Ngọc Đường mà cũng phải ganh tị với đại ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: 

Bạch Ngọc Đường hỏi Triệu Tước, "Có kẻ tình nghi cung cấp không?"

Triệu Tước gật đầu.

"Là ai?" Triển Chiêu vội vàng hỏi, anh đối với người này có hứng thú dày đặc, căn cứ theo biểu hiện của Triệu Tước, hẳn là một con cá lớn.

Triệu Tước xoa xoa cằm, vươn hai ngón tay.

Triển Chiêu hơi sửng sốt, gật đầu, "Biết ông điên rồi! Tôi hỏi ông đầu mối cơ mà!"

(ở đây chú Triển chơi chữ, "nhị" là số hai cũng đồng âm với "nhị" là điên)

Triệu Tước lườm anh.

Bạch Diệp nhìn ngón tay Triệu Tước, nhíu mày hỏi, "Là Grand sao?"

Triệu Tước mỉm cười.

Bạch Diệp nhướn mày, "Thế mà lại bị phát hiện..."

"Grand là ai?" Triển Chiêu thính tai.

Triệu Tước nhíu mày nhìn Triển Chiêu, "Cậu có xem kỹ tài liệu tôi đưa cho cậu không đó? Hai đứa con nít chết tiệt các cậu có phải mỗi ngày đều sống hoang dâm vô độ thành ra không làm bài tập cho đàng hoàng hay không!"

Triển Chiêu nhìn trời.

Bạch Ngọc Đường nhẹ nhàng xoa xoa cằm —— nói thật thì, cuộc sống hoang dâm vô độ chừng nào mới có thể đến đây? Anh cũng muốn giống đại ca vậy, mỗi ngày chìm trong bể sắc không màng thế sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro