Q17 C8 Tiểu Bạch trong mắt Tiểu Chiêu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở cửa..

Triển Chiêu tò mò nhìn Từ Liệt, "Làm gì?".

"Có việc muốn nhờ!" Từ Liệt nghiêm túc nói.

Triển Chiêu nhìn cậu ta một hồi, vẻ mặt đồng tình hỏi, "Trần Mật không quan tâm đến cậu?".

....

Từ Liệt cảm động đến độ nước mắt lưng tròng, "Anh quả nhiên là đấng cứu thế!".

Triển Chiêu không nói gì, làm thần tượng kiểu như Từ Liệt này thật sự khiến người ta đập tan ảo tưởng mà, anh bất đắc dĩ nhún vai, "Tôi cũng không có cách a, phương diện này không phải lĩnh vực nghiên cứu của tôi.".

Từ Liệt chắp hai tay tạo thành hình chữ thập, "Tôi van anh!".

Triển Chiêu lại hiếu kỳ hỏi, "Cậu thật sự coi trọng Trần Mật?".

"Đúng vậy!" Từ Liệt gật đầu..

"Cậu nhìn trúng chỗ nào thế?" Triển Chiêu rất rất hiếu kỳ..

"Anh ấy đẹp trai!".

Triển Chiêu khóe miệng giật giật, "Ngọc Đường còn đẹp trai hơn.". :) :) :)

...

Lúc này, chợt nghe phía sau có người nói, "Ai cũng có sở thích của riêng mình."

Từ Liệt và Triển Chiêu cùng nhau ngẩng đầu..

Chỉ thấy đội trưởng Bạch ưu nhã đứng tựa bên cửa văn phòng SCI, một tay cầm hamburger một tay cầm xấp giấy.

Triển Chiêu ngồi trên ghế xoay cảm khái -- đẹp trai quá đi! Nhìn thế nào cũng thấy đẹp trai! Cầm hamburger cũng có khí chất nữa!

Bạch Ngọc Đường dở khóc dở cười nhìn biểu tình của Triển Chiêu, rồi đưa hamburger cho anh.

Triển Chiêu liếc gói bánh, "Muốn vừa giòn vừa cay cơ!".

Bạch Ngọc Đường khẽ híp mắt -- Trời nóng mất nước, ăn ít cay thôi!

Triển Chiêu giơ tay nhận lấy, đành chiều người ta vậy

...

Ai gù, cũng ngọt ngào tim hồng như ai kia nhaaaa <3




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro