Sweet Briar ( TaTake)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'' Rõ chỉ mới đầu đông sang mà những bông tuyết trắng xóa đã bắt đầu rơi xuống từng lớp trên thành phố Tokyo này . Hôm nay là một ngày đầu đông lạnh lẽo đó Takemichi à ''

25-09-2017 là ngày Takemichi mất , ngày mà cả thế giới vốn đã vô vị đầy mục rữa của tôi vỡ nát hoàn toàn . Ngày mà tôi hiểu rõ thế giới này bất công đến nhường nào... Đặc biệt là với anh, chàng trai với đôi mắt màu xanh tựa đại dương bao la ấy .

Tôi nhớ rõ cái khung cảnh anh nằm im trong vòng tay của gã trai cao lớn mà anh luôn thân thiết gọi là Draken ấy . Thân hình anh nhỏ gọn nằm trong vòng tay gã , máu thấm qua áo sơ mi trắng muốt mà nhuộm đỏ cả bụng anh , dưới làn mưa lạnh lẽo hôm đó khuôn mặt anh càng trở nên trắng bệch . Tôi đứng im chết lặng nhìn vào khung cảnh ấy , móng tay ghim chặt vào da thịt cũng không khiến tôi tỉnh táo nổi . Tôi thấy anh nhìn về phía tôi , giọng anh run rẩy đầy yếu ớt rồi im bặt .

" Lạnh quá , đưa tao về đi Takuya "

Nghe vậy , tôi như phát điên lên mà đẩy gã ra,  bàn tay run rẩy vỗ nhẹ lên khuôn mặt anh . Tôi nhỏ giọng gọi tên anh như mong muốn sự phản ứng từ anh nhưng đáp lại tôi chỉ là sự im lặng đầy ngột ngạt cùng với cơ thể dần trở lạnh đi một cách bất thường của anh .

Những điều đó khiến cho hi vọng trong tôi vỡ tan thành từng mảnh , nó như đang khẳng định với tôi rằng
' Tỉnh mộng đi , người mày yêu , anh hùng của mày đã chết rồi ' . Điều đó khiến con tim tôi vỡ nát , chàng trai màu nắng của tôi ... đã chết rồi . Tôi nhẹ cười , dù tiếng cười đó như nghẹn lại trong cổ họng tôi , vòng tay ôm lấy cơ thể của anh , tôi ôm anh ấy rời khỏi cái nơi khiến anh trở nên lạnh lẽo như vậy trước sự ngỡ ngàng của gã và những kẻ khác .

-----'------'------'

Hôn nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo của anh trong quan tài đầy hoa . Nay là ngày 28-09-2017 là ngày chôn cất anh . Tôi chỉ lặng im bồi anh đi hết chẳng đường đến nơi anh an nghỉ . Tôi nhìn thấy họ đưa quan tài của anh xuống huyệt rồi chôn vùi nó trong lớp bùn đất sậm màu . Và thật mỉa mai làm sao, tôi nhìn những kẻ anh luôn yêu quý , hi sinh đang khóc và tự trách vì sự ra đi của anh rồi bị người thân của anh đuổi đi mà không khỏi cảm thấy tức cười . Tôi cười nhẹ một tiếng rồi đi về căn nhà nhỏ của mình , nằm trên chiếc giường nhỏ còn vương mùi nắng cùng với những viên thuốc trắng vương vãi khắp nơi , tôi mãn nguyện nhắm mắt , trong đầu tôi chỉ còn một suy nghĩ ' Takemichi , Takuya đến tìm em đây "  . Nụ cười nở rộ trên môi tôi , tôi mơ thấy , ánh nắng đến đón tôi đi cùng ... đi về phía chân trời đầy nắng cùng mùi mặn nhè nhẹ của biển khơi

... 14 giờ ngày 29-09-2017 , người ta tìm thấy một xác chết trong một căn hộ ở khu Shijunku và được xác nhận là chết được một ngày trước do tự tử vì thuốc ngủ . Tên của xác chết là Takuya Yamamoto

" Đối với Takuya , chàng trai đầy ốm yếu đấy . Takemichi chính là ánh sáng nhỏ nhoi mà gã có . Gã yêu Takemichi ... Yêu đến xé lòng "

End .

Au: Suzu

Nay tuột hứng quá , xu như chưa từng xu.  Không những vậy tôi còn viết truyện trong giờ hoá ,  lỡ cô mà biết chắc là tối về tôi ăn cơm chan nước mắt '-'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro