

"ừm, vĩnh viễn không hối hận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro