Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Nụ hoa mở rộng hoa tâm

Chỉ vì ngươi mà mở ra

Chỉ thuộc về một mình người......

Rượu hơi lạnh tràn trên nóng thiết đang bị đai lưng trói chặt, dịch rượu theo độ cong chảy xuống, làm ẩm ướt đai lưng cùng đệm chăn bên dưới.

Nhất thời, hương rượu nồng đậm lan tràn ở bên trong.

Lăng Vi Phong không dám tin trừng mắt Đỗ Tiểu Nguyệt, không thể tin được nàng thực sự dám làm như thế, bị lăng nhục lửa giận thiêu đốt, lần đầu cảm thấy tôn nghiêm nam tính của mình đều bị nữ nhân trước mắt này cấp làm bẩn hầu như không còn.

"Nhớ kỹ, trăm ngàn đừng gây chiến với ta." Đỗ Tiểu Nguyệt đối Lăng Vi Phong lắc lắc ngón trỏ, trên khuôn mặt phiếm hồng nhiễm thượng một chút vẻ hơi say, tăng thêm một tia kiều mỵ. "Ta đều dám đem chàng cột vào trên giường, chàng nghĩ rằng ta và chàng còn có chuyện gì không dám làm?"

Nàng ném bầu rượu xuống, cúi đầu nhìn mạt cực đại kia, dịch rượu cùng bạch dịch hỗn hợp, nhiễm ra mùi dâm mị.

Nàng nhẹ nhàng liếm môi, ngực vì tình dục mà gia tốc nhảy lên, động tác theo bản năng, không hề lo lắng loại hành vi này có bao nhiêu hãi tục.

Cúi đầu, nàng vươn phấn lưỡi khẽ liếm xuống đỉnh cực đại, nếm đến dịch rượu cùng hương vị của hắn, tay nhỏ bé cầm phía cuối, cái miệng nhỏ nhắn chậm rãi hàm trụ mạt thật lớn kia, lại chỉ ở đỉnh nhẹ mút một nửa, cọ xát giống như khiêu khích.

"Ngô!" Lăng Vi Phong thống khổ nắm chặt nắm đấm, thống khổ không thể phát tiết thỏa mãn làm cho gân xanh hiện lên trên tay, nhìn cái miệng nhỏ nhắn mê người kia liếm cực đại của hắn giống liếm kẹo hồ lô, thị giác dâm mĩ làm cho hắn không thể kháng cự.

Nóng thiết càng trướng càng đại, nhưng lại bị đai lưng hệ trụ, không thể bắn ra dục vọng, hắn thống khổ khó nhịn cắn khăn mặt ngoài miệng, lửa giận cùng dục hỏa thiêu đốt hắn, mồ hôi từng giọt từng giọt chảy xuống, làm ẩm ướt vải trải giường.

Liếm đủ, Đỗ Tiểu Nguyệt mới chậm rãi buông miệng ra, môi dưới lây dính trù dịch màu trắng, nàng thân lưỡi nhẹ nhàng liếm đi, mị mâu nhẹ ôm lấy hắn.

"Chàng có cảm thấy nóng hay không?"

Nàng khó chịu vuốt chính mình, tay nhỏ bé lướt qua cổ tinh xảo của mình, xương quai xanh, chạm vào tuyết nhũ no đủ trầm trọng, tay nhỏ bé sờ, không tự chủ được dật ra một tiếng ưm.

Nàng nắm trong tay cảm giác thoải mái, hai tay dùng sức đùa bỡn bộ ngực chính mình, vuốt ve nhũ thịt tuyết trắng, đụng chạm nhũ lôi sớm cứng rắn, khiêu khích dục vọng mẫn cảm chính mình.

Lăng Vi Phong cặp mắt đen nóng cháy không nhúc nhích nhìn chăm chú vào vưu vật trước mắt, tóc dài rối tung cùng da thịt tuyết trắng tạo thành đối lập mê người.

Hai tay nhỏ bé không ngừng đùa bỡn hai luồng no đủ, nhìn nụ hoa hồng nhạt bị nàng đùa bỡn, nộn thịt tuyết trắng từ khe hở ở giữa phiếm tình, bộ dáng dâm mị nhất nhất khiêu khích thị giác của hắn.

Tầm mắt của hắn dời xuống, nhìn đến tiết khố tuyết trắng bởi mồ hôi mà dính sát da thịt của nàng, hoa huyệt yêu mỵ sớm tràn ra hương vị hoa dịch ngọt ngào, tẩm ẩm ướt vải dệt, làm cho hắn nhìn thấy cảnh xuân như ẩn như hiện mị hoặc.

"Phong, ta thật là khó chịu......"

Hạnh mâu sớm mù sương, vú no đủ bị nàng vuốt ve phiếm ra một mảnh côi hồng, nụ hoa nở rộ dựng thẳng, thành thục giống như trái cây, khiến cho người ta hảo muốn cắn một ngụm.

Đỗ Tiểu Nguyệt khó chịu ngẩng đầu lên, cảm thấy lửa nóng thiêu đốt nàng, nơi riêng tư phía dưới cũng trở nên ẩm ướt, một chút dịch tu nhân ẩm ướt không ngừng chảy ra.

Cắn môi, nàng nhịn không được đưa tay, cách vải dệt ẩm ướt nhẹ vuốt đóa hoa mẫn cảm, vựa mới đụng tới, rên rỉ mị nhân liền không nhịn được từ miệng nhỏ dật ra.

Nghe được rên rỉ của nàng, Lăng Vi Phong chấn động, yết kết không nhịn được dao động, nhìn tay nàng ở ngoài hoa huyệt đùa, vải dệt mỏng manh dán sát hoa huyệt nộn thịt, yêu mĩ làm cho hắn mờ mắt.

Mà trong cơ thể dục hỏa lại càng không ngừng điên cuồng hét lên muốn phát tiết, nóng thiết trướng đến đỏ hồng, đỉnh không ngừng dật ra bạch dịch, lại tích lạc chảy xuống, đem nóng thiết biến thành càng ẩm ướt càng nóng.

Hắn muốn nàng! Đỏ mắt phát cuồng nhìn yêu nữ trước mắt, hắn bị nàng khiêu khích toàn bộ thân thể đều nhanh nổ tung, nếu không muốn nàng, hắn nhất định sẽ chết!

Nhưng Đỗ Tiểu Nguyệt hoàn toàn không biết Lăng Vi Phong thống khổ, nàng chỉ cảm thấy chính mình thật là khó chịu, rõ ràng chỉ uống một chút chút rượu, như thế nào cảm thấy nóng quá, hảo ẩm ướt?

Hơn nữa cái nơi kia cũng thật kỳ quái, một cỗ dịch ẩm ướt không ngừng tràn ra, đem tiết khố của nàng đều làm ẩm ướt, liền đưa ngón tay vào chọc cũng dính tới một tia dịch ẩm ướt.

Cái miệng nhỏ nhắn hé mở, hơi thở như lan nhẹ thở ra, ngón tay cách vải dệt vỗ về chơi đùa hoa huyệt, ngay từ đầu còn có thể cảm thấy khoái ý, mà dần dần, nàng chưa đủ, nàng càng muốn nhiều......

Nàng nhịn không được cởi đi tiết khố, thân thể tuyết trắng mềm mại lại không một tia che lấp, toàn bộ nở rộ ở trước mắt Lăng Vi Phong.

Nàng mở chân ra, ngón tay đẩy ra cánh hoa thịt ẩm ướt, ngửa đầu, hưởng thụ vỗ về chơi đùa chính mình khuây khoả, đầu ngón tay mới tiến vào một chút, lập tức bị gắt gao hấp trụ, làm cho nàng phát ra một tiếng buồn ngâm. (*Phụt*, sắc nữ. Tiểu muội bái hạ cam lai)

Cánh hoa thịt hồng nhạt giống đóa hoa thành thục. Làm cho hoa dịch mê người, từ chân rơi xuống, làm ẩm ướt hạ phúc của hắn, mùi ngọt ngấy tràn ngập, dụ hoặc hắn.

Lăng Vi Phong không chuyển mắt nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt âu yếm chính mình, ngón tay chậm rãi tham nhập hoa huyệt phấn nộn, nhất thốn nhất thốn bị hút vào, cuối cùng căn chỉnh nhập vào, bị gắt gao hấp trụ.

Cảnh tượng xinh đẹp làm cho hắn nhịn không được đổ trừu khẩu khí, mà Đỗ Tiểu Nguyệt cũng dật ra một tiếng mị ngâm theo, cắn môi, nàng theo bản năng, để cho ngón tay chậm rãi ra vào nộn huyệt, đảo ra càng nhiều hoa dịch.

"Ngô......" Ngẩng cao trán, nàng cảm thấy ngón tay chính mình bị nộn vách tường gắt gao vây trụ, theo mỗi một cái ra vào, ngón tay nàng bị hấp càng nhanh.

Không, đầu ngón tay đụng chạm đến bên trong nhụy hoa, làm cho nàng run một chút, mị ngâm lại dật ra, hoa dịch sái càng nhiều.

Nàng tò mò đụng chạm nhụy hoa, mỗi một lần chạm nhẹ đều mang đến run rẩy còn có cảm giác thoải mái nói không nên lời, làm cho nàng không tự chủ được lại tham nhập một ngón tay, đang đùa bỡn nộn nhụy mẫn cảm.

"A!" Nhụy tâm phấn nộn nhịn không được trêu đùa của nàng, bắt đầu biến thũng biến cứng rắn, nộn huyệt cũng bắt đầu không ngừng co rút lại, làm cho ngón tay mỗi một cái ra vào đều càng thêm khó khăn.

Mùi ngọt ngấy càng đậm, cùng với mỗi một cái co rút nhanh, cánh hoa thịt hồng nhạt không nhịn được co rút lại, cuốn ra càng nhiều dịch ẩm ướt, theo ngón tay nàng co rúm phát ra tiếng nước dâm đãng.

"Ân a......"

Tô ngâm mị nhân nhịn không được từ nhỏ miệng dật ra, cùng với vị ngọt nồng đậm, thân thể của nàng càng đỏ, giống hoa hồng nở rộ đến mức tận cùng.

Đến cuối cùng một tiếng yêu kiều vang lên, càng nhiều hoa dịch nhất ba nhất ba lưu tiết, nàng ngửa đầu, rốt cuộc vô lực chống đỡ chính mình, cả người ngã vào trên người hắn, hưởng thụ đến cao trào lần đầu tiên.

(Kết thúc màn ưm ... tự... sướng tràn ngập máu me. Ta chưa thấy nữ chính nào sắc thế này. Lần cao trào đầu tiên cũng là tự mình mang đến. Kinh Khủng Khiếp)

——— —————— —————— —————— ———————-

Hương vị ngọt ngào phiêu tán, cùng với tiếng thở dốc là áp lực thô suyễn, tạo thành hơi thở dâm mĩ.

Thân thể trắng mịn mềm mại kề sát ở trên người, Đỗ Tiểu Nguyệt phun ra hơi thở phất hướng da thịt mẫn cảm Lăng Vi Phong, hắn biết nàng đã đạt đến thỏa mãn.

Nhưng hắn còn không có, bị dục vọng trói trụ cuồng rầm rĩ đòi giải phóng, nhưng hắn lại không thể động đậy, mà thân thể mềm mại mê người dán tại trên người lại một loại tra tấn.

"Ngô ngô......" Hắn nhịn không được phát ra kêu rên kháng nghị, muốn nàng cởi bỏ cái đai lưng chết tiệt kia, còn có dây thừng trói chặt hắn tay chân, sau đó......

Chết tiệt! Hắn tuyệt đối sẽ hạ gục nàng!

Dục vọng mãnh liệt làm cho hắn lại đau lại nóng, nếu không phát tiết, hắn tuyệt đối sẽ chết!

Nghe thấy thanh âm Lăng Vi Phong, Đỗ Tiểu Nguyệt miễn cưỡng giơ con ngươi lên, chống lại ánh mắt hắn, không hiểu hắn đang nói cái gì. "Ta nghe không hiểu lời của chàng."

Thanh âm của nàng mềm mại, mang theo một tia kìm nén, hạnh mâu dạng dày một chút thủy quang, khuôn mặt hơi hồng giống một quả táo chính đỏ, làm cho người ta hảo muốn cắn một ngụm.

"Ngô ngô ngô......" Chết tiệt! Lấy khăn mặt trong miệng ta ra ngay!

Nháy mắt, Đỗ Tiểu Nguyệt chống tay suy nghĩ một chút. "Chàng là muốn ta lấy khăn mặt trong miệng chàng ra sao?"

"Ừ......" Lăng Vi Phong dùng sức gật đầu.

"Không được!" Không chút nghĩ ngợi, Đỗ Tiểu Nguyệt lập tức từ chối, "Nếu lấy khăn mặt ra, chàng nhất định sẽ lại rống to kêu to, sẽ thực ầm ỹ!"

"Ngô ngô......" Chết tiệt! Hắn sẽ không kêu! Hắn hiện tại thầm nghĩ vùi vào hoa huyệt ẩm ướt nóng ấm áp của nàng, chết tiệt hắn muốn nàng!

"Nghe không hiểu!" Vẫn ngô ngô kêu, ai nghe hiểu được? "Dù sao ta sẽ không lấy khăn mặt ra, chàng bỏ cuộc đi!"

Lăng Vi Phong hảo muốn vươn tay bóp chết Đỗ Tiểu Nguyệt, nữ nhân chết tiệt này!

Không để ý tới nhìn chằm chằm của hắn, Đỗ Tiểu Nguyệt cúi đầu nhìn về phía hắn cực đại vẫn đang cao ngạo cứng rắn đứng thẳng, nhẹ nhàng trong nháy mắt. "Oa! Vẫn đang lớn như vậy, chàng rất khó chịu sao?"

Vô nghĩa! Nàng đang nắm hắn trong tay, bằng không hắn nhất định sẽ làm cho nàng nếm thử thống khổ hiện tại của hắn!

"Được rồi! Ta đem đai lưng cởi bỏ!" Rốt cục lương tâm phát hiện, Đỗ Tiểu Nguyệt động tay đem đai lưng ở trên nóng thiết thượng cởi bỏ.

Vừa mới cởi bỏ, một chút bạch trù nóng cháy lập tức phun đến trên mặt nàng.

Đỗ Tiểu Nguyệt ngẩn người, đưa lưỡi liếm đi bạch dịch trên môi, lại dùng tay lau đi chất lỏng phun đến trên mặt, nhìn bạch trù ẩm ướt nóng bỏng trên tay, nàng tự nhiên cúi đầu, vươn phấn lưỡi chậm rãi liếm đi.

Lăng Vi Phong yên lặng nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt, hai má đỏ bừng vẫn đang dính có một tia bạch dịch, cái lưỡi phấn nộn thơm tho chậm rãi liếm chất lỏng vừa rồi trào ra ở trên thắt lưng, nhìn đầu lưỡi mê người kia, hắn không khỏi nghĩ đến mới vừa rồi cái lưỡi thơm tho kia liếm duyện cực đại của hắn như thế nào.

Còn có cảm giác bị cái miệng nhỏ nhắn kia mút lấy, gắt gao bao ở nam tính của hắn, chậm rãi liếm duyện phun ra nuốt vào......

Càng nghĩ, nóng thiết vừa mới tiêu thất lại trướng đại, thẳng tắp đứng lặng.

Nhìn thấy nóng thiết của hắn lại thành lớn, Đỗ Tiểu Nguyệt không khỏi giật mình. "Như thế nào lại đã lớn? Không phải vừa mới mới tiêu sao?"

Nàng trừng mắt nhìn nóng thiết thật lớn, biết đây là muốn đi vào gì đó trong cơ thể nàng, mà nàng vừa mới còn giống như chưa đi đến bộ bước này......

"Đúng nga! Ta đều đã quên." Đã quên bước quan trọng mấu chốt này.

Đã quên cái gì?

Nghe được tiếng Đỗ Tiểu Nguyệt, Lăng Vi Phong sửng sốt, sợ nàng lại muốn dùng đến cái phương pháp kỳ quái gì đùa bỡn hắn.

Lại bị nàng chơi đùa nữa, hắn nhất định sẽ chết!

Đang muốn phát ra thanh âm kháng nghị, đã thấy nàng khóa ngồi ở trên thắt lưng hắn, tay nhỏ bé cầm nóng thiết, hơi hơi khởi động thân mình, làm cho hoa huyệt phấn nộn mê người nhắm ngay cực đại.

Hắn hiểu được nàng muốn làm gì! Thanh âm muốn kháng nghị lập tức nuốt trở lại, chờ mong nhìn nàng, hận không thể sớm một chút tiến vào trong cơ thể nàng.

"Ngô......" Cảm giác vật cứng trong tay tựa hồ trở nên lớn hơn nữa, Đỗ Tiểu Nguyệt không khỏi sửng sốt.

Là sai cách thức sao?

Không cho chính mình lại nghĩ nhiều, cắn cánh môi, nắm nóng thiết, nhắm ngay hoa huyệt, nàng chậm rãi ngồi xuống đi......

"A!" Trượt rồi!

Đáng chết! Lăng Vi Phong nhịn không được ở trong lòng mắng lời thô tục.

"Thử lại một lần." Đỗ Tiểu Nguyệt liếm liếm môi, cầm nóng thiết, chậm rãi thử lại một lần......

Không được! Lại trượt!

Cau mày, Đỗ Tiểu Nguyệt không phục lại thử vài lần, nhưng chỉ có vào không được.

"A! Như thế nào vào không được?" Nàng thở phì phò thấp nhượng, toàn thân đều cảm thấy nóng quá, nộn huyệt tư mật không ngừng giọt ra hoa dịch, đem chân của nàng cùng hạ phúc của hắn đều làm ẩm ướt.

"Chán ghét! Nhất định là chàng quá lớn, mới có thể vào không được! Chàng không có thể nhỏ đi một chút sao?" Vẫn vào không được, nàng đại tiểu thư tức giận!

Hậu! Tốt nhất là sai thuộc về hắn đi!

Lăng Vi Phong trừng mắt nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt, hoa huyệt vẫn chảy ra ẩm ướt nóng, không chiếm được thỏa mãn hắn cũng rất thống khổ, khuôn mặt tuấn mỹ ửng hồng, mồ hôi không dừng tích lạc.

Dục vọng bị cầm nếu không được giải quyết, hắn nhất định sẽ chết!

Đáng chết! Hắn không khỏi hoài nghi nàng là cố ý!

"Ánh mắt trừng lớn như vậy là sao? Vất vả là ta nha!"

Nàng lại nóng lại khát, bộ ngực hảo trướng lại hảo nặng, liền ngay cả tiểu huyệt tư mật cũng rất khó chịu, không dừng tràn ra tu nhân mật dịch.

Thở phì phò, tay nhỏ bé đầy mồ hôi ẩm ướt nắm nóng thiết thô to, nàng quyết định thử lại một lần, đối nộn huyệt thật sớm đã ẩm ướt không chịu nổi, nàng chậm rãi ngồi xuống......

Cắn khăn mặt, hắn nhìn cánh hoa thịt phấn nộn chảy hương dịch, bên trong nộn vách tường không dừng co rút lại, cuốn ra càng nhiều ngọt ngấy, cảnh tượng yêu mĩ kích thích hắn.

Không hề để cho nàng từ từ đến, hắn chịu không nổi khởi động thắt lưng, khi nàng không kịp phòng bị, cực đại hung hăng tiến vào nộn huyệt, một lần phá đi tầng lá mỏng kia...... (Xong phim!~) 

  "Đau quá......"

Không dự đoán được Lăng Vi Phong sẽ đột nhiên hành động, Đỗ Tiểu Nguyệt ngẩn người, đột nhiên đau đớn xâm chiếm toàn thân, làm cho nàng cả người vô lực nằm ở trên người hắn.

Xử nữ huyết chậm rãi từ hoa huyệt chảy ra, nộn vách tường dễ chịu, cùng mật dịch hỗn hợp cùng một chỗ, bao vây lấy nam tính tráng kiện.

Bị thịt vách tường gắt gao hấp trụ cảm giác vô cùng tốt đẹp, Lăng Vi Phong chịu không nổi di động thắt lưng cao thấp trừu cắm, mỗi một cái tiến vào đều dùng hết khí lực sở hữu, mỗi một lần rời khỏi lại cuốn ra hỗn hợp tơ máu mật tân, đảo ra càng nhiều thủy dịch.

"Không cần...... Đau quá......" Đỗ Tiểu Nguyệt kháng nghị la hét, tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, để ở ngực Lăng Vi Phong, muốn đẩy hắn ra, nhưng đau đớn lại làm cho nàng khí lực một chút cũng không dùng được, chỉ có thể đáng thương hồng hốc mắt, thấp khóc ra tiếng.

"Ngô......" Không nhìn kháng nghị của nàng, Lăng Vi Phong dùng sức đẩy mạnh thắt lưng, hưởng thụ khoái cảm bị nộn vách tường bao vây, còn có ở trong cơ thể nàng tiến lên khoái hoạt, dục vọng chiếm hữu hắn, dùng sức ở nộn huyệt rong ruổi.

"Ô...... Đau...... Không cần......" Đỗ Tiểu Nguyệt thấp khóc, tiểu huyệt phấn nộn bị mở rộng, theo mỗi một cái ma sát của hắn nộn vách tường lại co rúm, truyền đến một tia đau đớn, làm cho nàng chịu không nổi cắn cánh môi.

Nhưng Lăng Vi Phong sớm không nghe thấy của nàng thấp khóc, dục vọng mạnh mẽ thâm sâu làm cho hắn rốt cuộc không thể tự hỏi, thầm nghĩ hung hăng vùi vào trong cơ thể nàng, phát tiết dục vọng sớm thiêu đốt hồi lâu.

"Ngô a......" Đỗ Tiểu Nguyệt yếu ớt ghé vào trên người Lăng Vi Phong, trên người đổ mồ hôi cùng mồ hôi của hắn dung hợp cùng một chỗ, hai người nơi riêng tư kề sát, mỗi một cái ra vào của hắn, chấn động thân thể của nàng.

Nàng không thể chống cự, chỉ có thể tùy ý để hắn tàn sát bừa bãi nộn huyệt lầy lội không chịu nổi, hoa dịch theo mỗi một cái đảo ra của hắn mà tuôn chảy, làm ẩm ướt hạ phúc hai người.

"Không cần...... Ngô......"

Nàng cả người ghé vào trên người hắn, thân thể sức nặng làm cho hắn tiến vào càng sâu càng dùng sức, phấn vách tường nộn thịt tự nhiên co rút lại, đưa hắn gắt gao hấp trụ, phân bố ra yêu dịch không được lưu tiết, làm trơn ra vào của hắn.

Dần dần, cỗ đau đớn kia chuyển thành một mạt cảm giác tê dại, vừa chua xót lại đau, kích thích dũng đạo của nàng, đau đớn chậm rãi biến mất, mang đến một chút thản nhiên thư sướng.

"A ân......" Cắn môi, nàng tự nhiên vặn vẹo thắt lưng, phối hợp co rúm của hắn, theo tiết tấu của hắn, làm cho dũng đạo nhanh trất đưa hắn hấp càng nhanh.

"Ngô......" Yêu nữ này!

Lăng Vi Phong cắn chặt khăn, nhận thấy được Đỗ Tiểu Nguyệt phối hợp, còn có bị hoa dịch ẩm ướt nóng ấm dễ chịu đầy khoái cảm, làm cho hắn mỗi một cái ra vào trở nên càng thông thuận, mỗi một cái đảo làm giai ninh ra càng nhiều hoa dịch, làm ra tiếng nước tư tư.

"A!" Bị khoái cảm thật sâu đảo làm cho cánh môi không dừng dật ra ngâm kêu mị nhân, ngẩng đầu lên, nàng không tự chủ được ngồi dậy, tay nhỏ bé dán tại trên ngực của hắn, phối hợp với hắn, vừa lên một chút làm cho nộn huyệt phun ra nuốt vào hắn.

"Ngô......" Lăng Vi Phong mị mắt thấy Đỗ Tiểu Nguyệt yêu mị lang thang hành động, vú no đủ theo động tác của nàng cao thấp lay động, nhũ lôi hồng nhạt dụ hoặc hắn, mỗi một lần ra vào đều làm cho hắn phát cuồng.

"Ngô a...... Phong......" Nàng không tự chủ được kêu tên của hắn, cảm thấy chính mình trở nên kì lạ quá, nóng thật là khó chịu, nhưng cũng thật thoải mái.

Lần đầu tiên cảm nhận được khoái ý chiếm lấy nàng, dũng đạo nhanh trất không dừng co rút lại, đưa nam tính của hắn hấp càng nhanh, mỗi một cái tiến vào đều thật sâu đâm vào chỗ sâu nhất của nàng, làm cho nàng nhịn không được dật ra mị ngâm nhè nhẹ.

Đau đớn lần đầu sớm bị khoái ý thay thế, nàng theo bản năng hưởng thụ khoái hoạt, trúc trắc lại nhiệt tình hấp nóng thiết, làm cho nộn vách tường trong cơ thể ma sát lửa nóng, muốn hắn cũng điên cuồng theo.

"Ngô......" Lăng Vi Phong chịu không nổi chuyển động mạnh thắt lưng, theo phun ra nuốt vào của nàng dùng sức đảo nhập trong cơ thể nàng, mỗi một cái đảo nhập đều thật sâu đâm vào chỗ sâu nhất của nàng, đụng vào chỗ mẫn cảm nhất.

"A...... Không......" Hắn đi vào sâu quá, hơn nữa đều cố ý đụng vào một khối nộn thịt mẫn cảm nhất kia, làm cho nàng nhịn không được tiêm hô thành tiếng, thân mình vừa mới đạt đến cao trào chịu không nổi ma sát của hắn, nhất ba ba thủy dịch từ trong chỗ sâu phun trào ra, đánh sâu vào bên trong nóng thiết.

Lại lần nữa đạt đến cao trào, Đỗ Tiểu Nguyệt vô lực ghé vào trên người Lăng Vi Phong, thân thể mềm mại trắng mịn ẩm ướt mồ hôi không chịu nổi, phun ra hơi thở vừa vô lực vừa xúc động.

Vừa vặn hạ thân hắn lại do chưa đủ, bị hoa dịch ấm áp cọ rửa khoái cảm làm cho hắn phát ra thô thanh gầm nhẹ, càng dùng sức ở trong cơ thể nàng trừu đưa.

Bị nóng thiết đảo ra mật dịch hương vị ngọt ngào bay ra, đưa cực đại của hắn biến thành ẩm ướt, thân thể cùng thủy dịch tiếp xúc phát tiếng nước tư tư không ngừng, đảo ra tiếng vang dâm mĩ. (Ack, cái này gọi là nhạc không lời phải không nhể?)

"A! Không cần...... Ô......" Nộn thịt vách tường rốt cuộc không chịu nổi đùa bỡn của hắn, cái miệng nhỏ nhắn dật ra cầu xin tha thứ hư nhuyễn, cúi đầu phát ra nức nở.

Lăng Vi Phong cắn chặt khăn, đầu óc của hắn bắt đầu nóng lên, hiện ra trống rỗng, bản năng hưởng thụ khoái cảm bị nộn vách tường gắt gao bao vây, ở một khắc cuối cùng, càng dùng sức lớn độ cong trừu đưa, đảo ra càng nhiều chất lỏng hương ngấy.

"Ô a......"

Rốt cuộc thừa nhận hắn không dừng đùa bỡn, Đỗ Tiểu Nguyệt tiêm kêu một tiếng, khoái hoạt thật lớn làm cho nàng choáng váng, vô lực ngất ở trên người Lăng Vi Phong.

Hắn cũng theo đó phát ra một tiếng thô rống, dùng sức sáp nhập một cái, cả người thả lỏng, bạch dịch đầy đủ từ đỉnh lỗ nhỏ phun ra, đem hoa huyệt sớm bị hắn nghịch đến lầy lội biến thành càng thêm ẩm ướt không chịu nổi.

Nhất thời, vị tinh ngọt nồng đậm tràn ngập bên trong, thật lâu không tiêu tan......

"Ân......" Đỗ Tiểu Nguyệt khó chịu nhăn lại tế mi, toàn thân vừa chua xót lại đau, mang theo một tia tu nhân đau đớn.

Thật là khó chịu!

Nàng chu miệng lên, khổ sở muốn lật người, lại phát hiện chính mình hoàn toàn không thể nhúc nhích, liền ngay cả muốn động cái tay cũng không động đậy được.

Sao lại thế này?!

Đỗ Tiểu Nguyệt nhanh chóng mở mắt ra, lại phát hiện tay mình thủ bị trói giơ lên cao, hai chân mở rộng, bị trói trụ ở trên giường. Mà nam nhân nguyên bản bị trói ở trên giường lại ung dung ngồi ở một bên, lạnh lùng nhìn nàng.

Trên người nàng không có một mảnh quần áo, trắng trợn hiện ra ở trước mặt hắn, thân thể còn bị biến thành như vậy tư thế cảm thấy thẹn.

"Chàng......" Đỗ Tiểu Nguyệt không thể tin được nhìn Lăng Vi Phong.

Hắn không phải bị trói ở trên giường sao? Khi nào thì giãy được? Hơn nữa như thế nào đổi thành nàng bị trói, đây là cái tình hình gì nha? Như thế nào tình huống hoàn toàn điên đảo?

"Ngươi cuối cùng tỉnh?" Giơ lên khuôn mặt tươi cười, Lăng Vi Phong thưởng thức biểu tình trên mặt Đỗ Tiểu Nguyệt. Hắn trên người cũng không có quần áo gì, trần trụi như nàng, con ngươi đen hẹp dài thản nhiên đảo qua thân thể mềm mại, một chút tà nịnh hiện lên trong mắt.

"Chàng...... Ta...... Này......" Đỗ Tiểu Nguyệt kinh ngạc nói không ra lời, nhìn Lăng Vi Phong tà ác tươi cười, trong lòng không khỏi có dự cảm không tốt.

Nàng nhưng là so với ai khác đều hiểu hắn, hắn bề ngoài cao ngạo lạnh lùng so với bất kì ai khác lòng tự trọng lại càng mạnh hơn. Nàng cứ như vậy đem hắn cột lấy "Cường" đi, nghĩ cũng biết tự tôn của hắn bị nàng tổn thương sâu bao nhiêu!

Xong rồi, nàng nhất định sẽ bị trả thù!

"Có phải hay không muốn hỏi ta như thế nào thoát khỏi dây thừng?" Lăng Vi Phong đem tâm địa nghi vấn Đỗ Tiểu Nguyệt nói ra.

"Ách......" Nuốt nuốt nước miếng, Đỗ Tiểu Nguyệt cười gượng vài tiếng, ánh mắt chuyển quay tròn, nghĩ hiện tại nên làm cái gì bây giờ.

"Ngươi nghĩ đến nhuyễn cân tán dược hiệu duy trì được bao lâu? Nếu không có nhuyễn cân tán khống chế, ngươi nghĩ đến bây giờ dây thừng này còn có thể khống chế được ta sao?"

Lăng Vi Phong ngón tay không an phận ở trên gương mặt phấn nộn của Đỗ Tiểu Nguyệt dao động, chậm rãi chạm đến gáy ngọc xinh đẹp, xương quai xanh tinh tế...... Cuối cùng đi vào một cái miên nhũ no đủ, đầu ngón tay nhẹ gảy nhũ tiêm hồng nhạt.

"Ngô......" Hắn vuốt ve đụng chạm nhẹ nhàng, nhiệt khí trên đầu ngón tay lại rơi vào da thịt trên tay, lực chú ý của nàng không khỏi bị hắn khống chế, mẫn cảm theo khiêu khích của hắn nổi lên phản ứng.

Cắn môi, nàng chột dạ quật cường nhìn hắn. "Chàng muốn như thế nào? Dù sao kết quả đã tạo thành, chàng đổi ý cũng không có được, nói cho chàng, chàng nhất định phải thú ta rồi!"

Dù sao trong sạch của nàng đã cho hắn, không cần quản nó có phải dùng sức mạnh hay không, hắn đã là người của nàng, nàng nhất định gả hắn!

"Cho dù ta không thương ngươi?" Hắn nhíu mày nhẹ hỏi.

Đỗ Tiểu Nguyệt ngẩn người, không nghĩ tới điểm ấy. Đơn thuần nàng nghĩ đến hắn nhất định sẽ thích nàng, chưa từng nghĩ tới khả năng hắn sẽ không thích nàng. Cho dù không phải hiện tại, hắn về sau cũng nhất định sẽ yêu thượng của nàng, nàng có tự tin!

"Ta......"

Nàng có tự tin! Nàng có! Nhưng là vì sao giờ phút này bị hắn vừa hỏi như vậy, nàng nhưng không cách nào đúng lý hợp tình trả lời, vì sao?

Thấy nàng biểu tình không ngừng chuyển biến, Lăng Vi Phong nhìn thấy mắt nàng có bất an, nhìn thấy nàng che giấu yếu ớt rất tốt, tâm không khỏi trùng xuống.

Tiểu nữ nhân trước mắt này xảo quyệt nha! Cũng không hoàn toàn là tự tin như vậy, nàng cũng có thời điểm sợ hãi, mà sợ hãi của nàng đến từ chính hắn ── sợ hắn không thương nàng!

Nghĩ vậy, Lăng Vi Phong trong lòng không khỏi hiện lên một tia mềm mại, một loại cảm giác nói không nên lời, làm cho hắn không thể chán ghét nàng, cho dù nàng dùng loại thủ đoạn này "Cường" hắn, hắn vẫn là không thể chán ghét nàng, càng không thể tức giận với nàng......

Được rồi! Hắn là có điểm tức giận!

Dù sao một người nam nhân cứ như vậy bị nữ nhân cấp cưỡng bức, hơn nữa thủ đoạn của nàng còn muốn đem hắn đùa suýt chết, lại dám đem "Nơi đó" hắn trói lại, nàng là muốn cho hắn bị dục vọng tra tấn mà chết sao?

Nghĩ đến nàng tối hôm qua khiêu khích, Lăng Vi Phong không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười.

Đối nàng, hắn thực sự không biết nên làm cái gì bây giờ, rõ ràng thực chán ghét nàng cứ quấn quít lấy hắn, nhưng khi nàng thực sự không triền hắn, hắn cũng không từ tự chủ lại thường nghĩ đến nàng......

Như thế nào? Cảm tình của hắn thực sự bị nàng cấp bắt được?

Nếu nàng thực sự không triền hắn, hắn ngược lại có phần mất mát, ngược lại hy vọng nàng vẫn quấn quít lấy hắn, cho dù phiền cũng không có cái gọi là......

"Ta...... Ta sẽ khiến cho chàng yêu ta!"

Thanh âm tự tin mềm mại làm cho hắn hồi phục tâm trí, hắn dương mắt, thấy nàng tự tin lại quật ngạo nhìn hắn, một chút cũng không có một tia lui bước.

"Ta có tự tin, chàng nhất định sẽ yêu ta!" Đúng vậy! Nàng có tự tin!

Áp chế bất an trong lòng, Đỗ Tiểu Nguyệt nói như vậy thuyết phục chính mình. Cho dù không phải hiện tại, về sau hắn cũng nhất định sẽ yêu nàng!

Nhìn nàng biểu tình không chịu thua, Lăng Vi Phong nhịn không được nở nụ cười. "Ta cũng sẽ không quên ngươi tối hôm qua là như thế nào đối đãi với ta. Ngươi cảm thấy ta có khả năng sẽ yêu nữ nhân đem tôn nghiêm của ta dẫm nát dưới lòng bàn chân sao?"

Đem nam nhân cột vào trên giường cứng rắn thượng, loại sự tình này cũng chỉ có nàng làm ra được đi.

Ai! Thật không hiểu nên làm gì với nàng bây giờ......

"Làm ơn! Chàng khẩu khí không cần ủy khuất như vậy được không? Ít nhất ta tối hôm qua cũng đem chàng hầu hạ rất khá nha! Chàng dám phủ nhận sao?"

Hừ! Vì tối hôm qua, nàng nhưng là luyện tập thật lâu nha!

Nói đến này, Lăng Vi Phong mới nghĩ đến...... "Ngươi kỹ xảo này là từ đâu học được?" Thuần thục đến làm cho người ta hoàn toàn không thể chống cự!

"Đương nhiên là có người dạy ta!" Đỗ Tiểu Nguyệt tự tin khóe miệng giơ lên.

"Ai dạy?" Mị thu hút, Lăng Vi Phong cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ không thoải mái, không thích có người dạy nàng chuyện này, cho dù muốn dạy...... Cũng phải là hắn dạy! (Mặt dày vừa thôi)

"Mới không nói cho chàng! Mau cởi bỏ dây thừng trên người ta!" Nàng bị hắn buộc thật là khó chịu, hoàn toàn không thể động đậy.

"Cởi bỏ dây thừng?" Hắn cúi người, tà khí nhìn nàng. "Ngươi nói xem ta vì sao đem ngươi trói lại?"

Hắn chờ giờ khắc này đã lâu, tối hôm qua nàng đối đãi hắn như thế nào, hắn sẽ nhất nhất đòi lại gấp bội!

"Ngươi muốn làm gì?" Đỗ Tiểu Nguyệt bị Lăng Vi Phong nhìn thấy thực bất an, lại mang theo một chút hưng phấn.

"Làm cho ngươi nếm thử thống khổ của ta tối hôm qua!"

Nói xong, không đợi nàng phản ứng, hắn liền nặng nề mà hôn trụ nàng.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro