Chap 3: cô gái kỳ lạ và điều khó ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Mọi thứ xung quanh trở nên tối tăm và lạnh lẽo hơn bao giờ hết, có lẽ bất ai chết đều sẽ phải đến nơi này, tôi hoàn toàn hiểu điều đó, nhưng thật không can tâm chút nào khi phải chết thế này, tôi chưa tìm được mục đính gì cho mình, vậy mà giờ lại mất luôn cả cuộc sống bình yên của mình. thật không can tâm...

Tôi hận sự yếu đuối của bản thân,"mình phi sng" là ý nghĩ đã luôn thôi thúc tôi, nó là động lực duy nhất khiến tôi có thể trụ vững tới ngày hôm nay, tôi không bao giờ cho phép mình từ bỏ cuộc sống này dù chỉ 1 khắc, nhất là khi phải sống 1 cuộc sống không mục tiêu nào cả, tôi vẫn chưa tìm được điều mà mình mong muốn. tôi đã ráng vùng vẫy trong cái màn đêm vô định này nhưng bất lực, tôi không tài nào tìm ra được bất cứ lối ra nào cả,tối tăm, không phương hướng,không lối thóat... tất cả ý nghĩ tiêu cực đó liên tục dồn dập đè lên tôi, tôi thật sự vô vộng rồi, tôi ước tất cả chỉ là 1 cơn ác mộng và làm ơn hãy thức dậy đi, tôi không thể chịu nỗi nữa...

"không có động tĩnh gì c... hay là cu ta chết rồi chăng?"

1 giọng nói trong veo được cất lên lên trong bóng đêm tuyệt vọng đó, tôi sực tỉnh và đứng dậy nhìn 4 phía quanh mình tìm xem nơi tiếng nói ấy cất lên. tôi dốc hết sức chạy đi tìm nơi phát ra tiếng nói đó với hy vọng sẽ tìm ra lối thoát. Chạy đến kiệt sức mà đếch thấy gì cả (thế éo nào). Không rõ thật ảo thế nào, tôi ráng dùng hết tàn lực của mình để tìm cho bằng được tia hy vọng duy nhất. Sau 1 hồi tìm kiếm tôi lại nghe tiếng nói ấy vang lên:

"coi b không th cứu được ri. đành vậy, dù sao mình đã th hết cách ri. Để coi mình nên dùng phần nào trước đây, khó nghĩ quá... chc phn phần đầu vy, chc nó là phn ngon nht. itadakimasu..."

WHAT THE FUCK, Đứa nào đó đang tính xơi mình (hay làm gì đó)hả trời?! tôi hốt hoảng khi nghe thấy cái lời nói ngây ngô mà nội dung thì động trời này, bây giờ còn tệ hơn hồi nãy nữa, không những thăng rồi mà còn sắp thành đồ ăn nữa thì thôi rồi lượm ơi. tôi phải thoát ra khỏi đây, thôi không thì mình chết mà không vẹn toàn mất(theo nghĩa khác nữa thì chẳng muốn chút nào). tôi gồng hết mình để thoát ra khỏi không gian kinh dị đó, tôi đâm vào thứ gì đó rất mềm và rất ấm dính chặt ngay miệng và bàn tay lạnh lẽo của tôi. Bóng tối trước mắt tôi mờ dần và thay vào đó là một cặp mắt đang dí sát tôi, tôi chầm chậm nhích ra từ từ và trấn tĩnh lại (loading like youtube)...

"AAAAAAAAH!!"

Cái quái gì nữa đây, bộ hôm nay tận thế rồi hay sao mà mình gặp toàn xui quá vậy, nào là xài hết mana trong final fantasy, nào là chết bởi đám lính quèn trong boderland, bị lên bảng liên tục trong LOL ... và trên hết, ĐÂU RA CON NHỎ NÀY NỮA ĐÂY!? 1 cô gái kỳ lạ mà trông khá được với mái tóc vàng, trong bộ đồ giống kimono váy đỏ áo trắng (trông quen nhưng éo nhớ gọi là gì), cosplay tai lẫn đuôi cáo (nhìn trông rất thật), và mái tóc cô ấy được cột bởi sợi ruy băng hình chiếc nơ, cô ta đang nhìn tôi với cái nhìn ngạc nhiên... Cô ta nhìn tôi 1 lúc rồi đứng dậy cười thân thiện nói với tôi:

"xin li vì làm cu sợ, nhưng đừng lo tôi chỉ đùa chút thôi chứ không có "tht" cậu đâu."

Lại nữa, con nhỏ điên khùng này đang troll mình (ức chế tập 2),không rõ là gì nhưng tôi có thế thấy có gì đó không bình thường ở cô ta, tôi lo ngại móc súng ra chĩa vào ta và quát:

"ĐỨNG YÊN, CÔ MÀ LN CHN LẠI ĐÂY LÀ ĂN KẸO ĐỒNG ĐẤY!" cô ta nhìn đăm chiu rồi lại cười (cái vẹo gì đây), thật khó hiểu nỗi con nhỏ này đang nghĩ gì vậy trời.

"bình tĩnh nào, cu không cn phi hong s thế đâu,chính tôi va giúp cu mà." Cô ta nói với tôi 1 cách hết sức lạc quan. 1 đứa Con gái vào trường lúc nửa đêm thế này là thấy quá bất thường rồi, đã thế nói chuyện như quá hư cấu nữa, Tôi vừa bực bội vừa lo ngại cầm nhặt phần còn lại của cây gậy phang cô ta (vì cái tội tính "làm gì đó" với tôi) để kéo cô ta sớm ra khỏi đây để tránh cô ta hoàng loạn khi thấy mấy "thứ" khi nãy. Và kết quả thật khó đỡ, y chang lúc tôi đập vào cái "thứ đó", tay tôi thì "tê tái" lần nữa ý như đập nhầm cục đá vậy ,làm sao mà cô ta có thể cứng như vậy chứ ?!

" làm... sao cô..."

Cô ta vừa xoa đầu (chỗ tôi vừa đánh) vừa nói 1 cách rất lạc quan:

"thit tình, không ng là cậu đang sợ hãi mà vn có th phn ứng như thế đấy."

thấy sự hoang mang của tôi, cô ấy thân thiện nói với tôi:

" Tên tôi là inukami, và như cậu thấy đấy cái thứ đó không phải là con người nên cu gần như chẳng làm gì được nó c, thm chí nó có th biến cu thành sashimi cho ba ti đấy. nếu mà t ti tr thì cu gi còn thê thm hơn ấy ch."

Nhìn ra đằng sau tôi thấy được 1 thứ khó ngờ nổi, chính là cái "thứ đó"! hay nói chính xác rằng đó chỉ còn là cái xác mà thôi. thật khó tin, cô ta nói chuyện như đùa,thật sự cô ta chẳng khác gì 1 con nhỏ cosplayer cả, nhưng thật sự cô ta y chang cái "thứ đó", hoàn toàn không hề gì trước sức đập của tôi, thật sự đúng là không lý nào đứa con gái mỏng dánh như cô ta lại khỏe đến mức bị đánh như không được (trừ thiết bố sam trong truyện kiếm hiệp) và không thể có chuyện còn ai khác ở đây đã biến "thứ đó" thành cái xác như thế này ngoài cô ta. tức là điều cô ta nói là thật, "thứ đó "và cô ta,THẬT SỰ KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI!!!

tôi sợ hãi liền chạy mất dép,không biết là gì nhưng tôi không muốn bị giết 1 lần nữa bởi cái gì đó tương tự, THẾ LÀ QUÁ ĐỦ RỒI! tôi cắm đầu chạy thẳng tới cầu thang, tưởng chừng mọi việc trót lọt cho đến khi chào đón tôi là 1 cảnh oái oăm vô cùng, không phải 1 mà là rất nhiều "thứ đó" đang ở dưới cầu thang chực chờ ai tới, và xem ra chúng đã phát hiện tôi rồi, lần này thật sự xác định luôn! Tôi sợ hãi nhắm mắt lại trước khi bị những lưỡi dao đó chém tôi 1 lần nữa. nhưng tôi lại không cảm thấy gì, thứ duy nhất mà tôi nghe được là tiếng gào thét rất to, khi mở mắt ra, tôi lại thấy cô gái ấy tay lâm lâm cầm chiếc rìu và xẻ mấy "thứ đó" như chơi. Cô gái đó ngoái nhìn tôi, mỉm cười trấn an tôi:


"đừng lo, dù biết cu sợ đến nhường nào nhưng tôi sẽ không để cu chết 1 ln nữa đâu, cậu được s bo v ca tôi!"

cô ta vung chiếc rìu bằng tất cả sức lực của bản thân. Thật đáng kinh ngạc, tất cả bọn chúng hoàn toàn bị hạ chỉ trong chớp mắt. tôi vẫn còn bàng hoàng về mọi mọi chuyện đang diễn ra thì cô ấy quay lại ,tới gần tôi nói chuyện 1 với tôi y như lúc nãy:

"gi cu an toàn ri."

cô ta mỉm cười với gương mặt hết sức hồn nhiên. Thật tình, đến phút này tôi chỉ có thể hy vọng rằng cô ta thật sự giúp đỡ mình, vì nếu không tôi có thể sẽ còn chết thảm hơn cái đám kia nữa.thấy vậy, tôi lo lắng hỏi cô ta:

"ti sao...cô li giúp tôi ch... tôi thm chí còn không biết cô là ai na cơ mà..."

cô ấy vui vẻ đáp:"chúng là mc tiêu của tôi, hơn nữa cu lại là người b liên ly, thế nên tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được."

tuy cô ấy không có vẻ gì là xấu nhưng tôi không muốn nhận sự giúp đỡ từ 1 người lạ,tôi tỏ vẻ không vui đáp:

"nhưng...tôi không cn cô giúp..."

Tôi cứ nghĩ nhỏ này sẽ bỏ đi vì câu nói này nhưng ngược lại, cô ấy vui vẻ khuyên bảo tôi:

"đừng t trách mình, chúng là qu nên cu không th nào làm tổn thương chúng theo cách thông thường đâu. Nhưng cậu tht dũng cảm đấy, dám đứng lại để ngăn lại con quỷ đó dù hoàn toàn khổng thể đánh lại nó, nếu tôi là cu chc tôi s chng dám liu thế đâu. tôi thc sự thích điều đó đấy!"

Cô ta không nói móc mà thậm chí còn khen tôi, khen sự thất bại thảm hại của tôi sao. Tôi thậm chí còn không giữ được mạng sống của mình nữa, vậy mà cô ấy lại coi đó là điều tuyệt vời. Song Tôi quyết định đưa ra 1 yêu cầu với cô ta:

"tôi không quan tâm điều đó là dũng cảm hay ngu ngc na,nhưng tôi muốn biết chc vic này s tht s kết thúc, thế nên tôi muốn đi cùng cô để có thể đảm bảo điều đó (không thì mình chính thức không dám đến trường na mt)!"

inukami đồng ý ngay với yêu cầu của tôi không chút lưỡng lự:

"được, cậu đã có tinh thần như thế thì tt, tôi s giúp cu kết thúc v này trong ni đêm nay!"

cô ấy trong có vẻ rất vô tư lự, trái với tôi lúc này – 1 người đầy lo lắng. Cô ấy đi trước dẫn đường, đi theo cô ta rất an toàn và rất an tâm, nhưng điều duy nhất khiến tôi khó mà yên lòng được là "sự cố" hồi nãy mà tôi đụng cô ta, tôi bị choáng ngợp bởi hàng ngàn suy nghĩ với trí tưởng tượng "bay luôn". Đi 1 lúc với cái đống suy nghĩ sau 1 lúc không chịu nổi , tôi quyết định hỏi thẳng cô ta:

"tôi, mun hi cô 1 chuyn. uhm... hi nãy... tôi đụng có nhm ch nào vy *đỏ mt*..."

cô ta nghe vậy thoáng giật mình bèn ngập ngừng 1 lúc,mặt đỏ lên, 1 tay áo che miệng lại và ấp úng suy nghĩ 1 cách chút bối rối với đôi tai và chiếc đuôi đang ngoe nguẩy,cô ấy cười gượng ép trả lời tôi:

"uh...um... việc đó cũng không có gì quan trọng đâu nên cậu không cn phải để ý đâu."

"*sau khi loading trong giây lát*...(không biết nói gì luôn)"

Thấy sự biểu hiện rỗng tuếch của tôi, cô ấy đánh trống lảng:

"thành tht mà nói thì cu qu là tinh thn vn vô cùng rn rỏi đấy, đến c khi đã gc ngã mà cu vẫn chưa thực s buông xuôi, rt đáng khen! tuy các v thn khác tuy đã bỏ rơi cậu nhưng đừng lo,tớ đã đáp lại lòng quyết tâm và tiếng than khóc ca cu. cu nên mng vì điều đó!"

đáng lẽ những thằng dính phải tình huống đó phải thấy mừng lắm nhưng không hiểu sao mình chỉ thấy ngược lại thôi vậy... Tôi nặng nề đi theo cô ta với tâm trí mù mịt, dù cô ấy đang nói huyên thuyên với tôi nhưng đáng tiếc tôi chẳng thể nghe được lời nào lúc này, cứ như thế tôi và cô ấy đi lên sân thượng của trường. vâng, ở đây vốn rất trống vắng, nhưng đêm nay nơi này thật sự rất nhộn nhịp bởi sự góp mặt của những thứ mà tôi vừa được biết là quỷ... chúng đông hơn tôi tưởng chúng có mặt đầy cả sân thượng này, chúng cầm những con dao cực lớn và nhìn bọn tôi với cái ánh mắt khát máu như thể chúng có thể nhảy sổ tới bất cứ lúc nào. Tôi vẫn còn rất lo sợ về mấy cái thứ đáng sợ ấy còn inukami thì vẫn rất giữ bình tĩnh :

"cn thận đấy nhé, nếu cu không mun b làm tht thì đừng để con nào li gn nhé. vi tôi, bn qu này chng là gì c nên cu không cn phi lo."

dứt câu, cô ấy xông lên không-một-chút-do-dự. thoạt đầu nhìn trận đấu nàyvới số lượng quá chênh lệch, thực tế thì chúng chẳng có cơ hội để hạ nổi cô ta. Vì cứ mỗi nhát rìu mà cô ta lia qua thì 1 con đã gục ngã, mạnh tới mức tôi không thể xem thường được, nhất là khi cả thân hình của cô ấy và lũ quỉ cũng hết sức chênh lệch, không biết lũ quỷ ấy thì gan tới mức nào vậy trời (không hiểu sao cảnh này làm mình nhớ tới mirai nikki). Tôi thật sự không khỏi thán phục, sức mạnh ấy thật sự quá sức tưởng tượng đối với 1 cô gái(mặc dù cô ta là quỷ). Cô ấy đã hạ chúng 1 cách dễ dàng,thậm chí không con quỉ nào chạm được cô ấy cả. Inukami quả thật rất mạnh! Tuy là quỉ nhưng cô ấy cư xử cứ như bao cô gái bình thường vậy. điều đó càng khiến tôi thấy xoắn hơn bao giờ hết, cô ấy đang đi lại tới tôi. Tôi không biết nói gì đành đánh trống lảng :

"HAIZZZ, vy là xong ri sao?"

" , thế là xong ri,giờ nơi này an toàn rồi."

cô ấy phấn khởi đáp. tôi im lặng 1 lúc rồi quay đi thở dài và nói

"nếu xong vic ri thì tôi đi đây, không hn ngày tái ng."

Nghe thế,cô ấy vội vã chạy lại giữ tay tôi

"khoan đã, ít nht cu cũng phi cho tôi biết tên cu ch."

Tôi cảm thấy thật phiền, vì tôi thật sự không giúp gì được cả ngoài việc đứng nhìn cô ta giải quyết tất cả, chẳng có gi đáng để cô ấy phải nhớ đến tên mình. tôi lại trả lời sau 1 lúc im lặng:

"nhưng nó có gì hay đâu để cô nh ch."

Tôi ngập ngừng không biết nên nói gì trong khi cô ấy cứ giữ chặt tay tôi như thế

"tớ đã cu cu, thì ít nht cho t biết tên cu như 1 li cảm ơn không được sao *nhíu mày*."

cô ấy cứ dai như đĩa khiến tôi xoắn óc cả lên vì không biết phải nói gì trước yêu cầu thái quá ấy. inukami bất bình liền dọa tôi với khuôn mặt khá nguy hiểm:

" cu biết tên mình ri thì cu cũng phi cho mình biết ch. Nếu không thì cu sẽ được 1 đêm bungy jump miễn phí đấy!"

...cô ta có cần nghiêm trọng hóa vấn đề như thế không vậy hả trời!

e

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro