CHƯƠNG 0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trang 4-5

Xuân Quả cất tiếng hát để tăng thêm dũng khí, tiếp tục hướng về phía đỉnh núi. Cứ như thế, cũng không biết đi được bao lâu, nhưng cô bé đã bắt đầu thấm mệt.

Xung quanh vẫn là một màn đen dày đặc đến mức đưa tay ra không thể nhìn rõ năm ngón, từng tiếng chim ma quái vọng lại trong rừng, nghe như tiếng " ọc ọc" phát ra từ bụng một con quái vật đang đói.

Xuân Quả thấy hoảng sợ, đang định bước nhanh hơn thì bỗng nhiên chân cô bé như vấp phải thứ gì, rồi ngã huỵch một tiếng.

   " Ui da...." Xuân Quả bò dậy, một chiếc giày không biết đã rơi đi đâu mất. Một chân không giày, cô bé thở hổn hển, đứng nguyên tại chỗ, dáo dác nhìn quanh, và phát hiện mình đã hoàn toàn mất phương hướng.

Mình đang ở nơi nào?....Mình nhớ ba mẹ quá, mình sợ quá!

     "Òa òa òa....." Xuân Quả không kìm lòng được, bèn bật khóc, nhưng vừa khóc được mấy tiếng thì cô bé lại vội vàng bịt chặt miệng.

Không được, không được khóc to quá, ngoại bảo trên núi có sơn thần, lỡ như ông ta nghe thấy tiếng mình thì chắc chắn sẽ chạy tới bắt mình đi mất.

Nhớ đến hình ảnh mấy con quái vật nhe nanh giương vuốt vẫn thường nhìn thấy trong phim hoạt hình, Xuân Quả sợ đến mức toàn thân run rẩy, vội quay đầu dáo dác nhìn quanh. Cuối cùng cô bé chạy tới nấp sau gốc cây bên cạnh, giương to mắt quan sát những mối nguy hiểm có thể xuất hiện xung quanh mình, hệt như một chua thỏ con đang sợ hãi.

      Im lặng.....Im lặng

Rừng núi tĩnh mịch đến đáng sợ. Mấy phút sau, không thấy có con quái vật nào từ trong bóng tối lao ra tóm lấy Xuân Quả như cô bé đã lo sợ.

Chính vào lúc Xuân Quả thở mạnh một hơi muốn trấn tĩnh lại thì có thứ gì đó đột nhiên thò tay ra vỗ lên vai cô bé từ phía sau.
 
       "A a a....!" Xuân Quả thét lên, hai chân mềm nhũn, ngồi bất động trên mặt đất.

        Là....Là quái vật sao?

Xuân Quả hoảng hốt nghĩ, nhưng vì quá sợ nên không cách nào tập trung được ánh nhìn, không thể nhìn rõ cái bóng đang đứng sau lưng mình rốt cuộc là thứ gì.

       "Cậu là ai? Cậu làm gì ở đây thế?" - Cái bóng cất lời và quỳ xuống trước mặt Xuân Quả.

20191010
Những ngày tháng tuổi thơ
Rừng đom đóm
Xuân Quả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thiên