Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Đồ mi* nở, hoa đồ mi đại diện cho một kết thúc cuối cùng.
*Hoa Đồ mi: hay còn có tên khác là hoa hải đường, hoa trà mi.

Hoa Đồ mi minh chứng cho tuổi thanh xuân của một thiếu nữ đã qua đi, cũng có ý nghĩa là một tình yêu đã kết thúc. Ái đáo Đồ mi, lúc sinh mệnh rực rỡ nhất, sáng lạn nhất cũng chính là lúc tình yêu khắc cốt ghi tâm sắp biến mất.

Cho nên, Đồ mi còn được xưng là " Loài hoa của những tình yêu đã chết ". Mà sau khi chết, là hồi sinh. Loài hoa mở đường cho con đường chết, diêm dúa lẳng lơ như máu, tà mị như linh hồn, là sự lưu luyến tuyệt mĩ nhất trên con đường cõi chết kia.

Mà em, coi hoa Đồ mi là sự tái sinh của tình yêu. Là đoàn tụ sum vầy sau sinh ly tử biệt.

Cho dù chết đi sống lại, cho dù chia lìa , em vẫn mãi yêu anh. Cho nên, em yêu anh như vậy, không muốn anh gặp bất cứ điều gì không tốt. Đồng ý với em, anh phải sống thật tốt. - Lâm An Nghi.

Nếu em một mình ra đi, như vậy, em để những cô đơn và vô vọng nhất lại cho anh, em cảm thấy anh còn có thể tiếp tục sống một mình sao, Lâm nhi ?. - Cung Nhã Thương.
____________________________

Trong mật thất dưới lòng đất không ngừng truyền đến những tiếng roi da quất vào người khiến một người có trái tim lạnh băng như Sư Tử cũng đau nhói, cô cho là mình vô cảm. Nhưng chứng kiến Quạ Đen và Mèo Đêm chỉ kém mình có mấy tuổi bị đánh một cách thê thảm như thế, vẫn có chút không đành lòng. Cô biết, hắn đang đợi cô động lòng, đang đợi cô tìm hắn thỏa hiệp, để hắn có thể....

" A... A... Đau quá... đau quá... chị ơi cứu em... ". Sớm không nhịn được, Quạ Đen khóc rống lên hướng về phía người chị song sinh Chồn Tía kêu cứu, đứng một bên chứng kiến em gái ruột bị tra tấn như vậy, cô đã sớm cắn môi dưới, khóc không thành tiếng.

Cô đau lòng nhìn chính em gái mình, trong mắt đều là đau lòng, nhưng cô không có cách nào cả. Những người ở nơi này, đều do hắn định đoạt, dù là kẻ nào cũng chẳng thể thay đổi.

Cô quay sang nhìn Sư Tử đang đứng một bên, mặt không thay đổi. Tuy biết rằng Sư Tử ngày thường chính là một tảng băng lạnh, nhưng cô vẫn ngân ngấn nước mắt cầu xin sự giúp đỡ.

Song, chỉ thấy Sư Tử vẫn chẳng động lòng một tẹo nào.

Cô hận, nhưng lại bất lực, không thể làm gì được. Nhìn những người trước mặt mình nếu đánh thêm chút nữa sẽ không chịu nổi mà chết mất.

Mặc dù đây là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, cho dù thất bại cũng không thể đánh như thế.

" Có ai cứu bọn họ với..." Chồn Tía cắn răng, nước mắt đầy mặt.

Mèo Đêm ở một bên tuy rằng cũng đau, nhưng cô lại là người tính tình quật cường trước sau như một, cho nên cắn răng, đau đến toàn thân choáng váng, nhưng vẫn không rơi một giọt lệ. Khuân mặt cô đã trắng bệnh, bộ dạng bị đánh đến nỗi người không còn chỗ nào nguyên vẹn, e rằng cũng chống đỡ không nổi nữa.

Đúng lúc này, Quạ Đen vẫn khóc đã ngất lịm đi. Nhìn thấy em gái như vậy, Chồn Tía lảo đảo một cái, muốn xông lên phía trước xem em gái, nhưng lại bị Hồ Ly kéo chặt lại, chỉ biết trơ ra mà nhìn thảm kịch đang phát sinh trước mắt.

" Bình tĩnh một chút... Cô có đi cũng chỉ chịu chết thôi... Cô nên hiểu rằng, một khi hắn đã quyế định thì không ai có thể thay đổi ". Lời nói của Hồ Ly có chút oán giận nhìn Sư Tử như tảng băng đang đứng bên cạnh, không có cảm xúc gì, cả liếc mắt cũng không thèm. Con người này sao lại lại lạnh lùng vô tình quá mức. Trong tất cả những người ở đây, người được hắn yêu quý nhất chính là Sư Tử, chỉ cần cô chịu xin tha thứ cho Mèo Đêm và Quạ Đên vậy thì chắc chắn sẽ tìm được đường sống.

Nhưng...

" Em gái à... ". Chồn Tía gục vào lòng Hồ Ly khóc thất thanh lên.

Cách một loạt song sắt chính là một người đàn ông tao nhã vô tình ở bên trong nhìn thoáng qua Quạ Đen đang hôn mê với vẻ mặt thích thú , lạnh lùng nói : " Đúng là phế vật không còn dùng được, hắt nước tiếp tục đánh ".

Vốn ngất đi để chạy trốn tất cả, Quạ Đen bị hắt nước, từ từ tỉnh lại. Chỉ là nếu có thể, cô tình nguyện không cần tỉnh lại. Như vậy, sẽ không phải trải qua thứ gọi là địa ngục tra tấn này.

Sư Tử lạnh lùng nhìn tất cả mọi việc, thậm chí cười chua sót. Sao cô lại không biết bọn họ đang nghĩ gì chứ.

Tất cả những đứa trẻ ở đây đều biết rằng, người chủ nhân yêu thương chính là cô.

Nghĩ vậy, Sư Tử cười lạnh một tiếng, đáy lòng càng trở nên lạnh lẽo.

Nếu bọn họ biết nguyên nhân hắn đối với cô đặc biệt như vậy, có lẽ sẽ không còn ai hâm mộ cô nữa.

Hắn từng nói, hắn thích nhất là tính tình cô, khuôn mặt cô và cả thân thể cô. Cho nên , đối với hắn, cô không giống như những người bình thường khác. Nói đúng là không giống người thường.

Nhưng, hắn tưởng sẽ nhìn thấy dáng vẻ ngẫu nhiên thỏa hiệp của cô. Cho nên, hắn mới cố ý để cho các cô nhìn thấy tất cả những việc xảy ra trước mắt.

Những người này, vốn không liên quan tới cô, nhưng... Vì cái gì, trong lòng cô lại run rẩy ?.

Sư Tử tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Tại thời điểm Mèo Đêm và Quạ Đen đang chờ chết nhìn chiếc roi da đang chuẩn bị quất lên người. Sư Tử rốt cuộc đi đến, nói nhỏ : " Cha, chờ một chút ".

Hắn là.....?.

Cha cô là......?.
____________________________

Đây là tiểu thuyết mình reup lại tuy nhiên lại chưa xin phép tác giả vì mình không biết cách để liên hệ. Nếu mọi người có thể liên hệ được thì giúp mình với ạ!. Tác giả và tác phẩm đều là của Trung Quốc ạ. Tên ban đầu của tác phẩm là "Chuyện tình Quạ Đen". Mình đã cố gắng tìm thì thấy cũng có một chị reup tiểu thuyết nhưng là cách đây 8 năm. Mình định hỏi cách liên hệ nhưng sợ lâu quá nên chị ấy không nhớ. Mình cảm ơn!

Tác giả: Nguyệt Thần

Dịch: Phù Dung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro