Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Em lên anh chở về cho !

Hyunjin vừa đạp xe vừa nói khi đi ngang qua nó trên đường đi học về, không chịu dừng lại cậu đó cứ nhấp nhấp con chiến mã leo núi màu đỏ chờ nó nhảy lên đứng sau lưng.

Tên này kể từ lúc đi học thì nổi tiếng cực kì, với khuôn mặt điển trai, chiều cao lý tưởng lại được biết đến là cậu con trai cả nhà ông bác sĩ thì ngay ngày đầu tiên đã trở thành một hot boy của trường đại học Anyang.

Nó cũng được nghe Yuna kể về lượng fans hâm mộ trong trường của anh ta, có một vài người còn muốn kết bạn với em nó chỉ vì con bé ở gần nhà và quen biết một chút với tên ấy. Nó còn nghe đồn đâu đây là hình như anh ấy mới đây còn quen được một cô bạn gái tên Jina hay Jini gì đó, hình như là lớp trưởng của anh ấy thì phải.

- Làm gì giờ này mới về vậy anh Hyunjin ?
Tan trường qua lâu rồi mà ?

Nó nhảy lên xe, đứng vịn vai Hyunjin hỏi.

- Tại anh đưa bạn về rồi mới đi về mà.

Hyunjin cười tươi nói.

- Bạn gái hả ?

Nó hỏi.

- Ừm, mà sao em biết ?

Đúng là ở Úc về có khác, thích thì nói thích chứ chẳng như mấy đứa ở đây vòng vo một hồi rồi cũng chẳng thú nhận.

- Yuna nói, ở trường đó chắc anh cũng nổi tiếng dữ lắm, hiền như em gái em mà cũng biết.

- Cũng có gì đâu, tại mấy đứa đó làm quá thôi ! Hên là em anh không đi học đó, chứ không thì còn mệt dữ nữa. Anh thì nhằm nhò gì, mà anh cũng nghe mấy tin đồn về bé Yuna đó, đâu chỉ có mình anh.

Hyunjin khoái trá cười nói.

- Tin gì ? Anh nói xem, bịa là coi chừng em đó !

Nó nói, rồi dùng tay siết nhẹ cổ Hyunjin.

- Còn tin gì nữa ? Em ấy có đầy vệ tinh, lớp anh cũng có mấy đứa nữa kìa, trông em ấy xinh như vậy còn gì ?

Hyunjin la lớn nói, cố kiềm chế Ryujin đang nhún nhảy đằng sau chiếc xe đạp của cậu.

- Ngày mai anh cứ lên trường nói rằng em sẽ không để yên cho bất cứ ai dám đụng đến Yuna. Nó còn nhỏ làm gì nó thì coi chừng tôi đấy. Mà anh ráng để ý nó giùm em với.

- Tình cảm học trò mà em, không sao đâu mà cứ để anh coi chừng cho.

- Ai biết được trong đầu mấy thằng đó có cái gì, ở cái tuổi đó chuyện trai gái khó kiềm chế lắm anh cũng biết mà.

- Cũng tùy thằng thôi mà, em yên tâm ai chẳng biết Yuna là em gái Ryujin trong cái thị trấn này. Anh nghe nói cứ mỗi lần có con trai tới nhà chơi là đứa nào cũng xanh mặt đi về đúng không ?

- Vậy là còn ít đó.

Ryujin nói.

- Không biết mai sau em có con gái rồi sao đây, khổ thằng nào làm con rể em quá.

Hyunjin nói rồi đạp nhanh lên dốc.

Nếu mối quan hệ giữa nó với cô không có gì tiến triển thì ngược lại càng lúc nó càng thân với Hyunjin, cứ như hai anh em vậy.

Nó quý anh ấy ở chỗ thân thiện hòa đồng còn Hyunjin thì nể phục Ryujin như một tấm gương cho mình.

Ryujin có cái đức tính mà mẹ cậu nói là khó mà có ở những đứa ngày nay, trong khi mấy đứa khác hút chích, lười biếng, ăn chơi thì Ryujin chỉ lo làm lụng nuôi em ăn học còn lo chữa bệnh cho ba nó nữa.

- Hyunjin, em có cái này muốn nhờ anh coi giúp.

Ryujin hỏi, vẫn còn một khoảng nữa mới về tới nhà.

- Gì vậy ? Em cứ nói thử đi.

Hyunjin nói, đạp chậm lại để nghe Ryujin nói rõ hơn.

- Em có cái máy Ipod cũ loại 64GB đó, anh xem tải một số bài nhạc vào cho em được không ?

Hôm qua, sau khi giao hết phần trái cây cho các sạp thì bà chủ nó gọi lại và đưa cái máy cho nó.

- Thằng con trai bác nó không thích, nó nói cái này cũ rồi muốn xài mấy cái nghe nhạc cảm ứng gì đó nên cho bác. Mà bác thì có bao giờ xài tới nên đem ra cho mày nghe, thấy vậy chứ còn tốt lắm.

- Anh biết cái đó rồi tưởng gì, đưa cho anh mai là xong. Mà em thích nhạc gì ?

- Gì cũng được ballad, country, jazz, nhạc xưa nhạc cũ gì anh cứ cho vào hết đi. Em thích nghe nhạc lắm.

- Wow ! Em cũng biết mấy loại đó nữa hả, anh chỉ nghe thôi chẳng biết nó là loại gì. Mà cái đó dung lượng tốt lắm, em thích coi phim gì không anh để vào luôn chứ để không thì phí...hay phim mát mẻ đi !

Hyunjin hí hửng đề nghị rồi nhận luôn cái tát ngay đầu.

- Mát mẻ cái đầu anh, trong đầu lúc nào cũng mấy cái đó.

- Anh chỉ đề nghị thôi chứ bộ, đừng nói với anh là em không thích nha ?

Hyunjin nói, quay đầu lại nhìn nó cười cười làm nó hốt hoảng la lên.

- LO CHẠY ĐI CHA GIÀ KHÔNG NGÃ BÂY GIỜ !

- Mà em cứ đưa anh đi, anh sẽ không làm em thất vọng đâu.

Hyunjin cười tà nói.

- Để ở nhà rồi, phải về mới lấy được. Mà làm gì thì làm phá là coi chừng em đó nha.

- Có làm gì đâu.

Hyunjin nói, cậu có vài ý tưởng thật điên rồ cho đứa em mình lần này, đạp xe thật mạnh leo lên con dốc cuối trước khi dừng hẳn lại trước nhà Ryujin.

- Nè.

Ryujin đưa chiếc máy cho anh ấy với khuôn mặt hí hửng vẫn còn đang ngồi trên chiếc xe đạp leo núi màu đỏ dựng trước nhà nó.

Đó là loại Ipod đời cũ nặng trịch, dung lượng 64GB chắc cũng được mua từ rất lâu rồi. Một bên chiếc tai nghe gần như là không nghe được nhưng nó vẫn rất thích.

Tối hôm qua trước khi đi ngủ thì nó cũng mày mò một lúc nghe mấy bài có sẵn trong máy, nó thật sự rất thích nghe nhạc Lúc trước nó hay nghe radio lắm, cứ có bài gì mới là nó đều biết, nhưng lâu quá rồi lại bận rộn nó không còn thời gian dành cho sở thích này của mình nữa.

- Thôi em cứ giữ cái tay nghe đi, đưa anh sợi cáp...ừm sợi màu trắng ấy.

Hyunjin nói, cầm lấy cái máy rồi nhét ngay vào balo đeo sau lưng.

- Ngày mai là có cho em liền !

Cậu nói, vẫn là nụ cười nham hiểm đó.

- Thôi trả đây đi.

Ryujin nói, cố gắng kéo lại cậu trai đã vọt đi ngay khi lấy được cái máy.

- Mai anh trả cho !

Hyunjin nói vọng lại sau khi đạp đi được một khoảng.

- CHẮC SẼ VUI LẮM ĐÂY HAHAHA.

Cậu nói lớn rồi cười, đủ để người em của mình nghe thấy.

- Cái anh đó định làm cái quái gì vậy.

Nó lắc đầu nói rồi bước vào nhà, tranh thủ ăn cơm trước khi qua nhà anh họ Toshi chuẩn bị cho việc làm ca chiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro